Chương trước
Chương sau
“Yểm Thiếu, ngươi đã có bổn toạ cần gì phải tìm thêm Yểm Ma nào khác?”

Trên đường di chuyển, Hàn Chi bay ở phía sau Lạc Nam cất giọng trong trẻo, nàng cảm thấy mình kết hợp với hắn đã là thiên hạ khó có đối thủ.

“Khụ...” Lạc Nam ho khan một tiếng, thầm nghĩ với tính cách cao ngạo của Hàn Chi, sợ rằng nàng sẽ khó chịu phục mà trở thành Yểm Ma của Ngân Trinh a.

“Ta muốn làm đại sự, bên cạnh cần càng nhiều nhân vật tài ba xuất chúng càng tốt, mặc dù nàng cũng rất mạnh nhưng vẫn chưa đủ đâu.” Lạc Nam thẳng thắng truyền âm:

“Bầu trời bên ngoài rộng lớn vô hạn, rồi nàng sẽ nhìn thấy có những cường giả khiến ngay cả ta cũng phải chạy trối chết.”

Theo lời giải thích của hai vị trưởng lão, Yểm Ma tại Yểm Ma Điện từ khi ra đời cho đến lúc trưởng thành đều chưa từng rời khỏi phạm vi Yểm Ma Tứ Sơn...vì vậy kiến thức của bọn họ rất hạn chế, nói là ếch ngồi đáy giếng tuy rằng hơi khó nghe nhưng cũng đúng tình hình thực tế.

Hắn tin tưởng chỉ cần để Hàn Chi nhìn thấy thế giới bên ngoài nhiều hơn, hiểu rõ nhiều hơn...tính tình cao ngạo của nàng ấy sẽ dần dần thu liễm.

Nghe Lạc Nam nói thế, Hàn Chi cũng không mở miệng phản bác, quả thật nàng rất muốn chứng kiến thế giới bên ngoài, chỉ là từ trước đến nay chưa ai đủ tư cách thuyết phục nàng đồng hành mà thôi.

Hơn nữa nghe thấy chủ nhân mình chọn là nhân vật muốn làm đại sự, có dã tâm...Hàn Chi lại âm thầm vui mừng, bởi vì hắn rất hợp khẩu vị của nàng, nàng ưa thích tranh bá thiên hạ.

Không lâu sau, nhóm người lại đi đến bên ngoài một toà thánh đường cổ kính và trang nghiêm, khắp nơi đều nồng đậm ánh sáng huyền diệu đầy thánh khiết mang đến một cảm giác sùng bái...

“Hừ, thì ra là muốn tìm con ả này.” Hàn Chi sắc mặt lạnh lẽo.

Lạc Nam khoé miệng giật giật, xem ra hai nàng này có xung đột a.

Mà không đợi Nhị Trưởng Lão mở miệng kêu gọi, một thanh âm êm ái, mềm mại và huyền ảo như thẩm thấu vào ruột gan, xuyên vào cõi tâm linh vang vọng:

“Các bề tôi hèn mọn, hãy đến đây và thành khẩn bái lạy nữ thần của các ngươi!”

“Đánh rắm a!” Hàn Chi phẫn nộ mắng to.

Khoé miệng Đại Trưởng Lão giật giật, nhịn không được đưa tay hướng về thánh đường chụp đến.

RĂNG RẮC...

Không gian nứt ra, có thân ảnh hiện thân trước mặt đám người.

Đó là một vị nữ yểm ma tắm mình trong ánh quang minh, Hồn Lực hình thành váy trắng với hoạ tiết kim tầm ti xen lẫn cao quý...

Tóc dài như những tia nắng vàng kết thành rũ xuống tới eo thon, sau lưng có phi phong ánh sáng bay múa, ngũ quan tuyệt mỹ không chút tỳ vết, mắt phượng kiêu sa, mũi quỳnh tinh tế, bờ môi hồng nhuận hơi nhếch lên đầy tự tin, nơi cổ tay, cổ chân đều có các vòng sáng như trang sức tuyệt mỹ.

“Vị này chẳng lẽ là Yểm Ma sở hữu Quang Minh Hồn Lực?” Lạc Nam vuốt cằm đánh giá.

