Trong một toà đình viện tại hoa viên, tứ đại mỹ nhân đến từ bốn thế lực hàng đầu Đạo Địa đang ngồi nhìn chăm chú vào một mặt kính...
Bên trong mặt kính lại phản chiếu bốn hình ảnh khác nhau ở bốn điểm mà các nàng đã hẹn với Lạc Nam.
“Khanh khách, lão nương là chính thất...kiểu gì hắn chẳng ưu tiên đến ta, các ngươi đừng ở đây si tâm vọng tưởng nữa.” Hoạ Thuỷ đắc ý cười rộ lên, bầu sữa căng đầy run rẩy sau lớp áo, từ ngày trở thành thiếu phụ nàng đã càng thêm kiều diễm, mê người như một đoá hoa hồng nở rộ lộng lẫy, bớt đi một phần kiều mị, nhiều hơn những phần quyến rũ.
“Chính thất? còn chưa gả vào Lạc Gia đòi làm chính thất?” Chân Mật khinh thường bĩu môi:
“Mất thân quá sớm hắn sẽ không trân trọng ngươi, ngược lại sẽ càng ưu ái chúng ta.”
“Hừ, hắn mới không nông cạn như vậy.” Hoạ Thuỷ liếc xéo mắt.
“Để rồi xem.” Chân Mật khoanh tay trước ngược.
So với Hoạ Thuỷ và Chân Mật đấu khẩu, Khương Lê cùng Cầm Dao Nhã lại bình tĩnh hơn rất nhiều.
Khương Lê cảm thấy mình đã mang nam nhân đến ra mắt mẫu thân, đó là điều mà Hoạ Thuỷ chưa làm được, hắn xem nàng là hồng nhan tri kỷ của hắn, nàng tin tưởng hắn sẽ đến Đạo Hành Điện đầu tiên.
Cầm Dao Nhã không nói tiếng nào nhưng sự tự tin trong ánh mắt không chút che giấu, nàng đã cùng nam nhân trải qua sinh tử, ở Ngân Thiên Thần Quốc cũng chính hắn chủ động thổ lộ với nàng, đây là điều mà ba nữ nhân kia không thể sánh bằng.
“Ta và hắn đã có phu thê chi thực, ta làm đại tỷ.” Hoạ Thuỷ nhoẻn miệng cười.
“Nằm mơ, nói không chừng hắn đến Tam Đạo Môn cuối cùng, ngươi phải làm tiểu muội.” Chân Mật nhếch mép.
Không sai, bốn người các nàng đã đánh cược trong lần này...dựa vào thứ tự mà nam nhân tìm đến, các nàng sẽ phân chia vai vế bên trong bốn người.
Dù sao thì đã xác định chọn cùng một nam nhân, các nàng lại có quen biết từ trước, phải xác định rõ ràng bối phận.
Người hắn đến tìm đầu tiên sẽ làm đại tỷ, người thứ hai làm nhị tỷ, người thứ ba là tam tỷ, cuối cùng là tiểu muội.
Thật ra dù ngoài mặt tỏ vẻ tự tin, trong lòng Hoạ Thuỷ vẫn vô cùng hồi hộp...nàng không muốn địa vị của mình không sánh bằng những nữ nhân khác trong lòng hắn.
Bất quá bốn nàng chờ đến mấy ngày, vẫn không thấy bóng dáng nam nhân xuất hiện ở bất cứ nơi nào trên mặt kính.
“Kỳ quái, hắn nói đã lên đường về Đạo Địa...vì sao còn chưa xuất hiện?” Cầm Dao Nhã hơi chau mày.
Đúng lúc này, các nàng bất chợt nhận được Truyền Âm Ngọc.
“Tỷ tỷ, có người nhìn thấy tỷ phu bị cường giả Đạo Vực truy sát tại Tứ Đạo Cổ Lâm...” Thanh âm gấp gáp của Ngân Niên truyền đến từ Truyền Âm Ngọc của Cầm Dao Nhã.
“Tiểu thư, có tin Lạc công tử đang trọng thương rất nặng.” Thị nữ của Khương Lê gấp gáp báo tin.
“Chân Mật sư tỷ, hình như bằng hữu của tỷ xảy ra chuyện rồi.” Một nữ đệ tử của Chân Võ Thần Cung báo với Chân Mật.
