Chương trước
Chương sau
Đây là một quần thể kiến trúc rộng lớn, nhìn từ bên ngoài là rào trúc uốn quanh, bên trong là đình đài lầu các cổ kính, quang cảnh vô cùng ưu nhã, thanh mát.

Và đây cũng là lý do Lạc Nam lựa chọn nó trở thành “căn cứ địa” đầu tiên của mình ở Trung Châu này thay vì Kinh Đao Thành.

Không sai, quần thể kiến trúc trước mắt thuộc về Liệt Gia, một trong số những Chí Tôn Gia Tộc khá có tiếng tăm ở Trung Châu.

Lạc Nam và mấy nữ nhân đều thích nơi an tỉnh và có hoàn cảnh thoải mái như Liệt Gia này thay vì Kinh Đao Thành ồn ào náo nhiệt.

Bất quá Liệt Gia thời điểm gần đây quả thật là phòng thủ sâm nghiêm, bởi vì cũng biết bản thân đã đắc tội với nhân vật không dễ trêu vào, lo lắng sẽ bị hắn đột ngột tập kích nên phòng vệ cực kỳ cẩn trọng.

Bên ngoài có ba tầng Đại Trận bao phủ, trong đó một trận đạt đến Cửu Phẩm, hai trận đạt đến Bát Phẩm Chí Tôn.

Chưa kể bốn phương tám hướng xung quanh đều có lực lượng Thị Vệ tuần tra ngày đêm, mỗi một kẻ đều là nhân vật tinh nhuệ.

Lúc này Lạc Nam ngồi trên bảo toạ, lười biếng ôm bà cả Yên Nhược Tuyết, đưa mắt nhìn Luân Hồi Kính treo lơ lửng trước mặt.

Tuế Nguyệt điều động Luân Hồi Kính quan sát tình huống xung quanh Liệt Gia, ưu nhã nói rằng:

“Có tổng cộng tám đội thị vệ phân biệt tuần tra tám hướng, mỗi một đội có một ngàn tên Thánh Hoàng do một vị Thánh Đế Viên Mãn thống lĩnh, hơn nữa tất cả bọn hắn đều thông qua bí pháp liên kết tinh thần với nhau, chỉ cần một người xảy ra chuyện không ổn là tất cả còn lại có thể phát giác.”

“Ẩn trong không gian còn có một trăm vị Hồn Sư cấp Thánh Đế, Linh Hồn của bọn hắn liên kết thành một Hồn Võng vô hình bao phủ vạn dặm Liệt Gia, chỉ cần một con kiến tiến vào cũng sẽ bị cảm nhận ngay lập tức.”

“Hừ, đám người này cũng quá mức cẩn trọng đi.” Lý Trúc Loan mấy nữ biểu lộ giận dữ.

“Khanh khách, phu quân gây ra động tĩnh lớn như thế, ngay cả Thiên Nữ của Đại Nguyên Thiên Viện cũng không làm gì được hắn, Liệt Gia đương nhiên là phải cẩn thận sợ hắn trả thù.” Diễm Hồng Liên che miệng cười nói.

“Nếu sớm biết như vậy, sợ rằng bọn hắn cũng không dám chặn giết phu quân.” Tô Nhan cười khẽ.

Lạc Nam vuốt ve mái tóc óng ả thơm ngát của Yên Nhược Tuyết, nhìn Tuế Nguyệt hỏi:

“Nàng có thể quan sát bên trong không?”

“Không thành vấn đề, Luân Hồi Kính sau khi được Ái Tâm nâng cấp, có thể giúp thiếp xem thấu tất cả trong phạm vi mười vạn dặm.” Tuế Nguyệt tự tin nói.

Lạc Nam hài lòng gật đầu, Luân Hồi Kính khi còn ở Nhất Thế Vũ Trụ có thể soi rọi, xem thấu vạn vật trong thiên hạ.

Nhưng đó chỉ là ở tiểu vũ trụ mà thôi, còn ở một nơi cao cấp như Nguyên Giới, dù nó đã được Ái Tâm nâng cấp đến Cửu Phẩm Chí Bảo, nó vẫn bị hạn chế trong phạm vi nhất định là mười vạn dặm.

Nhưng từng ấy đã đủ quan sát tình huống trong Liệt Gia.

