Chương trước
Chương sau
Đối diện với sóng âm dữ dội của Dị Nữ, Sư Lân Đế Thú cũng ngửa đầu rít gào:

“Đế Lân Hống!”

Hư ảnh đầu kỳ lân khổng lồ hiện ra sau lưng nó cất tiếng gầm thét, sóng xung kích liền chấn tan toàn bộ sóng âm của Dị Nữ.

“Chết cho ta!”

Trực tiếp hiện ra bản thể Sư Lân Đế Thú uy mãnh bất phàm, cơ thể được gia tốc bởi Thời Gian Chi Lực, thoát một cái đã tiếp cận trước mặt Dị Nữ, đại liệt trảo duỗi ra vồ thẳng về cơ thể nàng.

XOẸT.

Nhưng khiến nó không ngờ chính là liệt trảo lại vồ vào một luồng hắc ám tiêu tán.

QUÁT!

NGAO!

Theo một thanh âm kiệt ngạo bất tuần vừa như dơi tru lại vừa như long ngâm vang vọng, bản thể yêu dị của Huyết Dị Yêu Hoàng đã hiện ra.

Yêu tộc đại chiến, thường hay sử dụng bản thể để phân cao thấp.

Vừa rồi Huyết Dị Yêu Hoàng vận dụng đến Hắc Ám Long Lực đạt được từ Hắc Ma Long, thân hoá thành bóng tối tan biến mặc cho tốc độ công kích của Sư Lân Đế Thú vô cùng kinh khủng.

“Hắc Long Ma Pháo!”

Chưa dừng lại ở đó, đôi đại dực nâng lên bầu trời, ở giữa trung tâm ngưng tụ thành một quả cầu chứa đựng Hắc Ám Ma Long Lực đến cực hạn, hung hăng bắn thẳng.

“Đây rốt cuộc là loại yêu tộc gì?” Hiên Viên Tử hơi nhíu mày, cứ tưởng chỉ là một con Huyết Hoàng Biên Bức, tại sao có được đặc điểm của Hắc Ám Ma Long?

“Chẳng lẽ chiến sủng này của Tiểu Ma đã luyện hoá huyết mạch Hắc Ám Ma Long sao? Thật sự không tệ chút nào.” Đan Phỉ gật gù tán thưởng.

“Hừ, dù ngươi có là thần thú biến dị thì cũng không là gì cả trước Thiên Địa Dị Chủng như ta.”

Sư Lân Đế Thú bá đạo gầm lên: “Đại Cường Hoá!”

Nó vừa dứt lời, lớp vảy đen bao trùm toàn thân đã hoá thành một bộ Chiến Giáp kiên cố bất phàm.

OÀNH!

Mặc cho Hắc Long Ma Pháo bắn vào nổ tung, Chiến Giáp vẫn bảo vệ cơ thể của nó hoàn hảo vô hại.

Đôi mắt dữ tợn của nó trở nên trong suốt nhìn chằm chằm Huyết Dị Yêu Hoàng:

“Thời Không Toả!”

Thời Gian và Không Gian dung hợp, hình thành vô số sợi xiềng xích trong suốt khoá chặt lấy cơ thể của Huyết Dị Yêu Hoàng, trói lấy cánh dơi, định trụ vào giữa bầu trời.

“Sư Lân Giảo Sát!”

Sư Lân Đế Thú toàn thân bùng nổ Sát Thế kinh thiên động địa, móng vuốt của nó mọc ra như liêm đao, bằng vào tốc độ kinh khủng như mũi tên lao vọt đến, song trảo hợp lại hướng về phía trước xoay tròn, muốn phanh thây Huyết Dị Yêu Hoàng.

“Thoát Xác!”

Nhưng mà ngay thời khắc mấu chốt, Huyết Dị Yêu Hoàng lại sử dụng Thần Thông của Hắc Ma Long là Long Đằng Thoát Xác.