“Nữ nhi bảo bối, tên tiểu tử đó hình như xảy ra chút phiền toái...ta vừa nghe đám đệ tử trong môn bàn tán.” Hoạ Thần Đạo Chủ có chút đắc ý nói với Hoạ Thuỷ:
“Đáng đời hắn dám nhắm vào bảo bối của ta.”
Bốn nữ nhân không có tâm tình nghe đến câu thứ hai...từng khuôn mặt tuyệt mỹ trở nên lạnh như băng, đáy lòng như có ngọn lửa dữ dội thiêu đốt.
RỐNG...
Chân Mật triệu hoán Thanh Thiên Trùng Ngưu nhảy lên lưng nó, Cầm Dao Nhã không nói hai lời cũng ngồi ở phía sau, nàng chưa có toạ kỵ.
Thanh Thiên Trùng Ngưu điên cuồng vũ động đôi cánh, cơ thể to lớn nhưng lại nhẹ nhàng như côn trùng, hoá thành một luồng gió lao vọt mà đi.
HÍ...
Khương Lê gọi ra Xích Dương Thiên Mã, hoả diễm thiêu đốt bầu trời như thiên thạch băng qua vũ trụ.
Hoạ Thuỷ được Tiểu Bảo Hùng Miêu cõng ở trên lưng, nó không có cánh, cũng chẳng có khả năng phi hành như Xích Dương Thiên Mã nhưng lại chấp chưởng Thời Gian và Không Gian hai loại lực lượng, trực tiếp vung tay đấm nát không gian tạo thành một khe nứt, mang theo chủ nhân nhảy vọt vào.
Cái gì đánh cược, cái gì phân chia thân phận...ở trước sự an nguy của nam nhân, mọi thứ đều trở nên vô nghĩa.
Chỉ là bốn nữ không biết rằng, ngay thời điểm các nàng xuất phát...từ lối ra của Độ Đạo Môn, một thân ảnh lướt đi như lưu tinh với tốc độ kinh khủng, mỗi một bước đạp đều dùng hàng vạn tầng vực làm lực phản chấn lao thẳng về phía trước, cực kỳ bá đạo.
...
Tứ Đạo Cổ Lâm...
Lạc Nam toàn thân đẫm máu ra sức chạy thục mạng, sắc mặt trắng nhợt vì suy kiệt...
Mà ở sau lưng hắn, một cường giả bí ẩn toàn thân khoác áo choàng đen, tu vi Thần Đạo Hậu Kỳ đang đằng đằng sát khí truy sát, xung quanh người này có Thần Diễm hừng hực thiêu đốt, ngọn lửa kinh khủng bao trùm vạn dặm không gian, những nơi đi qua đều khiến mọi thứ từ cây cối, cảnh vật hoá thành tro tàn...
“Chết!”
Cường giả thần bí tung chưởng, một luồng Thần Diễm phần thiên phệ địa bao phủ.
“AAAAAAAA...”
Lạc Nam biệt khuất gầm lên, Bá Lực Chưởng ngưng tụ trong tay cố gắng bắn trả.
BÙM.
Không gian nổ tung, Lạc Nam như diều đứt dây bay ngược hàng trăm dặm...
Bốn người Hoạ Thuỷ, Cầm Dao Nhã, Chân Mật và Khương Lê vừa xâm nhập Tứ Đạo Cổ Lâm đã dễ dàng bị động tĩnh thu hút.
Ánh mắt quét đến, nhìn thấy một vị Thần Đạo Hậu Kỳ đang truy sát Lạc Nam, sắc mặt các nàng đại biến.
Mà lúc này, Lạc Nam đã bị chưởng rơi xuống mặt đất, cường giả thần bí kia ở trên không trung điều động Thần Đạo Quy Tắc hoá thành một nắm đấm khổng lồ, hung hăng trấn lên đầu hắn.
“Dừng tay!”
Bất chấp tất cả, tứ nữ phát động công kích lao vọt lên.
Phần phật...
Áo choàng tung bay, trước cả bốn người một bước, một thân ảnh đã điên cuồng từ trên trời hạ xuống.
