Chương trước
Chương sau
“Các ngươi biết tin gì chưa? Tứ Quý Thành đã bị tiêu diệt...”

“Ừm, đây không phải chuyện nhỏ, Bắc Đẩu Đạo Thống huyết tẩy Tứ Quý Thành, mặc dù thành chủ đã sớm lường trước mang theo toàn bộ thân gia đào tẩu, chấp nhận bỏ lại thành trống vẫn không thoát khỏi truy sát, chó gà không tha.”

“Haha, đáng đời...ngày đó lão tử bỏ ra một cái giá lớn vào thành, kết quả mới nghỉ được mấy ngày đã bị đuổi ra, Tứ Quý Thành không đủ bản lĩnh kinh doanh, nịnh nọt cường quyền, chết là đáng.”

Lạc Nam đi bên đường cái lớn, nghe thấy các tu sĩ xung quanh nghị luận ầm ĩ.

Hắn nhếch mép, Tứ Quý Thành bị diệt không nằm ngoài dự kiến của hắn, đối với bản tính ngang ngược mà tên Thiếu Thần Tử Bắc Hào và Tam Trưởng Lão thể hiện, tìm nơi trút giận, giận chó đánh mèo là chuyện đương nhiên.

Đột ngột Lạc Nam hơi chau mày, bởi vì hắn phát hiện hai con Xích Nha Hắc Ám mình cử bám theo Hiên Viên Thái Tử và Huyễn Tượng Thái Tử đã biến mất, không còn câu thông được với chúng nó.

Trước đó hắn trở về Ngũ Châu Tứ Vực nên liên hệ tạm gián đoạn...nhưng hiện tại vừa muốn thông qua Xích Nha Hắc Ám dò thám tình hình của hai con hàng kia một phen thì lại thất bại.

Phải biết rằng hắn có dung hợp hai tia Bá Đạo Quy Tắc bên trong chúng nó, chẳng lẽ là Thần Đạo Cảnh ra tay?

“Công tử đã xem nhẹ khả năng của Huyễn Tượng Thần Quốc rồi, bọn hắn là một trong những thế lực chấp chưởng thiên cơ hàng đầu Đạo Giới, Xích Nha Hắc Ám bám theo lâu như thế khả năng đã bị hắn phát hiện.” Kim Nhi ngồi trên bả vai của hắn nói.

Lạc Nam vuốt cằm, nếu thật sự là Huyễn Huyền Cơ kia khám phá ra Xích Nha Hắc Ám...vậy thì có thể lý giải.

Bởi vì hắn đã ra lệnh trước cho hai con quạ, nếu như bị phát hiện phải lập tức tự huỷ, tránh Bá Đạo Quy Tắc bị lộ.

Bất quá hiện tại Lạc Nam không cảm thấy lo lắng, dù sao thì chúng nữ đều đã đến nơi an toàn, có Trương Nhã Trâm và Trân Bảo Lâu bảo vệ.

Đang định trở về Độ Đạo Môn, lệnh bài đệ tử bỗng nhiên rung lên.

Lạc Nam nhíu mày, liền truyền ý niệm vào tiếp nhận.

“Tiểu Ma sư đệ, ngươi hiện tại có ở Ngũ Hành Ma Nhai không?” Thanh âm của Bùi Vũ truyền đến.

“Ngũ Hành Ma Nhai?” Lạc Nam sửng sốt, thầm nghĩ tại sao ta phải ở nơi đó?

“Thế nào? Chẳng lẽ ngươi chưa làm nhiệm vụ ở đó?” Bùi Vũ hiếu kỳ hỏi.

Lạc Nam bừng tỉnh đại ngộ, lúc này mới nhớ đến trước đó mình lấy cớ rời khỏi Độ Đạo Môn có nhận mấy loại nhiệm vụ sau đó giao cho thành viên của Phá Đạo Hội đi làm, xem ra trong các nhiệm vụ kia có liên quan đến nơi gọi là Ngũ Hành Ma Nhai.

“À...đệ vừa định đến đó, có chuyện gì không sư huynh?” Hắn ho khan một tiếng nói.