“Hừ, giả thần giả quỷ mà thôi.” Hàn Chi khinh thường nói.

“Không phải thưa Yểm Thiếu.” Nhị Trưởng Lão truyền âm giải thích:

“Vị này thật ra là Biến Hồn Yểm Ma, có thể biến hoá thuộc tính và hoàn cảnh chiến đấu tuỳ thuộc vào ý muốn.”

Quả nhiên ngay khi Nhị Trưởng Lão vừa dứt lời, toà thánh đường uy nghiêm trước mặt bỗng nhiên biến thành một bãi tha ma đầy âm u và tăm tối, vô số tiếng ma tru, quỷ khiếu rít gào mang đến cảm giác tối tăm đáng sợ...

Mà vị nữ Yểm Ma vốn đang thánh khiết như nữ thần kia bỗng nhiên thay đổi đến đáng sợ, váy trắng hoá đen, kim vòng hoá thành ma xích, khí chất âm u lạnh lẽo, tóc như quang minh ban đầu đã trở thành ma khí mịt mù đen kịch bay múa.

Ngoại trừ đường nét trên khuôn mặt vẫn như cũ, khí chất và lực lượng đã thay đổi nghiêng trời lệch đất, hoàn toàn không nhìn ra nữ thần quang minh vừa rồi lại trở mặt thành một ma nữ nhanh chóng như thế.

Mà như muốn trêu đùa Hàn Chi, nàng ta tiếp tục hoá thành một băng nữ vương, bãi tha ma cũng hoá thành thiên sơn cao đến vạn trượng, cả người khoác trong váy băng, ánh mắt cao ngạo nhìn xuống...

“Năng lực thật đặc biệt.” Lạc Nam gật đầu.

Sự đa dạng thuộc tính không có gì đáng kinh ngạc, nhưng năng lực thay đổi môi trường chiến đấu mới là thứ đáng quan tâm.

Bởi hắn nhận ra bất kể là thánh đình, bãi tha ma hay thiên sơn kia đều giống y như thật, giống như thiên địa tạo lập mà thành, chúng nó thật sự có hỗ trợ đối với thuộc tính tương ứng mà không đơn thuần chỉ là ảo cảnh.

Biến Hồn Yểm Ma này không hổ danh với một từ biến, không ngờ Hồn Lực lại có thể thiên biến vạn hoá và quy tắc của nàng ta đã thay đổi hoàn cảnh đất trời xung quanh.

Hơn nữa Lạc Nam có thể cảm nhận được, thực lực của Biến Hồn Yểm Ma ở mỗi trạng thái đều rất mạnh chứ không đơn giản chỉ là vẻ bề ngoài.

“Thật ra không gian phát triển của Biến Hồn Yểm Ma là rất lớn.” Nhị Trưởng Lão nói:

“Bởi vì mỗi khi thôn phệ bất kỳ Yểm Ma nào khác, năng lực của nàng ấy đều sẽ được cường hoá mạnh lên.”

“Nói không sai, hãy cho ta thôn phệ con ả kia, năng lực Băng Hệ của ta sẽ vượt qua ả.” Biến Hồn Yểm Ma chỉ vào Hàn Chi ngạo nghễ nói.

“Muốn chết!” Hàn Chi rốt cuộc bị chọc giận, không gian trăm dặm lập tức hoá thành hàn băng, vô vàn tia Hồn Lực ngưng kết thành Băng Hồn Kiếm phô thiên cái địa lao vọt đến.

“Chẳng lẽ lại sợ ngươi?” Biến Hồn Yểm Ma tự tin cười tà, lập tức hiển hoá môi trường xung quanh thành một vùng núi lửa đầy nóng bức, trên cao có mấy vầng mặt trời khổng lồ, Hoả Hồn bắn ra bốn phương tám hướng thiêu đốt hàn băng.

Xèo xèo...bùm bùm...

Thế công va chạm nổ tung không ngừng, dù rằng Biến Hồn Yểm Ma đã cố tình dùng hoả khắc băng nhưng Hàn Chi vẫn có thể đánh bất phân thắng bại, rõ ràng là Băng Hồn của Hàn Chi vẫn mạnh hơn lực lượng thông thường.

