Chương trước
Chương sau
Băng qua Nam Vực, trước mặt Lạc Nam là một vùng không gian ngăn cách giữa thiên địa, nhìn như màn nước trong suốt mờ ảo bao phủ cả càn khôn rộng lớn.

Vùng không gian này phạm vi cự đại chắn hết tầm mắt, dù hắn cố gắng kích hoạt Cửu Phẩm Chí Bảo là Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn đến cực hạn cũng không thể nhìn thấy điểm cuối của bất cứ góc độ nào, dù là trên hay dưới, trái hay phải...

“Đây chính là không gian riêng biệt của Trung Châu, khác với kết giới phong toả Ẩn Châu, không gian này không ngăn cách người bên ngoài tiến vào.” Huyết Chiêu Dương nói.

Lạc Nam ánh mắt loé lên hừng hực quyết tâm, một ngày nào đó hắn sẽ biến toàn bộ nơi này trở thành Bá Chủ Lãnh Địa của mình.

“Sư phụ, hai nữ nhi bảo bối, tiểu béo ú...cuối cùng ta cũng đến rồi!”

Hít sâu một hơi, Lạc Nam hướng mắt nhìn Huyết Chiêu Dương gật đầu.

Huyết Chiêu Dương hiểu ý, điều động Phi Xa xuyên qua.

Trong khoảnh khắc, Nguyên Khí nồng đậm đến mức hình thành sương trắng đập thẳng vào mặt Lạc Nam, một cảm giác dễ chịu được cực điểm bao phủ toàn bộ cơ thể, các tôn Đại Đỉnh trong đan điền reo hò.

Hướng mắt nhìn đến, giống như lạc vào một thế giới hoàn toàn khác biệt, mênh mông, hùng vĩ, thuộc một đẳng cấp khác so với vùng trời bên ngoài.

“Đây chỉ là một phần nhỏ nằm trong tầm mắt của chúng ta, phạm vi của Trung Châu không kém gì Ngũ Châu Tứ Vực gộp lại.” Huyết Chiêu Dương nói:

“Nơi này thế lực như rừng, thiên kiêu như nấm, cường giả như mây...dù là ta cũng không quá nổi bật.”

“Thôi đi, nàng có thành tích thứ tư trong lịch sử khảo hạch của Đại Nguyên Thiên Viện, đừng có khiêm tốn quá mức.” Lạc Nam bĩu môi.

Không tính mấy nữ cường nhân, Huyết Chiêu Dương vẫn là một trong những yêu nghiệt hàng đầu mà Lạc Nam nhận thức, hắn không tin Trung Châu đâu đâu cũng có người như nàng.

Lúc này hai người đang đứng tại một vùng thảo nguyên hoang vu đầy nắng và gió, cùng với đó là lượng Nguyên Khí nồng đậm đến cực hạn.

“Nơi này Nguyên Khí có chất lượng quá cao, tại sao không thế lực nào chọn làm địa bàn?” Lạc Nam vuốt cằm thắc mắc.

“Đây chỉ là ngoài rìa Trung Châu, càng vào bên trong Nguyên Khí thậm chí ngưng tụ thành giọt, tu sĩ ở Trung Châu quen sử dụng Nguyên Dịch, có đôi khi còn lười hấp thụ Nguyên Khí.” Huyết Chiêu Dương điềm nhiên giải thích:

“Chưa hết, ở Trung Châu thế lực kém nhất toạ lạc cũng là Thánh Đế Cấp, nơi này có thể nói Thánh Đế như cẩu đi đầy trên đất, Chí Tôn chẳng phải nhân vật hiếm lạ gì, quan trọng nhất vẫn là chiến lực.”

Lạc Nam vuốt vuốt mũi, có cảm giác mình như trai quê lần đầu lên thành thị.

Thấy vẻ mặt của hắn, Huyết Chiêu Dương lại nói thêm: “Đương nhiên chất lượng tu sĩ càng cao thì cạnh tranh càng dữ dội, tu sĩ cũng hành động cẩn thận và có toang tính hơn, không phải cứ đụng mặt là lập tức xuất sử hết thủ đoạn chém giết, mỗi kẻ đều thường có ác chủ bài ẩn giấu.”

