Chương trước
Chương sau
Lạc Nam thấy cảnh này liền hứng thú, bởi lẽ Tuế Nguyệt và Cửu Huân Dao có thể nói là hai trong số những thê tử có chiến lực hàng đầu của hắn.

Đương nhiên mỗi người đều có sở trường riêng, cũng giống như Tuế Nguyệt không biết Luyện Đan như các nàng Tiêu Thanh Tuyền vậy.

Bởi vì bên trong Hư Tử Chiến Trường chính là sinh tử chiến thật thụ, cho nên người này đều muốn giết người còn lại.

Lúc này chiến đấu đã đến hồi cao trào.

Cửu Huân Dao đã hiển lộ bản thể Cửu Mệnh Xà của nàng với chín cái đầu, mỗi đầu sở hữu một loại Chí Tôn Lực khác nhau, nàng có thể xem là người có được nhiều thuộc tính nhất bên trong hậu cung, sánh ngang với Tần Mộng Ảnh.

Chín đầu đại xà cùng lúc tụ lực, triển khai Thần Thông – Tế Bát Bạo Nhất Nộ, hiến tế tám loại thuộc tính khác chỉ đến gia tăng uy lực của Lôi Lực lên đến hàng trăm lần, hình thành một cột sét huỷ thiên diệt địa, xuyên phá tất cả bắn về phía Tuế Nguyệt.

Đối mặt với công kích khủng bố như thế, tầng tầng lớp lớp không gian chồng chất do Tuế Nguyệt triển khai quanh thân thể đều bị nghiền nát.

Tuế Nguyệt cũng biết bản thân không thể ngạnh kháng công kích dữ dội như vậy, dù rằng nàng cũng sở hữu Đa Hệ Chi Không, nhưng các loại thuộc tính bên trong Đa Hệ Chi Không chẳng thể nào mạnh bằng lực lượng của Cửu Mệnh Xà chân chính như đối thủ.

Vì vậy ngay lập tức vận dụng ưu thế vượt trội của mình, chính là huyết mạch Thời Không Hoàng Tộc, thể chất Thời Không Thánh Thể kết hợp với Đại Trí Tổ Phù.

Đầu não trở nên thông suốt, tinh thần minh mẫn, Tuế Nguyệt hai tay cùng lúc đẩy ra.

Một chưởng của nàng mang theo Thời Gian Chi Lực khiến tốc độ công kích của Cửu Huân Dao trở nên chậm chạp như một thước phi quay chậm.

Một chưởng còn lại mở ra Không Gian Thông Đạo đón nhận lấy cột sét nuốt vào bên trong.

Sau đó bên trên đỉnh đầu của Cửu Huân Dao, một cái Không Gian Thông Đạo khác hiện ra, cột sét do chính Cửu Huân Dao đánh ra liền từ trong đó xuất hiện, giáng xuống cơ thể nàng.

Gậy ông đập lưng ông.

Cửu Huân Dao cảm giác được nguy hiểm, đột ngột phân thân ra làm chín phân thân đại xà tương ứng với chín đầu.

Cột sét nghiền nát một phân thân, Cửu Huân Dao liền hợp nhất trở lại chỉ còn tám đầu.

Nhưng thân là Cửu Mệnh Xà, khác biệt hoàn toàn so với Cửu Đầu Xà.

Còn lại tám đầu vận chuyển lực lại, cái đầu vừa mất lập tức phục sinh, hồi phục nguyên vẹn như chưa từng bị đánh nát.

Lạc Nam vuốt cằm, nếu là Cửu Đầu Xà...mất đầu là mất đi, cần phải dùng tài nguyên như Bất Tử Dịch Thuỷ để có thể mọc lại.

Nhưng Cửu Mệnh Xà thì khác, dù bị đánh vỡ cả tám đầu và chỉ còn sót lại một đầu duy nhất thì Cửu Huân Dao vẫn có thể khôi phục cả chín đầu như cũ.

Đây chính là chỗ khủng bố của Cửu Mệnh Xà, bất kỳ đối thủ nào gặp phải đều sẽ khó chơi, khó chơi hơn nhiều so với con rồng chín đuôi Long Càn ở Chân Long Hoàng Tộc.

