Chương trước
Chương sau
“Vạn Cổ Đạo Tử, ngươi một lần nữa khiến tiểu nữ phải kinh ngạc...”

Nhìn bóng lưng Diệm Lãnh phẫn nộ rời đi, Trương Nhã Trâm tấm tắt lấy làm kỳ lạ nhìn Lạc Nam.

Lôi Di Quân cũng cảm kích nhìn lấy hắn, thật sự không uổng công nữ nhi của nàng sùng bái hắn đến như thế.

Chứng kiến ánh mắt của hai mỹ nhân, Lạc Nam cũng có chút hưởng thụ, bất quá hắn ngoài mặt ra vẻ bình thản, hướng Trương Nhã Trâm nói:

“May mắn biết được nhược điểm của Diệm Lãnh mà thôi, với lại Trương tiểu thư cứ xưng hô như trước, đừng có gọi Vạn Cổ Đạo Tử gì đó nữa...”

Trương Nhã Trâm mỉm cười, thay đổi xưng hô nói: “Lần này nhìn thì công tử thắng thế so với Diệm Lãnh, nhưng có một điều tiểu nữ có ý tốt nhắc nhở công tử.”

“Trương tiểu thư mời nói!” Lạc Nam thụ giáo lắng nghe.

“Việc công tử biết được những việc xấu xa của bọn chúng, nếu có thể âm thầm giải quyết thì tốt, đừng có công khai với toàn thiên hạ, như thế cũng gián tiếp đẩy công tử vào nguy hiểm lớn hơn.” Trương Nhã Trâm nói rằng.

“Tại sao?” Lạc Nam khó hiểu.

Vốn hắn còn định sử dụng Thiên Cơ Lâu, công bố hết tất cả hành vi độc ác của năm tên Đạo Tử, khiến bọn hắn bị thế nhân phỉ nhổ, khiến tất cả sinh linh hiểu rằng Ngũ Đại Học Viện chưa chắc cao thượng như mọi người từng nhận biết.

Trương Nhã Trâm hơi suy nghĩ, lựa lời nói rằng: “Công tử đã biết mỗi một học viện đều do nhiều Đạo Thống lập nên chứ không phải chỉ có Đạo Thống sau lưng của năm tên Đạo Tử?”

Lạc Nam gật đầu, việc này hắn đương nhiên đoán được.

“Ta có thể tiết lộ cho công tử, mỗi một Học Viện đều có không ít hơn ba Đạo Thống cộng đồng sáng lập thành, bọn họ đều cực kỳ chú trọng danh dự và tiếng thơm của mình ở Ngũ Châu Tứ Vực.” Trương Nhã Trâm nghiêm túc nói:

“Cho nên nếu công tử công khai tin tức sẽ trực tiếp làm ảnh hưởng đến danh dự của cả Học Viện, khi đó công tử bị xem là đắc tội với tất cả những Đạo Thống đó...”

Lạc Nam nhíu mày, lời của Trương Nhã Trâm không phải không có lý.

Lấy ví dụ như trường hợp của Diệm Lãnh vừa rồi, giả sử như Vô Cực Thiên Viện có ba Đạo Thống sáng lập nên, Lạc Nam đắc tội Diệm Lãnh thì chỉ đắc tội với Thần Hoả Đạo Thống sau lưng hắn, hai Đạo Thống còn lại chưa chắc sẽ quan tâm đến ân oán này.

Nhưng nếu hắn làm ảnh hưởng đến cả danh tiếng của Vô Cực Thiên Viện, vậy thì hai Đạo Thống kia cũng sẽ bị ảnh hưởng, từ đó dù không liên quan nhưng vẫn bị kéo vào, trở thành địch nhân của hắn.

Kẻ thù trước mắt còn chưa giải quyết lại phải đối mặt thêm một đám địch nhân mới, bất kể ai cũng sẽ đau đầu.

Giống như tình huống của Thánh Linh Thiên Vận vậy, vốn dĩ cùng nàng không thù không oán, kết quả bởi vì vấn đề danh tiếng của Đại Nguyên Thiên Viện mà trở mặt thành thù.

“Huống hồ dù công tử công khai tin tức, sợ rằng ngoại trừ việc làm bẩn danh tiếng của bọn họ ra thì không giải quyết được điều gì, bởi vì cái gọi là Cấm Kỵ thế lực tồn tại thâm căn cố đế, muốn nhổ tận góc chỉ có thể dùng thực lực nghiền ép mà thôi.” Trương Nhã Trâm nói thêm.

