Chương trước
Chương sau
Thần Đạo Công pháp – Diễn Quy Hoá Trận Quyết, diễn hoá Quy Tắc Chi Lực của bản thân thành Trận Pháp trong thời gian ngắn, để Quy Tắc Chi Lực tự động kết trận và phá trận chỉ bằng một ý niệm mà không cần chủ nhân đích thân ra tay.

Mấy nghìn loại Trận Pháp đẳng cấp dao động từ thấp đến cao truyền vào linh hồn, kèm theo đó là các phương pháp lập trận, phá trận cũng như cách ứng dụng trận pháp trong từng hoàn cảnh thích hợp...

Thần Đạo Bí Pháp – Thăng Đạo Trận Pháp, gia tăng cảnh giới cho Trận Pháp đang bố trí trong thời gian ngắn, số lượng cảnh giới cao hay thấp tuỳ thuộc vào Hồn Lực của người thi triển.

Nghịch Thế Thần Thông – Càn Khôn Vạn Trận, hình thành một vùng càn khôn mà ở bên trong đó có đến hàng vạn Trận Pháp chằn chịt đan xen, nối liền không dứt, vây khốn tru diệt địch nhân.

Lạc Nam cùng Mỹ Mộng như lạc vào một trạng thái huyền diệu, vừa sung sướng từ thể xác đến linh hồn, vừa được tiếp thu lượng tri thức khổng lồ từ truyền thừa của Càn Khôn Trận Thần.

Hai người hoàn toàn đắm chìm, cơ thể liên tục chuyển động, linh hồn quấn giao, hai mắt khép hờ, chỉ có thể nghe tiếng thở thoả mãn của nam nhân và tiếng rên rỉ yêu kiều của nữ nhân liên miên không dứt.

Chẳng biết qua bao lâu sau, cơn đau từ da thịt khiến cả hai giật mình tỉnh lại.

Đưa mắt nhìn nhau, chỉ thấy toàn bộ mê cung trận pháp đã biến mất tự bao giờ, Tàn Trận khổng lồ bên ngoài mất dạng...mà hai người thì lại đang giao hợp ở giữa Thâm Uyên Chư Thần đen kịch, bị các vết cắt sắc bén của không gian nghiền ép da thịt chảy đầy máu.

“Phu quân...” Mỹ Mộng xấu hổ vùi đầu vào lồng ngực hắn, không nghĩ đến đường đường là nhân vật như Du Hưng lại làm ra hành vi vô lại như vậy.

“Haha.” Lạc Nam nhếch miệng mỉm cười, cúi đầu hôn lên bờ môi nàng.

Ý niệm vừa động, Bá Vũ Điện đã hiện ra tiếp đón hai người vào trong.

Lạc Nam đang đà hưng phấn, cảm giác được nhục cảm tuyệt diệu bên trong u cốc chật hẹp, máu đào ướt đẫm bắp đùi...hắn đặt Mỹ Mộng lưng tựa lan can, ở phía trước tiếp tục xâm nhập.

“Ưm...thật sâu...thiếp thích.” Mỹ Mộng như linh xà ôm chặt lấy hắn, cảm nhận được thân thể cường tráng của nam nhân, cảm nhận được sự mạnh mẽ của hắn liên tục đánh úp, linh hồn như bay lên chín tầng trời.

Mấy nữ An Hinh, La Âm Khinh Nhạn nhìn thấy cảnh tượng này mà chỉ biết lắc đầu, vội vàng đem ánh mắt dời sang nơi khác.

“AAAA...thiếp chịu hết nổi...”

Lại một phen phúc vũ phiên vân, Mỹ Mộng thốt lên một thanh âm cao vút, toàn thân giật nhẹ, nhiệt thuỷ trào dâng, hoàn toàn đã lên đến vu sơn.

Lạc Nam không bỏ qua cơ hội, mãnh liệt chạy nước rút những đợt cuối cùng, sinh mệnh nóng chảy ồ ạt bắn sâu mà vào.

Nhân lúc linh hồn và thể xác hoà nhập làm một, hắn cũng đem Long Tiên Thánh Điển, Thiên Địa Hợp Hoan Kinh, Diệt Thần Song Pháp truyền thụ sang cho nàng.