“Thế thì tốt quá, Độ Đạo Môn chúng ta vừa vặn cũng có một nhóm đệ tử đang làm nhiệm vụ tại Ngũ Hành Mai Nhai, bất quá vừa có hai khối Hồn Bài vỡ nát, chúng ta chưa kịp bố trí nhân thủ chi viện, nếu đệ định đến đó thì có thể kiểm tra, giải cứu bọn hắn.” Bùi Vũ gấp gáp giải thích.

Lạc Nam hiểu ra, Hồn Bài đệ tử vỡ chứng minh đệ tử đó đã chết, hơn nữa còn là chết trong lúc làm nhiệm vụ tại Ngũ Hành Ma Nhai, thấy hắn cũng tiện đường khi “làm nhiệm vụ” nên Bùi Vũ mới liên lạc cho hắn.

“Được rồi sư huynh, đây là trách nhiệm của đệ.” Lạc Nam nghiêm túc đáp ứng:

“Ta sẽ đem những đệ tử sống sót cứu trở về.”

“Tốt rồi, với chiến lực của đệ ta cũng an tâm.” Bùi Vũ thở phào.

Cắt đứt truyền âm, Lạc Nam hỏi thăm Bích Tiêu:

“Sư thúc, Ngũ Hành Ma Nhai là nơi như thế nào?”

“Đó là một trong các hiểm địa ở Đạo Địa đối với tu sĩ đẳng cấp dưới Thiên Đạo Cảnh.” Bích Tiêu kiến thức bất phàm, ung dung giải thích cho hắn:

“Ngũ Hành Ma Nhai địa hình như vực sâu rộng lớn, bên dưới có Ma Lực ẩn chứa thuộc tính ngũ hành gồm Kim Ma Lực, Thuỷ Ma Lực, Mộc Ma Lực, Hoả Ma Lực và Thổ Ma Lực hợp thành các vòng xoáy như vòi rồng, dễ dàng nghiền nát thân thể của tu sĩ dưới Thiên Đạo Cảnh...”

“Nhiệm vụ của ngươi ở Ngũ Hành Ma Nhai trước đó nhận được là thu thập Ngũ Hành Ma Sâm, một loại tài nguyên mà chỉ những nơi có hoàn cảnh đặc thù như vậy mới sản sinh được.” Bích Tiêu nói thêm:

“Bất quá không cần đi làm, Trân Bảo Lâu đã trực tiếp đưa đến rồi.”

Lạc Nam chép miệng, đúng là tài đại khí thô nha.

Bất quá hiện tại hắn không thể không đến Ngũ Hành Ma Nhai một chuyến.

Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ kết hợp Vạn Ma Ảnh Bộ triển khai, cơ thể liên tục hoá thành Ma Ảnh lướt đi như quỷ mị...băng cắt không gian.

...

“Nơi này là Ngũ Hành Ma Nhai à...”

Lạc Nam đứng phía trên một vực sâu đưa mắt nhìn xuống.

Không gian bên dưới tối tăm đen kịch, nhìn không thấy đáy, đường kính của miệng vực lại mênh mông không thấy điểm cuối...

Hắn có cảm giác xây dựng cả một đế quốc bên dưới đáy vực này cũng được.

Vù...hú...vù...hú...

Đứng ở trên cao có thể nghe thấy cả thanh âm gió lùa sắc bén như gươm đao, lại thỉnh thoảng mang theo thanh âm ma tru khiến người khác rùng mình.

Không hề do dự, hàng ngàn Ma Ảnh đã từ cái bóng của hắn chui ra, bằng tốc độ nhanh nhất lao xuống dưới vực tìm kiếm.

Nhưng mà rất nhanh sau đó, Lạc Nam lại cau mày.

Bởi vì toàn bộ Ma Ảnh đã bị từng ngọn gió lốc trảm diệt, những vòng xoáy này đều là do Ngũ Hành Ma Lực tạo thành, uy lực rất mạnh, với khả năng phòng ngự của Ma Ảnh không thể chịu đựng nổi.

“Cũng không biết đám đệ tử kia vì sao nhận nhiệm vụ nguy hiểm như thế.” Lạc Nam vuốt cằm.