Bổ lại một bộ xác khô trống rỗng nghênh đón công kích của Sư Lân Đế Thú, bản thể thuận lợi thoát ra bên ngoài, thanh lãnh quát lên:

“Ma Long Thân!”

Thanh âm vừa dứt, tầng tầng lớp lớp vảy rồng bao trùm thân dơi, đôi cánh khổng lồ càng thêm sắc bén như hai lưỡi đao.

“Huyết Ma Bạo Vũ!”

Huyết Dị Yêu Hoàng xoay tròn hai cánh, Ma Long Lực và Huyết Lực cuồn cuộn dung hợp tạo thành một vòng xoáy có thể nghiền nát tất cả với bán kính trăm dặm, cuốn lấy cơ thể Sư Lân Đế Thú.

“Dịch Không!”

Nhưng Sư Lân Đế Thú nắm giữ Thời Gian và Không Gian, nó cũng không phải dạng dễ chơi, vừa công kích thất bại đã dễ dàng dịch chuyển không gian né tránh, cơ thể oai hùng to lớn chẳng hề ảnh hưởng đến tốc độ của nó khiến Huyết Ma Bạo Vũ xoáy vào khoảng không.

Một lần nữa hai mắt của nó khoá chặt lấy thân ảnh của Huyết Dị Yêu Hoàng, muốn điều động Thời Không phong toả toàn thân nàng.

“Ta không tin ngươi có thể liên tục thoát xác.” Sư Lân cười lạnh lùng.

Nhưng mà cảnh tượng tiếp theo khiến đồng tử trong mắt nó co rút lại.

Bởi vì Huyết Dị Yêu Hoàng ngửa đầu thét dài, sau lưng hiện ra hư ảnh Hắc Ám Ma Long, phóng thích Long Vực cường đại bất khả xâm phạm.

Thời Không Chi Lực của Sư Lân Đế Thú vừa mới tiếp cận đã bị Long Vực nghiền nát, bên trong Long Vực do Huyết Dị Yêu Hoàng làm chủ, nàng có thể tự do hành động.

“Thiên Đạo Long Kỹ - Hắc Ma Cửu Trảo!”

Huyết Dị Yêu Hoàng hoá thành chín cổ hắc ám phân thân, ở chín phương hướng khác nhau vỗ cánh tập kích mà đến, Ma Trảo đen kịch vồ ra...

KENG KENG KENG KENG...

Ma Trảo vồ lên chiến giáp của Sư Lân Đế Thú phát ra thanh âm chói tai như kim loại ma sát, tia lửa bắn ra tung toé, chiến giáp xuất hiện vô số vết rách.

“Không đủ gãi ngứa cho ta!” Sư Lân Đế Thú cuồng ngạo gầm lên:

“Sư Lân Cước!”

Nó uyển chuyển linh hoạt lao vọt lên, sau lưng cũng hiện ra hư ảnh của một tôn sư tử và một tôn kỳ lân, cùng lúc tung cước đạp vào cơ thể Huyết Dị Yêu Hoàng.

Huyết Dị Yêu Hoàng không cam lòng yếu thế, đôi cánh dơi khổng lồ mang theo vảy rồng vung lên ngạnh kháng.

ẦM!

Không gian nổ tung, cơ thể của hai tôn yêu tộc khổng lồ bay ngược.

“Chiến Thế - Sát Thế!”

Sư Lân Đế Thú nộ hống, hai luồng đại thế hùng mạnh được nó phóng thích ra ngoài, bên trong chứa đựng hàng vạn tầng vực, bắt đầu nghiền ép về phía Long Vực của Huyết Dị Yêu Hoàng.

“Huyết Sát Lĩnh Vực!”

Nhưng Huyết Dị Yêu Hoàng cũng không chịu thua kém, Huyết Sát Lĩnh Vực đỏ ngầu như biển máu đầy rẫy sát cơ bùng nổ quanh thân, dung hợp cùng với Long Vực.