Mỹ Mộng hai mắt lim dim, theo bản năng tự vận chuyển khẩu quyết được phu quân truyền thụ.

Thời gian dần trôi, quá trình song tu của hai người rốt cuộc kết thúc, các loại thuộc tính đã làm lành tất cả vết thương.

Lạc Nam vuốt ve âu yếm làn da trơn mịn, giúp nàng tận hưởng những dư vị cuối cùng.

Mỹ Mộng nhoẻn miệng cười thoả mãn như chưa từng có, chợt nâng bàn tay lên trước mặt hắn:

“Chàng nhìn.”

Lạc Nam đưa mắt quan sát, phát hiện Mỹ Mộng đang đeo tận hai chiếc Nhẫn Trữ Vật, một chiếc vốn có của nàng, một chiếc hoàn toàn mới mẻ có hai màu tử bạch đan xen, toả ra khí tức linh hồn u ám vô cùng quỷ dị.

“Đây là của Càn Khôn Trận Thần cho chúng ta?” Lạc Nam nhớ lại hỏi.

“Đúng thế, chẳng biết từ bao giờ đã nó xuất hiện trên ngón tay của thiếp.” Mỹ Mộng gật đầu.

Trước đó Càn Khôn Trận Thần có nói đã cùng đối thủ đồng quy vu tận, mà tài sản của đối thủ cũng rơi vào tay ông ta, quyết định tặng tất cả cho hai người.

Vậy xem ra chiếc Nhẫn Trữ Vật này chính là thứ đó...

“Mau lấy ra xem nào!” Lạc Nam hứng thú.

Mỹ Mộng gật đầu, đem tất cả đồ vật bên trong nhẫn xuất ra.

Một quyển công pháp cũ nát, ba khối Ngọc Bội, một viên hạt châu...chỉ có tất cả như vậy.

Lạc Nam nâng lên công pháp quan sát, nhất thời nhếch miệng cười.

“Nguyền Hồn Tà Công, thích hợp với Hồn Tu tinh thông thuật Nguyền Rủa, hơn nữa buộc phải sở hữu Nguyền Âm hoặc kém hơn phải là Tà Âm mới đủ điều kiện tu luyện...”

Lại nhìn lấy ba khối Ngọc Bội, bên trên có điêu khắc Nguyền Âm Diệt Hồn, Tà Hồn Chú Ấn, Tế Thọ Thần Nguyền...hiển nhiên là thủ đoạn chiến đấu cũng như nguyền rủa.

Vật cuối cùng là một viên hạt châu chứa đựng Hồn Lực và Nguyền Rủa Chi Lực quấn giao vào nhau, chắc chắc là một kiện Thần Đạo Bảo chưa rõ công dụng, chỉ là khí tức đã suy yếu đến mức rơi xuống Thiên Đạo Bảo Trung Phẩm mà thôi.

Không cần nói cũng biết, kẻ đã cùng Càn Khôn Trận Thần đồng quy vu tận là một vị Hồn Tu cấp Thần, hơn nữa còn tinh thông Nguyền Rủa Chi Đạo, sở hữu Nguyền Âm.

Bên trong hậu cung của Lạc Nam có hai người chủ tu nguyền rủa, La Âm Khinh Nhạn và Mộ Sắc Vy.

Nhưng người sở hữu Nguyền Âm chỉ có La Âm Khinh Nhạn mà thôi.

Ngọc La Yên sở hữu Tà Âm nhưng nàng ấy lại không tu luyện Nguyền Rủa.

“Haha, lần này một mũi tên trúng hai địch, thu hoạch lớn...đỡ tốn thời gian.” Lạc Nam nhịn không được cười phá lên.

Hắn đem Nhẫn Trữ Vật giao cho La Âm Khinh Nhạn nói:

“Những thứ này như sinh ra dành cho nàng vậy.”

La Âm Khinh Nhạn cũng đã sớm nhận ra điều này, vì vậy nàng không hề khách khí với hắn, tiếp nhận Nhẫn Trữ Vật trịnh trọng nói:

“Thiếp sẽ không để phu quân thất vọng.”

“Hảo hảo nghiên cứu, nhận chủ hạt châu kia luôn!” Lạc Nam ôn tồn căn dặn.