Lạc Nam đương nhiên hiểu rõ đạo lý này, sợ rằng toàn bộ Chí Tôn Thế Lực ở Ngũ Châu Tứ Vực liên thủ lại cũng không phải đối thủ của một Đạo Thống a.

“Đa tạ Trương Tiểu Thư nhắc nhở, lần này thật sự thiếu nàng một đại ân tình.” Lạc Nam cảm kích chắp tay nói.

Trương Nhã Trâm giúp hắn câu thông với Diệm Lãnh, lại còn nhắc nhở hắn không tự tiện lôi kéo thêm địch nhân cho mình, ân tình này Lạc Nam chắc chắn sẽ trả.

“Chút chuyện nhỏ mà thôi.” Trương Nhã Trâm khoác tay, hứng thú nhìn hắn:

“Ngược lại là công tử, ngươi có ý định tham gia Đoạt Cấm Chiến sắp tới hay không?”

“Haha, đương nhiên là phải tham gia.” Lạc Nam sảng khoái:

“Sức hấp dẫn của phần thưởng Cấm Kỵ, ai mà không thèm muốn?”

“Đến lúc đó hy vọng công tử hạ thủ lưu tình.” Trương Nhã Trâm che miệng cười khẽ.

Lạc Nam giật mình: “Tiểu thư cũng định tham gia à?”

Phải biết rằng từ trước đến nay có rất nhiều sự kiện từ lớn đến nhỏ, như vào Kiếm Mộ, Đúc Kiếm Đại Hội, tranh đoạt Bảo Tàng Động...Trương Nhã Trâm đều chưa từng tham gia, nhưng nàng lại tham gia Đoạt Cấm Chiến.

Rõ ràng ở trong mắt nàng, chỉ có sự kiện quy mô như Đoạt Cấm Chiến mới đủ để nàng nảy sinh hứng thú.

“Như công tử đã nói, phần thưởng là Cấm Kỵ ai mà không thích đây?” Trương Nhã Trâm ung dung nói:

“Chỉ bất quá đó là thời điểm yêu nghiệt chi tranh, thắng bại đều dựa vào bản lĩnh của chính mình.”

Lạc Nam mỉm cười gật gù, lúc này bỗng nhiên nhớ lại một điều, liền lên tiếng:

“Không biết Trân Bảo Lâu có bán đồ vật như Đạo Hoả của con hàng Diệm Lãnh hay không?”

Trương Nhã Trâm giật mình: “Công tử muốn tìm mua thuộc tính cấp bậc đó à?”

Lạc Nam gật đầu, hiện tại Điểm Danh Vọng của hắn có thể nói là kha khá, nếu như có thể dùng thật nhiều tài sản từ Cửa Hàng May Mắn đổi lấy những thứ như Đạo Hoả, đến lúc đó sợ gì tu vi không đề thăng?

“Đáng tiếc, những thuộc tính cấp bậc đó một là tu luyện Cấm Kỵ đản sinh mà ra, hai là đồ vật tuỳ vào cơ duyên chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, Trân Bảo Lâu cũng chẳng có giao dịch.” Trương Nhã Trâm cười cười:

“Tuy nhiên công tử sẽ có cơ hội sở hữu nếu như đủ cơ duyên, đủ tài đủ lực.”

“Ồ? Xin tiểu thư chỉ giáo.” Lạc Nam nghiêm nghị ngồi thẳng lưng.

“Công tử còn nhớ đồ vật tượng trưng thân phận khách hàng siêu cấp mà ta từng đưa ngươi?” Trơng Nhã Trâm nháy mắt.

Lạc Nam lật tay, một khối Lệnh Bài bằng gỗ hiện ra trước mặt, đồng thời hưng phấn hỏi:

“Là Đấu Giá Hội sao?”

“Đúng vậy, là Đấu Giá Hội Đặc Biệt mà chỉ có những nhân vật sở hữu Lệnh Bài Siêu Cấp của Trân Bảo Lâu và Dị Nguyên Hội mới được phép tham dự.” Trương Nhã Trâm hồi đáp.

“Có cả Dị Nguyên Hội à?” Lạc Nam giật mình.