“Đủ rồi!” Đại Trưởng Lão bất mãn gầm lên, Thần Hồn Lực ầm ầm oanh tạc, trực tiếp đem hai vị nữ Yểm Ma chấn lui, chiến trường sụp đổ.

“Biến Hồn Yểm Ma, lần này chúng ta mang Yểm Thiếu đến thu phục ngươi.” Nhị Trưởng Lão đi thẳng vào vấn đề:

“Đừng có làm xằng làm bậy.”

“Để ta đoán xem.” Biến Hồn Yểm Ma nhìn Lạc Nam cười nhạt:

“Có thể khiến con ả chơi băng này chấp nhận quy hàng, có lẽ vị Yểm Thiếu này của chúng ta đã tu luyện được Nhân Yểm Đạo Hồn Quyết quyển Cực rồi đúng chứ?”

“Nếu như dùng đến Quyển Cực uy hiếp ta, ta sợ lắm nha.”

“Ám Thần Kết Giới!”

Lạc Nam lười nói nhảm, một lần nữa kích hoạt Ám Thần Kết Giới hàng lâm.

Chỉ là lần này không chỉ vây khốn Biến Hồn Yểm Ma vào bên trong, mà ngay cả Hàn Chi cũng bị hắn thu vào.

Hắn muốn Hàn Chi nhìn thấy sức mạnh của mình để nàng hiểu chủ nhân mà nàng lựa chọn là nhân vật như thế nào.

“Cho nàng sử dụng tất cả các năng lực, thích loại nào ta chiều loại đó!” Lạc Nam nhàn nhạt lên tiếng.

“Thật cuồng vọng!” Biến Hố Yểm Ma tóc dài tung bay, mây đen đầy trời kéo đến, mái tóc hoá thành vô số tia lôi đình.

Lôi Hồn Lực ngưng tụ thành hàng vạn thanh Lôi Mâu điên cuồng lao đến Lạc Nam.

Lạc Nam dung hợp Bá Đỉnh, triệu hoán Bá Lực dùng Kiếp Lôi Đỉnh làm chủ động, Vạn Kiếm Lôi phô thiên cái địa lao ra ngạnh kháng.

OÀNH OÀNH OÀNH...

Vạn Kiếm Lôi phá huỷ tất cả Lôi Mâu của Biến Hồn Yểm Ma.

“Tử Vong Hồn Yểm!”

Biến Hồn Yểm Ma không phục, xung quanh lập tức hoá thành một vùng biển chết, vô số cánh tay khổng lồ được ngưng tụ từ Tử Vong Chi Hồn thành Tử Vong Hồn Thủ từ dưới biển chết vồ lên chụp đến Lạc Nam.

Lạc Nam sắc mặt bình thản, lần này lại dùng đến Tử Vong Đỉnh làm chủ đạo.

Thiên Thủ Quan Âm trạng thái bóng tối đen kịch hiện ra sau lưng, vô số cánh tay điên cuồng đấm xuống mặt biển.

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG...

Một lần nữa tất cả Tử Vong Hồn Thủ đã bị đấm vỡ.

Đồng tử trong mắt Biến Hồn Yểm Ma hơi co lại, mím môi thay đổi trạng thái thành Không Gian, điều động Không Gian xung quanh tầng tầng lớp lớp nghiền ép Lạc Nam.

Nhưng mà kết quả vẫn không có gì thay đổi, Không Gian Đỉnh chấn động, Không Gian Chi Lực dung hợp Bá Đạo Quy Tắc càn quét ra xung quanh, phá vỡ toàn bộ Không Gian của vị nữ yểm ma tội nghiệp.

“Làm sao có thể?” Hàn Chi nhìn mà đưa tay che miệng, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn.

Trước đó nàng còn cho rằng Yểm Thiếu cũng là một người chủ tu luyện Băng Thuộc Tính nên mới có thể chiến thắng mình, không ngờ đến hắn vậy mà nắm giữ hầu hết các loại năng lực, khiến ngay cả Biến Hồn Yểm Ma cũng bị áp chế toàn phần?

