Lạc Nam vừa về đến Độ Đạo Môn liền nhìn thấy một đoàn người có nam có nữ, có già có trẻ cũng vừa mới được một vị trưởng lão của Độ Đạo Môn nghênh đón đi vào.
“Tiểu Ma sư huynh tốt.”
Thấy hắn đến gần, mấy tên đệ tử ân cần chào hỏi, chẳng biết từ đâu lấy ra trà nước đã chuẩn bị sẳn dâng đến trước mặt, chu đáo đấm lưng xoa vai…
Kể từ lần được Lạc Nam phân phát lễ vật, các đệ tử đều đem hắn tôn sùng như thần tượng, thậm chí địa vị của hắn ở trong lòng đại đa số đệ tử còn vượt qua đám người Cầm Dao Nhã, Bùi Linh Hi hay Bùi Vũ.
Bởi lẽ dù những Thiếu Thần Tử, Thiếu Thần Nữ cũng rất chiếu cố các đệ tử…nhưng đôi bên dù sao cũng có khoảng cách nhất định về chênh lệch địa vị và thân phận.
Còn đối với Lạc Nam, hắn đối xử với tất cả đệ tử đều nhiệt tình, lễ vật hào phóng đưa tặng…đương nhiên sẽ được yêu mến, sùng bái hơn.
“Đám người vừa vào trong môn là ai vậy?” Lạc Nam hiếu kỳ.
“Bẩm sư huynh, đó là người của Đạo Tài Các.” Một vị đệ tử có hiểu biết chắp tay trả lời.
“Đạo Tài Các…” Lạc Nam híp mắt.
Hắn có biết Đạo Tài Các cũng là một thế lực kinh doanh nổi tiếng ở Đạo Địa, phương thức hoạt động giống như Trân Bảo Lâu, ngoài mặt thì nói rằng sẽ không xen vào tranh đấu giữa các Đạo Thống và Thế Lực khác, thực ra phía sau có chỗ dựa.
Chống lưng cho Đạo Tài Các chính là các Thần Quốc hàng đầu ở Đạo Quốc, Đạo Tài Các vừa kinh doanh ở Đạo Địa thu về lợi ích, vừa là nơi cung cấp các loại tình báo về cho Đạo Quốc.
“Đạo Tài Các đến Độ Đạo Môn chúng ta làm gì?” Lạc Nam hỏi.
“Sắp tới Đạo Tài Các cũng sẽ tham gia Bách Đạo Đại Hội, cho nên cao tầng của họ mang theo các thiên tài tìm Toàn Chức Đạo Thống luận bàn ở những lĩnh vực khác nhau, xem như để lấy kinh nghiệm.” Có đệ tử trả lời.
“Hiểu rồi, tiếp tục công việc đi.” Lạc Nam phất phất tay:
“Lần sau có chỗ tốt, bổn sư huynh sẽ không quên phần các ngươi.”
“Sư huynh đi thong thả.” Một đám đệ tử mừng rỡ xin cáo lui.
Lạc Nam không quá hứng thú với Đạo Tài Các, dù sao thì Toàn Chức Đạo Thống thiên tài đông đảo, lại có Đan Phỉ và Chiến Nhuệ dẫn đầu, tin rằng có thể thoải mái ứng đối.
Về phần Đạo Tài Các thật ra là sản nghiệp của đám Đạo Quốc thì hắn cũng chẳng quá để tâm.
Với khả năng hiện nay của hắn, nếu muốn đối phó thì cứ trực tiếp tìm Đạo Quốc gây sự, cũng lười đi va chạm với chó săn của bọn hắn làm gì.
Lạc Nam một đường ung dung trở về Thanh Trà Sơn…nhìn thấy Hương Trà đang nằm trên võng tre ngáy ngủ, trong lòng ôm Tiểu Thụy Thú vuốt ve, trông có vẻ rất nhàn nhã tự tại.
Cảm nhận được hắn đến gần, Hương Trà hé mở một bên mắt, ngáp một tiếng:
“Sắp tham gia Bách Đạo Đại Hội?”
“Không sai, đệ đã đánh cược với Toàn Chức Đạo Chủ, phải thắng ở tất cả các phương diện thì mới được nàng ủng hộ đứng về phía đệ.” Lạc Nam trả lời.
“Thái Diễm quả thật là nhân vật rất đáng giá mời chào, đáng tiếc tỷ lệ thắng của ngươi không cao.” Hương Trà cười tủm tỉm.