“Những nhiệm vụ như thế này thuộc dạng lấp lửng ở giữa Đại Đạo Cảnh và Thiên Đạo Cảnh, Thiên Đạo đi làm thì có phần đại tài tiểu dụng, còn Đại Đạo đi làm thì tỷ lệ nguy hiểm cao...cho nên thường kết thành tổ đội.” Kim Nhi suy luận.

“Nàng nói có lý.” Lạc Nam nở nụ cười.

Nếu Ma Ảnh đã không thể dò thám, vậy đích thân hắn đi.

Ý niệm vừa động, Đạo Ma Lực hình thành một đôi Ma Dực sau lưng, Lạc Nam thả người bay xuống.

Kích hoạt Hỗn Thế Chiến Thân, Hoả Nhãn Kim Tinh mở ra, một lĩnh vực hoàng kim bao phủ vạn dặm, soi sáng tất cả.

XOẸT...

Từng luồng lốc xoáy như vòi rồng lao vọt đến một cách ngẫu nhiên, Lạc Nam liên tục Tốc Biến né tránh, mỗi một lần Tốc Biến đều hướng về đáy vực lao xuống như tên bắn.

Tốc độ của những cơn lốc này rất nhanh nhưng còn không thể bằng hắn được...

Càng xuống dưới sâu, Lạc Nam càng nhận ra Ngũ Hành Ma Nhai này rộng lớn, như một cái quặng úp ngược, miệng vực chỉ là lối vào nhỏ bé...

Thần Thức của hắn cuồn cuộn quét qua vẫn thấy khắp nơi trống rỗng, không thấy tung tích của bất cứ một vật sống nào.

Bất quá đã tới đáy vực, không còn những cơn lốc gây phiền toái, hàng vạn Ma Ảnh một lần nữa lại được hắn thả ra, bằng vào tốc độ khủng bố bốn phương tám hướng dò xét.

Nhưng dù là như thế, trong thời gian ngắn hắn cũng chưa phát hiện bóng dáng bất cứ đệ tử nào của Độ Đạo Môn.

Tuy nhiên có Ma Ảnh phát hiện một tên gia hoả.

Ý niệm vừa động, Lạc Nam liền dịch chuyển đến vị trí của Ma Ảnh, từ trong bóng tối chui ra ở trong một hang động to lớn...

Trước mặt hắn lúc này là một con Biên Bức màu đỏ rực, lớn như một chiếc máy bay phản lực đang treo ngược trên thành vách hang động, đôi cánh của nó vòng quanh cơ thể như hoàng bào, đôi mắt như hai vầng khuyết nguyệt lúc này đã khoá chặt lấy thân ảnh Lạc Nam khi hắn vừa xuất hiện.

Không thể không nói, dáng vẻ của con dơi này rất không tệ, Huyết Hoàng Biên Bức chính là vương giả bên trong Biên Bức Tộc, chủng loại thượng cổ...

Việc một con Biên Bức tu luyện đến Thiên Đạo Cảnh ở hoàn cảnh khắc nghiệt như Ngũ Hành Ma Nhai này đã chứng minh thiên phú và tiềm lực của nó.

“Nhân loại ngu xuẩn, ngươi sẽ hối hận vì đột nhập nơi này.” Huyết Hoàng Biên Bức gầm lên một tiếng, tu vi Thiên Đạo Cảnh bùng nổ không giữ lại chút nào.

Theo tiếng gầm của nó, một luồng sóng siêu thanh vô cùng dữ dội oanh tạc trực diện, đánh thẳng vào Linh Hồn của Lạc Nam.

RỐNG!

Nhưng mà trên đỉnh đầu Lạc Nam là một luồng Ma Hồn cường đại gào thét mà ra, Ma Hồn đen kịch đầy âm trầm và nguy hiểm, không nhân nhượng chút nào phản chấn lại toàn bộ sóng siêu thanh của Huyết Hoàng Biên Bức.

“Có chút thủ đoạn.” Huyết Hoàng Biên Bức sắc mặt hung ác, Huyết Hoàng Dực quét ngang:

“Huyết Vũ Cuồng Phong!”

