“Oa oa oa oa oa...”
Phụng Tiểu Thất tại chỗ nhảy cẩng lên, ánh mắt sáng quắc nhìn Lạc Nam như nhìn thấy một vì tinh tú trên bầu trời, kích động hò hét:
“Quá lợi hại rồi, một kiếm Thiên Đạo Cảnh miểu sát Thần Đạo, trời ạ...thần tượng đúng là thần tượng.”
“Haha.” Lạc Nam bật cười, đưa tay vỗ đầu của nàng nói:
“Muội cũng rất lợi hại, trong thời gian ngắn như thế cũng sắp đột phá Thiên Đạo rồi.”
Nói xong, hắn từ trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra mấy con Đạo Mộc Nhân còn sót lại tặng cho Phụng Tiểu Thất, hy vọng chúng nó có thể giúp nha đầu này vượt qua được Thiên Kiếp.
“A, đây là lễ vật định tình sao?” Phụng Tiểu Thất gò má đỏ choáng.
“Định tình cái đầu muội, mấy thứ này dùng để nghênh đón Thiên Đạo Kiếp sắp tới của muội.” Lạc Nam đem công dụng của Đạo Mộc Nhân nói ra.
“Thôi, đây là lễ vật quan trọng, muội không nỡ phá huỷ chúng nó đâu nha.” Phụng Tiểu Thất phụng phịu đem Đạo Mộc Nhân cất giữ.
“Còn mạng thì mới lưu giữ lễ vật được.” Lạc Nam trừng mắt nhìn nàng.
Mà lúc này, Cầm Dao Nhã và Cầm Thanh Vận mới lấy lại tinh thần sau khi chứng kiến thực lực khủng bố của Lạc Nam.
“Các muội mò vào Tứ Đạo Cổ Lâm làm gì? Đặc biệt là Tiểu Thất chưa đột phá Thiên Đạo.” Cầm Dao Nhã nghi hoặc nói:
“Đây chính là hiểm địa có cả những nguy hiểm tiềm tàng cấp Thần Đạo, ngay cả ta cũng không dám xem thường.”
“Muội, muội đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu/3729588/chuong-2992.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.