Chẳng khác nào bóng ma vô hình hoạt động trong đêm tối, nhưng lại mang theo uy lực kinh hoàng.
Sức mạnh của hai vạn hành tinh dồn nén vào chủy thủ trong tay, Bỉ Ngạn Hoa mỹ lệ nở rộ trên thân dao găm bé nhỏ, kèm theo đó chính là Yểm Hồn Chi Lực dung hợp cùng ba vị nữ Yểm Ma.
Nhìn Xuyên Yếu Điềm và Dò Thám Tương Lai phát hiện trên thân của Yêu Dương có một kiện tiệm cận Thần Bảo mang tính phòng ngự, nó sẽ kích hoạt khi chủ nhân gặp nguy cơ trí mạng…
Nhưng tốc độ xuất thủ của Lạc Nam thật sự là quá nhanh, nhanh đến mức tiệm cận Thần Bảo chưa kịp cảm ứng.
PHỐC!
Ám Nhiên Chủy Thủ cắm thẳng vào sau gáy Yêu Dương đầy dứt khoát.
Khoảnh khắc này Băng Hồn Lực đặc biệt của Hàn Chi từ lưỡi dao ứa ra, phong tỏa miệng vết thương để một tia máu cũng không thể tiết ra ngoài lưu lại dấu vết.
Mà Yêu Dương ngay cả đau đớn cũng chưa kịp trải qua, linh hồn bên trong cơ thể hắn đã bị nguồn sức mạnh khủng bố nghiền nát thành muôn vàn mảnh vụn.
Giết người không thấy máu…
Một vị Thiên Đạo Viên Mãn cấp cường giả trở thành thi thể không hồn, những mãnh vụn linh hồn toàn bộ đều bị Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn đoạt mất.
Cùng với số phận của Yêu Dương chính là bốn con Thần Thú bên trong đan điền và Tử Dực Sư Vương đang bay trên không trung…
Chúng nó đã ký khế ước với Yêu Dương, người còn thú còn, người mất thú mất.
Cho nên ngay khoảnh khắc Yêu Dương tử vong, khí tức sinh mệnh của Tử Dực Sư Vương và bốn con Thần Thú đều biến mất.
Nhẫn Trữ Vật lóe lên, Lạc Nam thu thập thi thể của tất cả vào đan điền.
Thần Diện Mặt Nạ kích hoạt, hóa thành dáng vẻ của Yêu Dương lao thẳng về phía trước.
Yêu Nhi cảm giác được có kẻ tiếp cận, quay đầu nhìn lại chứng kiến Yêu Dương đang đến, trong mắt lóe lên một tia khó hiểu vì sao tên này bỗng nhiên thu hồi tọa kỵ, đáy lòng có chút nghi ngờ.
“Sư muội, cho huynh ngồi cùng lưng ngựa với.” Lạc Nam nháy mắt nói:
“Chúng ta từ từ bồi dưỡng tình cảm.”
“Ngươi nằm mơ!” Sự nghi hoặc của Yêu Nhi chuyển thành tức giận chỉ trong một câu nói của hắn.
HÍ!
Đạp Tuyết Thiên Mã theo lệnh của nàng giang rộng đôi cánh, như lưu tinh lao vọt đi.
Chỉ chờ có thế, Lạc Nam bỗng nhiên xuất thủ từ phía sau.
“Định Hồn!”
Yểm Hồn Chi Lực bùng phát, kết hợp với Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn nay đã trở thành Thần Bảo Hạ Phẩm, trực tiếp đem Thiên Đạo Viên Mãn như Yêu Nhi và Đạp Tuyết Thiên Mã định trụ trong nháy mắt.
“Yểm Hồn Giới – Phong Hồn!”
Lạc Nam mở ra Yểm Hồn Giới bao trùm Yêu Nhi vào bên trong, hàng loạt phân thân của Băng Thần Yểm Ma xuất hiện, Băng Hồn Lực cuồn cuộn thẩm thấu vào cơ thể Yêu Nhi cùng Đạp Tuyết Thiên Mã, triệt để đem linh hồn của bọn hắn đóng thành băng.
Yêu Nhi đã hoàn toàn mất đi khả năng chống cự, Bá Đạo Quy Tắc của Lạc Nam cường ngạnh xâm nhập linh hồn, tiến hành quá trình tẩy não.
“Ngươi hiện tại còn thành thạo lão luyện hơn cả một sát thủ.”