Chỉ thấy Tuế Nguyệt hai tay kết ấn, Không Gian Lực như dòng thác tiến vào Luân Hồi Kính, đem kích thước của nó phóng đại, vượt qua ba tầng Trận Pháp soi thấu cảnh tượng trong Liệt Gia.

Ánh mắt Lạc Nam và chúng nữ liền bị thu hút.

Chỉ thấy bên trong Liệt Gia không hề phòng vệ sâm nghiêm như bên ngoài, tuy nhiên ở giữa bầu trời lại có một con mắt khổng lồ đang quét ngang quét dọc, không để lại bất cứ ngõ ngách nào.

“Con mắt này xem ra là một kiện Chí Bảo cao cấp có khả năng phát hiện mọi thủ đoạn ẩn nấp hay lẫn trốn trong phạm vi nhất định, một khi phát hiện bất thường sẽ lập tức truyền ý niệm đến chủ nhân.” Lạc Nam vuốt cằm đánh giá:

“Nói không chừng ngay cả Luyện Huyết Hoá Thân Thuật hay Vạn Thú Tiên Ma Biến của ta cũng bị nó nhìn thấu.”

Sau khi xem qua quá trình Rèn Đúc Đạo Binh của Hệ Thống, trình độ luyện khí của hắn và Ái Tâm đã vượt xa tu vi, đạt đến Cửu Cảnh Khí Chí Tôn, vừa liếc nhìn là có thể phát hiện ra công dụng của Chí Bảo.

Sinh Tử Kính tiếp tục dò xét nội tình của Liệt Gia, phát hiện có tất cả 14 vị Chí Tôn Cấp Cường Giả, mỗi người đều ở một lầu các xa hoa khác nhau.

“Nội tình không tệ, đúng là gia tộc ở Trung Châu.” Huyết Chiêu Dương cảm thán không thôi, chỉ riêng số lượng Chí Tôn của Liệt Gia đã vượt qua Tu La Giáo.

“Không thể tiếp tục dò xét, Chí Tôn có trực giác rất cao, nếu dò xét quá lâu sẽ bị cảm ứng được.” Tuế Nguyệt thu hồi Luân Hồi Kính nói.

“Phu quân ngươi làm gì mất thời gian như thế? Chúng ta trực tiếp đánh vào chiếm lấy Liệt Gia là xong.” Đình Manh Manh yêu kiều hừ nói.

“Đúng đó, lén lút làm cái gì nha?” Mấy nữ nhân hiếu chiến liền đồng tình.

Lạc Nam lắc đầu cười khổ: “Các nàng suy nghĩ đơn giản vậy sao?”

Yên Nhược Tuyết lúc này mới nhẹ giọng lên tiếng: “Đã Liệt Gia lo sợ phu quân trả thù, Thánh Linh Thiên Vận làm sao không nghĩ đến điều đó?”

“Chỉ cần điều tra một chút là đủ biết ân oán giữa phu quân và Liệt Gia với Kinh Đao Thành, sợ rằng Thánh Linh Thiên Vận đã sớm bố trí tai mắt ngấm ngầm quan sát hai thế lực này, khi có gió thổi cỏ lay là lập tức xuất thủ, từ đó tìm ra hành tung của phu quân.”

“Chúng ta không sợ Liệt Gia, nhưng phải e ngại Đại Nguyên Thiên Viện.”

“Đúng vậy.” Lạc Nam nhún vai:

“Trung Châu đất chật người đông, những nơi có hoàn cảnh lý tưởng đều bị các đại thế lực chiếm hết, phu thê chúng ta muốn đặt chân ở nơi này đương nhiên phải tìm chỗ cắm dùi.”

“Địa bàn của Liệt Gia cũng khá ổn, nhưng phải lén lút chiếm đoạt, đừng để Thánh Linh Thiên Vận đánh hơi được.”

Lẽ ra có biện pháp đơn giản hơn, đó là trực tiếp ở tại Thiên Cơ Lâu hoặc khách sạn Trân Bảo Lâu...nhưng bên trong Thiên Cơ Lâu lại ngăn cấm tu luyện, còn khách sạn Trân Bảo Lâu thì làm sao phát triển thế lực? mở rộng địa bàn.

