🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Lạc Nam?!”

Thanh âm của Hoài Khánh như một hòn đá ném xuống đại hải khuấy lên sóng lớn ngập trời...

Toàn trường ngơ ngác, Đan Phỉ chỉ nghe trong đầu nổ “ONG” một tiếng, hai mắt trợn tròn, môi đỏ há hốc.

“Ngự Long Công Chúa nói gì tại hạ không hiểu.” Lạc Nam nói.

“Ngươi đừng giả ngu.” Hoài Khánh thở hổn hển khiến bầu sữa quy mô phập phồng:

“Loại Quy Tắc đó của ngươi, dù có hoá thành tro bổn công chúa cũng sẽ nhận ra.”

Nàng đang nổi trận lôi đình, cái tên khiến nàng nhiều lần ngậm trái đắng lúc này lại dám ngang nhiên ở trước mặt của nàng tham gia thi thố, toả sáng chói mắt, hoàn toàn không xem nàng ra gì.

Mà nàng là người đã vài lần chiến đấu đến mức sống còn với hắn, làm sao có thể quên loại quy tắc đã khiến mình phải chịu thiệt thòi đó?

Nàng cực kỳ nhạy cảm, vừa liếc mắt là nhận diện được.

“Đúng vậy, loại quy tắc khủng bố đã từng được Phá Đạo Hội Trưởng sử dụng, chẳng trách hắn có thể phá giải Trận Văn của Đế Vi.” Hư Không Cung Chủ vuốt cằm.

Sau khi nghe Hoài Khánh nói, mấy người bọn hắn đã có thể khẳng định Tiểu Ma chính là Lạc Nam.

Bách Đạo Tộc Trưởng khoé miệng giật giật, thầm mắng nha đầu Thái Diễm thật là to gan, ngay cả nhân vật có thân phận nhạy cảm như Lạc Nam cũng dám thu vào Đạo Thống.

Sau vô số năm, rốt cuộc đã có nhân vật thành công thuyết phục Độ Đạo Môn từ bỏ thế trung lập rồi hay sao?

“Sư đệ, thật sự ngươi là hắn?” Đan Phỉ lớn tiếng quát.

“Sư tỷ đừng tức giận, đệ không có ý giấu ngươi.”

Lạc Nam nhún nhún vai, biết rằng thân phận sớm muộn gì cũng phải bại lộ, có tiếp tục che giấu cũng vô ít.

Hắn đưa tay lên mặt nhẹ vuốt, dung mạo chậm rãi hiện ra.

Ngũ quan tuấn lãng tà mị, ánh mắt uy vũ, chân mày như kiếm, đôi mắt hắc bạch phân minh tràn ngập yêu dị...

Phóng nhãn khắp Đạo Giới, hắn cũng là tuyệt đỉnh mỹ nam tử, nhìn qua một lần là lưu lại ấn tượng khó quên.

“Moá.” Đám người Long Trần, đệ tử của Độ Đạo Môn trợn mắt há hốc mồm, nhịn không được chửi thề.

Chẳng trách Tiểu Ma lại yêu nghiệt khiến bọn hắn phải tự ti mặc cảm, thì ra thân phận của hắn chính là đệ nhất thiên tài Phá Đạo Hội.

“Cái tên đáng hận này...”

Đan Phỉ lại nghiến răng nghiến lợi, tên khốn kiếp này dám che giấu nàng lâu như vậy, uổng công nàng hết lòng chiếu cố hắn.

“Hừ, cứ tưởng hắn là đệ tử của ngươi, hoá ra không phải.” Diệm Tuyền Cơ bất mãn nhìn Thái Diễm:

“Nếu thế cũng không tính là ta thua.”

“Ai nói hắn không phải? lão nương là người bồi dưỡng hắn ở mọi lĩnh vực.” Thái Diễm lên cơn thịnh nộ trừng mắt:

“Huống hồ dù không tính hắn vào, đệ tử của ngươi có thể sánh bằng Đan Phỉ của ta sao? đừng có lật lọng.”

“Tiểu súc sinh đó, mau giết hắn!” Huyễn Tượng Thái Tử đứng lên, hai mắt đằng đằng sát khí như lâm đại địch.