“Để tiết kiệm thời gian, mọi thứ nên kết thúc!”

Lạc Nam cười dài, Bá Thế trực tiếp mở ra.

ẦM ẦM ẦM ẦM...

Như thiên tai trấn xuống, Bá Thế là hai mươi loại năng lực khác biệt dung hợp mà thành xâm chiếm càn khôn, bên trong còn chưa đựng Loạn Đạo Kiếm Khí có thể nghiền nát tất cả quy tắc của Biến Hồn Yểm Ma đánh ra.

Không cần đến quyển cực của Nhân Yểm Đạo Hồn Quyết, Biến Hồn Yểm Ma cảm giác mình như một con thuyền nhỏ lênh đênh giữa Bá Thế như đại dương cuồng nộ, có thể đánh tan mình thành trăm mảnh bất cứ lúc nào...

Rốt cuộc Biến Hồn Yểm Ma đã hiểu vì sao Băng Thần Yểm Ma cao ngạo lạnh lùng lại lựa chọn quy thuận.

Vị Yểm Thiếu này quá mức kinh khủng.

“Theo ta không? Đây là cơ hội duy nhất của nàng!” Lạc Nam chắp tay đứng thẳng trước mặt Biến Hồn Yểm Ma, xung quanh là Bá Thế trấn giữ càn khôn bất khả xâm phạm.

Trong mắt Biến Hồn Yểm Ma lúc này hắn không khác nào một vị thần minh, một vị thần toàn năng có thể dẫn dắt mình đến đỉnh phong...

“Theo!” Nàng thu liễm toàn bộ ngạo khí của mình, vuốt nhẹ tóc dài bước đến khoác lấy cánh tay của hắn:

“Mong chủ nhân đừng ghét bỏ.”

Bất kể là Băng Thần Yểm Ma hay Biến Hồn Yểm Ma đều kiêu ngạo bởi vì đại đa số sát thủ của Yểm Ma Điện trong cùng cấp không phải đối thủ của các nàng, điều này làm các nàng chướng mắt không muốn phò tá.

Nhưng các nàng thừa hiểu vận mệnh của mình buộc phải lựa chọn chủ nhân, chỉ có Nhân Yểm Hồn Đạo Quyết mới có thể giúp các nàng chạm đến cảnh giới Hồn Thần Đạo...

Vậy nên khi gặp phải nhân vật có thể toàn diện áp chế, khiến các nàng tâm phục khẩu phục, các nàng hiểu đây chính là cơ hội của mình, phải biết nắm bắt.

Thấy Biến Hồn Yểm Ma kéo tay Lạc Nam thân mật, Hàn Chi như sợ bị tranh sủng cũng thả người bay lên, lạnh lùng trừng mắt nhìn đối thủ, khoác lấy cánh tay còn lại của hắn.

“Haha lựa chọn sáng suốt đấy.” Lạc Nam hài lòng nở nụ cười, đưa tay vuốt ve gò má của Biến Hồn Yểm Ma, xúc cảm mềm mại rất chân thật.

Đạt đến cảnh giới của các nàng, linh hồn gần như đã ngưng tụ thành thực thể, không phải da thịt nhưng vẫn có thể chạm vào, giống như Hồn Nguyệt Ánh vậy.

“Tên của nàng sẽ là...” Lạc Nam vuốt vuốt cằm cân nhắc.

“Tên?” Biến Hồn Yểm Ma không hiểu hỏi:

“Tên của ta chẳng phải là Biến Hồn Yểm Ma sao?”

“Cần gì đặt tên cho ả? Hãy để ta thôn phệ ả.” Hàn Chi hưng phấn nói:

“Khi đó ta cũng sẽ có được năng lực Biến Hồn, hơn nữa chắc chắn còn làm tốt hơn.”

“Hừ, hãy chiến một trận công bằng, kẻ nào thắng được phép cắn nuốt.” Biến Hồn Yểm Ma lạnh lùng đáp.

“Im miệng!” Lạc Nam đưa tay đét lên mông hai nàng, giận dữ nói:

“Ở chỗ của ta không cho phép thôn phệ lẫn nhau, đồng bọn không được gây hại nhau, phải ngoan ngoãn hoà bình chung sống.”