Huyết Sát Lĩnh Vực và Long Vực không chút e dè ngạnh kháng Chiến Thế và Sát Thế.

OÀNH OÀNH OÀNH...

Quảng trường run rẩy, vực cùng thế va chạm nổ tung chấn động thương khung...bất phân cao thấp.

“Đủ rồi, sử dụng bản lĩnh thật của ngươi và chấm dứt trận chiến vô vị này đi!” Hiên Viên Tử lạnh nhạt nhíu mày.

“Tuân mệnh chủ công.” Sư Lân Đế Thú ngửa đầu gầm thét trong hưng phấn:

“Bí Thuật – Sư Lân Phệ Nhật!”

Kích thước của Sư Lân Đế Thú theo đó liền trở nên khổng lồ, cao đến hàng vạn trượng, nó há mồm rộng hướng về mặt trời treo cao trên không như muốn nuốt chửng.

Đương nhiên Sư Lân Đế Thú không thể nào thật sự cắn nuốt được mặt trời ở Nguyên Giới này, mà là nó đang hấp thụ vô vàn Thái Dương Chi Lực của mặt trời.

Chỉ trong thoáng chốc, nhiệt độ không khí bị hạ thấp đột ngột, tất cả hơi nóng và khí tức từ mặt trời phủ xuống đã bị Sư Lân Đế Thú nuốt chửng.

Cơ thể của nó bóc lên liệt diễm hừng hực, tu vi theo đó cũng đại tăng trưởng từ Thiên Đạo Trung Kỳ nhảy vọt lên Thiên Đạo Hậu Kỳ, một tiểu cảnh giới.

Đám người Bùi Vũ thấy cảnh này âm thầm siết chặt tay, chỉ riêng toạ kỵ của Hiên Viên Tử đã cường đại và hùng mạnh như vậy, thật không biết chiến lực của bản thân y đạt đến mức độ nào.

Sư Lân Đế Thú với trạng thái hiện tại đã mạnh không kém bất cứ Thiếu Thần Tử nào của các Đạo Thống.

“Nghênh đón ngọn lửa phẫn nộ đi!” Sư Lân Đế Thú dùng ánh mắt khinh miệt nhìn Huyết Dị Yêu Hoàng, vung chân đạp xuống như đang đạp một con kiến.

Đồng thời Không Gian Chi Lực lúc này đã cường đại hơn, cưỡng ép xâm nhập vào bên trong Vực của nàng để định trụ toàn thân.

Nhưng đáng tiếc, không phải chỉ có một mình Sư Lân Đế Thú có thủ đoạn gia tăng chiến lực.

Đối mặt với sự biến hoá của nó, Huyết Dị Yêu Hoàng không chút nao núng nào, chỉ chậm rãi mở miệng:

“Bí Thuật – Tế Huyết Tổ Linh!”

“Quần Long Triều Bái!”

Cùng lúc thi triển hai loại thủ đoạn, triệu hoán hư ảnh tổ tiên Huyết Hoàng Biên Bức, triệu hoán hư ảnh quần long.

Huyết Dị Yêu Hoàng lúc này như đại diện cho hai chủng tộc, tôn quý không gì tả nổi.

Lực lượng của Tổ Tiên Huyết Hoàng Biên Bức và các đời Ma Long cường giả cuồn cuộn tiến vào cơ thể nàng.

Tu vi của Huyết Dị Yêu Hoàng lập tức còn vượt qua Sư Lân Đế Thú, tiệm cận Thiên Đạo Viên Mãn cấp độ.

Đối mặt với một chân như cột chống trời của nó đạp xuống, nàng chỉ lạnh lùng vung cánh chém lên.

XOẸT.

Xuyên qua cả chiến giáp đen kịch, máu tươi đầm đìa, một nửa bàn chân của Sư Lân Đế Thú đã bị chém nát, vết thương mở rộng trên cơ thể khổng lồ.