Hàng chục kiện Thiên Binh vờn quanh cơ thể từ đao, kiếm, đao, thương, kích, mâu, giáo, phủ...
Chiến Vực, Sát Vực, Quyền Vực, Kiếm Vực, Đao Vực, Thương Vực...
Hơn trăm vạn tầng vực cô đọng đến cực hạn, tu vi Bán Thần bạo phát hội tụ vào một đấm, liều lĩnh nghênh đón thế công của Thần Đạo Hậu Kỳ.
ĐÙNG.
Thiên địa rung chuyển, trăm vạn tầng vực ầm ầm sụp đổ trước sự chênh lệch về mặt tu vi, thân ảnh vừa xuất thủ cũng bị đánh bay ngược trở về bên cạnh Lạc Nam...nhưng nhờ vậy thành công ngăn chặn một chiêu trí mạng.
Các nàng Hoạ Thuỷ không kịp định thần, nhưng vẫn thừa cơ tấn công tổng lực...
“Thật phiền toái, hôm nay xem như ngươi gặp may.”
Thần Đạo Hậu Kỳ lạnh lùng phát ra thanh âm trầm thấp với Lạc Nam, một chưởng đánh ra Thần Diễm đầy trời phá tan thế công của bốn nữ nhân, trực tiếp thi triển Hoả Độn biến mất tại chỗ.
“Tiểu Nam...”
Bốn nữ nhân đã nhanh chóng đến bên cạnh nam nhân, hương thơm bát ngát...ánh mắt không che giấu được vẻ lo lắng và áy náy.
Nếu các nàng không gọi hắn trở về Đạo Địa, có lẽ hắn sẽ không bị địch nhân truy sát cho chật vật như vậy.
Cũng may kẻ kia có vẻ kiêng kỵ thế lực sau lưng các nàng nên đã lựa chọn bỏ đi, bằng không một vị Thần Đạo Hậu Kỳ đủ quét tan các nàng không còn manh giáp.
“Khụ, ta không sao, cũng may các nàng đến kịp...” Lạc Nam ho khan một tiếng, ánh mắt loé sáng nhìn lấy thân ảnh mặc áo choàng đứng ở không xa.
Lúc này tứ nữ cũng đã phản ứng, Khương Lê và Chân Mật hồ nghi nói:
“Vừa rồi vị này thi triển Vực Thần Đạo Kinh tầng cao nhất à?”
“Bùi Linh Hi?” Hoạ Thuỷ ánh mắt híp lại.
“Linh Hi!” Cầm Dao Nhã gọi một tiếng như khẳng định.
Thân ảnh áo choàng vừa chính diện ngăn cản một chiêu kia đương nhiên chính là Bùi Linh Hi, Lạc Nam nằm mơ cũng không ngờ đến...Hoạ Thuỷ không đến đầu tiên, Khương Lê không đến đầu tiên, Chân Mật và Cầm Dao Nhã cũng không đến đầu tiên.
Người nhanh nhất đến cứu mình lại là Bùi Linh Hi...
“Nếu đã không có việc gì, ta đi trước.” Bùi Linh Hi lạnh nhạt nói.
“Khoan đã!” Hoạ Thuỷ yêu kiều khẽ gắt, vô số sợi tóc đã kéo dài ra ngăn chặn phía trước Bùi Linh Hi, một tay chống nạnh lên eo thon nói:
“Bùi Linh Hi, ngươi vì sao có mặt ở đây?”
Chân Mật, Khương Lê và Cầm Dao Nhã cũng ngửi thấy mùi vị không bình thường.
“Ta và Lạc Nam xem như bằng hữu, bằng hữu gặp nạn ra tay tương trợ là chuyện bình thường.” Bùi Linh Hi ung dung đáp.
“Thật là bằng hữu sao?” Hoạ Thuỷ khoanh tay trước ngực.
Lạc Nam ngửi thấy vị khét và vị chua, vội vàng điều động Bất Diệt Viêm chữa trị vết thương, trong lòng thầm khen Loạn Thuỳ Trân rất biết cách phối hợp.
Hắn đứng lên nháy mắt cho chúng nữ bình tĩnh, bước đến chỗ của Bùi Linh Hi chắp tay:
“Đa tạ Linh Hi xuất thủ cứu mạng, chúng ta lâu ngày mới có duyên gặp lại, còn chưa kịp hỏi han câu nào, nàng vội vàng muốn đi là vì sao?”
