Bách Nhẫn hàng lâm mà xuống, nhất thời biến sắc:
“Vương Tùng? Làm sao ngươi có bản lĩnh đó?”
Lúc này Lạc Nam đang trong diện mạo của Vương Tùng, Ngân Trinh và Dị Nữ thì vẫn luôn khoác áo choàng che đậy dung mạo, chỉ có U Hồn Yên Lang lộ ra nên Bách Nhẫn cũng chẳng nhìn ra manh mối nào.
Vừa rồi cảm giác được hơi thở sinh mệnh của Bách Mục tán đi, đuổi đến hiện trường đã chứng kiến Vương Tùng...hiển nhiên kẻ này chính là thủ phạm.
Hắn chỉ không thể tin được tại sao Vương Tùng đủ khả năng giết chết Bách Mục mà thôi...
Bởi lẽ Bách Nhẫn và Bách Mục chính là huynh đệ, hơn ai hết y hiểu át chủ bài của đệ đệ mình, dù Vương Tùng có được hai con Khôi Lỗi cao cấp hỗ trợ thì cũng vô pháp chiến thắng.
“Hừ, trước đó các ngươi liên thủ vây công ta, hiện tại không cho bổn điện chủ báo thù à?” Lạc Nam cất tiếng cười nhạt.
“Chết đến nơi còn dám mạnh miệng, đừng tưởng ta không nhìn ra ngươi đã lâm vào hư nhược, dù ngươi giết được Bách Mục, chắc chắn cũng đã trả giá nặng nề, đây chính là lúc mà ngươi yếu nhất.” Bách Nhẫn lạnh lẽo mở miệng uy hiếp:
“Khôn hồn thì giao ra thi thể và mấy con mắt của Bách Mục, bổn trưởng lão cân nhắc cho các ngươi được toàn thây.”
Bách Nhẫn không xem Bán Thần Cảnh như Dị Nữ hay Ngân Trinh ra gì, trong mắt hắn chỉ có “Vương Tùng” đang kiệt quệ.
“Haha, ngươi có nghe qua một câu lão hổ dù bệnh cũng không phải chó hoang có thể sủa bậy?” Lạc Nam nhếch mép cười.
“Câu này ai nói?” Bách Nhẫn sắc mặt trầm xuống.
“Đương nhiên là ta nói.” Lạc Nam ngạo nghễ đáp.
“Muốn chết!” Bách Nhẫn nổi trận lôi đình, kẻ này dám xem mình là chó?
Hắn nâng lên song thủ chưởng, trong lòng bàn tay là một đôi Ám Vực Đạo Nhãn đen kịch mở ra.
Hai cái vực thẳm bóng tối khổng lồ hình thành, ở hai bên trái phải ép thẳng vào Lạc Nam và nhị nữ, muốn hút bọn hắn vào đó và nhấn chìm trong bóng tối vĩnh cửu.
“Lão cẩu, bổn toạ đã nói dù hổ bệnh cũng không phải chó có thể khiêu khích.” Lạc Nam hừ lạnh một tiếng, hai tay kết ấn:
“Triệu hoán mỹ nhân thuật!”
“Cái quỷ gì?” Bách Nhẫn không hiểu ra sao, một bóng hình mỹ phụ tuyệt mỹ đã hiện ra trước mắt.
Khí thế của nàng rõ ràng chính là Thần Đạo Hậu Kỳ.
Loạn Thuỳ Trân!
Trong tay nàng thình lình chính là Bạch Long Thánh Kiếm của Phương Du.
Nhất kiếm nâng lên, hàng trăm vạn tầng Kiếm Vực ngưng tụ thành Kiếm Thế...
Mà bên trong mỗi một tầng Kiếm Vực thình lình lại chính là Thần Hoả hừng hực thiêu đốt...
Tất cả tạo nên một phiến Kiếm Thế rực lửa có thể thiêu đốt thương khung.