Chúng nữ đưa mắt nhìn nhau, cảm thấy Yên Nhược Tuyết và Lạc Nam nói có lý.

“Bất quá Liệt Gia phòng thủ kiên cố như vậy, làm sao lén lút chiếm được?” Hoa Thanh Trúc nhíu mày nói:

“Bọn hắn đều đã liên kết tinh thần với nhau, sợ rằng chỉ cần một tên tiểu hộ vệ xảy ra chuyện cũng sẽ cảm ứng được.”

Ỷ Vân và Lệ Huân đưa mắt nhìn nhau, liền mở miệng đề xuất:

“Nếu không có Chí Bảo hình con mắt kia soi mói, bọn thiếp có thể ẩn mình vào cái bóng của đám thị vệ.”

“Ta cũng có ý định như vậy, nhưng vấn đề là ở con mắt đó.” Lạc Nam nhẹ gật đầu.

Bằng vào thủ đoạn của Vong Linh Quỷ Tộc, hắn có thể lẫn vào cái bóng của đám thị vệ hoặc bất cứ thành viên nào của Liệt Gia, những thứ như thần thức, Võng Hồn hay Trận Pháp đều không thể dò xét được.

Tuy nhiên con mắt kia chính là Cửu Phẩm Chí Bảo chuyên dùng để dò xét, khả năng cao nó sẽ soi được các tồn tại ẩn bên trong cái bóng, sợ rằng ngay cả Chí Tôn Giới thu nhỏ thành một hạt bụi cũng sẽ bị nó nhìn ra.

“Dùng Cổ Ngữ - Đoạt cướp lấy con mắt, hoặc dùng Lạc Thần Cung bắn nát nó.” Diễm Điệp Tình nói.

“Ngốc nha đầu, như vậy khác nào đả thảo kinh xà?” Diễm Hồng Liên cốc lên đầu nàng làm Diễm Điệp Tình ôm đầu chu môi nói:

“Ta là mỹ phụ nhân rồi, không phải nha đầu.”

Lạc Nam vuốt cằm, không thể không cảm thán thủ đoạn của các đại thế lực ở Trung Châu rất lợi hại.

Trước đây hắn từng dễ dàng xâm nhập không ít thế lực ở nơi khác, nhưng vừa muốn xâm nhập thế lực ở Trung Châu liền gặp khó khăn.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam đành mở Cửa Hàng May Mắn tìm xem có vật phẩm nào thích hợp giúp mình hành động hay không.

Liếc mắt nhìn qua, lần đầu tiên chẳng có thứ gì.

“Đổi mới Cửa Hàng May Mắn.” Hắn ra lệnh.

“KENG, thành công đổi mới cửa hàng, tiêu hao một vạn Điểm Danh Vọng.”

Lạc Nam liếc nhìn, âm thầm nhứt cả trứng, vẫn không có thứ đồ gì...

Hắn tiếp tục đổi mới cửa hàng, lại tiêu tốn một vạn Điểm Danh Vọng.

Liên tục đổi mới, không ít vật phẩm cao cấp đạt đến Cửu Phẩm Chí Tôn xuất hiện, nhưng vẫn chưa có thứ gì phù hợp.

May mắn Lạc Nam kiên trì đến lần thứ mười, rốt cuộc hai mắt cũng sáng hẳn lên, một vật phẩm thu hút sự chú ý của hắn.

Cửu Phẩm Chí Tôn Phù Chú – Hoá Không Phù, có thể triệt để hoá thân thành hư không, bên trong cùng cấp bất cứ thủ đoạn gì cũng không thể phát hiện sự tồn tại, giá bán 128 vạn Điểm Danh Vọng.

“Ồ, chẳng phải các vật phẩm đạt đến Cửu Phẩm sẽ có giá bán 256 vạn Điểm Danh Vọng sao? Vì sao giá của Hoá Không Phù chỉ sánh bằng Bát Phẩm?” Lạc Nam cảm thấy thắc mắc.

“Bởi vì Hoá Không Phù chỉ là vật phẩm có thể sử dụng một lần duy nhất nên giá bán sẽ rẻ hơn một bậc.” Kim Nhi giải thích nói.

“Xem như Hệ Thống có lương tâm.” Lạc Nam cười tà.