“Đúng vậy, đây là Đấu Giá Hội do Trân Bảo Lâu và Dị Nguyên Hội cùng nhau tổ chức.” Trương Nhã Trâm nói:

“Nếu như đủ duyên, công tử có thể tìm được những thứ như Đạo Hoả ở Đấu Giá Hội lần này.”

“Còn bao lâu nữa sẽ diễn ra đấu giá?” Lạc Nam âm thầm chờ mong.

“Ba năm.” Trương Nhã Trâm mỉm cười:

“Đến lúc đó nơi tổ chức Đấu Giá sẽ được thông báo trực tiếp vào Lệnh Bài của công tử, hy vọng ngươi chuẩn bị tài sản thật phong phú để thắng lợi trở về.”

“Được vậy thì hay quá.” Lạc Nam hưng phấn vỗ tay.

Ba năm nữa đi Đấu Giá Đặc Biệt, tìm kiếm tài nguyên gia tăng chiến lực sau đó tham gia Đoạt Cấm Chiến là hoàn hảo.

...

Cáo từ Trương Nhã Trâm rời đi, Lạc Nam thiếu nàng một ân tình, ngày sau chỉ cần Trương Nhã Trâm có chuyện nhờ vả, hắn sẽ không từ chối.

Bất quá nghĩ đến người ta đường đường là tiểu thư của Trân Bảo Lâu, là một phú bà hàng thật giá thật, dưới trướng cường giả như mây, bất cứ lĩnh vực nào cũng có nhân vật hàng đầu phò tá, sợ rằng không đến lượt mình giúp đỡ.

Cùng Lôi Di Quân trở về Lạc Gia, quả nhiên không lâu sau đó, thân ảnh của Lôi Tiên Nhi đã xuất hiện bên ngoài.

Lôi Di Quân trực tiếp nghênh đón Lôi Tiên Nhi tiến vào kiểm tra từ trên xuống dưới, phát hiện tất cả đều hoàn hảo vô hại, tu vi tăng tiến từ Nhất Cảnh Chí Tôn đến Tam Cảnh Chí Tôn rồi, chỉ có một điều là Lôi Tiên Nhi bị mất đi một khoảng trí nhớ, hiện tượng giống y hệt những kẻ đã từng bị Tu La Sứ Giả bắt cóc.

“Tiểu Nam, ngươi kiểm tra tình huống của nàng giúp ta.” Lôi Di Quân lo lắng nói, sợ cơ thể của Lôi Tiên Nhi còn lưu lại Hoả Chủng của Diệm Lãnh.

“Lạc Nam ca ca.” Lôi Tiên Nhi vừa thấy Lạc Nam đã mừng rỡ nhoẻn miệng cười, thật không nghĩ đến ở Trung Châu được gặp mẫu thân và hắn, tâm trạng vô cùng vui sướng.

Lạc Nam thì không trực tiếp kiểm tra Lôi Tiên Nhi, chỉ cùng nàng chào hỏi một chút, sau đó hướng Thiên Cơ Lâu hạ lệnh:

“Dò xét trạng thái của Lôi Tiên Nhi, Diệm Lãnh có giở trò gì với nàng hay không?”

“KENG, Tiêu hao mười vạn Điểm Danh Vọng, thành công dò xét.”

“Lôi Tiên Nhi trạng thái hoàn hảo, chỉ bị xoá đi trí nhớ thời điểm bị cấy Hoả Chủng vào cơ thể, hiện tại Hoả Chủng cũng đã được Diệm Lãnh lấy ra.”

Lạc Nam hài lòng gật gù, xem ra lời nói của một Cấm Kỵ cường giả vẫn có trọng lượng, Diệm Lãnh không lật lọng.

Đã đối phương chơi sảng khoái, hắn cũng sẽ giữ lời hứa không đem tin tức kẻ đứng sau Tử Thần Cung là Diệm Lãnh lan truyền ra ngoài.

Muốn đấu, thì đấu đường đường chính chính.

Báo với Lôi Di Quân về trạng thái của Lôi Tiên Nhi, nàng cũng an tâm thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Bất chợt Lôi Di Quân dùng tay chưởng vào đan điền của mình.

“PHỐC!”

Nàng phun ra một ngụm máu tươi, từ trong môi đỏ theo đó là một luồng Vĩnh Hằng Thuộc Tính ngập tràn Lôi Đình đang chớp động.

