Lạc Nam một đường thả chậm tốc độ, cố ý vểnh tai lắng nghe các thanh âm nghị luận ven đường, xem thử có ngóng được kết quả trận chiến trong Tứ Đạo Cổ Lâm hay không... 
Nhưng mà khiến hắn thất vọng chính là dường như tu sĩ ở Đạo Địa không hề biết gì về trận chiến đó cả. 
Nghĩ lại cũng đúng, Tứ Đạo Cổ Lâm rộng lớn vô ngần, đủ loại hoàn cảnh tách biệt, thêm nữa trận chiến quy mô tuy lớn nhưng cũng không đủ lan rộng ra ngoài, tu sĩ bình thường chắc không thể nghe ngóng được. 
“Thật không biết là Ngự Long Công Chúa và Tam Trưởng Lão của Yểm Ma Điện ai là kẻ chiến thắng.” Lạc Nam chép miệng. 
Vụ việc lần này khiến một chút đắc ý của hắn sau khi thu hoạch từ Thâm Uyên Chư Thần quét sạch. 
Mặc dù hắn có thể tung hoành trong Thâm Uyên Chư Thần...nhưng suy cho cùng nơi này cũng chỉ như một cái mộ địa của các vị Thần Đạo Cảnh, những thứ lưu lại chỉ còn lại tàn hồn hoặc ý niệm mà thôi. 
Còn khi đụng độ Thần Đạo Cảnh còn sống hàng thật giá thật, hắn lại quá mức chật vật...chỉ riêng Ngự Long Công Chúa hay Tam Trưởng Lão đã đủ khiến hắn phải bỏ chạy thục mạng, càng chưa nói đến mấy thế lực khủng bố sau lưng bọn họ. 
Nước ở Đạo Giới thật sự là quá sâu... 
Chỉ riêng mấy nhân vật cao tầng của các thế lực đã khó chơi như vậy, càng chưa nói đến Đệ Nhất Cường Giả đã bố trí xuống Tứ Thần Trấn Thiên Trận. 
Nghĩ đến nhiệm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu/3652587/chuong-2895.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.