Sư Lân Đế Thú đau đớn gầm lên, điều động thái dương chi lực để làm lành vết thương.

Nhưng mà lúc này, Huyết Dị Yêu Hoàng bỗng nhiên giang rộng đôi cánh, cái bóng bên dưới thân thể của nàng điên cuồng động đậy.

Khoảnh khắc đó, toàn trường rợn cả da gà.

Vô số bóng dơi màu đen như ảo ảnh phô thiên cái địa từ trong cái bóng bay ra, bằng vào tốc độ khủng bố không ai lường trước được, lao vào bên trong miệng vết thương nơi bàn chân của Sư Lân Đế Thú, trực tiếp tiến vào cơ thể của nó.

“AAAAAAAAAAAAAA...”

“RỐNG!”

Không biết xảy ra chuyện gì bên trong thân thể khổng lồ, chỉ nghe tiếng gào thét đau đớn tột cùng như rơi vào địa ngục của Sư Lân Đế Thú phát ra.

Thân thể của nó điên cuồng co rúm lại, sau đó bằng tốc độ mà mắt thường có thể thấy được trở nên héo khô, hai mắt cũng ngày càng trở nên vô thần.

Hiên Viên Tử siết chặt nắm đấm đứng lên, hai mắt toả sáng như có thể nhìn xuyên thấu quan sát cảnh tượng bên trong cơ thể của Sư Lân Đế Thú.

Chỉ thấy có vô vàn con dơi nhỏ lít nha lít nhít, chúng nó như những cái bóng với sự thèm khát máu huyết và linh hồn lên đến tột đỉnh, lúc này đang mặc kệ tất cả mà cắn nuốt máu và linh hồn của Sư Lân Đế Thú từ bên trong.

Quy Tắc Chi Lực của Sư Lân Đế Thú hoàn toàn không có ý nghĩa với chúng nó, chúng nó như không có nhục thể, như những cái bóng không thể chạm vào xuyên qua tất cả các lớp màng phòng ngự, tập trung cắn nuốt máu và linh hồn.

Chỉ trong chưa đầy mười hơi thở, gần như toàn bộ máu và linh hồn của Sư Lân Đế Thú đã bị thôn phệ sạch sẽ, gần như hoá thành một cổ thây khô, tuỳ thời chết thảm.

“Khốn kiếp.” Hiên Viên Tử gầm lên, lực lượng chuẩn bị bạo phát.

Một cánh tay chụp lấy hắn kéo trở về bảo toạ.

Hiên Viên Tử chân mày giật giật nhìn qua, Huyễn Huyền Cơ chậm rãi lắc đầu.

Đã chấp nhận luật chơi thì phải tuân thủ luật...

Nếu gây sự ở Độ Đạo Môn, e rằng phải xuất động toàn bộ Thần Chủ của Hiên Viên Thần Quốc mới có thể cứu được hắn...

Hiên Viên Tử hít sâu một hơi lấy lại sự bình ổn, chỉ là lửa giận trong lòng vẫn cuồn cuộn không dứt.

Đợi đến khi Sư Lân Đế Thú đã triệt để ngã xuống, không còn chút sinh cơ nào, Huyết Dị Yêu Hoàng mới chậm rãi hoá thành Dị Nữ rơi xuống sau lưng Lạc Nam, mà vô số bóng dơi kia cũng đã chui vào bên trong cái bóng của nàng như chưa có chuyện gì xảy ra.

“Cái này...sao năng lực của chúng lại giống Vạn Ảnh Thiên Ma quá vậy?” Đan Phỉ và Cầm Dao Nhã đưa mắt nhìn nhau, thật sự không hiểu nổi.

Lạc Nam cũng âm thầm hài lòng về biểu hiện của bầy dơi, ngoài mặt lại vô cùng bình thản hướng về phía Hiên Viên Tử chắp tay nói:

“Đa tạ về bữa ăn.”

“Phốc!” Đan Phỉ xém chút bật cười, vội vàng lấy tay che miệng.