Thiên Đạo Quy Tắc dung hợp Huyết Đạo Lực và Phong Đạo Lực hình thành bão táp sắc bén có thể nghiền nát tất cả, phô thiên cái địa bao trùm toàn bộ hang động không cho Lạc Nam chỗ trống để tránh né.

Mà Lạc Nam cũng không có ý định tránh né, Ma Văn, Độc Văn...bao trùm cánh tay, Sát Vực, Chiến Vực, Quyền Vực dồn nén đến cực hạn.

“Bạo Vực Quyền!”

Hắn ngửa đầu gầm lên, thô bạo đấm ra một quyền.

OÀNH OÀNH...

Không gian bùng nổ, quyền kình tàn phá bừa bãi, trực tiếp nghiền nát Huyết Vũ Cuồng Phong của Huyết Hoàng Biên Bức.

“Đáng hận.” Huyết Hoàng Biên Bức nộ hống muốn cất cánh bay.

Nhưng chẳng biết từ bao giờ, vô số Ma Ảnh từ trong bóng tối chui ra, như một đám tử sĩ lì lọm ôm chằm lấy toàn thân nó, Ma Lực từ trong Ma Ảnh hoá thành tầng tầng lớp lớp xiềng xích đem nó trói buộc.

“Đừng nóng vội như vậy, ta chỉ muốn cùng ngươi hợp tác.” Lạc Nam nhàn nhạt nói:

“Ngươi có đông con cháu, hãy cử bọn chúng giúp ta tìm kiếm tung tích đồng bọn, ta sẽ trả công cho ngươi.”

“Con cháu của bổn Hoàng không phải để cho ngươi sai khiến.” Huyết Hoàng Biên Bức uy nghiêm quát lớn:

“Giết hắn cho ta!”

QUÁT QUÁT QUÁT QUÁT QUÁT...

Hàng tỷ con Huyết Biên Bức đang trong trạng thái ngủ say ở khắp hang động thức tỉnh.

Tất cả chúng nó phát ra thanh âm chói tai đủ để tra tấn bất cứ sinh linh nào đến chết, với số lượng khổng lồ hơn cả một đội quân, lít nha lít nhít nhiều vô cùng tận hướng Lạc Nam điên cuồng lao đến cắn xé.

“Hừ, rượu mời không uống thích uống rượu phạt.” Lạc Nam sắc mặt lạnh lẽo, hai tay kết ấn:

“Đa Trùng Phân Thân – Vạn Thuỷ Hoá Hầu Phân Thân!”

Hàng vạn sợi tóc được ném ra hiển hoá thành phân thân.

Những giọt nước thẩm thấu bên trong hang động đồng loạt hoá thành phân thân.

Chỉ trong khoảnh khắc, số lượng phân thân đã lên đến con số hai vạn, Ma Đạo Lực ngưng tụ thành Ma Đao ở trong tay, Đao Vực và Sát Vực cô đọng vào lưỡi đao, bắt đầu cuồng chém.

XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT...

Như thu gặt gơm rạ, liên tiếp là máu tươi cuồng phún, mùi vị tanh tưởi bao trùm hang động, toàn bộ những con dơi từ lớn đến nhỏ đều không chịu nổi phân thân của Lạc Nam tàn sát.

“Ta vốn chưa từng gây sự, ngươi lại chủ động tấn công ta.” Lạc Nam lạnh lùng nói:

“Phải trả giá đắt!”

Nhìn thấy thủ đoạn chiến đấu kinh khủng của Lạc Nam, Huyết Hoàng Biên Bức trong mắt rốt cuộc hiện lên vẻ kiêng kỵ, nó vội vàng thu liễm sự cao ngạo, cất tiếng quát nói:

“Đừng giết đồng tộc của ta nữa, hợp tác với ngươi là được chứ gì?”

Lạc Nam phất tay, toàn bộ phân thân tạm dừng chém giết.

Hắn hiểu rõ ràng Yêu Tộc chỉ tôn sùng cường giả, đặc biệt là Yêu Tộc hoang dã như Huyết Hoàng Biên Bức này, muốn thương lượng với nó trước tiên phải chứng minh được thực lực của bản thân, mà hiển nhiên hắn đã thành công làm được điều đó.