Nếu kiếm pháp của Loạn Ninh Lam như đại hải phẫn nộ, thì Viêm Vũ Kiếm Pháp của Loạn Thuỳ Trân lúc này lại giống như thiên hàng hoả kiếp, sát phạt quyết đoán, diệt trừ thế gian hết thảy địch.
XÈO XÈO XÈO...
Kiếm còn chưa chém ra, Kiếm Thế nóng rực đã thiêu đốt sạch sẽ hai lỗ đen như mực do Bách Nhẫn thi triển...
“Không xong!” Đồng tử trong mắt Bách Nhẫn co rút lại, gần như chẳng hề để ý đến mặt mũi và thể diện, hắn lập tức quay người bỏ chạy.
Loạn Thuỳ Trân nghiêm nghị hé môi:
“Phạt Viêm Trảm!”
Bạch Long Thánh Kiếm tru lên, một kiếm trảm xuống mang theo biển lửa ngút trời.
Kiếm khí hoà cùng hoả diễm cuồng bạo phong toả bốn phương, phần thiên phệ địa...bao trùm lấy Bách Nhẫn vào trung tâm.
Trong cơn nguy kịch, Bách Nhẫn bóp nát một tấm Dịch Không Phù, thân thể lập tức biến mất.
OÀNH OÀNH OÀNH...
Vạn dặm thiên địa nổ tung, hoả thế vô tận càn quét bừa bãi, đem một mảnh rừng rậm hoang sơ thiêu thành tro tàn.
Nhìn thấy Bách Nhẫn thành công đào tẩu, Loạn Thuỳ Trân không cam lòng cắn môi, đôi mắt đẹp bất đắc dĩ nhìn Lạc Nam nói:
“Xin lỗi thiếu chủ, thiếp để hắn thoát rồi.”
“Không sao, chúng ta tạm thời rời khỏi chỗ này, ta cần khôi phục.” Lạc Nam khoác tay.
Loạn Thuỳ Trân gật đầu, nàng cũng phóng lên lưng U Hồn Yên Lang hộ tống hắn rời đi.
...
Trong một sơn cốc, mấy nữ nhân đỡ Lạc Nam ngồi xuống...
“Phù...” Lạc Nam thở hổn hển.
Nếu gặp đối thủ bình thường, mỗi khi lâm vào suy yếu, hắn có thể thi triển các loại Thần Thông như Long Đằng Thoát Xác, Dục Hoả Trọng Sinh để khôi phục trạng thái toàn thịnh.
Nhưng địch nhân lại là Thần Đạo Cảnh, bọn hắn có thể sử dụng Thần Đạo Quy Tắc để vô hiệu hoá Thần Thông...trừ khi lén lút sử dụng, còn ở trường hợp mặt đối mặt như vừa rồi, chắc chắn Bách Nhẫn sẽ không để hắn thực hiện ý đồ.
Cũng may vẫn còn có Loạn Thuỳ Trân bên cạnh.
Nhìn thấy trên mặt Loạn Thuỳ Trân vẫn còn mang theo vẻ áy náy vì để Bách Nhẫn đào tẩu, Lạc Nam kéo lấy tay nàng an ủi:
“Bạch Long Thánh Kiếm chỉ là mượn dùng, không thể phát huy thực lực chân chính của nàng, ta hiểu điều đó.”
“Vâng.” Loạn Thuỳ Trân ôn nhu gật đầu, đưa tay vuốt ve Bạch Long Thánh Kiếm.
Ở tình huống vừa rồi, nàng chỉ mượn tạm kiếm của Phương Du để sử dụng mà thôi...
Bản thân nàng là một Hoả Hệ Kiếm Tu, công pháp chủ tu cũng là Hoả Hệ...nàng cần một thanh kiếm phù hợp để phát huy sức mạnh.
Trong khi đó Bạch Long Thánh Kiếm lại thiên về Linh Hồn, cho nên chiêu thức chém ra chỉ miễn cưỡng đủ hù doạ Bách Nhẫn mà thôi.