Đuôi không mọc lại nhưng đầu sẽ mọc lại.

Muốn giết chết Cửu Huân Dao, bắt buộc Tuế Nguyệt phải có biện pháp cùng lúc tiêu diệt cả chín đầu mới được.

“Hừ!”

Tuế Nguyệt mất kiên nhẫn hừ một tiếng, nàng vận dụng Thời Gian và Không Gian đến cực hạn phong toả toàn thân Cửu Huân Dao, vừa dùng không gian phong toả, vừa dùng thời gian ngưng đọng.

Dù hành vi như vậy khiến tóc của Tuế Nguyệt đã bạc trắng hơn một nửa vì phản phệ, nhưng lúc này Cửu Huân Dao đã thật sự bị nàng định trụ.

Tuế Nguyệt hai tay kết ấn, Đa Hệ Chi Không bạo phát mà ra, chín loại lực lượng Nguyên Tố hoá thành chín lưỡi đao sắc bén hướng về chín cái đầu của Cửu Huân Dao trảm diệt.

Đối mặt với nguy cơ to lớn, bản năng của xà yêu liền tự động kích hoạt.

Thần Thông – Thuế Bì.

Ngay khi tám lưỡi đao chém vào, thân thể của Cửu Huân Dao bất chợt nhỏ lại một vòng chui ra, để lại một tấm da rắn khổng lồ bị chém đứt.

Còn bản thể của nàng đã thoát khỏi hoàn toàn trói buộc.

Cửu Huân Dao cười nhạt một tiếng, chợt phân tách ra một đầu tương ứng với một phân thân sở hữu Thổ thuộc tính.

Thổ phân thân này của nàng thi thuật độn thổ trốn mất dạng xuống lòng đất, chỉ để lại tám đầu chiến đấu với Tuế Nguyệt.

Khi đó dù tám đầu bị Tuế Nguyệt giết chết, thì nàng vẫn có thể phục sinh nguyên vẹn nhờ vào Thổ phân thân kia.

“Thật khó nhằn.” Cảnh này khiến Nam Thiên Tố cũng phải nhếch miệng.

Nàng tự ngẫm lại, thời điểm nàng là Nhị Cảnh Chí Tôn làm sao có thể giết chết Cửu Huân Dao hiện thời nếu như đụng độ?

Nam Thiên Tố có chút hoảng hốt, bởi vì nàng không nghĩ ra cách nào cả...trừ phi phải lợi dụng đến ngoại lực như Phù Chú, Pháp Bảo cao cấp.

“Thời Gian Nghịch Đảo!”

Tuế Nguyệt lạnh lùng lên tiếng, bất chấp máu tươi rỉ ra khỏi miệng nghịch đảo thời gian, đem Thổ Hệ Phân Thân vừa mới chui xuống của Cửu Huân Dao moi lên.

Nàng có ý định chấp nhận phản phệ thêm một lần nữa để phong toả Cửu Huân Dao và tiêu diệt, bởi vì Thần Thông – Thuế Bì của Cửu Huân Dao không thể liên tục sử dụng.

Nhưng Cửu Huân Dao đã sớm đề phòng, nàng triệu hoán một Chí Tôn Pháp Tướng sừng sững ở sau lưng.

“Oa...” Lạc Nam bất ngờ thốt lên, hai mắt toả sáng.

Bởi vì Chí Tôn Pháp Tướng của Cửu Huân Dao là xà nữ như chiến binh, toàn thân từ đuôi đến cổ khoác trên mình một bộ áo giáp lộng lẫy, nửa thân dưới là đuôi rắn, nửa thân trên là hình thể mỹ nhân xinh đẹp với chín cái đầu, tuy rằng hơi kỳ dị nhưng mỗi một đầu đều có dung nhan tuyệt sắc.

“Cửu Xà Chiến Tướng liên kết với tính mạng của ta.” Cửu Huân Dao lạnh lùng nói:

“Điều này đồng nghĩa bên trong chiến đấu, dù ta bị chém mất tất cả các đầu, chỉ cần còn lại một đầu của Cửu Xà Chiến Tướng còn sót lại thì ta vẫn có thể phục sinh.”

“Moá, lợi hại.” Lạc Nam nhịn không được vỗ tay.