Mặc dù cái giá 128 vạn Điểm Danh Vọng cũng không rẻ, nhưng để chiếm được Liệt Gia, trước mắt cũng xem như tạm được.

“KENG, giao dịch thành công, ký chủ nhận được Hoá Không Phù.”

Lạc Nam nở nụ cười, lấy ra Hoá Không Phù cầm ở trên tay đưa cho Bảo Kiều:

“Nàng vào Gia Tốc Trận nghiên cứu vài ngày xem sao.”

“Yêu chàng chết mất.” Bảo Kiều hai mắt toả sáng, một Phù Sư như nàng được nghiên cứu Cửu Phẩm Phù Chú là cơ hội khó được, nó sẽ giúp ích cho việc tiến bộ của nàng.

...

Vài ngày sau, Lạc Nam thản nhiên tiến vào đại môn của Liệt Gia, đi ngang mặt hai tên Thánh Đế gác cổng, đi xuyên qua cả các tầng Trận Pháp và Võng Hồn mà không một ai phát hiện.

Hiển nhiên hắn đã sử dụng đến Hoá Không Phù, hiện tại bản thân hắn chính là không khí, chẳng hề tồn tại.

Tuy nhiên khắp toàn bộ Liệt Gia đều bị con mắt Chí Bảo kia quan sát, chỉ có một nơi duy nhất là nằm ngoài tầm kiểm soát của nó, chính là nơi của Gia Chủ - Liệt Ứng.

Vậy nên nếu muốn xuất thủ, Lạc Nam chỉ có thể ra tay ở chỗ Liệt Ứng mà thôi.

Một đường thẳng tiến băng qua vô số kiến trúc, hắn đến một cung điện nằm ở phía sau cùng lãnh thổ Liệt Gia.

Cung điện này là Liệt Gia Chủ Điện, nơi Liệt Ứng và các nữ nhân của hắn ở lại, ngày thường ngay cả con ruột cũng không được phép tiến vào.

Thoáng cảm giác một chút, Lạc Nam phát hiện chỉ có một cổ khí tức Cửu Cảnh Chí Tôn ở tầng cao nhất, là chỗ Liệt Ứng bế quan.

Lạc Nam thản nhiên bay lên, phát hiện bên ngoài tầng này còn có Trận Pháp phong toả, chỉ cần có người tiến thêm một bước, các Trận Văn sẽ lập tức phát động.

“Đã ở sân nhà còn cẩn thận như vậy?”

Hắn cười lạnh, Dịch Chuyển Tức Thời triển khai, lập tức xuất hiện sau lưng Liệt Ứng.

“Kẻ nào?” Liệt Ứng đang ngồi xếp bằng mãnh liệt mở mắt ra, mặc dù không cảm giác được sự tồn tại của ai, nhưng hắn cảm giác được không gian dao động.

Lạc Nam lười nói nhảm, Huyết Nô Ấn học được từ Huyết Yêu Cơ đã kết xong trong tay, đánh thẳng vào lưng Liệt Ứng.

Bất quá lúc này trên cơ thể của Liệt Ứng liền hiện ra một tầng Áo Giáp, đem Huyết Nô Ấn bắn ngược ra ngoài.

Đường đường là Cửu Cảnh Chí Tôn, Liệt Ứng vậy mà không ứng chiến, ngược lại mở miệng muốn kêu người.

Hắn biết đây là sân nhà của mình, chỉ cần mở miệng, lập tức sẽ có người tiếp ứng, đến lúc đó địch nhân chắp cánh khó thoát.

Nhưng Lạc Nam so với Liệt Ứng còn nhanh hơn, ngay khi Huyết Nô Ấn thất bại, hắn đã thi triển cùng lúc hai loại Cổ Ngữ.

Định!

Đoạt!

Liệt Ứng toàn thân bị định trụ một giây, cùng lúc Lạc Nam đã Đoạt lấy kiện áo giáp bảo vệ trên thân thể hắn.

Huyết Nô Ấn lại kích hoạt trong tay, hung hăng đánh vào đầu Liệt Ứng.

Lúc này Liệt Ứng ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có, bị Huyết Nô Ấn thu phục thành công.