Nhìn thấy một chuỗi thủ đoạn liên tục của Lạc Nam, tiêu diệt Yêu Dương, khống chế Yêu Nhi…hai vị Thiếu Thần Tử và Thiếu Thần Nữ của đại thế lực hàng đầu như đồ chơi trong tay hắn, Bích Tiêu cũng nhịn không được phải mở miệng đánh giá.
Minh Hà và Lạc Long Nhi cũng tán thành gật đầu, tưởng tượng nếu bản thân mình trở thành đối tượng bị Lạc Nam nhắm vào, e rằng kết cục cũng không khác biệt quá lớn.
Truyền thừa của Yểm Ma Điện khiến hắn như hổ mọc thêm cánh, sự quỷ dị của một Hồn Tu cường đại kết hợp với Yểm Ma quá mức đáng sợ.
Lạc Nam nở nụ cười hài lòng, phất nhẹ cánh tay, giải trừ trạng thái đóng băng linh hồn.
“Yêu Nhi tham kiến chủ nhân.”
Giai nhân uyển chuyển hạ mình xuống ngựa, quỳ gối một chân ở giữa không trung.
Hiển nhiên là đã bị Bá Đạo Quy Tắc khống chế.
Lạc Nam đưa tay nâng cằm Yêu Nhi lên nhìn, ở khoảng cách gần chỉ thấy da trắng hơn tuyết, mịn màng hơn da em bé, bờ môi đỏ hồng ướt át, đôi mắt long lanh to tròn, tóc dài óng mượt…là một mỹ nhân, chẳng trách khiến Yêu Dương cuồng si.
Bất quá so với Yêu Mị Uyển và Yêu Chỉ Hân vẫn còn kém hơn một bậc, nhất là về khí chất càng không thể sánh bằng phong thái của nữ Thần Đạo.
Lạc Nam rút ra huyết mạch của Tử Dực Sư Vương cho Huyết Dị Yêu Hoàng luyện hóa.
Rất nhanh, Dị Nữ đã có thể biến đổi bề ngoài thành Tử Dực Sư Vương…
Mà Lạc Nam cũng kích hoạt Thần Diện Mặt Nạ, biến thành bộ dạng của Yêu Dương.
Không thể không nói, đại tỷ suy nghĩ thật là chu toàn, chiếc mặt nạ thần kỳ này giúp được Lạc Nam quá nhiều việc, nếu không có nó…hành trình ở Đạo Vực này chưa hẳn sẽ trót lọt như vậy.
“Chúng ta trở về!” Lạc Nam nói.
“Vâng thưa chủ nhân.” Yêu Nhi cung kính gật đầu.
“Hãy xem ta như Yêu Dương, hành xử như trước đây là được.” Lạc Nam ra lệnh.
Yêu Nhi ngoan ngoãn đáp ứng, thái độ lập tức chuyển biến thành không mặn không nhạt…
“Lần này ta muốn vơ vét Đạo Yêu Thần Cung một phen.”
Lạc Nam cười xấu xa, lão bà Lạc Long Nhi và cô em vợ Bích Tiêu dạo này hơi thiếu tài nguyên tu luyện, nhân cơ hội lần này tìm kiếm chút quà cho các nàng.
…
“Tham kiến sư huynh, sư tỷ.”
Cưỡi “Tử Dực Sư Vương” đến Đạo Yêu Thần Cung, một đám đệ tử canh gác bên ngoài hiển nhiên không chút nghi ngờ, thái độ cực kỳ cung kính.
“Sư muội, làm phiền ngươi mang tài nguyên đến Y Đan Viện cứu đám khách nhân, sư huynh có việc đi trước một bước.” Lạc Nam nói.
“Không thành vấn đề.” Yêu Nhi bình thản đáp.
Hai người tách nhau ra, Lạc Nam dựa vào trí nhớ đoạt được từ linh hồn của Yêu Dương, ở thể nội mênh mông vô ngần của Đạo Yêu Thần Cung tìm đến một vùng trang viên thanh nhã.
Tại cửa trang viên có hai thị nữ xinh đẹp canh chừng, hắn nở nụ cười nói: “Ta muốn gặp Nhị Trưởng Lão.”
“Làm phiền Thiếu Thần Tử chờ một lát, ta sẽ đi bẩm báo với trưởng lão.” Một thị nữ như tiên tử lướt đi vào bên trong.