Đám Biên Bức rốt cuộc có cơ hội thở dốc, vội vàng bay lên hang động treo ngược, sợ hãi nhìn chằm chằm địch nhân.

Chúng nó không ngờ tới nam nhân này khủng bố như vậy, chơi quần công so với chúng nó còn thành thục lão luyện hơn.

Ý niệm vừa động, toàn bộ Ma Ảnh đang bao vây Huyết Hoàng Biên Bức đều chui trở về bên trong bóng tối.

Huyết Hoàng Biên Bức lúc này mới thoải mái thả người bay xuống, trong lúc này ánh sáng loé lên, biến thành một mỹ nhân kiều diễm.

Lạc Nam ánh mắt loé lên.

Chỉ thấy mỹ nhân này có mái tóc đỏ rực màu máu buông xuống tới cận bờ mông màu mỡ, đôi mắt màu đỏ thẳm yêu dị, làn da trắng nõn nà không chút vết tích, đầu đội vương miệng, trên thân chỉ khoác một kiện hoàng bào bên ngoài, khoe rõ ràng đôi chân thon dài từ bắp đùi nuột nà cho đến tận gót chân, phần trên của bầu sữa bóng loáng căng đầy nhựa sống hiển lộ trong không khí, ở chính giữa còn có một cái khe sâu hút hồn.

Hắn không nghĩ đến Huyết Hoàng Biên Bức là nữ nhân, hơn nữa còn diễm lệ và ăn mặc bạo dạng đến như vậy.

Bất quá không có tâm tình thưởng thức cái đẹp, Lạc Nam đi thẳng vào chính sự, chỉ vào đồng phục đệ tử Độ Đạo Môn trên thân mình nói:

“Giúp ta tìm kiếm tung tích của một đám đệ tử ăn mặc giống như thế này, bọn hắn đang gặp nguy hiểm bên trong Ngũ Hành Ma Nhai.”

“Được rồi.” Huyết Hoàng Biên Bức hừ một tiếng.

Cánh tay thon thả phất lên hạ lệnh.

Trong thoáng chốc, hàng tỷ Huyết Biên Bức đã lao vọt ra ngoài, phô thiên cái địa phân tán ra mọi ngõ ngách của Ngũ Hành Ma Nhai bắt đầu tìm kiếm.

Lạc Nam thấy cảnh này hài lòng gật đầu, khoanh tay ở trước ngực chờ đợi.

Hắn đối với hoàn cảnh ở Ngũ Hành Ma Nhai còn khá lạ lẫm, dù điều động toàn bộ Ma Ảnh và Phân Thân tìm kiếm cũng sẽ không hiệu quả bằng “người bản địa” như Huyết Hoàng Biên Bức ra tay, cho nên mới đến nơi này nhờ vả nó.

“Thù lao của ta đâu?” Huyết Hoàng Biên Bức cũng rất trực tiếp, xoè tay ở trước mặt hắn.

“Làm việc chưa hiệu quả mà gấp gáp như vậy?” Lạc Nam trừng mắt nhìn.

Bất quá hắn vẫn lấy ra một quả Bàn Đào và một bình Phản Tỉnh Huyết nâng ở trước mặt.

Hô hấp của Huyết Hoàng Biên Bức nhất thời có chút gấp gáp, nàng ở một nơi có hoàn cảnh tồi tệ như Ngũ Hành Ma Nhai tu luyện, tài nguyên thiếu thốn đủ thứ...lần đầu nhìn thấy Bàn Đào Quả và Phản Tỉnh Huyết, tuy không có đủ kiến thức để biết đây là thứ gì, nhưng bản năng của yêu tộc hiểu rằng chúng nó là hàng xịn, cực kỳ có lợi cho mình nếu sử dụng.

Trong lúc nhất thời, Huyết Hoàng Biên Bức càng thêm tập trung, nhắm lại đôi mắt chỉ huy thuộc hạ ra sức tìm kiếm.

OÀNH!

Nào ngờ lúc này, bên ngoài hang động lại có tiếng nổ tung.

...

Chúc cả nhà cuối tuần an lành &LT3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn &LT3

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.