“Nếu đã như vậy...” Ánh mắt Tuế Nguyệt trở nên nghiêm nghị và lãnh khốc.

Nàng kết ấn, một Chí Tôn Pháp Tướng cũng đã sừng sững hiện ra.

Chỉ thấy Chí Tôn Pháp Tướng này nhìn như một vị Thời Không Nữ Thần, toàn thân uyển chuyển, ngũ quan tuyệt mỹ như bước ra từ thần thoại, trên thân khoác váy dài như ngân hà chiếu rọi, hai tay như ngọc, tay trái có dòng thời gian dài quanh, tay phải có không gian bạo động.

Đây là lần hiếm hoi Lạc Nam không nhìn thấy vũ khí hiện diện trên tay Chí Tôn Pháp Tướng, các Chí Tôn Pháp Tướng bình thường đều cầm theo vũ khí.

Điều này chứng tỏ, vũ khí của Chí Tôn Pháp Tướng này chính là Thời Gian và Không Gian.

“Nó gọi là Cẩn Lạc Pháp Tướng.” Diễm Nguyệt Kỳ nói rằng.

“PHỐC.” Lạc Nam ho sặc sụa:

“Cẩn Lạc Pháp Tướng? Đây không phải là họ của ta và nàng ấy à?”

Cẩn Nguyệt mới là tên thật của Tuế Nguyệt nha, nàng lấy họ Lạc của hắn và họ Cẩn của nàng để đặt cho Chí Tôn Pháp Tướng?

“Không sai, cũng khá nhiều tỷ muội sau khi ngộ ra Chí Tôn Pháp Tướng đều dùng tên hoặc họ của chàng đặt vào trong đó.” Yên Nhược Tuyến che miệng cười khẽ.

Lạc Nam sửng sờ, sau đó dở khóc dở cười lắc đầu...trong lòng lại nhịn không được trở nên ấm áp.

“Hôm nay sẽ giết ngươi bằng thủ đoạn của phu quân ta.” Tuế Nguyệt hờ hững nói.

“Hừ, phu quân ngươi chẳng phải phu quân của ta?” Cửu Huân Dao sát khí đằng đằng đáp.

Lạc Nam vừa mới vui mừng nghe xong biểu lộ nhất thời trở nên quái dị, hiếm thấy các thê tử ngày thường hoà khí của mình có bộ mặt như vậy.

“Khanh khách.” Chúng nữ che miệng cười không ngừng trêu tức nhìn hắn.

Nam Thiên Tố cũng âm thầm lắc đầu, thầm nghĩ cũng may chỉ là giả tưởng, bằng không đối mặt một đám tỷ muội có thiên phú nhưng không hoà thuận, sợ rằng ngay cả nàng cũng vô cùng áp lực.

Mà lúc này, chỉ nghe Tuế Nguyệt nghiêm nghị quát lên:

“Pháp Tướng Thần Thông – Diễn Hoá Thời Không!”

Trong khoảnh khắc, toàn thân Cẩn Lạc Pháp Tướng sáng rực như biển sao, hai tay duỗi ra, Thời Gian và Không Gian cuồn cuộn kết hợp lại, biến hoá thành một vòng xoáy luân hồi.

Đồng tử Lạc Nam co rút lại, mà ngay cả Nam Thiên Tố lúc này cũng phải thốt lên:

“Đây là Nghịch Thế?”

Như để minh chứng cho lời của nàng là sự thật, Tuế Nguyệt bá đạo nói:

“Nghịch Thế Thần Thông – Loạn Nghịch Luân Hồi!”

Trong khoảnh khắc, một đại môn luân hồi bất chợt được mở ra, ở bên trong đó diễn hoá từng mảng từng mảng lịch sử như thước phi đảo ngược.

“Trời ạ.” Lạc Nam toàn thân chấn động, hắn đã nhận ra suy nghĩ của Tuế Nguyệt rồi.

Nàng dự định sử dụng Loạn Nghịch Luân Hồi quay về quá khứ tiêu diệt Cửu Huân Dao.

Quả nhiên chỉ thấy tóc của Tuế Nguyệt dần dần rơi xuống, toàn bộ Cẩn Lạc Pháp Tướng trở nên ảm đạm.