“Ta ở ngưỡng Bán Thần đã lâu, con đường Thần Đạo không thể chậm trễ, sắp phải hoá phàm rồi, không còn thời gian nói chuyện với công tử.” Bùi Linh Hi lắc đầu.
Nàng cũng không hiểu chính mình, rõ ràng nàng đã sẳn sàng củng cố tâm cảnh cho công đoạn hoá phàm...nhưng vừa nghe thấy tin tức nam nhân này gặp nạn đã lập tức buông bỏ tất cả, bất chấp mọi thứ để đến bên cạnh hắn.
Đối diện với công kích khủng bố của Thần Đạo Hậu Kỳ, nàng vậy mà không hề chần chờ hay sợ hãi dù chỉ một chút...
Cũng may Thần Đạo Hậu Kỳ kia có vẻ “yếu”, nên nàng mới miễn cưỡng chống lại được.
“Hahaha, tưởng gì...hoá ra là hoá phàm.” Lạc Nam sảng khoái cười to, ôn nhu nhìn năm vị nữ nhân nói:
“Lần này ta đến Đạo Địa cũng vì chuyện hoá phàm của các nàng đây.”
“Vì chuyện hoá phàm của chúng ta?” Chân Mật hiếu kỳ hỏi.
Mà Bùi Linh Hi cũng nghi hoặc nhìn hắn...
Hoá Phàm là quá trình riêng biệt của mỗi người, không ai có thể xen vào hay hỗ trợ, hắn nói vậy là sao?
“Nơi này không tiện ở lâu, các nàng theo ta nào, cả Linh Hi nữa...không cho phép nàng rời đi.” Lạc Nam nghiêm túc nói.
Chúng nữ hiểu ý gật đầu, ngay cả Bùi Linh Hi cũng đành bất đắc dĩ theo sau.
Bên trong một sơn cốc, Lạc Nam thả ra hàng vạn con Xích Nha Hắc Ám ẩn nấp ở xung quanh dò thám tình hình, đảm bảo không ai có thể mò đến gần...
Lấy ra bàn đá và ghế đá, Lạc Nam cùng năm nữ nhân ngồi xuống...
Hắn lấy ra thịt của Yêu Thần Đạo thu được từ mấy con Thần Thú của Ngự Yêu Đạo Thống, dùng Đế Diễm nướng lên chiêu đãi chúng nữ.
“Ở đâu ngươi có được?” Chân Mật tròn xoe cả mắt.
Thịt của Yêu Thần Đạo là nguyên liệu cao cấp để luyện thể, dù là ở Chân Võ Thần Cung thì cũng là thứ có thể ngộ, không thể cầu a.
Yêu Thần có thực lực sánh ngang một vị Đạo Chủ cấp thấp rồi, đâu phải muốn là có thể săn giết bọn họ để lấy thịt?
Lạc Nam nở nụ cười, lúc này mới đem những chuyện trải qua kể lại, cũng không che giấu các hồng nhan của mình.
Từ việc trở thành Yểm Thiếu của Yểm Ma Điện, sau đó lợi dụng thân phận này lập nên cơ nghiệp tại Đạo Vực và Đạo Hải, đúc nên Loạn Kiếm Pháp Tướng cũng là Loạn Thần Kiếm, loại bỏ hàng loạt kẻ thù...hắn đều nhất nhất kể lại một lần.
Chúng nữ nghe mà tim đập rộn lên, từng khuôn mặt đẹp biểu hiện cực kỳ đặc sắc, ngay cả thịt Yêu Thần đang ngậm trong miệng cũng quên cả nhai.
Không thể tưởng tượng nổi, khoảng thời gian mà các nàng dùng lĩnh ngộ Thần Đạo Quy Tắc để chạm đến cảnh giới Bán Thần...nam nhân này lại trải qua những đại sự mà có lẽ cuộc đời của cả số đông những Thần Đạo Cảnh cũng chưa chắc được đến.
Vừa bất ngờ, vừa thán phục nhưng cũng đầy tự hào...
