Editor: Mai Tuyết Vân
Hoa Luyện rất tức giận.
Sao hắn lại không tức giận cho được? Hoa gia trang của hắn tung hoành gần trăm năm trên giang hồ, người trong võ lâm chỉ cần nghe tiếng đã sợ vỡ mật. Từ khi hắn tiếp nhận chức vụ trang chủ tới nay, càng khiến Hoa gia trang trở nên lỗi lạc. Ngày thường ai nhìn thấy hắn cũng phải hết mực cung kính, nhưng tiểu mỹ nữ này, nàng dám!
Hoa Luyện trầm giọng nói: “Nếu ngươi còn hỗn xược như vầy thì đừng trách ta trở mặt vô tình!"
Thanh Hoan đang thong thả trói hắn thật chắc hơi mỉm cười, nói: "Chết cũng tốt, sống cũng được, chẳng qua cũng chỉ là một nắm đất vàng. Nếu không trói Đại gia thật chắc, nô gia thật sự lo lắng cho tính mạng của mình đấy."
Nói xong, nàng còn thở dài một tiếng tựa như có chút áy náy với Hoa Luyện: "Đại gia đừng vùng vẫy, dược hiệu chỉ có bảy ngày, chỉ là nô gia quá cô đơn, nên muốn giữ ngài ở lại trò chuyện với nô gia."
... Hoa Luyện không biết nên nói gì mới được, vì ngay cả y phục của hắn cũng bị Thanh Hoan cởi sạch: "Chỗ ta không có y phục nam tử, nếu Đại gia muốn chạy chỉ có thể mặc y phục của ta."
Hình như nàng thấy chưa đủ để kích thích Hoa Luyện, Thanh Hoan còn chỉ vào tủ quần áo bên cạnh bình phong: "Nếu Đại gia đã thích thì chọn vài bộ mặc đi, không cần ngại."
Hắn đâu phải tên điên, mặc y phục nữ tử làm gì? Hoa Luyện rất muốn phản bác, nhưng Thanh Hoa lại mỉm cười tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-cam-hoa-xau-xa-cua-nu-chinh/1473961/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.