Quay ngược quá khứ ở Nguyên Giới phản phệ nhiều hơn vô số lần ở tiểu vũ trụ a, nói không chừng Tuế Nguyệt sẽ hao sạch tuổi thọ trước khi thành công.

Lạc Nam đổ mồ hôi lạnh, sợ rằng nàng làm giả thành thật, giết Cửu Huân Dao ở quá khứ khi chưa vào Hư Tử Chiến Trường thì có trời mới cứu nổi.

“Mau ngăn chặn.” Nam Thiên Tố cũng là người tu luyện thời gian và không gian, nhận ra tình huống bất ổn vội vàng lên tiếng.

Lạc Nam xoắn hết cả đít, như điên muốn lao vào Hư Tử Chiến Trường.

ẦM!

Lúc này Hư Tử Chiến Trường bỗng nhiên bạo động, một hơi đem Cửu Huân Dao và Tuế Nguyệt hất tung ra ngoài.

Mọi thứ trở về nguyên trạng như chưa có gì xảy ra, Tuế Nguyệt tuyệt mỹ cao quý, Cửu Huân Dao lãnh diễm ngạo kiều.

Lạc Nam vội vàng chạy đến ôm chặt hai nàng, hung hăng đét vào mông thịt mắng:

“Điên rồi sao? Xém chút đánh giả thành thật, doạ chết ta.”

“Phu quân.” Hai nữ nhân ngơ ngác nhìn hắn, sau đó tỷ muội xấu hổ cười cười, cũng ôm chặt lấy nam nhân.

Lạc Nam cẩn thận kiểm tra tình huống của hai vị thê tử, xác định hai nàng thật sự không có gì đáng ngại mới an tâm thở ra một hơi.

“Thiếp cũng không nghĩ mọi chuyện diễn ra như vậy.” Tuế Nguyệt bất đắc dĩ giải thích:

“Pháp Tướng Thần Thông của thiếp là Diễn Hoá Thời Không, có thể mô phỏng và diễn hoá lại tất cả các thủ đoạn liên quan đến Thời Gian và Không Gian mà thiếp từng chứng kiến.”

“Vậy nên vừa rồi mới diễn hoá Nghịch Thế Thần Thông – Loạn Nghịch Luân Hồi của chàng để tìm cách giết Huân Dao khi nàng ấy còn yếu.”

Cửu Huân Dao nghe xong cũng chỉ biết im lặng, nếu không phải Hư Tử Chiến Trường biến hoá, sợ rằng nàng đã bị Tuế Nguyệt tìm về quá khứ làm thịt rồi.

“Cũng may cho các ngươi, Hư Tử Chiến Trường này dù sao cũng chỉ là một kiện Chí Bảo mà thôi, nó không gánh nổi Nghịch Thế Thần Thông diễn ra bên trong đó nên mới hất ra ngoài.” Nam Thiên Tố lên tiếng nói.

Chúng nữ nghe vậy bừng tỉnh, rốt cuộc hiểu ra Hư Tử Chiến Trường vì sao lại phản ứng như thế.

“Được rồi, không sao là tốt rồi...” Lạc Nam thở phào nhẹ nhõm, ôm hai lão bà mỗi người hôn một ngụm.

Lo lắng qua đi, hắn thật sự mừng rỡ vì thê tử của mình trở nên cường đại, thủ đoạn chiến đấu của các nàng vượt xa đám thiên tài mà hắn từng đụng độ nha.

Đương nhiên nếu như tu vi chênh lệch quá mức, các nàng cũng không phải đối thủ, dù sao thì cả hai chỉ mới là Tam Cảnh Chí Tôn mà thôi.

Pháp Tướng Thần Thông của Tuế Nguyệt vậy mà quá lợi hại, có thể mô phỏng tất cả thủ đoạn liên quan đến thời gian và không gian chỉ cần từng thấy qua, thật không hổ danh là người vừa sở hữu Thời Không Hoàng Tộc huyết mạch và cả Thời Không Thánh Thể.

“Thế nào? Còn đánh nữa không?” Nam Thiên Tố đưa mắt nhìn hắn hỏi.