“Cái quỷ gì?” Lạc Nam trừng mắt:
“Sư tỷ ngươi sao không tin tưởng sư đệ?”
“Không phải không tin, mà là nhắc nhở ngươi.” Hương Trà nhún nhún vai:
“Bách Đạo Đại Hội lần này sẽ có nhân vật ngang trời xuất thế, y chính là kẻ sẽ chiến thắng ở tất cả các lĩnh vực trong thế hệ trẻ tuổi.”
Sắc mặt Lạc Nam nhất thời trở nên không dễ nhìn, lời nói của Hương Trà hắn không dám xem thường.
Bởi vì Hương Trà chính là người trùng sinh, nàng đã từng trải qua tương lai, cho nên lời của nàng chín phần mười là sự thật…
“Không biết là nhân vật nào lợi hại đến như vậy?” Lạc Nam nhịn không được hỏi.
“Đệ tử chân truyền của Thiên Hạ Đệ Nhất, nghe qua chưa?” Hương Trà cười tủm tỉm.
“Hít.” Lạc Nam hít một ngụm lãnh khí, mí mắt run rẩy.
Danh tiếng của Thiên Hạ Đệ Nhất đương nhiên như sấm bên tai, trước đó hắn và đại tỷ còn nghị luận qua đối phương…
Chỉ là không thể ngờ đến, Thiên Hạ Đệ Nhất vậy mà còn thu đệ tử chân truyền, hơn nữa đối phương sẽ xuất thế tại Bách Đạo Đại Hội.
“Sở dĩ được gọi là Thiên Hạ Đệ Nhất, không phải chỉ vì chiến lực lợi hại, mà là ở mọi phương diện và lĩnh vực từ luyện đan, luyện khí, trận pháp, phù chú…y đều là tồn tại đứng đầu.” Hương Trà ngữ xuất kinh nhân:
“Mà đệ tử chân truyền của y đương nhiên cũng sẽ kế thừa tất cả những thứ đó.”
“Mẹ kiếp, tránh sư phụ thì gặp đệ tử.” Lạc Nam nhịn không được mắng to.
Số phận dường như muốn hắn cùng Thiên Hạ Đệ Nhất đối đầu với nhau vậy…
Nên biết rằng truyền thừa Trận Pháp của hắn nhận được từ Càn Khôn Trận Thần, nhưng ngay cả Càn Khôn Trận Thần cũng vô pháp phá được trận pháp của Thiên Hạ Đệ Nhất.
Rồi truyền thừa về y đạo, đan đạo hắn nhận được từ Dược Thần…nhưng Dược Thần so ra vẫn không thể sánh bằng Thiên Hạ Đệ Nhất.
Vậy là truyền thừa của Lạc Nam đều không thể so với truyền nhân của Thiên Hạ Đệ Nhất.
Chẳng trách sư tỷ nói phần thắng của hắn sẽ không cao…
“Sợ rồi à?” Hương Trà trêu tức hỏi.
Nhìn dáng vẻ của nàng, Lạc Nam liền xách mông ngồi xuống bên cạnh, từ tốn pha trà, lấy ra Bàn Đào Quả bóc vỏ cẩn thận đưa đến bên miệng sư tỷ, đồng thời không quên xoa xoa bóp bóp vai nàng, cười hề hề nói:
“Sư tỷ chắc chắn có biện pháp giúp đệ.”
Hương Trà thoải mái kiều hừ một tiếng, nhìn khắp thiên hạ…có lẽ mình là người duy nhất được tên nam nhân này hầu hạ, bình thường toàn là nữ nhân phải hầu hạ hắn.
Nghĩ đến đây, nàng cũng có chút tự đắc nói:
“Biện pháp ta không có, bất quá bổn sư tỷ có thể cho ngươi biết thủ đoạn mà tên kia sẽ sử dụng…còn có thể ứng phó hay không tùy vào bản lĩnh của ngươi.”
“Như vậy đã rất tốt rồi.” Lạc Nam vui vẻ, quả nhiên là ưu thế của người từ tương lai trở về.
Chỉ cần biết trước bản lĩnh của đệ tử Thiên Hạ Đệ Nhất, hắn tin mình sẽ có cách giải quyết.
Sau mấy ngày nịnh nọt hảo sư tỷ, Lạc Nam sắc mặt ngưng trọng cầm một khối Ngọc Bội rời khỏi Thanh Trà Sơn.