Chính là Đại Thế Diễn Lôi của nàng.

“Ngươi làm cái gì?” Lạc Nam giật mình.

“Ta biết mình không có thứ gì báo đáp được ngươi, Đại Thế Diễn Lôi này có thể hữu dụng.” Lôi Di Quân đưa Vĩnh Hằng Thuộc Tính của mình đến trước mặt hắn, sắc mặt trắng bệch.

Tự loại bỏ Đại Thế Diễn Lôi, nàng nhận phản phệ không nhỏ, khí tức rõ ràng suy yếu hơn rất nhiều.

Lạc Nam lại là thịnh nộ đến khuôn mặt đỏ bừng, lạnh lùng nói: “Nàng xem ta là con người như thế?”

“Ta...” Lôi Di Quân bờ môi run rẩy, ngày thường là một vị Đế Tôn cao cao tại thượng, lúc này lại vô thức không dám nhìn thẳng hắn.

“Hừ.” Lạc Nam đem Đại Thế Diễn Lôi đẩy lại vào cơ thể nàng, trầm giọng nói:

“Chúng ta từng vào sinh ra tử, hiện tại chỉ vì chút chuyện này mà nàng gấp gáp báo đáp đến như vậy, muốn nhanh chóng trả hết nợ nần, đoạn tuyệt quan hệ sao?”

“Ngươi đừng hiểu lầm.” Lôi Di Quân vội vàng giải thích: “Ta biết ngươi cần Vĩnh Hằng Thuộc Tính nên mới...”

“Ta có vô số phương pháp để đạt được Vĩnh Hằng Thuộc Tính, không cần nàng phải làm như vậy.” Lạc Nam thở dài một tiếng:

“Nếu ngay từ đầu ta tham lam Đại Thế Diễn Lôi của nàng, đã sớm dùng Tụ Vận Quốc Thụ làm điều kiện trao đổi, cần gì phải giao không cho Tiên Nhi ở Bảo Tàng Động đây?”

Lôi Di Quân hé mở đôi môi, lại không sao trả lời được.

Bởi vì lời nói của Lạc Nam là đúng sự thật...

Ở Bảo Tàng Động hắn đã cứu mạng Lôi Tiên Nhi là quá đủ rồi, lẽ ra không cần giao cho Tụ Vận Quốc Thụ, có thể mang ra làm điều kiện dùng để đổi lấy Đại Thế Diễn Lôi...thậm chí là nhiều nguồn tài nguyên khác.

Dù sao thì tầm quan trọng của Tụ Vận Quốc Thụ là quá lớn đối với một thế lực phát triển theo hình thức quốc gia như Đỉnh Lôi Chí Quốc.

Nhưng hắn không làm như vậy, ngược lại hào phóng giao Tụ Vận Quốc Thụ cho Lôi Tiên Nhi mang về.

Nếu nói đến nợ ân tình, lẽ ra nàng và Đỉnh Lôi Chí Quốc đã thiếu nợ hắn từ rất lâu rồi.

Nghĩ đến đây, Lôi Di Quân nhận ra lòng dạ của mình quá nhỏ bé so với người nam nhân này, nhất thời áy náy không thôi.

Trước đây hắn nhiều lần ngỏ ý liên minh, nàng lại vì lo ngại khả năng gây thù chuốc oán khắp nơi của hắn mà liên tục từ chối.

Nhưng hắn đều không hề tức giận hay nhỏ mọn ghi thù, ngược lại nhiều lần ra tay giúp đỡ.

“Thật xin lỗi...” Lôi Di Quân kéo lấy tay hắn nhận sai nói.

“Ca ca, ngươi đừng trách mẫu thân nữa được không?” Lôi Tiên Nhi cũng kéo lấy óng tay áo của hắn.

Nhìn thấy đôi mẫu nữ kiên cường bất khuất hạ mình xuống nước, chút tức giận trong lòng Lạc Nam cũng vô thức tiêu tan.

Hắn kéo óng tay áo lau đi vết máu nơi bờ môi của nàng, ôn hoà nói:

“Dù sao ta cũng rất vui mừng, bởi vì khi Tiên Nhi xảy ra chuyện...người nàng nghĩ đến đầu tiên là ta.”

Lôi Di Quân nghe vậy sửng sốt một chút.