“Đánh đánh đánh...” Lạc Nam còn chưa trả lời, chúng nữ đã hưng phấn cười rộ lên vỗ tay khen hay.

Các nàng cũng rất muốn nhìn thấy chiến lực của Nam Thiên Tố đại danh lẫy lừng và phu quân của mình sau khi đột phá Chí Tôn.

“Đánh thì có thể đánh, nhưng ta sẽ thiệt thòi.” Lạc Nam xụ mặt nói.

Hắn sợ rằng Hư Tử Chiến Trường sẽ hạn chế thủ đoạn chiến đấu của mình, dù sao thì hắn cũng sở hữu Cấm Kỵ Công Pháp, cũng đâu thua gì Nghịch Thế Thần Thông?

“Vậy không cần đánh.” Nam Thiên Tố liếc mắt nói.

“Đánh đánh nha.” Lạc Nam cười làm lành, vội vàng nắm lấy tay nàng kéo đi:

“Phu quân vừa đột phá Chí Tôn, rất cần người có thể ép ta sử dụng toàn lực...”

Hắn thật sự vẫn chưa ước tính được chiến lực hiện tại của mình, cần phải có cường giả hàng đầu như Nam Thiên Tố giao thủ mới được.

Nếu đã hiểu rõ chiến lực của mình nằm ở mức nào, hắn cũng không cần do dự cân nhắc xem mình có nên đánh vào Thời Không Tộc hay Chân Long Hoàng Tộc hay không.

“Thoải mái thôi.” Nam Thiên Tố nhún vai.

Tiến vào bên trong Hư Tử Chiến Trường, quả nhiên một luồng sát khí đột ngột xông thẳng lên đỉnh đầu cả Lạc Nam và Nam Thiên Tố, dường như hận đối phương là kẻ thù sống chết của mình, bắt buộc phải giết chết đối phương.

Hiển nhiên là chịu sự ảnh hưởng từ Hư Tử Chiến Trường.

Lúc này Bất Hủ Diễn Sinh Kinh của Lạc Nam bỗng nhiên ngâm tụng, các kinh văn thần thánh vang vọng khắp đầu não và linh hồn của hắn, muốn tống khứ cảm xúc tiêu cực và bạo lệ ra ngoài.

Lạc Nam vội vàng áp chế Bất Hủ Diễn Sinh Kinh không cho nó phản ứng.

Hắn đang muốn đánh một trận ra trò, nếu như không còn sát khí...làm gì còn nỡ ra tay đánh Nam Thiên Tố được nữa?

KENG!

Mà ngay khi Lạc Nam còn áp chế Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, Nam Thiên Tố đã chém ra một kiếm.

Nàng thi triển là Nam Thiên Kiếm Pháp nổi danh với một thức – Thương Khung Tẫn.

Trong khoảnh khắc, thương khung sụp đổ, bầu trời xuất hiện vô vàn vết nứt, một kiếm này nhìn thì đơn giản nhưng lại mang theo một vạn tầng Kiếm Vực của Nam Thiên Tố, có thể nói là kinh khủng vô cùng.

KENG!

Lạc Hồng Kiếm hiện ra trong tay, Lạc Nam không cam tâm điều động 700 hành tinh và Bỉ Ngạn Hoa nở rộ, đồng dạng chém ra Sáng Thế Kiếm Pháp – Quần Tinh Tụ Hội.

OÀNH!

Hai kiếm kịch liệt ma sát, Lạc Nam chỉ cảm thấy một cổ lực lượng táo bạo chấn cho đôi tay của mình tê rần, ngay cả Lạc Hồng Kiếm cũng ngân vang vì lực phản chấn, hai chân điên cuồng lùi lại.

Còn ở phía đối diện, Nam Thiên Tố vẫn khí định thần nhàn đứng im tại chỗ.

Một vạn tầng Kiếm Vực được ngưng kết chặt chẽ tạo thành Kiếm Thế thật sự không thể xem thường.

Ngay cả 700 hành tinh và Bỉ Ngạn Hoa cũng có chút ăn không tiêu.

Đương nhiên đây chỉ mới là khởi động.

Chỉ nghe Nam Thiên Tố thanh lãnh quát lên:

“Luân Hồi Kiếm Quyết!”

---
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.