Chương trước
Chương sau
Mỗi một lần cố gắng chống lại, loại bỏ thứ Thần Đạo Quy Tắc thần bí do Thiên Hạ Đệ Nhất lưu lại, Lạc Nam và mấy nữ đều mệt đến thở dốc...toàn bộ lực lượng toàn nhân như bị rút cạn, từng đầu ngón tay bủn rủn, ngay cả khí lực nói chuyện cũng không có.

Qua đó có thể thấy Loạn Thuỳ Trân đã phải trải qua sự tra tấn qua vô vàn năm tháng thống khổ đến mức nào, Lạc Nam thật sự rất nể phục ý chí và nghị lực của nàng, đổi lại là người khác đã sớm chấp nhận buông xuôi, tự kết liễu để được giải thoát.

Cảm giác toàn thân nhẹ nhõm như được tháo bỏ gông cùm xiềng xích, Loạn Thuỳ Trân thư sướng đến mức thở dài...

Lạc Nam đã chuẩn bị sẳn một bồn Bất Tử Dịch Thuỷ cho nàng ngâm mình, phục hồi thương thế.

Bởi vì ngoài bị loại quy tắc kia tàn phá, từ đan điền cho đến cơ thể của nàng đều gặp tổn thương nghiêm trọng, nếu như không thể loại bỏ hoàn toàn quy tắc đó ra khỏi cơ thể, nàng sẽ không thể phục hồi bình thường được.

Đạo bào trắng nhẹ nhàng trượt xuống lộ ra băng cơ ngọc cốt không chút tỳ vết, một vị tiên tử thanh lệ tuyệt luân với đôi tuyết lê căng tràn nhựa sống vểnh cao được tô điểm bởi hai hạt ngọc trai hồng đỏ, cỏ thơm đen tuyền khéo loé che đậy địa phương tư mật, đôi chân dài miên mang không chút tỳ vết.

Loạn Thuỳ Trân thả người ngâm vào bồn Bất Tử Dịch Thuỷ.

Rất nhanh, từng luồng sinh mệnh nồng đậm đã xuyên thấu các lỗ chân lông, thẩm thấu mọi ngõ ngách bên trong cơ thể.

Bởi vì Loạn Thuỳ Trân lần được tiên tiếp xúc với Bất Tử Dịch Thuỷ nên độ hiệu quả vượt xa những người sử dụng thường xuyên dẫn đến “lờn thuốc” như Lạc Nam...

VÙ VÙ VÙ VÙ...

Chỉ trong nháy mắt, Nguyên Khí vô cùng vô tận khắp nơi kéo về, khí tức hùng mạnh của nàng gia tăng một cách chóng mặt.

Tuy nhiên nhược điểm của Bất Tử Dịch Thuỷ vẫn là không thể trị thương linh hồn, Lạc Nam phất tay đem Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ ném ra.

69 vị tuyệt sắc Hồn Cơ đã từ trong tranh bước ra, ở xung quanh bồn thuỷ bắt đầu khiêu vũ nhảy múa, cung cấp đại lượng Hồn Lực tẩm bổ linh hồn cho Loạn Thuỳ Trân ở trung tâm.

Cảm thấy vẫn còn chưa đủ, Lạc Nam mở miệng phân phó:

“Nguyệt Ánh, Huyễn Mộng, Hàn Chi và Thiên Lệ hỗ trợ.”

Hồn Nguyệt Ánh mang theo Hồn Đỉnh và ba vị Yểm Ma xuất hiện, vận chuyển Nhân Yểm Đạo Hồn Kinh quyển Thượng với khả năng chữa trị Linh Hồn, truyền Hồn Lực tinh khiết nhất vào cơ thể mỹ phụ.

“Ưm...” Loạn Thuỳ Trân rên rỉ một tiếng, cảm giác thoải mái từ cơ thể đến linh hồn khiến nàng như đang lơ lửng trên mây, hai mắt lim dim khép hờ, bờ môi nhẹ cắn, đôi chân trần khép chặt lấy nhau.

Ba ngày ngắn ngũi, mái tóc bạc trắng của nàng đã đen tuyền óng mượt, từ một người tưởng chừng là phế nhân, tu vi khôi phục một cách điên cuồng.