Rất nhanh, thị nữ đã trở lại bẩm báo: “Trưởng lão cho mời!”
“Đa tạ.” Lạc Nam chắp tay.
Thị nữ đi trước dẫn đường, hắn đi theo phía sau.
Trang viên thanh nhã với cỏ xanh hoa thơm, các kiến trúc, phòng ốc đều làm bằng gỗ thơm thoang thoảng vô cùng dễ chịu…
Giữa hồ nước có một tòa đình viện như hoa sen trắng, trong đình có bóng hình mỹ phụ nhân họa quốc ương dân, có thể khiến quân vương vì đó mà trầm mê không tảo triều, họa loạn thiên hạ.
“Yêu Dương, ngươi tìm bổn trưởng lão có việc?” Yêu Mị Uyển nhẹ chuyển ánh mắt.
Đối với hai vị đồ đệ của sư tỷ, nàng ưa thích Yêu Nhi hơn, về phần tên Yêu Dương này tính cách quá mức nông cạn, còn chưa ra dáng của một nam nhân trưởng thành, không đủ tư cách để lọt mắt nàng.
Bất quá dù sao hắn cũng là đồ đệ của sư tỷ, xem như hậu bối…nên cũng muốn nghe thử hắn tìm mình có việc gì.
Lạc Nam thần thần bí bí truyền âm: “Mị Uyển hội lão, là ta.”
Yêu Mị Uyển thoáng rùng mình, lập tức hướng thị nữ phất tay: “Ngươi ra ngoài canh gác, không có lệnh của bổn tọa bất cứ ai cũng không được phép vào, dù là cung chủ.”
“Tuân lệnh.” Thị nữ kính cẩn cáo lui.
Lạc Nam cởi bỏ mặt nạ, cười tủm tỉm tiến vào đình viện ngồi đối diện với nàng, chỉ cảm thấy hương thơm như mật đào chín mọng từ cơ thể nàng thoáng qua cánh mũi, dụ hoặc vô cùng.
“Xem ra ngươi đã ra tay với Yêu Dương?” Yêu Mị Uyển khẽ nhếch cánh môi, tay ngọc chủ động pha cho hắn một ấm trà, rót vào trong cốc.
“Ừm, tìm cơ hội đến gặp nàng.” Lạc Nam nhấp một ngụm trà, vị ngọt thanh thấm đẫm ruột gan.
“Khanh khách.” Yêu Mị Uyển cười đến run rẩy bầu sữa, trêu tức nhìn hắn:
“Thiếp thân cũng không phải thiếu nữ thích nghe lời đường mật, Nhị Lang Quân ngài chắc hẳn là có ý đồ với bảo khố của Đạo Yêu Thần Cung đúng chứ?”
Lạc Nam xấu hổ vuốt vuốt mũi, cảm giác như làm tặc bị chủ nhà phát hiện.
“Nói đến Đạo Yêu Thần Cung dù sao cũng là thế lực của ta, tuy rằng ta cùng sư tỷ không hợp, nhưng cũng sẽ không tán thành ngươi vơ vét sạch sẽ.” Yêu Mị Uyển nói thẳng.
Lạc Nam hiểu ý gật đầu: “Vậy nên ta mới đến hỏi thăm ý kiến của nàng thay vì tự ý hành động.”
Trong mắt Yêu Mị Uyển hiện lên ý cười, quả thật hắn có thể không cần tìm nàng mà tiến vào bảo khố tiến hành ăn trộm, với khả năng của Minh Hà, trộm xong hoàn toàn có thể rời đi thong dong.
Nhưng hắn đến báo với nàng trước một tiếng, cho thấy hắn cũng nể mặt nàng, giành cho nàng sự tôn trọng, đồng thời cũng muốn nghe ý kiến của nàng.
“Nếu Nhị Lang Quân đã cất công đến như vậy, cũng không thể để ngươi phí sức đi một chuyến.” Yêu Mị Uyển nở nụ cười:
“Thiếp thân có thể giúp ngươi dụ trưởng lão canh giữ bảo khố rời đi, đổi lại ngươi chỉ được lấy năm món vật phẩm bên trong bảo khố mà thôi.”
“Nhiều hơn chút không được sao?” Lạc Nam trả giá.