“Sao lại như vậy?” Hai nữ Yểm Ma giật mình.

Theo tập tính của Yểm Ma, việc thôn phệ kẻ yếu là bình thường, không ai không phục...

“Ta không muốn mất ai trong hai nàng, hiểu chưa?” Lạc Nam kiên nhẫn nói.

“Chủ công...” Hai nữ Yểm Ma ngơ ngác nhìn hắn, hắn không hề xem các nàng là công cụ như những người khác.

“Tên là cách để ngày sau ta gọi nàng, hiểu chưa?” Lạc Nam giải thích với Biến Hồn Yểm Ma, cuối cùng ra quyết định:

“Được rồi, từ giờ tên của nàng sẽ là Thiên Lệ!”

“Thiên Lệ là cái gì nha?” Biến Hồn Yểm Ma không hiểu.

“Thiên địa vì nàng mà biến hoá lấy một chữ Thiên, mỗi trạng thái của nàng đều mỹ lệ xuất trần hợp với chữ Lệ.” Lạc Nam giải thích nói.

“Oa, nghe rất hay, ta chính là Thiên Lệ, Thiên Lệ chính là ta.” Biến Hồn Yểm Ma hưng phấn.

“Thiên Lệ gì chứ? Làm sao hay bằng Hàn Chi?” Băng Thần Yểm Ma bĩu môi khinh thường.

“Hàn Chi là cái rắm gì? Cũng đòi so với Thiên Lệ ta?”

Hai nữ nhân lại muốn lao vào đánh nhau.

Lạc Nam nhức hết cả trứng, trực tiếp dùng Cực Hồn Cảnh trấn áp ép hai nàng ngoan ngoãn trở lại.

Hắn ra lệnh cho Thiên Lệ không được đem chiến lực và thủ đoạn của mình nói với bất kỳ ai, lúc này mới khôi phục hiện trường, giải trừ Ám Thần Kết Giới.

Trong ánh mắt chờ mong của hai vị trưởng lão, Lạc Nam được hai vị Yểm Ma tuyệt sắc khoác tay tiến ra.

“Chúc mừng Thiếu Chủ.” Hai người nói.

“Biến Hồn Yểm Ma ứng với bao nhiêu Điểm Cống Hiến?” Lạc Nam hỏi thẳng.

“Bẩm thiếu chủ, 5 vạn Điểm Cống Hiến.” Nhị Trưởng Lão quyết định nói:

“Nhưng ta và Đại Trưởng Lão sẽ hỗ trợ ngài mỗi người một vạn Điểm Cống Hiến, ngài chỉ cần chi trả 3 vạn là được.”

“Ồ, vậy thì cảm tạ ý tốt của nhị vị, bổn thiếu sẽ ghi nhận ân tình này.” Lạc Nam không hề khách sáo, trực tiếp lấy ra tất cả tài sản cướp được từ Yểm Thiếu Chi Tranh nhờ Đại Trưởng Lão kiểm kê.

Trong lòng âm thầm cảm khái, 5 vạn Điểm Cống Hiến đủ để đổi một kiện Thần Binh Trung Phẩm và một kiện Thần Binh Hạ Phẩm, phải biết rằng tu vi của Thiên Lệ chỉ là Hồn Thiên Đạo Viên Mãn mà thôi, giá của Yểm Ma thật sự quá cao.

Nhưng nghĩ đến khả năng của Thiên Lệ, cảm thấy rất là xứng đáng, cũng không tiếc để có được nàng.

“Toàn bộ những thứ này nếu đưa vào bảo khố sẽ đổi được hơn 4 vạn Điểm Cống Hiến a.” Đại Trưởng Lão vuốt cằm nói, dù sao thì đám Nhân Tuyển cũng chỉ là Hồn Thiên Đạo cấp bậc, không có tên nào sở hữu đồ vật thật sự giá trị.

“Tốt.” Lạc Nam hạ quyết định:

“Các vị cứ khấu trừ 3 vạn, còn lại chuyển về cho ta!”

...

Chúc cả nhà tối vui vẻ &LT3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn &LT3

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.