“Thiếu chủ cảm thấy thế nào?” Ngân Trinh quan tâm hỏi.
“Nghỉ ngơi một chút là ổn.” Lạc Nam cười cười, ánh mắt không che giấu được hưng phấn nói:
“Các nàng có thấy ta đích thân làm thịt Thần Đạo Trung Kỳ không?”
“Quả thật lợi hại.” Chúng nữ cũng nhịn không được tán thưởng nói.
Tuy rằng có sự trợ giúp của các nàng và hai con Khôi Lỗi, nhưng Lạc Nam lại chính tay tiêu diệt Bách Mục.
Vạn Cổ Bá Tướng và Loạn Thần Kiếm kết hợp quá mức kinh thiên động địa...
Thử tưởng tượng Lạc Nam đột phá đến Thần Đạo Cảnh, thế gian có bao người đủ tư cách ngăn chặn một chiêu toàn lực đó?
Mấy nữ trên mặt tràn đầy tự hào, đây chính là người nam nhân mà các nàng gắn bó cả đời.
Cảm nhận được tình cảm của các nàng, Lạc Nam nở phồng lỗ mũi.
Hắn lấy ra Nhẫn Trữ Vật của Bách Mục kiểm tra...
Bên trong có hơn mười vạn Đạo Xu, vài chục vạn mỏ Nguyên Thạch chất chồng như núi...
Vài môn thân pháp, vũ kỹ đẳng cấp Thiên Đạo Cấp, Lạc Nam lười quan tâm...có vẻ như thủ đoạn lợi hại nhất của Bách Mục chính là mấy con mắt rồi.
Một cái bình đan dược.
Lạc Nam mở ra quan sát, phát hiện có ba viên Phục Thần Đan, là đan dược có thể trị thương và phục hồi cho tu sĩ cấp Thần Đạo.
Đương nhiên chỉ là hàng trị những vết thương nhẹ và bổ sung một ít Thần Lực mà thôi, không có công dụng cải tử hoàn sinh như Bất Tử Dịch Thuỷ.
Không hề chần chờ, hắn đem một viên Phục Thần Đan bỏ vào trong miệng nuốt xuống.
“Hít hà...”
Cảm giác lực lượng tràn đầy từ đan dược lan tràn khắp toàn thân, sự suy yếu vừa rồi nhanh chóng biến mất, Bá Đỉnh và Linh Hồn đều được bổ sung năng lượng, rất nhanh hắn đã nhảy nhót tưng bừng như chưa có gì xảy ra.
“Đồ tốt a.” Lạc Nam hài lòng cất giữ hai viên Phục Thần Đan còn lại.
Lúc này hắn mới lấy thi thể của Bách Mục ra quan sát.
“Uy lực của chiêu kia quá mạnh...” Lạc Nam khoé miệng giật giật.
Loạn Thần Kiếm đã chém cả linh hồn của Bách Mục thành cặn bã, không còn sót lại một tia nào để thi triển Vong Linh Trổi Dậy, càng không còn thứ gì để có thể đoạt hồn.
Bất quá Lạc Nam lại hứng thú đem đầu lưỡi của con hàng này rọc ra.
Địa Ngục Thần Nhãn như một quả cầu rơi xuống đất.
“Đồ chơi này rất lợi hại nha.” Lạc Nam tấm tắt đem nó nhặt lên nói.
Hắn đã tận mắt chứng kiến và trải nghiệm sự đáng gờm của Địa Ngục Thần Nhãn...
Không thể không nói thời điểm đó Bách Mục ngoại trừ hơi già, hơi xấu một chút...còn lại vẫn có phong thái của một vị Vua Địa Ngục.
Triệu hoán Ngưu Đầu Mã Diện, Hắc Bạch Vô Thường, cưỡi trên Địa Ngục Tam Đầu Khuyển...