Hắn nói nàng mới để ý...

Nàng đường đường là Huyền Lôi Đế Tôn, người đứng đầu đại thế lực Đỉnh Lôi Chí Quốc, trong thiên hạ cũng có rất nhiều mối quan hệ, ví dụ như Thập Khánh Huyên, An Hinh và không ít cường giả, thậm chí có những mối quan hệ ở tại Trung Châu.

Nhưng khi mất liên lạc cùng nữ nhi, việc nàng làm đầu tiên không phải là tự mình nghĩ cách giải quyết, cũng không phải tự thân đến Vô Cực Thiên Viện tìm hiểu thực hư, càng không nhờ vả đến bất cứ kẻ nào khác...ngược lại trong suy nghĩ đầu tiên là tìm đến Lạc Nam.

Chẳng biết từ bao giờ, người nam nhân này vô thanh vô tức tiến vào tâm trí của nàng, để khi xảy ra chuyện nghiêm trọng, người nàng nghĩ đến đầu tiên chính là hắn.

Sắc mặt Lôi Di Quân trở nên phức tạp, nhìn lên Cung Đình Thụ và Đông Hoa Cung, bên cạnh hắn đã là oanh oanh yến yến.

Chưa kể nữ nhi của mình...ánh mắt sùng bái, ngưỡng mộ và yêu mến kia không sao che giấu được a.

Lôi Di Quân âm thầm thở dài một tiếng: “Vậy chúng ta trở về, Đỉnh Lôi Chí Quốc không thể thiếu người toạ trấn.”

“Nàng cũng sắp đột phá Cửu Cảnh rồi, dù trở về cũng tiến vào bế quan mà thôi, chi bằng ở lại chỗ của ta.” Lạc Nam chân thành đề nghị:

“Đến khi đột phá Cửu Cảnh rồi về cũng không muộn.”

“Phải đó mẫu thân.” Lôi Tiên Nhi sợ phải chia xa nam nhân, vội vàng kháng nghị:

“Hoàn cảnh ở Trung Châu cũng thuận lợi cho ta phát triển hơn.”

Lôi Di Quân vốn định từ chối, bởi vì có Tụ Vận Quốc Thụ hỗ trợ...nàng cũng có thể thuận lợi đột phá.

Nhưng nghe nữ nhi không nỡ, lại xem lấy ánh mắt chân thành của nam nhân, cuối cùng ma xui quỷ khiến nhẹ gật đầu đáp ứng.

“Hoan nghênh Di Quân tỷ tỷ và Tiên Nhi muội muội, để ta thu xếp nơi nghỉ cho các ngươi!” Yên Nhược Tuyết thân thiết kéo tay hai nữ.

Lạc Nam khoé môi co giật, xưng hô này có chút loạn a.

Bà cả dẫn hai nữ nhân đi chọn nơi ở lại, Tịnh Dạ Tiên Tử nhịn không được bước đến đánh giá Lạc Nam, nâng lên ngón tay cái nói:

“Lợi hại a, Huyền Lôi Đế Tôn mắt cao hơn đầu, nổi tiếng là nữ cường nhân khó tiếp xúc nhất ở Tây Châu, kết quả cũng bị ngươi khiến cho giống như một tiểu cô nương, vừa biết nhận sai, lại còn ngoan ngoãn nghe lời.”

“Thanh Thu bảo bối của ta sẽ bị ngươi dụ dỗ, không thể trách được.”

“Hừ, nữ nhân khó đụng nhất Tây Châu chính là nàng mới đúng.” Lạc Nam trừng mắt nhìn:

“Ít nhất Di Quân không có đem ta đánh lên bờ xuống ruộng ở lần gặp đầu tiên.”

“Haha.” Nhắc đến chuyện cũ, Tịnh Dạ Tiên Tử sung sướng cười rộ lên.

Ít nhất nàng cũng có thời điểm huy hoàng từng ức hiếp Lạc Nam, còn hiện tại sợ rằng mình đã đánh không lại hắn.

Mà lúc này, Lạc Nam đột ngột được La Âm Khinh Nhạn truyền âm:

“Chủ công, có người muốn dùng nguyên liệu rèn đúc Tuyên Cổ Pháp Tướng cùng ngươi giao dịch.”

...

Chúc cả nhà tối cuối tuần vui vẻ &LT3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn &LT3

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.