Bá Vũ Điện rốt cuộc rời khỏi phạm vi Nguyên Giới, xuyên thủng tầng trời...tiến ra hỗn độn hư vô mờ mịt.
Nhất Thế Vũ Trụ đã từng là một phiến tiểu vũ trụ trôi dạt bên ngoài hỗn độn như thế này, sau vô số năm tháng dài đằng đẳng trùng hợp trôi đến vị trí của Nguyên Giới khổng lồ hình thành liên kết, dần dần bị Nguyên Giới cao cấp hơn đồng hoá.
Mà không riêng gì Nhất Thế Vũ Trụ, Bách Thú Vũ Trụ hay Pháp Tướng Vũ Trụ mà Lạc Nam từng sử dụng Vạn Vũ Môn mở ra cũng tương tự như vậy.
Điều này đồng nghĩa bên ngoài hỗn độn vô tận này vẫn còn vô vàn vũ trụ mà Nguyên Giới chưa hề biết đến...cũng không ai đủ khả năng tìm tòi và phám phá, ngay cả Thần Đạo Cảnh cũng không thể làm được.
Bởi lẽ bên ngoài hỗn độn không hề tồn tại Nguyên Khí, cũng không tồn tại Quy Tắc Chi Lực, dù ngươi có là Thần Đạo Cảnh...ngươi cũng sẽ cạn kiệt lực lượng trước khi có thể khám phá được một góc nhỏ của hỗn độn mà thôi.
“Thâm Uyên Chư Thần ở chỗ nào a?” Lạc Nam nhìn vô tận hỗn độn đen kịch không có điểm cuối phía trước mà nhíu mày.
Ở nơi này hoàn toàn không thể xác định được phương hướng a, đông tây nam bắc gì cũng như nhau, đều thuần một màu đen kịch đầy huyền bí.
Bích Tiêu phất nhẹ óng tay áo, lấy ra một khối ngọc bội màu trắng.
Ngọc bội phát ra một tia sáng chỉ đường dẫn lối, chiếu rọi về một hướng như mũi tên xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu/3647897/chuong-2871.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.