La Âm Khinh Nhạn nhu tình nhìn hắn, liền mang theo Nhẫn Trữ Vật vào phòng bế quan.

“Đáng tiếc a, thiếp vậy mà vẫn không thể đột phá Thiên Đạo Cảnh.” Mỹ Mộng có chút tiếc nuối thở dài, đứng lên mặc vào y phục.

Lạc Nam cũng kích hoạt Bá Y bao phủ toàn thân, vuốt cằm nói:

“Truyền thừa của Càn Khôn Trận Thần chỉ giúp chúng ta tiến bộ về phương diện trận sư, có lẽ ông ta trước khi chết không kịp lưu lại lực lượng, hoặc là không nghĩ tới việc này...”

Mỗi một loại truyền thừa có lưu lại thứ gì tuỳ thuộc vào quyết định của vị Thần Đạo Cảnh trước khi chết...không thể cưỡng cầu được.

“Không sao, thiếp từ từ tu đến Thiên Đạo Cảnh cũng được.” Mỹ Mộng quyết tâm nói:

“Dù sao thì lần này đã có thu hoạch lớn rồi, còn tìm được truyền thừa cho La Âm Khinh Nhạn.”

“Ta có cách giúp nàng đột phá Thiên Đạo Cảnh, an tâm đi.” Lạc Nam nở nụ cười.

“Cách nào a?” Mỹ Mộng ánh mắt loé sáng.

Nhìn thấy các tỷ muội lần lượt đột phá, nàng đương nhiên cũng khá là chờ mong.

“Ngồi xuống xếp bằng khoanh chân.” Lạc Nam ra hiệu.

Mỹ Mộng ngoan ngoãn làm theo.

Hắn hướng trong lòng hạ lệnh: “Hệ Thống, sử dụng một lần Thiên Đạo Quán Đỉnh lên người Mỹ Mộng.”

“KENG, bắt đầu quá trình quán đỉnh!” Hệ Thống thông báo.

Một luồng lực lượng huyền diệu như cột sáng từ thiên không bắn xuống, nhanh chóng bao trùm Mỹ Mộng vào bên trong.

Đứng ở bên ngoài có thể cảm giác được khí tức của nàng đang chậm rãi tăng lên...

Lạc Nam hài lòng gật đầu, như vậy bên cạnh hắn lúc này chỉ còn lại An Hinh và Thất Hồn Diệm là chưa đột phá.

Thất Hồn Diệm là Hồn Tu đơn thuần, cơ duyên của nàng chắc chắn không khó để tìm...thậm chí bằng vào Cửa Hàng May Mắn và Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ hắn cũng có thể giúp nàng đột phá Hồn Thiên Đạo, bất quá vẫn là nên có truyền thừa để không bị thua chị kém em.

Thất Hồn Diệm đến từ Thất Hồn Thế Gia tại Nam Vực, vốn có bảy linh hồn trong một thân, tuy nhiên vẫn kém hơn nhiều so với nha đầu Phụng Tiểu Thất, bởi vì Phụng Tiểu Thất còn kèm theo các loại thuộc tính tương ứng, hơn nữa linh hồn so với Thất Hồn Diệm càng thêm ngưng thực.

Vậy nên phải tìm truyền thừa nào ít nhất có thể sánh ngang Phụng Tiểu Thất.

“OÀNH OÀNH OÀNH...”

Đang suy nghĩ miên mang, chợt Trận Pháp bảo vệ Bá Vũ Điện lay động kịch liệt.

XOẸT XOẸT XOẸT, XOẸT, XOẸT...

Xuyên qua thời không, hàng vạn mũi tên màu hoàng kim lấp lánh mang theo Sát Thế kinh thiên động địa oanh tạc mà đến, liên tục bắn phá trận pháp, các Trận Văn dao động dữ dội như tuỳ thời có thể sụp đổ.

NGAO!

Đám Hoàng Vũ Bá Long gầm lên phẫn nộ, Bá Lực Pháo ngưng tụ trên lưng, điên cuồng nhắm về hướng các mũi tên bắn ra oanh tạc.

Có thân ảnh thoát ẩn thoát hiện như quỷ mị, lập tức hiện thân ở một nơi khác, số lượng mũi tên gia tăng gấp ba lần, hơn nữa lần này còn dung hợp Quy Tắc Kim Hệ ở bên trong.