“Hừ, mặc dù Đạo Yêu Thần Cung nội tình hùng hậu...nhưng nếu ngươi lấy trắng hơn năm món sẽ ảnh hưởng đến căn cơ.” Yêu Mị Uyển nghiêm mặt nói:
“Thiếp thân không muốn vì lập trường của mình nghiêng về Phá Đạo Hội mà gây tổn hại nghiêm trọng đến thế lực của bản thân, mong Nhị Lang Quân thấu hiểu.”
“Được rồi, ta cam đoan không lấy nhiều hơn năm món.” Lạc Nam gật đầu hứa hẹn.
Yêu Mị Uyển đã giúp đỡ hắn quá nhiều, mình cũng nên biết điều, không thể quá mức tham lam...
…
Bảo khố của Đạo Yêu Thần Cung, thế lực kinh doanh đứng đầu Đạo Vực, mức độ giàu có không cần nói cũng biết.
Lạc Nam lấy tư cách Thiếu Thần Tử đi vào, danh chính ngôn thuận…
“Thiếu Thần Tử, ngươi định đổi thứ gì?” Một vị trưởng lão vuốt râu hạ xuống bên cạnh hắn.
Đây là Ngũ Trưởng Lão, phụ trách trông coi bảo khố này của Đạo Yêu Thần Cung, ở trong phạm vi bảo khố có thiết lập quy tắc để hắn nhận biết sự tồn tại của tất cả vật phẩm dù là thấp kém nhất, dù mất một hạt bụi hắn cũng cảm ứng được ngay tức thì.
Bất quá Ngũ Trưởng Lão có một nhược điểm, chính là hắn cuồng nhiệt si mê Yêu Mị Uyển…
“Haha, tích lũy được chút Điểm Cống Hiến, đang muốn quy đổi vật phẩm.” Lạc Nam cười nói.
Mà lúc này, một thị nữ của Yêu Mị Uyển bỗng nhiên tiến vào bảo khố, nhìn Ngũ Trưởng Lão kính cẩn nói:
“Nhị Trưởng Lão có chút việc muốn nhờ Ngũ Trưởng Lão đến gặp nàng một chút.”
“Nhị Trưởng Lão muốn gặp lão phu? Còn là tại đình viện?” Ngũ Trưởng Lão giật bắn người.
“Đúng vậy, nghe nói là đang cần một loại tài nguyên, muốn nhờ ngài tư vấn.” Thị nữ ngoan ngoãn đáp.
Ngũ Trưởng Lão cảm giác linh hồn lâng lâng, chẳng lẽ mình theo đuổi nhiều năm như vậy có hy vọng rồi sao? đây là lần đầu tiên trong đời Yêu Mị Uyển chủ động muốn gặp mình a, những lần trước đều là mình tìm đến tận cửa vẫn bị đuổi về.
Không bỏ qua cơ hội, Ngũ Trưởng Lão liền quát lên:
“Yêu Nhật ở đâu?”
Một tên thanh niên tóc vàng lật đật chạy đến, chính là đệ tử của Ngũ Trưởng Lão, một trong các Thiên Tử của Đạo Yêu Thần Cung.
“Ngươi hộ tống Thiếu Thần Tử quy đổi vật phẩm, lão phu có việc đi một chuyến rồi trở lại.” Ngũ Trưởng Lão căn dặn.
“Tuân lệnh sư phụ.” Yêu Nhật nhún nhún vai.
Dù sao ở đây đều là người nhà, Thiếu Thần Tử Yêu Dương chẳng lẽ còn cướp đồ hay sao mà ta phải hộ tống?
Bất quá nguyên tắc vẫn theo nguyên tắc, bảo khố lúc này cũng phải có người trông coi.
“Chúng ta đi!” Ngũ Trưởng Lão mừng rỡ đi theo thị nữ.
Chờ khi lão già này hoàn toàn rời khỏi bảo khố, Lạc Nam mới chân thành nhìn sang Yêu Nhật:
“Sư đệ, ngươi và Ngũ Trưởng Lão quản lý bảo khố, chắc hẳn hiểu rõ tất cả vật phẩm ở nơi này?”
“Không sai, sư huynh thắc mắc gì cứ việc hỏi.” Yêu Nhật tự tin vỗ vỗ vai.
“Vậy gợi ý cho ta một số vật phẩm quý giá cấp Thần Đạo nào!”
Lạc Nam cười tủm tỉm.
…
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal:
[email protected]E chân thành cảm ơn <3