Thần Đạo Sơ Kỳ, Thần Đạo Trung Kỳ, Thần Đạo Hậu Kỳ...

“Quá tốt rồi...” Thuỳ Ánh ở bên cạnh nghẹn ngào trước tình cảnh này.

Hơn ai hết, nàng hiểu rõ tình huống của Loạn Thuỳ Trân trong những năm qua chẳng khác nào địa ngục.

Lưng mang hận thù đè nặng, thân thể tàn phế lại bị tra tấn và đau đớn suốt ngày đêm, ngay cả việc đứng lên cũng không thể làm nổi, phải dùng tài nguyên để kéo dài tính mạng...

Còn hiện tại, Loạn Thuỳ Trân đã trôi nổi giữa không trung, ngũ quan toả sáng, sức sống tràn đầy, tóc dài tung bay, phong thái tuyệt mỹ và cường đại của một vị nữ kiếm thần ngạo nghễ hiển lộ.

Chân ngọc nhẹ điểm, Loạn Thuỳ Trân đã ôm chặt lấy nam nhân, thanh âm mềm mại dịu dàng vang bên tai hắn:

“Thiếp thân đã được thiếu chủ ban phát tân sinh, đời này từ đây chỉ vì quân mà sống, dù phía trước là núi đao biển lửa cũng không từ.”

Lạc Nam rõ ràng cảm giác được sự kích động và một thoáng run rẩy trong lời nói của nàng, hắn đưa tay vuốt ve lưng ngọc giai nhân an ủi:

“Tốt rồi, có được nàng chính là cơ duyên lớn của ta.”

Dù với tâm cảnh của một vị Kiếm Thần...thì sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, được hắn nắm tay kéo ra khỏi địa ngục, tìm được hướng đến thiên đường, nàng cảm động là điều dễ hiểu.

“Hừ, còn không mau mặc vào y phục?” Loạn Ninh Lam nhìn hai người ôm nhau mà cái mũi chua chua, liền đem đạo bào của Loạn Thuỳ Trân trùm lên người nàng.

“Haha.” Lạc Nam bật cười, ngắm nhìn ba vị nữ nhân, trong lòng vui sướng vô cùng.

Nếu cả Loạn Thanh Quân cũng đột phá Thần Đạo, vậy bên cạnh hắn có đến bốn vị Kiếm Thị tu vi Thần Đạo, so với Loạn Phàm nhiều hơn gấp đôi.

Về phần Lạc Hà từ lâu đã là thê tử của hắn, cũng không thể tính là Kiếm Thị được...

“Thiếu chủ, kế tiếp có mục tiêu nào cần ra tay không?” Loạn Thuỳ Trân nóng lòng lập công nói:

“Chàng không cần làm gì cả, cứ giao cho chúng ta giải quyết.”

“Nàng dùng gì làm vũ khí?” Lạc Nam kỳ quái hỏi.

“Cái này...” Loạn Thuỳ Trân nhất thời ngậm miệng, Hồng Anh Kiếm của nàng đã không còn...

“Thế còn nàng?” Lạc Nam nhìn sang Thuỳ Ảnh.

Loạn Thuỳ Ảnh có chút xấu hổ, từ trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra một thanh vũ khí.

Lạc Nam đưa mắt nhìn, nhất thời không biết nên nói gì cho phải.

Bởi thứ Loạn Thuỳ Ảnh lấy ra là một thanh đao cùn, đẳng cấp chỉ tương đương Thiên Đạo Binh Trung Phẩm mà thôi.

Đường đường là nữ Kiếm Thần lại phải dùng một thanh vũ khí trái sở trường cấp thấp như vậy chiến đấu, có thể thấy hai nàng nghèo đến mức độ nào, vơ vét gần như tất cả tài sản để kéo dài tính mạng rồi.

Chẳng trách sau nhiều năm như vậy, tu vi của Loạn Thuỳ Ảnh vẫn giậm chân ở Thần Đạo Sơ Kỳ, bởi vì quá nghèo nên đâu có tài nguyên tu luyện mà đòi thăng cấp?

Loạn Ninh Lam thở dài, so với tỷ muội chịu đựng gian khổ như vậy, nàng cảm thấy mình canh mộ địa cho chủ công từng ấy năm vẫn còn tốt chán, ít nhất Lam Thuỷ Kiếm vẫn còn giữ được.