Nam nhân có sự nghiệp, có thành tựu luôn là thứ để nữ nhân của hắn cảm thấy vẻ vang.
Bùi Linh Hi siết nhẹ nắm tay, nàng vẫn luôn muốn thực lực của mình có thể đuổi kịp thậm chí là vượt qua nam nhân, nhưng hắn càng ngày càng khiến cho nàng phải chấp nhận sự thật...thế gian này sẽ có những ngọn núi sừng sững không thể vượt qua.
Lạc Nam cũng đem việc mình đón các thê tử đến Sát Chiến Điện, nở nụ cười nói:
“Mẫu thân và các thê tử của ta rất muốn gặp các nàng.”
Lời này khiến Cầm Dao Nhã, Chân Mật, Khương Lê cùng Hoạ Thuỷ đỏ ửng cả mặt, tâm trạng trở nên khẩn trương, lo lắng và bồn chồn.
Giống như nàng dâu trong lần đầu tiên về ra mắt nhà phu quân, dù các nàng đều đã là những nữ nhân có tu vi Bán Thần vẫn nhịn không được mà hồi hộp.
“Vậy nên lần này trở về Đạo Địa, ta cũng sẽ đến gặp gỡ trưởng bối của các nàng thưa chuyện đàng hoàng.” Lạc Nam nghiêm trang hứa hẹn.
Chúng nữ âm thầm mừng rỡ, ngoài mặt lại khẩu thị tâm phi: “Gấp như vậy làm cái gì? Chàng nhịn không được sao?”
“Chuyện này hình như không liên quan đến ta.” Bùi Linh Hi rốt cuộc nhịn không được lên tiếng, nàng không muốn ở đây xem tên này và nữ nhân của hắn liếc mắt đưa tình.
“Quên đề cập.” Lạc Nam vuốt vuốt mũi, bắt đầu nói về Nhập Phàm Hồ:
“Cái hồ này của ta rất thích hợp để các nàng hoá phàm, chỉ có nó mới có thể phát huy tối đa thiên phú cũng như tâm cảnh của các nàng theo con đường phù hợp nhất, so với hoá phàm ngẫu nhiên còn thần kỳ hơn.”
Mấy nữ nghe xong cảm thấy động tâm, quả thật Nhập Phàm Hồ là thứ rất có sức hấp dẫn đối với những người dự định hoá phàm như các nàng.
Bùi Linh Hi cũng cảm thấy Nhập Phàm Hồ rất đáng để trải nghiệm, nhưng ở tại Sát Chiến Điện đều là nữ nhân của hắn, mình lấy tư cách gì đến nơi đó?
“Nàng đã nói mình là bằng hữu của ta, tại sao còn do dự? bằng hữu giúp bằng hữu là bình thường.” Lạc Nam chủ động đánh phủ đầu:
“Hay nàng đối với ta có ý đồ gì khác?”
“Nói bậy.” Bùi Linh Hi gắt giọng:
“Ta không phải chưa từng thấy qua các nữ nhân của ngươi.”
Không những là tiếp xúc qua, nàng và những nữ nhân của hắn còn có khoảng thời gian dài sống chung và rèn luyện ở Thâm Uyên Chư Thần.
“Haha, vậy thì cứ đến dùng Nhập Phàm Hồ thoải mái.” Lạc Nam cười to.
“Thôi được rồi, ta sẽ trở về nói với đại ca một tiếng mình sẽ hoá phàm, sau đó sẽ tìm ngươi.” Bùi Linh Hi đứng dậy.
Không đợi Lạc Nam và mấy nữ phản ứng, nàng đã biến mất khỏi sơn cốc.
“Hừ, nhất định là có một chân.” Hoạ Thuỷ u oán nói:
“Chàng rất giỏi a, ngay cả đệ nhất mỹ nhân Đạo Địa cũng chuẩn bị thu vào trong tay.”
“Ta xem ra hắn muốn đem cả thập đại mỹ nhân đều thu.” Chân Mật bĩu môi khinh bỉ.
“Ăn đi, công ta nướng.” Lạc Nam cắt thịt đưa cho các nàng.
Trong lòng thầm thở phào một hơi, tương kế tựu kế thành công...
...
Chúc cả nhà sáng vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal:
[email protected]E chân thành cảm ơn <3