“Ngươi ở bên ngoài có thể là đại nhân vật nổi danh, nhưng khi đặt chân vào Trung Châu chưa chắc sẽ có người nhận thức ngươi.”

Nàng vừa dứt lời, hai thanh âm táo bạo đã ầm ầm vọng lên:

“Lạc Nam ở đâu? Mau nhận lấy cái chết.”

Lạc Nam khoé miệng co quắp, Huyết Chiêu Dương cũng chỉ biết im lặng.

Không gian nứt ra, bên trên bầu trời xuất hiện hai nhóm cường giả.

Mỗi một nhóm có đến mười vị Chí Tôn, hai nhóm cường giả là hai mươi vị Chí Tôn không thừa không thiếu, nhìn cách thức ăn mặc có thể đoán ra bọn chúng đến từ hai thế lực khác nhau.

“Liệt Gia và Kinh Đao Thành.” Huyết Chiêu Dương nói.

“Thì ra là tụi này à...” Lạc Nam âm thầm nhứt cả trứng.

Tên thiếu chủ của Liệt Gia là Liệt Long và tên phó thành chủ Kinh Đao Thành là Đao Diệt Tuân đều vì Nam Thiên Tố mà đến Nam Thiên Môn gây sự, kết quả đều chết trong tay Lạc Nam, bị hắn biến thành Nô Lệ.

Không nghĩ đến vừa đặt chân đến Trung Châu, thế lực sau lưng hai con hàng này đã lập tức xuất động như có toan tính từ trước để báo thù.

“Xem ra bọn chúng đã sớm đoán được ta sẽ đến Trung Châu thông qua Nam Vực nên đã mai phục sẳn ở đây, chỉ chờ ngươi lộ diện sẽ lập tức chặn giết.” Huyết Chiêu Dương phán đoán.

“Hai mươi tên Chí Tôn, đủ làm nóng người.” Lạc Nam nhún nhún vai.

“Đừng nóng vội.” Huyết Chiêu Dương trịnh trọng nói:

“Bất kể là Liệt Gia Chủ - Liệt Ứng hay Thành Chủ của Kinh Đao Thành – Đao Diệt Tài đều có chiến lực không thua gì sư phụ ta...cẩn thận một chút.”

Lạc Nam đưa mắt quan sát, quả nhiên nhìn thấy hai nhân vật cầm đầu của hai thế lực đều là cường giả Cửu Cảnh Chí Tôn, khí thế hùng hồn, nhìn qua rõ ràng không đơn giản.

Có kinh nghiệm chiến đấu, Lạc Nam có thể khẳng định hai kẻ này bên trong hàng ngũ Chí Tôn cũng là kẻ nổi trội.

Nhưng dù là như thế, hắn cũng không sợ.

Bất quá khoảnh khắc sau đó khiến chân mày Lạc Nam nhíu lại.

Bởi vì hắn phát hiện đám Xích Nha Hắc Ám mình vừa bí mật thả vào bóng tối đều bị tiêu diệt hết rồi.

Đây là lần đầu tiên gặp phải tình trạng này, chứng tỏ vẫn còn một phương thế lực thứ ba ngoại trừ Kinh Đao Thành và Liệt Gia đang âm thầm ẩn nấp, chính bọn chúng đã loại bỏ hàng vạn con Xích Nha Hắc Ám.

“Sẽ là phương nào? Kẻ đứng sau Thiên Tượng Chí Tôn hay kẻ đứng sau âm mưu dưới lòng đất Ẩn Châu?”

Lạc Nam âm thầm kiêng kỵ, nếu lúc này cùng với Liệt Gia và Kinh Đao Thành đại chiến, khả năng rất cao sẽ để phương thế lực thứ ba kia ngư ông đắc lợi.

“Tạm thời tránh mặt.” Lạc Nam nhỏ giọng nói với Huyết Chiêu Dương.

PHẦN PHẬT...

Óng tay áo tung bay, hai mươi vị Chí Tôn đã bao vây lấy hai người.

“Lạc Nam, không thể không nói ngươi là nhân vật khó có được...nhưng đặt chân đến Trung Châu, ngươi chỉ là loại tôm tép nhãi nhép.” Gia chủ Liệt Gia – Liệt Ứng cười lạnh:

“Dám giết nhi tử của bổn toạ, hôm nay ngươi sẽ không được nhìn thấy ánh mặt trời Trung Châu nữa rồi.”