“Vì sao không tìm một thanh kiếm cấp thấp nào đó rồi bỏ vào hộp đựng kiếm?” Lạc Nam thắc mắc.

“Muốn đẩy nhanh tốc độ thăng cấp trong hộp đựng kiếm cũng cần tài nguyên bỏ vào, mà chúng ta thì...” Loạn Thuỳ Trân mím môi.

“Thôi hiểu rồi, trước tiên ta sẽ tìm hai thanh kiếm phù hợp với các nàng.” Lạc Nam gật đầu.

Kiếm tu mà không có kiếm thì khác nào bị phế mất một cánh tay?

“Thiếu chủ, bọn thiếp vẫn chưa làm được gì cho ngài...” Loạn Thuỳ Trân ái náy vô cùng.

“Bây giờ không làm thì sau này làm...” Lạc Nam cười hắc hắc:

“Các nàng theo ta cả đời, đâu phải một sớm một chiều mà so đo, tính toán mấy thứ trước mắt thế hả?”

“Vâng, nghe theo thiếu chủ thu xếp.”

Mấy nữ nhân ôn nhu nhìn hắn, cảm động không cần nói thành lời.

...

Lạc Nam rời khỏi hộp đựng kiếm, trong lòng nghĩ cách...

Chợt ánh mắt của hắn loé lên, nhớ đến ở chỗ Yểm Ma Điện Chủ có cắm hơn chục thanh Thần Binh phía trước bảo toạ, trong đó có mấy thanh kiếm không tồi, thậm chí vô cùng lợi hại.

Không do dự, Lạc Nam kích hoạt Yểm Thiếu Chi Liên, truyền âm cho Đại Trưởng Lão hỏi thăm:

“Bổn thiếu nhớ ở chỗ sư phụ có hơn mười kiện Thần Binh...”

“Đúng vậy, đó đều là Thần Binh của những con mồi từng ngã xuống trong tay Điện Chủ, lưu lại đó như minh chứng cho các chiến tích huy hoàng.” Đại Trưởng Lão sùng bái đáp.

“Có cách nào để bổn thiếu lấy vài thanh kiếm trong đó không?” Lạc Nam đi thẳng vào vấn đề:

“Bổn thiếu mua được hộp đựng kiếm của Loạn Phàm, cho nên muốn thử cảm ngộ một chút cái gọi là Kiếm Đạo, gia tăng thủ đoạn chiến đấu nên cần vài thanh kiếm tốt.”

“Ồ, thì ra là vấn đề này...” Đại Trưởng Lão truyền âm hồi đáp:

“Mấy thanh Thần Binh đó đều có thể quy đổi từ Điểm Cống Hiến, giá mỗi thanh cao nhất cũng chỉ khoảng gấp đôi một vị Yểm Ma của ngài.”

“Điểm Cống Hiến à?” Lạc Nam vuốt cằm.

Hắn nhận hai nhiệm vụ từ Yểm Ma Điện đến nay vẫn còn chưa làm đây.

“Gửi bảng danh sách mấy thanh Kiếm đạt đến Thần Binh mà Yểm Ma Điện đang có sang cho bổn thiếu.” Lạc Nam nói.

“Tuân mệnh.” Đại trưởng lão đáp ứng.

Rất nhanh, Yểm Thiếu Chi Liên trên cổ Lạc Nam sáng lên, một bảng danh sách xuất hiện.

Hắn đưa mắt nhìn vào, bảng danh sách cũng chỉ ngắn gọn ba thanh kiếm cùng lai lịch của chúng nó.

Thần Binh Trung Phẩm – Huyền Hoàng Kiếm, do Huyền Hoàng Đạo Chủ lưu lại, Huyền Hoàng Đạo Thống đã bị điện chủ tiêu diệt thời điểm vừa đột phá Thần Đạo Cảnh.

Thần Binh Thượng Phẩm – Hoả Ảnh Kiếm, Thần Binh Thượng Phẩm – Diêm Ly Kiếm...cả hai thanh kiếm này đều thuộc quyền sở hữu của Thiên Hoả Kiếm Thần, một vị kiếm tu cường đại từng mạnh miệng tuyên bố sẽ dẹp bỏ Yểm Ma Điện, kết quả thì không cần nói cũng biết.