“Có người công kích chúng ta.” Hai nữ biểu thị tức giận.

“Các nàng đừng ra khỏi cung điện, để cho ta giải quyết.” Lạc Nam căn dặn một tiếng, Dịch Chuyển Tức Thời hiện ra bên ngoài.

“Đại Ngàn Hùng Vĩ!”

Pháp Tướng Thần Thông của Vạn Mộc Pháp Tướng triển khai, thảm thực vật khổng lồ rộng lớn sinh sôi, hình thành đại ngàn bao trùm bên ngoài Bá Vũ Điện tiến hành phòng ngự.

KENG KENG KENG KENG...

Vô số mũi tên bắn vào đại ngàn đều bị thảm thực vật ngăn chặn ở bên ngoài.

Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn mở ra, Thấu Thị Vạn Lý cùng Nhìn Xuyên Yếu Điểm kích hoạt đồng loạt.

Sắc mặt Lạc Nam trở nên lạnh lẽo, hắn rốt cuộc bắt gặp kẻ tấn công...

Đó là một tên nam tử có tu vi Thiên Đạo Viên Mãn, trong tay cầm một thanh trường cung hoàng kim đẳng cấp tiệm cận Thần Binh, vừa thi triển thân pháp với tốc độ cao, vừa liên tục oanh xạ Bá Vũ Điện.

Mà không chỉ có nam tử này, đi cùng với hắn còn có một nam một nữ khác, bọn hắn có tổng cộng ba người, bất quá một nam một nữ kia đang khoanh tay xem kịch, chưa có ý định ra tay.

Thanh trường cung hoàng kim kia đẳng cấp quá cao, Đại Ngàn Hùng Vĩ và Bá Vũ Điện chắc chắn khó thể trụ nổi nếu cứ bị bắn phá từ khoảng cách xa như vậy.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam dứt khoát thu hồi Bá Vũ Điện trở về.

Các loại thuộc tính gia tăng tốc độ bao trùm cơ thể, Thời Gian và Không Gian Chi Lực cùng lúc vờn quanh.

Mà lúc này, nam tử kia hiển nhiên cũng đã nhìn thấy Lạc Nam, hắn tiếp tục giương cung, một lần bắn ra mũi tên phân tách thành hàng vạn, phô thiên cái địa, muốn tru sát Lạc Nam mà không một lời nói trước.

“Kiếm Khí Bộ!”

Hai chân Lạc Nam như hoá thành hai thanh phi kiếm, nhắm đến ba kẻ kia lướt đi như lưu tinh, cứ mỗi một lần bàn chân nâng lên hạ xuống đều có Loạn Đạo Kiếm Khí liên miên bất tuyệt bắn ra.

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG...

Loạn Đạo Kiếm Khí va chạm trực diện với các mũi tên một cách chính diện, tạo thành vô số vụ nổ như pháo hoa giữa màn đêm.

Lạc Nam càng ngày càng đến gần, sắc mặt hờ hững không nhìn ra chút cảm xúc.

Nhưng nếu chúng nữ ở đây nhìn thấy, các nàng sẽ biết khi phu quân mình biểu lộ như thế này là lúc hắn thật sự muốn giết người.

“Haha, Thiên Đạo Cảnh Sơ Kỳ nhưng cũng có chút bản lĩnh...vậy mà ngăn cản được một lượt bắn từ Xạ Thiên Kim Cung của ta.” Nam tử thấy cảnh này cười phá lên:

“Chẳng trách dám xâm nhập Thâm Uyên Chư Thần.”

“Chơi chậm thôi, đừng để con mồi chết quá nhanh, ta có hứng thú với toà hành cung của hắn.” Một tên nam tử khác ung dung nói.

“Chúng ta đã lịch luyện ở Thâm Uyên Chư Thần hơn trăm năm, trước khi rời đi cũng nên có chút kỷ niệm lưu lại.” Nữ nhân liếm liếm môi mỉm cười:

“Nếu con mồi có túi da không tồi, hãy để lão nương chơi hắn một lần rồi giết cũng không muộn.”

...

Chúc cả nhà tháng 10 vui vẻ, bình an bên gia đình.

///

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

- E chân thành cảm ơn &LT3

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.