Hắn tiến vào bên trong Toàn Chức Điện, dự định tìm Thái Diễm nghiên cứu…chợt nhìn thấy Đan Trưởng Lão, Đan Phỉ, Chiến Nhuệ và các thiên tài của Toàn Chức Đạo Thống đang tiếp đón đám người của Đạo Tài Các, chuẩn bị qua quảng trường tỷ thí.
“Tiểu Ma…”
Đan Phỉ nhìn thấy hắn hai mắt sáng lên, muốn chạy đến gọi hắn đi cùng.
Nào ngờ Đan Trưởng Lão đem đồ nhi kéo lại, truyền âm nói cái gì đó khiến Đan Phỉ lè lưỡi, sau đó nàng giả vờ không có chuyện gì rời đi.
Rất nhanh, một đám người đã lục tục rời khỏi.
“Chuyện gì thế nhỉ?” Lạc Nam không hiểu ra sao.
“Ngươi là át chủ bài lần này của Độ Đạo Môn, đương nhiên phải giữ bí mật đến cùng, Đan Trưởng Lão không cho Đan Phỉ gọi ngươi là đúng.”
Một thanh âm trong veo như nước êm tai truyền đến.
Bên trên bảo tọa trống rỗng, thân ảnh mê người trong tà váy dà của Thái Diễm lặng lẽ xuất hiện.
Lạc Nam nhanh chóng giải trừ khuôn mặt Tiểu Ma, dùng mặt thật của mình hướng nàng hành lễ:
“Tham kiến Đạo Chủ.”
“Vượt bốn ải hỏi cưới tứ đại mỹ nhân, trở thành con rể được công nhận của tứ đại Đạo Thống…chậc chậc, truyền kỳ về ngươi bổn tọa nghe như si như say, thật là ngưỡng mộ vô cùng đây.”
Đôi mắt phượng của nàng tràn đầy hứng thú nhìn lấy hắn, bờ môi đỏ mộng nhếch lên trêu chọc.
“Đạo chủ chê cười.” Lạc Nam vuốt vuốt mũi, không nghĩ rằng chuyện của mình vậy mà còn truyền đến tận tai Toàn Chức Đạo Chủ.
“Hiện tại thân phận của ngươi không kém bất cứ ai, bổn tọa thật sự không dám xem ngươi như đệ tử…” Thái Diễm ra vẻ thở dài.
“Xin người đừng nói thế, một chữ là thầy nửa chữ cũng là thầy, người đã dạy dỗ bồi dưỡng ta biết bao tri thức, tuy rằng không có bái sư, nhưng ở trong lòng ta người chính là một sư phụ chân chính.” Lạc Nam trịnh trọng nói.
Kim Nhi đang ngồi trên vai hắn nghe vậy dùng ánh mắt đồng tình nhìn Thái Diễm, nếu để nữ nhân này biết mấy vị nữ sư phụ của Lạc Nam đều đã trở thành lão bà của hắn, không biết sẽ có cảm tưởng gì.
Thái Diễm hiển nhiên không biết những chuyện này, ánh mắt nàng hiện lên vẻ hài lòng, gật đầu hỏi:
“Tìm ta có chuyện gì?”
“Ta nhận được tin tức về một đối thủ đáng gờm.” Lạc Nam đem mọi chuyện kể lại, đồng thời lấy ra ngọc bội chứa đựng thông tin.
“Truyền nhân của Thiên Hạ Đệ Nhất?” Quả nhiên sắc mặt của Thái Diễm trở nên ngưng trọng, cũng không dám xem thường nhân vật như thế.
“Ta muốn nhờ Đạo Chủ cùng ta nghĩ những biện pháp ứng phó, thời gian gấp lắm rồi.” Lạc Nam nghiêm túc nói.
“Vào không gian pháp bảo của ta nghiên cứu.” Thái Diễm phất tay, thân ảnh của nàng và Lạc Nam đã biến mất tại chỗ.
Gia Tốc Trận triển khai, Thái Diễm cầm ngọc bội tiếp nhận thông tin, bên trong ghi chép rõ ràng tất cả những thủ đoạn lợi hại của nhân vật kia ở từng vòng đấu trong từng lĩnh vực.
“Ngươi từ đâu có được tin tức cụ thể như vậy?” Thái Diễm cũng phải giật mình.
“Phá Đạo Hội cho ta.” Lạc Nam tùy ý nói, đương nhiên phải che giấu lai lịch của Hương Trà.
Thái Diễm gật đầu, không hổ là Phá Đạo Hội…quả thật thần thông quảng đại.
