Chương trước
Chương sau
“Hàng long?”

Cầm Dao Nhã và Cầm Thanh Vận đưa mắt nhìn nhau, chưa hiểu ý tứ trong lời nói của Ngự Long Công Chúa.

“Các ngươi không cần phải hiểu, tóm lại chỉ cần bắt giữ các ngươi, không tin Lạc Nam sẽ không xuất hiện.”

Ngự Long Công Chúa nói là làm, một tay vồ thẳng ra.

Ngay lập tức, cánh tay của nàng hoá thành một cái long trảo khổng lồ được khảm lấy tầng tầng lớp lớp long lân xanh biếc óng ánh như ngọc lục bảo, từng chiếc móng vuốt vậy mà có thể ngưng kết không gian, đem hai nữ nhân khoá trụ vào bên trong như một chiếc lồng giam giữ.

Cầm Dao Nhã biểu lộ bình tĩnh, nàng biết nữ nhân này muốn dùng mình làm con tin để ép Lạc Nam xuất hiện cho nên tạm thời sẽ không có nguy hiểm...tuy nhiên cảm giác bại trận như thế này thật sự khó chịu, rõ ràng Thiên Âm Đạo Thống của nàng ở phương diện chiến đấu không đủ cường đại.

Không muốn trở thành con tin, Cầm Dao Nhã lấy ra một tấm phù chú bóp nát, muốn nhờ mẫu thân giải cứu.

Nhận ra ý đồ của nàng, Ngự Long Công Chúa nhếch mép:

“Vô ít thôi, vùng không gian này đã sớm bị Kết Giới của ta phong toả, các loại tín hiệu đều vô dụng, mà hai ngươi cũng không thể chạy.”

NGAO!

Có tiếng long ngâm vọng lên, chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện vô số ký tự huyền bí cổ xưa như những con rồng đang đằng vân, uốn lượn và nhảy múa...

Ngay khi phù chú trong tay Cầm Dao Nhã bắn ra một tia Thần Đạo Quy Tắc lên bầu trời, lập tức liền bị những ký tự này hợp lực đánh tan, chậm rãi tiêu tán.

“Đó là Long Ngữ trong truyền thuyết?” Cầm Thanh Vận giật mình.

“Ngươi vậy mà nhận biết Long Ngữ? Kiến thức không tồi đâu.” Ngự Long Công Chúa tán thưởng gật đầu.

Long tộc là chủng tộc hùng mạnh và đa dạng, các đời cường giả của Long tộc cũng không ít nhân vật kinh tài tuyệt diễm.

Trong đó đã từng có một vị Long Tộc cổ xưa phát minh ra Long Ngữ, hiệu quả của Long Ngữ khá giống Cổ Ngữ của nhân loại, chỉ có số ít Long Tộc mới có năng lực thi triển, hơn nữa Long Ngữ sẽ còn trở nên mạnh mẽ theo thực lực của chủ nhân.

Long Ngữ giống như phiên bản cường hoá của Long Văn, mạnh mẽ hơn và đa dụng hơn...

Hiển nhiên vùng không gian này đã bị Long Ngữ phong toả...

“Tương truyền trên khắp Nguyên Giới, chỉ có Tổ Long Tộc tại Đạo Vực là có thể nắm giữ cũng như thi triển Long Ngữ.” Cầm Dao Nhã hít sâu một hơi:

“Ngự Long Công Chúa, Ngự Long Sơn Trang và Tổ Long Tộc rõ ràng là thế lực trung lập, tại sao ngươi lại nhắm vào Lạc Nam? Chẳng lẽ các ngươi đã nghiêng về Đạo Vực và Đạo Quốc?”

Không sai, cũng giống như Man Lực Thần Ngưu Tộc tại Đạo Quốc...Ngự Long Sơn Trang và Tổ Long Tộc tuy rằng là hai thế lực ở Đạo Vực nhưng trong quá khứ chưa từng tham gia vào âm mưu phân tách Đạo Giới, vẫn luôn duy trì tư thế trung lập.

Mà bởi vì Ngự Long Sơn Trang và Tổ Long Tộc thật sự quá mạnh, dẫn đến các thế lực ở Đạo Vực cũng không dám có ý kiến gì trước lập trường của bọn họ, chỉ mong hai tôn cự đầu này đừng chống lại hành vi của mình là tốt lắm rồi.

Cho nên Cầm Dao Nhã không hiểu lý do Ngự Long Công Chúa đối phó với Lạc Nam, rõ ràng đôi bên không thù không oán.

