Ma ma?
Chỉ có một loại nữ nhân mới được kêu là ma ma. Quân Vô Nhai nghĩ đến khả năng đó, sắc mặt bỗng trở nên rất khó coi:
"Nàng, nàng là..."
"Kỹ nữ."
Thanh Hoan giúp hắn nói ra hết câu rồi nói tiếp:
"Lão viên ngoại kia bị công tử giết chết là người tối nay sẽ lấy đi đêm đầu tiên của ta. Công tử cứu ta làm ta tưởng là công tử muốn ta, nhưng giờ xem ra không phải như vậy rồi."
Quân Vô Nhai không biết phải nói gì. Hắn nhìn thấy trong ánh mắt nàng có chứa nhàn nhạt giễu cợt, mở miệng nói:
"Mặc kệ như thế nào thì nàng cũng phải ở lại chỗ này cho đến khi lành bệnh mới thôi. Nhất là khi nàng mới bị ta làm bị thương, nếu để nàng đi như vậy ta sẽ rất áy náy."
Hắn đã có một muội muội ngây thơ như đại tiểu thư cho nên Thanh Hoan tuyệt đối không thể đóng vai một cô nương trong sáng thuần khiết giống như vậy. Một người lớn lên ở kỹ viện lại bị tú bà dạy dỗ để trở thành một hoa khôi hái ra tiền sao có thể là một tiên nữ không rành thế sự cơ chứ?
Nếu như nàng bịa chuyện sớm muộn cũng bị tra ra thôi chi bằng dùng biện pháp ngược lại. Để cho Quân Vô Nhai biết được trên thế gian này thiếu nữ có tính cách như đại tiểu thư kia không có nhiều lắm.
"Công tử đã nhìn qua thân thể của ta, còn hôn môi ta, chuyện này cầu xin công tử đừng nói cho ma ma biết, bằng không lần sau ta không thể kêu giá cao được."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-cam-hoa-xau-xa-cua-nu-chinh/187704/chuong-4-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.