“Đụng đến phó thành chủ Kinh Đao Thành, bổn toạ mặc kệ ngươi là Đông Hoa Cung Chủ hay Nam Thiên Đại Hộ Pháp đều phải trả giá đắt.” Kinh Đao Thành Chủ - Đao Diệt Tài cũng hùng hổ nói.

Hai kẻ này vừa dứt lời, đám cường giả sau lưng bọn chúng đều bùng nổ tu vi, kẻ kém nhất cũng là Ngũ Cảnh Chí Tôn.

Lạc Nam không thể không thừa nhận chất lượng tu sĩ ở Trung Châu quá cao, dù cho Liệt Ứng hay Đao Diệt Tài có thể yếu hơn các nàng Nam Thiên Tố một chút, nhưng lực lượng dưới trướng bọn hắn lại mạnh hơn Nam Thiên Môn hay Thất Thập Tông quá nhiều.

Rõ ràng đây là sự chênh lệch về chất lượng tu sĩ giữa Trung Châu và những đại châu địa vực khác, Lạc Nam xem như được mở mang tầm mắt.

Không nói lời nào, Lạc Nam chỉ lặng lẽ truyền Hồn Lực vào một viên Phật Châu trong óng tay áo.

“Càn Khôn Chuyển!”

Hắn kích hoạt Pháp Tướng Thần Thông của Không Gian Pháp Tướng, muốn mang mình và Huyết Chiêu Dương dịch chuyển rời đi.

Lạc Nam không sợ Kinh Đao Thành và Liệt Gia, nhưng hắn kiêng kỵ thế lực thứ ba đang ẩn trong bóng tối.

Sau khi chưa xác định được bọn chúng là ai, tốt nhất nên tạm né mũi nhọn.

“Chạy đi đâu?”

Đao Diệt Tài sắc mặt ác liệt, phất tay quát lớn:

“Vạn Đao Đồ Không Trận!”

KENG KENG KENG KENG...

Khoảnh khắc đó một đội quân vạn người từ trong Không Gian Pháp Bảo hiện thân, bọn hắn mỗi một kẻ đều cầm đao phóng lên trời, Đao Thế trùng thiên kết tụ thành một toà Đao Trận sát phạt phong toả thiên địa.

Toà Đao Trận này vừa hình thành, lập tức hiển hoá thành một thanh đại đao cực đại chém xuyên không gian, khoá chặt khí tức của Lạc Nam, dù hắn đã thành công dịch chuyển đến khoảng cách hàng vạn dặm vẫn không thể tránh thoát.

Lạc Nam sắc mặt ngưng trọng, Lạc Hồng Kiếm cầm trong tay, Bá Lực bùng nổ, Oanh Thiên Tổ Phù thét gào, mang theo Bỉ Ngạn Hoa và sức mạnh từ 1000 hành tinh mãnh liệt chém ra.

Hiển nhiên hắn đã luyện hoá hết phần thưởng từ nhiệm vụ Vạn Vũ Môn lần trước.

Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM...

Kiếm và Đao điên cuồng ma sát, Lạc Nam chỉ cảm thấy đôi tay tê dại dữ dội, thân thể liên tục bị đẩy lùi giữa không trung mới thành công hoá giải đao khí.

Đội quân một vạn người sử dụng Đao kia vậy mà đều là Thánh Đế tạo thành, uy lực liên kết mạnh lên theo cấp số nhân, khiến hắn dù đã đột phá Chí Tôn cũng có chút chật vật.

Một vạn vị Thánh Đế, con số sao mà kinh khủng...cho thấy nội tình của các thế lực tại Trung Châu đáng sợ như thế nào.

Quả thật đúng như lời Huyết Chiêu Dương đã nói, Thánh Đế như cẩu đi đầy trên mặt đất.

Mà hai mươi tên Chí Tôn đã nhân cơ hội xé rách không gian đuổi đến.

“Chết!”

Cả một đám điên cuồng ngưng tụ Chí Tôn Lực, phát động thế công hung mãnh vô cùng.

Hai mươi vị cường giả cao cấp ra tay, uy lực có thể nói là kinh thiên động địa.

ONG.

Đột ngột có tiếng chuông vang vọng thiên địa, lan tràn vào tai của từng người.