“Hừ, đừng đánh đồng chúng ta và đám đạo thống, thế lực đó.” Ngự Long Công Chúa ngạo nghễ nói:

“Dù là ở bất cứ thời đại hay hoàn cảnh nào, Ngự Long Sơn Trang và Tổ Long Tộc vẫn luôn sừng sững độc tôn, chúng ta không cần hèn hạ đến mức liên hợp với lũ kém cõi kia chèn ép Ngũ Châu Tứ Vực hay chống lại mục tiêu của Phá Đạo Hội.”

“Thế giới này có vận hành như thế nào, dù Nguyên Giới trở về thời kỳ hoàn chỉnh hay tiếp tục bị chia cắt, vẫn không ai có thể khiêu khích Ngự Long Sơn Trang cùng Tổ Long Tộc.”

“Không phải chúng ta ở thế trung lập để đảm bảo an toàn, mà đơn giản vì chúng ta tự tin vào vị thế của mình nên chẳng cần phải nghiêng về bất kỳ phe cánh nào mà thôi.”

Cầm Dao Nhã im lặng, nàng hiểu với thực lực của Ngự Long Sơn Trang và Tổ Long Tộc, bọn họ hoàn toàn có tư cách để nói những lời như vậy.

“Thế thì lý do gì khiến ngươi gây sự với Lạc Nam?” Cầm Thanh Vận hừ lạnh.

“Bởi vì hắn rất mạnh.” Ngự Long Công Chúa liếm nhẹ mép môi, hai mắt hừng hực chiến ý:

“Sau khi hoá phàm trở về, bổn công chúa đã nghe thấy rất nhiều đồn đại về chiến tích cũng như thực lực phi thường của hắn, đã lâu rồi mới có kẻ khiến bổn công chúa hứng thú như vậy.”

“Quan trọng nhất là hắn còn sở hữu huyết mạch Long Tộc, nếu như bổn công chúa có thể thu phục hắn làm toạ kỵ...thật là một thành tựu đáng tự hào của Ngự Long Sư như ta.”

“Nữ nhân này điên rồi.” Cầm Thanh Vận mắng to.

Nàng thật sự không dám nghĩ có kẻ lại muốn biến Lạc Nam thành thú cưỡi.

Cầm Dao Nhã âm thầm tức giận, nàng và Lạc Nam đã xác định tình cảm, đối với một nữ tử băng thanh ngọc khiết như nàng, khi trong lòng đã có hình bóng của nam nhân nào thì vĩnh viễn sẽ không còn vị trí cho kẻ khác, đời này chỉ quan tâm đến một người.

Ấy thế mà nữ nhân điên trước mặt lại muốn biến ý trung nhân của nàng thành toạ kỵ, nàng làm sao có thể nhẫn nhịn?

Một viên Cuồng Thần Đan đã hiện ra trong tay, Cầm Dao Nhã dự định liều mạng cũng phải dạy cho Ngự Long Công Chúa một bài học.

Nữ nhân một khi kết thù, dù là bình tĩnh như Cầm Dao Nhã cũng sẽ trở nên đáng sợ.

BỐP!

Đột ngột có thanh âm vang dội khiến tất cả sững sờ.

Cầm Dao Nhã giật nảy mình, bờ mông tròn lẳn đàn hồi đầy cảm giác tê dại.

Thân ảnh một nam nhân ở bên cạnh hiện ra, hung hăng vỗ vào trên mông của nàng.

Còn chưa kịp lên cơn thịnh nộ, đã nghe thấy thanh âm trách móc vang lên:

“Xú nữ nhân, gặp chuyện không gọi cho ta, còn ở nơi này sử dụng Cuồng Thần Đan, chẳng may nàng gặp chuyện gì bất trắc, ta chẳng phải đau lòng chết sao?”

“Ngươi...” Cầm Dao Nhã quay người lại nhìn lấy hắn, cảm giác xấu hổ phẫn nộ vì bị đánh mông cũng vô thức biến mất.

“Ngươi cái gì mà ngươi?” Lạc Nam trừng mắt nhìn nàng.

Hắn thật sự rất giận, rõ ràng hắn đã tặng cho nàng một pho tượng...kết quả nàng gặp chuyện lại không chịu liên hệ cho hắn.

Hoạ Thuỷ thì dùng tượng để gọi hắn đến chơi, Cầm Dao Nhã gặp nguy hiểm thật sự lại không thèm dùng tượng.

Lạc Nam thậm chí bắt đầu hoài nghi, việc mình điêu khắc và tặng tượng cho các nữ nhân này liệu có hợp lý hay không?

“Ta không muốn ngươi gặp phiền toái.” Cầm Dao Nhã nhẹ giọng nói.

“Thế nàng chịu phiền toái thay ta thì được à?” Lạc Nam hừ lạnh, kéo tay ôm lấy nàng, lấy ra một bình Bất Tử Dịch Thuỷ đặt nhẹ lên bờ môi rỉ máu.

“Ta tự uống...” Cầm Dao Nhã nghiêng đầu sang một bên.