“Bình tĩnh đi, nơi này là Bách Đạo Thần Tộc, lại có ba vị đại năng trấn thủ...ở đây động thủ gây sự chính là tự tìm đường chết.” Huyễn Tượng Quốc Chủ lắc đầu:

“Họ Lạc kia cũng thừa hiểu điều này nên mới dám ngang nhiên xuất hiện trước mắt chúng ta.”

“Độ Đạo Môn, các ngươi dám chứa chấp Lạc Nam phải không?” Cuồng Thú Đạo Chủ và hàng loạt thế lực thù địch với Phá Đạo Hội nhìn Thái Diễm chất vấn.

“Độ Đạo Môn chúng ta thu ai liên quan gì đến các ngươi?” Thái Diễm nhướn mày, cực kỳ cường thế nói:

“Không phục cứ đến cắn!”

Mặc dù Độ Đạo Môn vẫn chưa quyết định ủng hộ Phá Đạo Hội, nhưng thái độ của đám người này khiến nàng giận dữ, trong lòng đã hạ quyết định.

“Tốt tốt tốt, Độ Đạo Môn xem ra thích chống lại Đạo Giới.” Tài Diên lửa giận trùng thiên, các Đạo Thống và Thế Lực khác sắc mặt cũng vô cùng khó coi.

Đặc biệt là các phương Đạo Quốc, bọn hắn đã nhiều lần dốc sức lôi kéo Độ Đạo Môn nhưng thất bại, hiện tại kết quả Độ Đạo Môn đã đứng về phía kẻ thù.

“Thú vị, không ngờ bản sự của nam nhân này lại lớn đến vậy, chơi được cả bộ môn Luyện Đan và Trận Pháp...” Yêu Mị Uyển ánh mắt loé sáng, lẩm bẩm một mình:

“Khiến truyền nhân của Thiên Hạ Đệ Nhất chật vật như vậy, quả nhiên chỉ có thể là hắn.”

Cũng may sư tỷ Yêu Chỉ Hân của nàng không có ở đây, bằng không thì phiền toái...

Thiếu Thần Nữ của Vạn Xà Cốc nhìn Lạc Nam liếm nhẹ môi thơm: “Nam nhân này thật ưu tú a, chẳng trách lần trước Cốc Chủ ra tay cứu hắn...nếu ta phải cùng bạn lữ giao phối, hắn là nhân tuyển hàng đầu.”

“Dâm nữ.” Phượng Thánh Y của Tổ Phượng Tộc khinh bỉ liếc xéo mắt.

“Khanh khách, ngươi cũng rụng trứng rồi, còn dám chế giễu ta?” Thiếu Thần Nữ Vạn Xà Cốc chế nhạo.

“Câm miệng, ta không phải tiện nhân như ngươi.” Phượng Thánh Y lạnh lùng đáp.

“Lạc Nam ngươi chờ đó, bổn công chúa đổi ý định...lần này ta phải tham gia trận đấu Ngự Thú.” Hoài Khánh cao giọng tuyên bố:

“Ta phải đích thân đánh bại ngươi.”

“Cứ tự nhiên.” Lạc Nam thoải mái nhún vai, trong lòng lại thầm hô không ổn.

Moá nó chứ, một mình Đế Vi đã đủ phiền phức rồi, thêm cả Hoài Khánh vào thì càng khó chơi a.

Tiểu Ma lộ thân phận thật, từng người đều biểu hiện khác nhau...

Nhưng có một điều tất cả phải xem trọng, đó là quan hệ của Độ Đạo Môn và Phá Đạo Hội đã thân thiết đến mức vượt xa tưởng tượng.

Để Lạc Nam lấy tư cách đệ tử của Độ Đạo Môn tham gia các cuộc thi, rõ ràng Độ Đạo Môn đã công nhận hắn.

Nên biết rằng Độ Đạo Môn là một trong những thế lực hàng đầu thiên hạ, ba vị Đạo Chủ đều là nhân vật đáng gờm có sở trường riêng, nội tình hùng hậu.

Phá Đạo Hội đã lôi kéo được Độ Đạo Môn, đây là chuyện đáng báo động đối với Đạo Vực và Đạo Quốc.