“Không có gì cả.” Hiên Viên Tử lạnh nhạt nói:

“Súc sinh kia chiến lực thật yếu, bổn Thái Tử sẽ tìm một toạ kỵ cường đại hơn nó.”

Nói xong liền xoay người đứng lên: “Đa tạ Độ Đạo Môn tiếp đãi, chúng ta cáo từ.”

Huyễn Huyền Cơ chắp tay tạm biệt, liền hướng về không gian vẽ ra một khe nứt.

Hiên Viên Tử phất óng tay áo bước vào, Huyễn Huyền Cơ chậm rãi theo sau.

Bọn hắn ngay cả thi thể của Sư Lân Đế Thú cũng không thèm ngó đến một chút.

“Haha...”

Đợi khi hai người đi mất, Bùi Vũ khoái chí cười to:

“Tiểu Ma sư đệ ngươi lại vì Độ Đạo Môn tranh thủ mặt mũi, sảng khoái a.”

“Sư huynh nói sai rồi, Độ Đạo Môn che chở đệ mới đúng.” Lạc Nam khiêm tốn nói:

“Nếu không có Độ Đạo Môn, e rằng Hiên Viên Tử đã động thủ với đệ rồi.”

“Đúng vậy, khả năng ẩn nhẫn của tên này rất tốt, ngoài mặt thì ra vẻ ôn hoà nho nhã, trong lòng lại kiêu căng không ai sánh bằng.” Đan Phỉ gật đầu tán thành:

“Lần này đệ khiến hắn mất mặt, hắn sẽ ghi hận trong lòng.”

“Loại người này, lần sau phải hết sức cẩn thận nếu như đụng phải.” Cầm Dao Nhã trong trẻo lên tiếng, ánh mắt lại không nhịn được đánh giá Huyết Dị vài lần.

Thật sự không nghĩ đến chiến lực của nữ nhân này lợi hại đến như vậy, thế mà cam tâm tình nguyện ký khế ước với sư đệ, chứng minh sư đệ của nàng càng thêm bất phàm.

“Cái xác này tính sao đây?” Bùi Vũ bước đến thi thể của Sư Lân Đế Thú hỏi.

“Đệ không cần đến nó, quy đổi thành Điểm Cống Hiến cho đệ là được rồi.” Lạc Nam nở nụ cười.

“Tốt lắm.” Bùi Vũ gật gù tán thành:

“Thi thể của một Thiên Địa Dị Chủng cường đại như Sư Lân Đế Thú có thể làm được rất nhiều chuyện.”

Chẳng hạn như làm nguyên liệu luyện khí, làm thức ăn để luyện thể...

“Việc này cứ giao cho ta.” Đan Phỉ vỗ vỗ ngực, đây chính là lĩnh vực của Toàn Chức Đạo Thống a.

“Nếu không có gì, đệ cáo từ trước.” Lạc Nam chắp tay, cùng Dị Nữ thả người bay trở về Thanh Trà Sơn.

Nhìn theo bóng lưng của hắn, Bùi Vũ cảm khái một tiếng:

“Cảm giác như không cần gia nhập vào Đạo Thống của chúng ta, Tiểu Ma sư đệ vẫn có thể ngày càng mạnh mẽ.”

“Càng là như thế, Thiên Âm Đạo Thống càng muốn có được hắn.” Cầm Dao Nhã bày tỏ thái độ.

“Hừ, Toàn Chức Đạo Thống chúng ta cũng không thua.” Đan Phỉ không chịu thua kém trừng mắt nhìn nàng.

Bùi Vũ ánh mắt lấp loé, hắn dự định nhờ đến muội muội của mình ra mặt cạnh tranh.

...

“Công tử, biểu hiện của ta thế nào?”

Vừa về đến sau núi Thanh Trà, Dị Nữ đã cong lên khoé môi đỏ thẳm, không chút chần chờ bộc lộ sự hưng phấn.