Chẳng biết từ bao giờ, hư ảnh một cái chuông lớn hiện ra trước mặt Lạc Nam và Huyết Chiêu Dương, kim quang rực rỡ, Phật Văn lượn lờ, uy nghiêm và cổ lão.

Thế công của hai mươi vị Chí Tôn vừa tiếp xúc với bề mặt cái chuông này liền như chìm vào biển rộng, hoàn toàn tiêu tán vô tung vô ảnh.

“Hỗn Độn Phật Chung?”

Sắc mặt Liệt Ứng và Đao Diệt Tài đại biến, mà đám Chí Tôn đi cùng hai người cũng hét lên thất thanh:

“Đây là Trấn Tự Chí Bảo của Vạn Phật Tự, tại sao có mặt ở đây?”

Hỗn Độn Phật Chung là Chí Bảo nổi danh hàng đầu tại Trung Châu, có người nói đẳng cấp của nó đã tiệm cận Cấm Bảo trong truyền thuyết, Hỗn Độn Phật Chung vừa ra liền đại diện cho Vạn Phật Tự - thế lực Phật Tu đứng đầu Trung Châu hàng lâm.

Liệt Gia và Kinh Đao Thành tuy cũng có chút thực lực và tiếng tăm, nhưng chẳng là gì cả so với Vạn Phật Tự.

Bởi vì nghe đồn vị trụ trì Vạn Phật Tự là nhân vật trong truyền thuyết...

“Hahaha, Lạc Nam lão đệ...hoàng thượng ta mãi mới có cơ hội được tiếp đón ngươi, cũng vài chục năm rồi chứ không ít.”

Một tiếng cười sang sảng vang vọng lên.

Bên trên hư ảnh Hỗn Độn Phật Chung là không gian rung động, ba thân ảnh chậm rãi hiện ra.

Lạc Nam và Huyết Chiêu Dương đưa mắt nhìn, chỉ thấy đây là ba vị hoà thượng thể hình lực lưỡng, đầu trọc, thân khoác cà sa.

Mà một trong ba vị hoà thượng này là người Lạc Nam nhận thức.

Chính là vị Phật Tu cấp Chí Tôn với pháp danh Thích Thì Chiều, từng cùng Lạc Nam giao dịch Bồ Đề Quả, ngỏ ý mời hắn đến Vạn Phật Tự ở Trung Châu làm khách.

“Thích Chiều lão ca, đã lâu không gặp...” Lạc Nam mỉm cười hoàn lễ.

Huyết Chiêu Dương âm thầm kinh ngạc không thôi, thầm nghĩ con hàng này chưa từng đến Trung Châu lại có giao tình với một Phật Tu thế lực cường đại bậc nhất Trung Châu, mạng lưới quan hệ của hắn còn khủng bố hơn Tu La Giáo nha.

“Không cần khách khí.” Thích Thì Chiều lấy ra một cái đùi gà tại chỗ gặm lên, mang theo hai hoà thượng khác đến trước mặt Lạc Nam giới thiệu:

“Đây là sư huynh của ta pháp danh Thích Thì Nhích và sư đệ của ta có pháp danh Thích Hổ Báo.” Thích Thì Chiều giới thiệu nói.

“Phốc.” Lạc Nam xém chút sặc nước bọt, ánh mắt quái dị nhìn lấy ba người.

“Gặp qua tiểu hữu, nghe nói chính ngươi là người mang đến Bồ Đề Quả cho Vạn Phật Tự chúng ta, công đức vô lượng a...” Thích Thì Nhích và Thích Hổ Báo hướng Lạc Nam chào hỏi.

Lạc Nam biểu lộ ngưng trọng, hắn cảm giác được mấy vị này đều là Chí Tôn cao cấp, Thích Hổ Báo và Thích Thì Chiều là Bát Cảnh Chí Tôn, còn Thích Thì Nhích chính là Cửu Cảnh Chí Tôn hàng thật giá thật.

Vạn Phật Tự nội tình thật sự quá mức kinh khủng.

“Vạn Phật Tự, sao các vị lại xen vào ân oán của Liệt Gia chúng ta?” Liệt Ứng lúc này nhịn không được lên tiếng.