“Haha, vốn tưởng rằng thế gian có nhiều yêu nghiệt, không nghĩ đến yêu nghiệt của Độ Đạo Môn là do Lạc Nam hoá thành.” Tổ Long Tộc Trưởng cười híp mắt, đầy hứng thú nói:

“Thật mong chờ trận chiến của hắn và Hoài Khánh.”

Hư Không Cung Chủ và Bách Đạo Tộc Trưởng vuốt cằm, bọn hắn cũng nghe qua về chiến tích của Lạc Nam, hiện tại vẫn muốn mở mang tầm mắt.

“Ngự Long Công Chúa sẽ không có cơ hội.” Đế Vi lúc này bỗng nhiên mở miệng, hai mắt hừng hực chiến ý khoá chặt lấy kẻ đối diện:

“Ta đã nghe nói về ngươi, kẻ được mệnh danh là yêu nghiệt của Phá Đạo Hội Trưởng.”

Mặc kệ ngoài kia có vô số kẻ muốn đối phó Lạc Nam, nhưng hiện tại nàng là người duy nhất được đấu chính diện với hắn.

“Ta sẽ thắng trận này.” Đế Vi thong dong lên tiếng.

“Cô nương lấy đâu ra tự tin?” Lạc Nam nhếch miệng.

Không muốn cho nàng bất cứ cơ hội nào, hắn hướng tay chưởng xuống, gần 20 toà Đại Trận đằng đằng sát khí nhanh chóng trấn xuống thân ảnh mỹ nhân, hoàn toàn không có chút thương hoa tiếc ngọc.

“Dù Quy Tắc của ngươi có thể chống lại Hỗn Độn Quy Tắc của ta, nhưng ở tạo nghệ Chiến Trận, ta sẽ đàn áp ngươi.”

Cảnh tượng hàng loạt Đại Trận sát khí ngút trời bao phủ lấy bản thân không làm Đế Vi nao núng.

Chỉ thấy nàng nhẹ hít sâu một hơi, đôi mắt màu tím như mộng ảo khép lại, bờ môi mềm mại sau lớp khăn che thì thầm:

“Nghịch Thế Thần Thông – Vạn Thù Dệt Thiên La!”

Khoảnh khắc đó, từ sau bóng lưng mềm mại uyển chuyển của nàng, hàng vạn hư ảnh con nhện đen với đôi mắt tím hiện ra, tám cái chân di động với tốc độ khủng bố như lướt đi trong hư không, chỉ thoáng chốc bầy nhện vạn con đã phong toả bốn phương tám hướng.

VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ...

Bầy nhện bắt đầu giăng tơ với tốc độ kinh hoàng, mỗi một sợi tơ mà chúng bắn ra lại chính là Hỗn Độn Trận Văn chằn chịt.

Trong nháy mắt, hàng vạn con nhệ đã dệt ra hàng nghìn toà Trận Pháp khủng bố cấp độ Thiên Đạo, như thiên la địa võng, bao trùm toàn bộ chiến trường.

Tất cả đều là Sát Trận, hàng nghìn toà Sát Trận với uy lực kinh người.

RĂNG RẮC...ẦM ẦM ẦM...

Gần 20 toà Đại Trận do Lạc Nam điều động áp tới lập tức bị Sát Trận của Đế Vi phá hư, nghiền ép thành hư ảo, trận văn sụp đổ tung bay tán loạn.

“Vạn Thù Dệt Thiên La, một trong những môn Nghịch Thế Thần Thông hàng đầu trong lĩnh vực Chiến Trận Sư.” Toàn trường hít một ngụm khí lạnh.

Dùng lực lượng và linh hồn của bản thân dung hợp thành bầy nhện với số lượng khủng bố, đám nhện này sẽ thay thế chủ nhân lập xuống trận pháp với tốc độ kinh khủng.

Chỉ trong nháy mắt, hàng nghìn Trận Pháp chằn chịt đan xen như thiên la địa võng.

“Cũng may thực lực của Đế Vi còn yếu nên chỉ lập xuống được nghìn toà Sát Trận, nếu là sư phụ của nàng ở đây, số lượng Sát Trận sẽ lên con số hàng vạn, hàng chục vạn.” Bách Đạo Tộc Trưởng mí mắt giật giật liên hồi, bị uy lực của Vạn Thù Diệt Thiên La làm cho chấn động.