Đó còn là do Bách Mục chưa thể phát huy toàn bộ công năng của Địa Ngục Thần Nhãn.
Bởi vì ở Địa Ngục còn có đội quân Quỷ Sai, Oán Hồn, Lệ Quỷ...Thập Bát Cực Hình tương ứng 18 tầng Địa Ngục các thứ...
“Đồ chơi này giữ lại.” Lạc Nam đem Địa Ngục Thần Nhãn thu hồi.
“Thiếu chủ...ngài không định giao phó nhiệm vụ à?” Ngân Trinh mấp máy môi nhắc nhở.
“Haha, ta vẫn làm nhiệm vụ mà.” Lạc Nam vô sỉ nói:
“Nhiệm vụ muốn ta giết Bách Mục và cướp được Hư Vô Tam Đồng của hắn rồi đó thôi, đâu còn con mắt nào khác nữa?”
“Đúng đó, Bách Mục chỉ có Hư Vô Tam Đồng thôi.” Dị Nữ cực kỳ tán thành gật đầu.
“Chúng ta chưa từng nhìn thấy con mắt nào khác của hắn.” Loạn Thuỳ Trân che miệng cười nói.
Ngân Trinh tròn xoe mắt trước mấy người này, bất quá rất nhanh nàng cũng kịp thích ứng, cực kỳ nghiêm túc gật đầu:
“Quả thật nhiệm vụ chỉ yêu cầu chúng ta cướp mắt mà thôi, cũng không nói rõ là mắt nào, lấy được Hư Vô Tam Đồng là đủ rồi.”
Lạc Nam tán thưởng nâng ngón tay cái lên, Ngân Trinh thật sự là ngày càng hiểu chuyện, khiến hắn ngày càng ưa thích nàng.
Hư Vô Tam Đồng tuy rằng cũng khá lợi hại, nhưng đối với người nắm giữ Hư Vô Đỉnh như hắn thì có cũng được, không có cũng chẳng sao cả.
Về phần các thê tử của hắn, ai thích Hư Vô Lực thì cứ dùng Như Ý Hồ Lô từ Tiên Thiên Hồ Lô Đằng bồi dưỡng đi ra, cũng chẳng cần Hư Vô Tam Đồng.
Mang nó ra để hoàn thành nhiệm vụ, đổi kiếm cho Thuỳ Trân và Thuỳ Ảnh là tốt nhất...
...
Trong cùng thời điểm, Diệm Thương bị một đám cường giả vây công ngày càng chật vật...
Dù hắn sở hữu tận năm loại Đạo Hoả, nhưng các vị Thần Đạo Cảnh khác cũng không phải ăn chay.
Đặc biệt là Vô Tướng Chi Lực của Thánh Linh Như có thể mô phỏng thành Đạo Hoả của Diệm Thương, khiến hắn quả thật không còn chút ưu thế nào, bị nàng đánh cho hoa rơi nước chảy.
Vốn Vô Tướng Đạo Thống ban đầu chỉ cử ra hai vị trưởng lão tham chiến, nhưng khi Diệm Thương đào tẩu vào Tứ Đạo Cổ Lâm, Thánh Linh Như thân là Đạo Chủ đã đích thân ra mặt để gia tăng tỷ lệ cướp đoạt bảo vật.
Thánh Linh Như thân là Đạo Chủ, Diệm Thương đương nhiên không phải đối thủ của nàng...
Nếu Lạc Nam nhìn thấy cảnh tượng này sẽ âm thầm cười nhạt, phải biết rằng ngay cả Vạn Cổ Bá Tướng của hắn cũng bị Thánh Linh Thiên Vận dùng Vô Tướng Thần Công mô phỏng, càng huống gì chỉ có năm loại Đạo Hoả?
Chưa kể cạnh bên còn Đoạt Thiên Đạo Thống, Cửu Thánh Đạo Thống đám người điên cuồng oanh tạc bằng thế công mạnh mẽ.
“Khốn nạn...”