“Lạc Nam là địch nhân của Kinh Đao Thành, hy vọng Vạn Phật Tự đừng nhúng tay vào.” Đao Diệt Tài trầm giọng nói.

“Cút cút cút, là các ngươi đang quấy rầy chúng ta và bằng hữu đoàn tụ, không thấy sao?” Thích Thì Chiều bất mãn xua tay:

“Mặc kệ ân oán của các ngươi, đừng đụng vào huynh đệ chúng ta.”

Nói xong khoác vai Lạc Nam, cười hề hề nói: “Lão đệ à, Vạn Phật Tự vừa thu một nhóm đệ tử mới, có mấy nàng sư cô nhan sắc không tệ, đến đến đến...hoàng thượng ta làm mai cho ngươi vài nàng.”

“Cái này thì thôi không cần.” Lạc Nam cười khổ nói:

“Ta chỉ muốn đến Vạn Phật Tự một chuyến bái phỏng, xem như mở mang tầm mắt.”

“Thành chủ tính sao đây?” Đám cao tầng Kinh Đao Thành lặng lẽ hỏi ý kiến của Đao Diệt Tài.

“Chuyện này sợ rằng khó làm.” Liệt Gia các trưởng lão cũng truyền âm cho Liệt Ứng.

“Vạn Phật Tự các vị thật sự muốn vì tiểu tử kia mà cùng chúng ta đối nghịch sao?” Liệt Ứng và Đao Diệt Tài cứng rắn hỏi.

Đáp lại lời bọn hắn là Thích Hổ Báo hướng bàn tay chưởng vào hư ảnh Hỗn Độn Phật Chung.

ONG.

Một tiếng chuông ngân thánh thót quét ngang bốn phía, lại hung hăng oanh tạc về phía hai đám người.

“Hự...” Các vị Chí Tôn chỉ cảm thấy toàn thân chấn động, liên tục lùi về phía sau.

Mà một vạn quân của Kinh Đao Thành càng là đội hình tan rã, nhao nhao thổ huyết.

“Hít...” Toàn trường hít một ngụm khí lạnh, Hỗn Độn Phật Chung quả nhiên danh bất hư truyền.

“Đáng hận.” Liệt Ứng và Đao Diệt Tài sắc mặt cực độ khó coi.

Bọn hắn biết tin thiếu chủ và phó thành chủ của mình đều chết dưới tay Lạc Nam, đoán được sớm muộn gì hắn cũng sẽ đến Trung Châu nên bố trí mật thám âm thầm theo dõi các nơi tiếp giáp giữa Trung Châu và bên ngoài, kiên nhẫn chờ đợi Lạc Nam tiến đến.

Sau khi vừa phát hiện tung tích của hắn, hai thế lực liền dốc toàn bộ cường giả hàng đầu xuất chiến, ý đồ một trận đem Lạc Nam tiêu diệt.

Dù sao thì Trung Châu là nơi hoàn toàn xa lạ với Lạc Nam, căn cơ của hắn yếu nhất ở nơi này, Tu La Giáo hay Nam Thiên Môn muốn chi viện cũng sẽ không kịp.

Kết quả Lạc Nam vậy mà lại cùng thế lực Phật Tu nổi tiếng bậc nhất Trung Châu là Vạn Phật Tự có liên quan, tại sao có thể như thế được?

Tuy rằng cực kỳ bất mãn và không cam lòng, hai thế lực chỉ có thể trơ mắt nhìn Lạc Nam theo chân Thích Thì Chiều rời đi.

Trước khi đi, Lạc Nam không hề nhìn đám người Liệt Gia và Kinh Đao Thành dù chỉ một chút, ngược lại hắn vẫn đang âm thầm cảm giác không gian, rõ ràng có không ít ánh mắt đang nhìn chằm chằm hắn nhưng không lựa chọn xuất thủ.

Cẩn thận vô cùng, như độc xà chờ đợi thời cơ, chỉ cần Lạc Nam sơ hở sẽ tung cho hắn một kích trí mạng.

Lạc Nam nở nụ cười lạnh lẽo, cảm giác mình ở ngoài sáng, địch nhân ở trong tối thật sự khó chịu.

Lần này hắn quyết tâm sử dụng Thiên Cơ Lâu...

...

Chúc cả nhà trưa vui vẻ &LT3

///

///

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn &LT3

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.