Chỉ là kiến thức của ông ta phong phú, biết rằng năm đó Càn Khôn Trận Thần cũng không phải nhân vật đơn giản.

Nếu Lạc Nam là truyền nhân thật sự của Càn Khôn Trận Thần, vậy hắn cũng sẽ có...

Quả nhiên đúng như Bách Đạo Tộc Trưởng dự đoán.

Ngay khi Lạc Nam nhìn thấy Vạn Thù Dệt Thiên La, hắn đã gầm lên một tiếng trong lòng:

“Nghịch Thế Thần Thông – Càn Khôn Vạn Trận!”

Hoá Vũ Bá Thần Thể điên cuồng chấn động, Bá Đỉnh sôi trào, Bá Lực và Bá Đạo Quy Tắc lấy Lạc Nam làm trung tâm mãnh liệt phóng ra tạo thành một vùng càn khôn...

Theo ý niệm của hắn, hàng loạt Thiên Đạo Trận Pháp cấp tốc được lập xuống giữa càn khôn, tốc độ lập trận hoàn toàn không thua kém gì so với Vạn Thù Dệt Thiên La của Đế Vi.

Nếu Vạn Thù Dệt Thiên La là mượn bầy nhện để kết trận, thì Càn Khôn Vạn Trận chính là thao túng Quy Tắc Chi Lực tự động diễn hoá thành trận...

Đương nhiên lần này không có Thần Lực hỗ trợ nên Lạc Nam cũng không thể đánh ra Càn Khôn Vạn Trận ở mức tối đa, hắn phải lượt bỏ toàn bộ Thần Trận bên trong đó, chỉ lưu lại Thiên Đạo Sát Trận, số lượng hàng nghìn, không hề thua kém Đế Vi.

OÀNH OÀNH OÀNH...

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG...

Đế Vi làm trung tâm với hàng nghìn toà Sát Trận của nàng bao phủ xung quanh, Lạc Nam cũng làm trung tâm với số lượng Sát Trận không hề thua kém.

Bọn hắn như hai phương vũ trụ, những Trận Pháp như các thế giới bên trong vũ trụ...

Hai phương vũ trụ điên cuồng đụng vào nhau, điên cuồng ma sát, huỷ diệt lẫn nhau.

Sát Trận đấu Sát Trận...

Toàn bộ hư không chiến trường như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào, Tổ Long Tộc Trưởng phải đích thân gia tay dùng Long Ngữ gia cố chiến trường, sợ uy lực bạo tạc ra ngoài làm ảnh hưởng đến những người khác.

Lúc này người ở bên ngoài hoàn toàn không thể nhìn thấy thân ảnh của Đế Vi và Lạc Nam, thay vào đó chỉ thấy lực lượng khủng bố oanh tạc như pháo hoa, chỉ thấy Trận Văn sặc sở của Lạc Nam đang phá tan Trận Văn màu đen của Đế Vi...

Phương vũ trụ của Lạc Nam đang chiếm ưu thế lớn, phạm vi chiếm lĩnh không gian ngày càng nhiều...

Đơn giản bởi vì Bá Đạo Quy Tắc của hắn vượt qua được Hỗn Độn Quy Tắc, mà Bá Lực của hắn cũng cường đại hơn Hỗn Độn Chi Lực của Đế Vi mà thôi...

Đế Vi có thể rõ ràng cảm nhận được điều này, nàng cắn chặt cánh môi đến mức rỉ máu...không ngờ Hỗn Độn Quy Tắc và Hỗn Độn Chi Lực mà mình luôn tự hào lại có ngày rơi vào chiếu dưới của một đối thủ trong cùng cấp.

Rõ ràng Càn Khôn Trận Thần từng thất bại trong tay sư phụ của nàng, nhưng nàng lại kém hơn truyền nhân của đối phương.

Điều này khiến Đế Vi cảm thấy tức giận vì bản thân yếu kém, nàng thanh lãnh quát:

“Bí Pháp – Tàn Trận Nhất Nộ!”

Hỗn Độn Quy Tắc bao trùm khắp chiến trường.

OÀNH!

Hàng trăm vụ bạo tạc bỗng nhiên từ các sát trận đã bị Càn Khôn Vạn Trận phá huỷ trước đó nổ ra đầy dữ dội, thành công phá tan hàng loạt trận pháp của Lạc Nam...