Nàng nhẹ chau mày liễu, cuối cùng đưa ra kết luận:
“Muốn có khả năng thắng được kẻ này chỉ có hai cách.”
“Cách gì?” Lạc Nam hít sâu một hơi.
“Cách thứ nhất, ngươi phải trở thành Thần Đạo ở tất cả các lĩnh vực…bởi vì trình độ của đối thủ đã ở mức khủng bố nhất bên dưới Thần rồi, dù ngươi kế thừa tất cả bản sự của ta cũng vô pháp thắng được.” Thái Diễm nâng lên ngón tay đầu tiên.
“Khó a, thời gian còn lại quá ngắn, đệ tử làm sao có thể thành Thần trong mọi lĩnh vực?” Lạc Nam chỉ biết cười khổ.
“Vậy nên mới có cách thứ hai.” Thái Diễm nâng ngón tay thứ hai chỉ vào mặt hắn:
“Ngươi phải dùng thân phận thật sự để tham dự, chỉ có loại Bá Đạo Quy Tắc kia của ngươi mới có thể sánh ngang với Thần.”
Lạc Nam hiểu ý của Thái Diễm, nếu sử dụng thân phận Tiểu Ma thi đấu…vậy thì không thể dùng Bá Đạo Quy Tắc, làm sao có thể chiến thắng kẻ kia?
“Ta dùng cách thứ hai cũng được, nhưng có ảnh hưởng gì đến Độ Đạo Môn hay không?” Hắn thành thật hỏi.
“Xú tiểu tử, hiện tại cả thiên hạ đều biết Lạc Nam là con rể của Cầm Di sư tỷ, mà nàng chính là một trong ba nhân vật đứng đầu Độ Đạo Môn, ngươi còn sợ ảnh hưởng?” Thái Diễm liếc xéo mắt nhìn hắn:
“Đã là con rể của Thiên Âm Đạo Thống, hiện tại có thêm một thân phận đệ tử Toàn Chức Đạo Thống cũng chẳng phải chuyện gì bất ngờ.”
Lạc Nam thầm nghĩ cũng đúng, liền hướng về nàng chắp tay: “Đa tạ Đạo Chủ đã công nhận lai lịch của đệ tử.”
“Hừ, đã nói người công nhận ngươi là tổ sư, ta chỉ thuận theo ý tổ sư mà thôi.” Thái Diễm yêu kiều hừ một tiếng:
“Ngược lại đừng quên thỏa thuận, muốn được ta ủng hộ Phá Đạo Hội…ngươi phải đạt thành tích tốt nhất ở mọi lĩnh vực.”
“Đệ tử đương nhiên hiểu.” Lạc Nam siết chặt nắm tay.
Hắn cảm thấy đây chính là cơ hội tốt nhất để thân phận Tiểu Ma của mình đi ra ánh sáng, không còn cảm giác khó chịu khi phải che che giấu giấu người xung quanh nữa.
Như thế hắn đã được hai vị Đạo Chủ công nhận, chỉ còn lại Vực Thần Đạo Chủ mà thôi…
Nhưng với giao tình của hắn và Bùi Linh Hi, tin rằng đại ca Bùi Nhật Linh của nàng sẽ không làm khó hắn.
Đừng quên năm đó Vực Thần Đạo Chủ chính là người hướng dẫn hắn tu luyện tầng thứ nhất của Vực Thần Đạo Kinh.
Lạc Nam nhất thời giật mình, lời tiên đoán của Hương Trà sư tỷ chẳng lẽ sắp thành sự thật?
Nàng đã từng nói, nếu hắn muốn tu luyện cả ba loại công pháp của Độ Đạo Môn, vậy hãy trở thành con rể của cả ba Đạo Thống…
Khóe miệng Lạc Nam co quắp, chẳng lẽ Hương Trà có thể nhìn thấu cả chuyện này sao?
“Được rồi, bắt tay vào việc.” Thái Diễm lên tiếng cắt đứt mạch suy nghĩ của hắn, nàng nâng lên ngọc bội:
“Thể hiện bản lĩnh của ngươi, xem thử có tỷ lệ chiến thắng hay không.”
Lạc Nam hiểu ý nàng, chính là muốn hắn vận dụng Bá Đạo Quy Tắc vào tất cả lĩnh vực.
Không hề do dự, Lạc Nam vận chuyển Toàn Chức Đạo Kinh, Bá Đạo Quy Tắc bùng nổ…
…
Chúc cả nhà chiều vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal:
[email protected]E chân thành cảm ơn <3