“Ngoan nào.” Lạc Nam ân cần nói.

Cầm Dao Nhã toàn thân run lên, cánh môi hé mở để hắn đút Bất Tử Dịch Thuỷ cho mình.

Lạc Nam nhìn các vết thương trên cơ thể nàng mà đau lòng không thôi, Bất Diệt Viêm cùng các loại thuộc tính trị thương nhanh chóng bao trùm trị liệu.

Cầm Dao Nhã toàn thân thoải mái, cắn chặt cánh môi không rên...để mặc hắn ôm ở trong lòng trị thương.

Nhìn thấy sắc mặt nàng đã hồng nhuận phơn phớt trở lại, Lạc Nam mới nhẹ lau đi vết máu ở miệng của nàng, nghiêm túc nói:

“Tội của nàng ta sẽ trị sau, hiện tại giao lại cho ta đối phó.”

Cầm Dao Nhã vô thức gật đầu, đứng ra sau lưng của hắn.

Nhìn sang bên cạnh, Cầm Thanh Vận đã sớm hoá đá, trợn mắt há hốc mồm trước mọi thứ vừa diễn ra, thậm chí hoài nghi mình rơi vào ảo cảnh của Ngự Long Công Chúa.

Sư tỷ cao cao tại thượng của nàng, Thiên Âm Thiếu Thần Nữ khiến vô số nam nhân ngưỡng mộ tôn sùng, chỉ dám nhìn theo bóng lưng nay lại trở nên ngoan ngoãn nhu nhuận chẳng khác nào một tiểu nữ nhân mềm yếu?

Rốt cuộc tại sao lại như vậy?

Nhìn Cầm Thanh Vận cũng bị thương, Lạc Nam tiện tay điều động các loại thuộc tính trị liệu sơ qua cho nàng, ổn định thương thế.

“Hay, rất hay, một màn này thật đặc sắc.” Ngự Long Công Chúa hứng thú quan sát từ đầu đến cuối vỗ tay khen ngợi:

“Ngươi quả nhiên rất giống phong cách của long tộc, bản dâm mạnh dẫn đến số đào hoa, không uổng công ta nhắm vào Cầm Dao Nhã để buộc ngươi xuất hiện, đúng như dự đoán các ngươi tằng tịu với nhau.”

“Phốc.” Lạc Nam xém chút phun ra một ngụm, khoé miệng co quắp:

“Chúng ta là nam nữ yêu nhau đường đường chính chính, tằng tịu cái rắm a, nữ nhân ngươi biết ăn nói hay không?”

“Thật sao sư tỷ?” Cầm Thanh Vận phức tạp nhìn Cầm Dao Nhã.

Gò má Cầm Dao Nhã ửng đỏ, bất quá vẫn gật gật đầu...nàng là nữ nhân dám yêu dám hận, không có lý do gì phải che giấu.

“Ngươi làm sao vào được kết giới này?” Ngự Long Công Chúa tò mò hỏi.

Kết giới xung quanh do Long Ngữ kết thành, có thể nói là nội bất xuất ngoại bất nhập, vậy mà Lạc Nam có thể xuất hiện một cách bất ngờ, quả thật ngoài dự đoán của nàng.

“Đó là bản lĩnh của một nam nhân.” Lạc Nam hồi đáp, trong lòng lại thầm cảm thán Long Ngữ Kết Giới quá mức lợi hại.

Nếu không nhờ hắn kết hợp Bá Đạo Quy Tắc vào không gian chi lực, cùng lúc thi triển Pháp Tướng Thần Thông – Càn Khôn Chuyển, hắn sẽ không có biện pháp xâm nhập vào trong.

“Ngươi càng nhiều thủ đoạn càng khiến bổn công chúa muốn thuần phục ngươi.” Ngự Long Công Chúa cười tà.

“Nghe nói ngươi muốn thu ta làm toạ kỵ?” Lạc Nam nhếch mép một tiếng:

“Làm toạ kỵ thì cũng được, nhưng ta chỉ làm toạ kỵ ở trên giường cho nữ nhân của mình cưỡi thôi.”

“Phi, lưu manh.” Cầm Thanh Vận phun ra một ngụm.

Cầm Dao Nhã cũng nhíu mày lạnh lùng nhìn hắn, nam nhân này cái gì cũng tốt...chỉ có đôi lúc là không hề đứng đắn đàng hoàng.

“Khanh khách.” Ngự Long Công Chúa cười đến nhánh hoa run rẩy:

“Đáng tiếc ta chỉ có hứng thú với nữ nhân, hơn nữa còn là nữ long tộc...ngươi là kẻ khác biệt giới tính duy nhất có thể khiến ta ham muốn thu phục.”

“Moá.” Lạc Nam âm thầm đổ mồ hôi, nữ nhân này quá mức bưu hãn.