Diệm Thương bị ép vào bước đường cùng, phẫn nộ đến nghiến răng..., trong lòng đem tổ tông mười tám đời của Vũ Nhâm lôi lên mắng chửi một lần.
Vũ Nhâm mặc dù chết nhưng uy hiếp của hắn đã thành hiện thực, có thể tạo ra động tĩnh lớn, khiến Diệm Thương bị một đám Thần Đạo vây công.
Đến mức ngay cả Thần Binh – Vũ Hoả Thương trong tay sắp vỡ nát là đủ hiểu khốc liệt thế nào...
Nếu như cứ tiếp tục, cường giả sẽ đuổi đến ngày một đông hơn, khi đó Diệm Thương chỉ có con đường chết mà thôi.
“Khốn kiếp, bổn toạ không giữ nó nữa là được.”
Diệm Thương cuồng rống, quyết đoán xuất ra bộ da rắn ném về phía Thánh Linh Như, quả quyết lấy ra một tấm Dịch Không Phù bóp nát.
Quả nhiên cách làm của hắn đầy hiệu quả, dù sao thì mục đích của tất cả người ở đây chính là bộ da rắn mà không phải mạng của Diệm Thương.
Ngay khi bộ da rắn được ném ra, sự chú ý của tất cả đã đổ dồn về phía nó...mặc kệ thân thể Diệm Thương được dịch chuyển mất dạng.
Thánh Linh Như lại thông minh vô cùng, nàng không muốn dẫn lửa thiêu thân, chủ động buông bỏ bộ da rắn...
Lúc này đây ai động vào bộ da rắn đầu tiên sẽ bị tất cả những người còn lại nhắm đến.
Đạo Chủ như nàng đã có thể hiện thân ở đây...nói không chừng Đạo Chủ của những Đạo Thống khác cũng đang âm thầm rình rập chờ đợi thời cơ, không thể chủ quan được.
Mà thấy Thánh Linh Như né khỏi bộ da rắn, các vị Thần Đạo cũng không vội ra tay, ngược lại đưa mắt đề phòng nhìn nhau.
Trong lúc nhất thời, cục diện lại lâm vào thế giằng co...
...
Tứ Đạo Cổ Lâm có quy tắc tạo thành một khu vực tách biệt với bên ngoài, cho nên dù ngươi có sử dụng Dịch Không Phù...ngươi cũng chỉ được dịch chuyển ngẫu nhiên đến một vị trí khác trong Tứ Đạo Cổ Lâm mà thôi.
Diệm Thương chính là trường hợp như vậy...
Không gian vặn vẹo, hắn chật vật rơi xuống mặt đất, đưa tay lau vết máu nơi khoé miệng, sắc mặt hung tợn vô cùng:
“Yên Vụ Đạo Thống, chờ bổn toạ trị thương trở ra...chắc chắn sẽ đem các ngươi đồ sát chó gà không tha.”
Nếu không phải Vũ Nhâm tìm đến gây nên phiền toái, hắn đã thành công lẫn trốn rồi.
Tiêu diệt Vũ Nhâm chưa làm hắn hả được cơn giận trong lòng, Yên Vụ Đạo Thống còn hàng vạn sinh mệnh, hắn phải làm thịt tất cả.
“Ồ, thật trùng hợp, xin chào tiễn tài đồng tử...” Một tiếng cười tủm tỉm bỗng nhiên vang lên bên tai.
“Là kẻ nào?” Diệm Thương vô thức ngẩng đầu nhìn lên, đồng tử mãnh liệt co rút:
“Vương Tùng?”
...
Viết 4 chap trong ngày hoa mắt chóng mặt luôn ạ, hẹn cả nhà ngày mai :D
Chân thành cảm ơn các quý đọc giả đã donate chúc mừng sinh nhật CĐBC, e rất trân trọng.
Chúc cả nhà ngủ ngon <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal:
[email protected]E chân thành cảm ơn <3