Tuy nhiên để đảm bảo rằng đối phương thà chết không chịu phục, Tử Giới khảm lấy Bất Hủ Diễn Sinh Kinh của Lạc Nam đã mở ra, phong toả tất cả vào bên trong.

“Ngươi là kẻ nào? Đã làm gì bổn toạ?” Liệt Ứng kinh nghi bất định gào lên.

“Quỳ xuống.” Lạc Nam nhàn nhạt hạ lệnh.

“Ngươi mơ...” Liệt Ứng đang muốn phản kháng, đột ngột máu huyết và linh hồn toàn thân sôi lên sùng sục như bị thiêu đốt.

“AAAAAAAAAAAAAAAAAA”

Hắn đau đớn gầm lên như lệ quỷ, ánh mắt bỗng nhiên trở nên điên cuồng, cố gắng kích nổ lực lượng trong đan điền tiến hành tự bạo, thậm chí bất chấp cơn đau từ máu huyết và linh hồn như địa ngục tra tấn mang đến.

“Ồ?” Lạc Nam cảm thấy ngoài ý muốn.

Liệt Ứng này xem ra vẫn là một kẻ kiêu ngạo, thà chết cũng không khuất phục, vậy mà chống lại sự cưỡng chế của Huyết Nô Ấn cũng không muốn quỳ gối.

“Đã như vậy liền thành toàn cho ngươi!” Lạc Nam chẳng sao cả nhún vai.

Vốn định có thêm một tên thuộc hạ Cửu Cảnh Chí Tôn, nhưng nếu đối phương đã thà chết bất phục, vậy thì đành phải thu một Vong Linh Vệ và một Cương Thi, tuy yếu hơn nhưng tuyệt đối trung thành.

KENG!

Xích Tà Kích ngân vang, hung hăng cắm thẳng vào tim Liệt Ứng.

Đoạt Mệnh Tử Vong triển khai, Lạc Nam đem tất cả sinh cơ của một vị Cửu Cảnh Chí Tôn cắn nuốt sạch sẽ, chừa lại duy nhất một giọt máu.

Bất quá hắn vừa đột phá Tứ Cảnh Chí Tôn không lâu, sinh cơ của Liệt Ứng còn chưa đủ để hắn đột phá Ngũ Cảnh, chỉ tăng tiến thêm một chút mà thôi.

Đoạt Hồn cũng cùng lúc thi triển, đem Linh Hồn của Liệt Ứng nhấm nháp sạch sẽ.

Lạc Nam thành công đột phá Tam Cảnh Hồn Chí Tôn, thoả mãn gật gật đầu.

Linh hồn toàn vẹn của một Cửu Cảnh Chí Tôn quả nhiên không tệ...

Trả giá nhiều Điểm Danh Vọng như thế cho Hư Không Phù cũng xứng đáng.

Đợi Liệt Ứng chỉ còn lại một cổ thi thể, Lạc Nam lúc này mới tri triển Vong Linh Trổi Dậy biến hắn thành Vong Linh Vệ, đem xác hắn ném vào Chí Tôn Thi Hải rèn luyện.

Giọt máu của Liệt Ứng hiện ra trong tay, tại chỗ sử dụng Luyện Huyết Hoá Thân Thuật.

Tử Giới tán đi, Lạc Nam đã trở thành Liệt Ứng hàng thật giá thật.

“Tham kiến chủ nhân.” Vong linh Liệt Ứng lúc này mới ngoan ngoãn quỳ gối trước mặt Lạc Nam.

“Đem tất cả thủ đoạn của Liệt Gia truyền cho ta.” Lạc Nam nói, hắn muốn nhập vai một cách hoàn hảo.

Không lâu sau đã thành công, Lạc Nam liền xuống các tầng dưới tìm nữ nhân của Liệt Ứng.

Đương nhiên khẩu vị của hắn còn chưa mặn đến mức đó, hắn chỉ muốn biến đám nữ nhân này thành thuộc hạ, tiên hạ thủ vi cường để tránh bị các nàng nhìn ra sơ hở mà thôi...

Từ thân phận Liệt Ứng, dần dần toàn bộ Liệt Gia sẽ trở thành địa bàn của hắn.

...

Chúc cả nhà tối vui vẻ &LT3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn &LT3

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.