“Ồ, hai thanh kiếm này có vẻ ổn.” Lạc Nam ánh mắt loé lên.

Thật ra nguyên nhân Loạn Thuỳ Trân tạo ra phân thân không phải vô duyên vô cớ...

Loạn Thuỳ Trân tu luyện Viêm Vũ Kiếm Pháp, môn kiếm pháp này gồm có hai quyển phân biệt là Phạt Viêm và Ảnh Viêm.

Phạt Viêm quyết liệt quả đoán, kiếm pháp ưu tiên táo bạo, cường ngạnh, tàn phá tất cả bằng vũ lực sát phạt.

Ảnh Viêm lại thiên về nhanh nhẹn, linh hoạt và biến ảo khó lường.

Thông thường người luyện Viêm Vũ Kiếm Pháp chỉ chọn tu luyện một trong hai quyển theo một trường phái mà thôi, nhưng Loạn Thuỳ Trân thân là Kiếm Thị của Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần nên cũng thuộc kiểu người tâm cao khí ngạo, muốn thuần thục cả hai loại, cho nên mới tạo ra một phân thân là Loạn Thuỳ Ảnh.

Bản thể tu luyện Phạt Viêm, phân thân tu luyện Ảnh Viêm.

Cho nên Lạc Nam cảm thấy hai thanh kiếm do Thiên Hoả Kiếm Thần này lưu lại vừa vặn phù hợp với hai nàng.

Hoả Ảnh Kiếm thích hợp với Loạn Thuỳ Ảnh, Diêm Ly Kiếm xứng đáng với Loạn Thuỳ Trân.

Hắn đem thông tin của hai thanh kiếm truyền cho hai nàng...

Hai nữ đều vô cùng vui vẻ, cho biết rất có hứng thú với Hoả Ảnh Kiếm và Diêm Ly Kiếm.

Trùng hợp ở chỗ các nàng là Hoả Hệ Kiếm Tu, mà vị Thiên Hoả Kiếm Thần kia cũng là Hoả Hệ Kiếm Tu...

Nhìn khắp thiên hạ, muốn tìm hai thanh kiếm khác phù hợp hơn gần như là không thể.

“Cứ quyết định như vậy, ta sẽ nhanh chóng thu thập Điểm Cống Hiến để đổi kiếm cho hai người.” Lạc Nam nói.

“Thiếu chủ cứ giao việc, bọn thiếp sẽ đi làm.” Loạn Thuỳ Trân đề nghị.

Lạc Nam vuốt vuốt cằm, dù hoàn thành cả hai loại nhiệm vụ đang có sợ rằng cũng không đủ Điểm Cống Hiến rồi, phải nhận thêm mới đủ cho hai thanh kiếm...

“Ngân Trinh, nàng trở về Yểm Ma Điện một chuyến nhận thêm nhiệm vụ, ưu tiên các nhiệm vụ nhiều Điểm Cống Hiến.” Hắn phân phó.

“Thiếp hiểu rồi.”

Ngân Trinh gật đầu, cưỡi lên lưng U Hồn Yên Lang lập tức rời đi.

Nàng đương nhiên sẽ tự hiểu nên chọn các nhiệm vụ nào để phù hợp với tính cách của chủ công.

Nhắc đến Hoả Hệ Thuộc Tính, Lạc Nam lại nhớ đến mục tiêu lần này của mình còn có một nhân vật tu luyện hoả hệ, chính là Thần Hoả Đạo Chủ.

Nghe đồn Thần Hoả Đạo Thống sở hữu khá nhiều loại Vĩnh Hằng Hoả và Đạo Hoả...Tử Linh Thần Diễm của hắn cũng là cướp được từ Thần Hoả Đạo Thống.

Hồn Tu lần này đã tiến bộ rồi, Nguyên Tu cũng không thể thua kém được.

Nữ Thần Đạo xếp hạng thứ bảy trong mười mỹ nhân đứng đầu Đạo Vực...Thần Hoả Đạo Chủ.

Lạc Nam nở nụ cười tà dị.

...

Chúc cả nhà ngủ ngon <3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn <3

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.