Nếu là trước khi gặp Lạc Nam, nàng chắc chắn sẽ không phải đối thủ của Sư Lân Đế Thú, thậm chí ở trước mặt nó không đủ tư cách để so sánh.

Nhưng gặp được Lạc Nam ngắn ngũi trong thời gian ngắn, nàng lại đem tồn tại mà mình từng ngưỡng vọng tiêu diệt.

Thử hỏi làm sao có thể không đắc ý?

“Nàng quả thật rất mạnh.” Lạc Nam nghiêm túc gật đầu.

Hắn cũng không ngờ được Huyết Dị Yêu Hoàng sau khi thôn phệ máu huyết của Hắc Ma Long đã sử dụng được tất cả thủ đoạn của Long Tộc một cách thành thục như vậy trong chiến đấu.

“Bầy dơi cũng góp công rất lớn.” Dị Nữ nói rằng.

“Cho ta xem thử nào!” Lạc Nam mong chờ nói.

Dị Nữ gật đầu, dưới cái bóng của nàng liền có lít nha lít nhít từng đôi mắt đỏ ngầu mở ra, cực kỳ âm u quỷ dị.

Sau đó một cái bóng nho nhỏ chui lên, chậm rãi hiện ra thân hình.

Đây là một loại Biên Bức tồn tại như u linh, có thể linh hoạt biến hoá thành cái bóng dựa vào Hắc Ám Chi Lực, đôi cánh sắc bén như lưỡi đao, tốc độ cực nhanh, lại có thể thôn phệ máu và linh hồn như cách chúng nó đã làm với Sư Lân Đế Thú.

Hiển nhiên Huyết Biên Bức đã kế thừa được phần nào huyết mạch từ Dạ Hồn Ma Thú rồi nên mới có những thay đổi đáng kinh ngạc đến vậy.

“Biến lớn lên xem nào.” Lạc Nam ra lệnh.

Con dơi nghe vậy liền phóng to cơ thể...

Chúng nó có thể thu nhỏ để chui vào cơ thể địch nhân, cũng có thể biến hoá thành to lớn để chở người trên lưng một cách thoải mái.

“Hiện tại chúng đã không còn là Huyết Biên Bức bình thường, mời công tử ban tên.” Dị Nữ đề nghị.

Lạc Nam vuốt vuốt cằm, nở nụ cười:

“Vậy cứ gọi chúng là Dị Yêu Sứ đi, sứ giả của Huyết Dị Yêu Hoàng!”

“Rất hay, cứ quyết định như thế, đa tạ công tử.” Dị Nữ hài lòng vỗ tay.

Đám dơi này đều có khả năng hoá thành hình người, bởi vì tu vi của chúng nó đều là Yêu Đại Đạo, gọi là sứ giả cũng hợp tình hợp lý, càng là một loại công nhận.

Tuy nhiên dưới sự thống trị của Dị Nữ, chúng nó chỉ được phép hoá hình khi nàng cho phép.

“Mà đúng rồi, nàng cho chúng nó hút sạch máu của Sư Lân Đế Thú, vậy còn nàng thì sao?” Lạc Nam quan tâm hỏi.

“Công tử an tâm.” Dị Nữ nở nụ cười yêu dị.

Sau đó chỉ thấy từ dưới cái bóng của nàng, từng dòng máu tươi cuồn cuộn bay lên.

Hiển nhiên máu của Sư Lân Đế Thú chỉ được đám Dị Yêu Sứ tạm thời giữ hộ mà thôi, toàn bộ vẫn còn lưu lại, lúc này liền truyền ra ngoài.

Dị Nữ hé mở đôi môi đỏ thẳm, máu tươi từng giọt từng giọt được nàng hút vào trong miệng...

Khoảnh khắc đó, cơ thể của nàng lại phát sinh biến hoá...

...

Chúc cả nhà ngủ ngon &LT3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn &LT3

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.