ẦM!

Ngự Long Công Chúa nặng nề rơi xuống mặt đất, đứng đối diện với hắn nói:

“Một trận chiến công bằng hàng phục ngươi, vì để ngươi tâm phục khẩu phục, ta sẽ không dùng thực lực Thần Đạo Cảnh.”

Lạc Nam vốn còn định tìm cách ứng phó, nào ngờ nữ nhân này lại muốn chiến đấu trong cùng cấp...như thế thì vẫn có cơ hội.

Đổi lại nếu nàng sử dụng toàn lực, hắn còn chưa phải đối thủ của Thần Đạo Cảnh...hơn nữa còn là yêu nghiệt của Ngự Long Sơn Trang.

ONG ONG...

Ở khoảng cách gần, hắn cảm thấy Long Lực Đỉnh của mình cực kỳ thân thiết với Ngự Long Công Chúa, dường như sinh ra cảm giác ỷ lại.

Hiện tượng và cảm giác này có lẽ là do công pháp đặc thù của Ngự Long Sơn Trang mang đến, có thể dễ dàng giúp họ lấy thiện cảm cũng như chinh phục những kẻ sở hữu huyết mạch Long Tộc.

“KENG!”

Ý niệm vừa động, màu sắc của màu bao phủ bầu trời, Lạc Hồng Kiếm nặng nề rơi xuống trước mặt Lạc Nam, chấn động vạn dặm.

“Thú vị, rất thú vị...không ngờ ngay cả vũ khí của ngươi cũng theo phong cách của ta, quả thật ngươi chính là toạ kỵ của số mệnh lựa chọn cho bổn công chúa.” Ngự Long Công Chúa tán thưởng nhìn Lạc Hồng Kiếm.

NGAO!

Thể nội của nàng vọng lên tiếng long ngâm kinh khủng khiến không gian rung động.

Một con cự long từ cơ thể Ngự Long Công Chúa đằng không bay lên, tám cái cánh giang rộng bao phủ bầu trời cuồng loạn xua tan ánh sáng đỏ chiếu rọi của Lạc Hồng Kiếm...

Ánh mắt Lạc Nam co lại, đây là một con rồng phương tây, cơ thể oai hùng, tứ chi lực lưỡng, toàn thân bọc hắc giáp kiên cố, trên lưng mọc ra tám đôi cánh khổng lồ...

Đáng nói hơn chính là, khi nó uốn lượn một vòng thể hiện long uy khiến vô số yêu thú cấp thấp trong Tứ Đạo Cổ Lâm run rẩy vì sợ hãi, nó liền hạ mình lao vọt xuống mặt đất, ánh sáng bao phủ toàn thân, thay hình đổi dạng thành một thanh cự kiếm.

OÀNH!

Cự kiếm giáng lâm, đại địa sụp đổ, dư ba kinh khủng quét ngang như một loại khiêu khích trắng trợn khiến Lạc Hồng Kiếm phải ngân vang dữ dội.

Trước ánh mắt của tất cả mọi người, một thanh kiếm sừng sững toạ lạc giữa chiến trường.

Toàn thân kiếm thuần một màu đen tuyền huyền bí, chuôi kiếm được bao bọc bởi long lân, kiếm cách là tám cái cánh rồng xoè ra một cách cân xứng song song hai bên, thân kiếm mang đến cảm giác nặng nề như núi, bên trên chằn chịt các đường long gân sống động chứa đựng long lực cuồng nộ vận chuyển.

Lạc Nam sắc mặt nghiêm nghị, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy có người sử dụng vũ khí tương tự với mình, hơn nữa còn là một kiện Yêu Binh Tộc khủng bố đã đạt đến cấp độ Thần Binh.

“Áp chế thực lực đi! kẻo đồng bọn tương lai của ngươi sẽ không chịu nổi.” Ngự Long Công Chúa nhìn thanh hắc kiếm cười nhạt.

NGAO!

Hắc kiếm phát ra tiếng long khiếu, đẳng cấp liền áp chế xuống bên dưới Thần Binh.

Hành vi này khiến Lạc Hồng Kiếm cảm giác mình bị xem thường, nó lao thẳng lên tay Lạc Nam, sẳn sàng chiến đấu.

“Kiếm của ngươi tên gì?” Lạc Nam hỏi.

“Mãnh Long Kiếm!” Ngự Long Công Chúa cũng rút lên thanh kiếm của mình, hài hước hỏi:

“Bắt đầu được chưa?”

Cảm nhận được sự xem thường của đối phương, giống như một kẻ đi săn muốn trêu đùa con mồi của mình, Lạc Nam cười gằn:

“Ai sợ ai?”

...

Chúc cả nhà ngủ ngon &LT3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn &LT3

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.