Tàn Trận Nhất Nộ là môn bí pháp đặc thù, nó có thể khiến các Trận Pháp đã bị phá huỷ vùng lên mạnh mẽ, bạo tạc phẫn nộ ở một lần cuối cùng trước khi huỷ diệt, kéo theo kẻ phá trận đồng quy vu tận.

Cho nên khi những trận pháp của Đế Vi bị Lạc Nam phá huỷ, chúng nó sẽ kích nổ một cách kinh hoàng, khiến Càn Khôn Vạn Trận của Lạc Nam rung chuyển, sinh ra lỗ thủng, thậm chí có dấu hiệu bị kéo theo sụp đổ.

“Thủ đoạn thật nhiều...” Sắc mặt Lạc Nam trầm xuống, Đế Vi này quả thật là yêu nghiệt, thủ đoạn vô biên tầng tầng lớp lớp.

“Nhưng đừng quên Bí Pháp ta cũng có.” Lạc Nam hai tay kết ấn, trong lòng nghiêm nghị:

“Thăng Đạo Trận Pháp!”

Ngay lập tức, Hồn Đỉnh và Linh Hồn của hắn gần như bị rút cạn Hồn Lực...Hàn Chi, Huyễn Mộng và Thiên Lệ hỗ trợ cung cấp vô vàn tia Hồn Lực tinh khiết.

Tất cả những Hồn Lực này dung hợp vào bên trong Càn Khôn Vạn Trận, đem đẳng cấp của chúng nó đẩy vọt lên một đẳng cấp.

Vũ trụ của Lạc Nam lại được mở rộng, tất cả sát trận của hắn mạnh lên một cách tổng lực...

Bất chấp Tàn Trận Nhất Nộ của Đế Vi nổ ra, Càn Khôn Vạn Trận vẫn có thể chống lạnh, nghiền ép một cách bá đạo và mãnh liệt không gì cản nổi.

Sát Trận của Đế Vi bị huỷ diệt không ngừng, phạm vi chiến trường ngày càng do Lạc Nam làm chủ.

“Không thể...” Đế Vi thất thần nhìn Trận Văn của mình tán loạn, nhìn vũ trụ của mình bị đán tan.

Thân thể của nàng đã rơi vào phạm vi của Càn Khôn Vạn Trận, như cá nằm trên thớt.

Lạc Nam như thần minh cao cao tại thượng nhìn xuống nữ nhân bất lực...

Ánh mắt của hắn hiện lên một tia lãnh khốc, hắn quyết định phải trọng thương Đế Vi ở vòng đấu này, để những vòng đấu sau nàng không thể làm phiền mình được nữa.

“Bạo!”

Lạc Nam ra lệnh cho Càn Khôn Vạn Trận tự bạo, oanh tạc mỹ nhân.

Nào ngờ ngay khi hắn muốn hạ sát thủ, Đế Vi lại hé môi nói ra:

“Ta nhận thua!”

Cơ thể của nàng lập tức được dịch chuyển ra ngoài, bình an vô sự.

“Hừ, thua keo này bày keo khác.” Đế Vi siết chặt ngọc thủ:

“Còn tận tám vòng đấu, ta sẽ lấy lại tất cả.”

“Nữ nhân này không dễ chơi a.” Lạc Nam âm thầm tiếc nuối, Đế Vi này rõ ràng là người cầm được buông được, co được giãn được...

Nàng ta nhận ra cục diện ở trận này đã an bài, thế là quyết đoán nhận thua thay vì trơ mắt để mình đắc thủ.

Người cố chấp cứng đầu không đáng sợ, người dám nhận thua để tìm cách lật kèo mới là nhân vật nguy hiểm.

Càn Khôn Vạn Trận giải trừ, Lạc Nam thở hổn hển...

Toàn trường trầm mặc, Nghịch Thế Thần Thông đấu Nghịch Thế Thần Thông, Lạc Nam nghiền ép yêu nghiệt như Đế Vi, không ai không phục.

“Bổn toạ tuyên bố.” Bách Đạo Tộc Trưởng trầm giọng lên tiếng:

“Trận Đạo Quán Quân là Tiểu...à không, là Lạc Nam của Độ Đạo Môn!”

...

Chúc cả nhà sáng vui vẻ <3
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.