Chương trước
Chương sau
Cự Không Đảo...

Trong đại điện cự đại nhất, cảnh tượng có phần đối lập.

Tại bảo toạ nằm ở chủ vị cao nhất trong đại điện, một nữ tử nhìn qua khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi ung dung mà ngồi.

Chỉ thấy nàng tóc dài thước tha, một thân bạch bào thánh khiết ôm lấy cơ thể triển lộ những đường cong tuyệt mỹ, ngũ quan khuynh quốc khuynh thành, ngoài sự tuyệt mỹ còn có nét thành thục, uy nghiêm cao quý khó mà diễn tả.

Đặc biệt ở chỗ ngồi ở phía dưới nàng, hai bên trái phải là sáu thân ảnh với hình thể như núi, toàn thân đầy rẫy từng khối cơ bắp như đá tảng, có nam có nữ.

So về hình thể, nữ nhân kia chỉ như một con kiến nhỏ trước những quái vật khổng lồ.

Bất quá lúc này sáu tôn khổng lồ ấy lại cực kỳ cung kính nhìn về phía nữ nhân, chắp tay trịnh trọng:

“Tộc trưởng, Tử Linh Thần Sứ đã đến...cũng không biết là muốn bắt ai trong tộc ta?”

Không sai, nữ nhân này chính là tộc trưởng đương nhiệm của Cự Không Tộc – Lạc Kỳ Nam.

XOẸT!

Lời vừa dứt, một sợi xiềng xích cuồn cuộn thiêu đốt Tử Linh Thần Diễm đã xuyên thủng không gian, nhắm thẳng về phía Lạc Kỳ Nam đang ngồi nơi trung tâm đại điện.

“Lớn mật!”

Sáu vị khổng lồ thấy vậy nộ hống, tu vi Chí Tôn cùng lúc bạo phát đi ra.

Tuy cơ thể to lớn nhưng bọn hắn lại ngay lập tức dịch chuyển không gian với vận tốc khủng bố, dàn trận che chắn trước mặt Lạc Kỳ Nam, từng người vung ra song quyền hung hăng đấm mạnh:

“Hư Không Thôn Nạp!”

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG...

Không gian lập tức bị đấm thủng, tạo thành một vòng xoáy hư không loạn lưu với kích thước khổng lồ có thể thôn phệ tất cả, đem sợi xiềng xích kia hút vào bên trong.

HỪNG HỰC.

Tử Linh Thần Diễm lúc này lại bóc cháy dữ dội, đầu tiên là nhiệt độ lạnh lẽo đông cứng toàn bộ vòng xoáy hư không, sau đó lại bùng lên dữ dội hoà tan tất cả.

Hư Không Thôn Nạp do sáu người khổng lồ thi triển toàn bộ đã bị Tử Linh Thần Diễm hoá giải.

“Sao có thể?” Sáu người khổng lồ sắc mặt ngưng trọng dị thường.

Đây là lần đầu tiên đụng độ với Tử Linh Thần Sứ, bọn hắn rốt cuộc biết tại sao Tử Linh Thần Sứ lại được truyền thuyết đồn đại mạnh mẽ như vậy.

Phải biết rằng sáu người đều là trưởng lão của Cự Không Tộc hiện tại, trong đó còn có một vị ngày trước là tộc trưởng, sau phải nhường lại ngôi vị cho Lạc Kỳ Nam.

Tu vi của bọn hắn cũng đều là Chí Tôn cao cấp, kém nhất là Tứ Cảnh, cao nhất cũng là Bát Cảnh Chí Tôn.

Vậy mà đều không thể chống lại Tử Linh Thần Diễm.

Bất quá nhân cơ hội đó, Lạc Kỳ Nam đã xuất hiện bên ngoài đại điện, hai mắt lãnh ngạo khoá chặt thân ảnh Tử Linh Thần Sứ.

NGAO! GÁY!

Từ thể nội của nàng vọng lên hai tiếng kiệt ngạo bất tuần.

Sau lưng hiện ra hư ảnh hai tôn Thần Thú Biến Dị, một Nghịch Long đang giương nanh múa vuốt, uốn lượn vân tiêu và một Kim Ô giang rộng đôi cánh hừng hực Thánh Hoả hoàng kim cao quý, khi ngọn lửa thiêu đốt, có thể thấy không gian xung quanh toàn bộ bị hoà tan.

Tay phải của nàng bao phủ 3000 đường Nghịch Long Văn, tay trái của nàng nổi cộm lên 3000 đường Viêm Mạch.

Tu vi Nhị Cảnh Chí Tôn không giữ lại chút nào phóng thích.

“Nghịch Long và Phần Không Kim Ô?” Có thám tử đến từ Thời Không Hoàng Tộc thấy cảnh này liền kinh hô:

“Hai loại huyết mạch Thần Thú Biến Dị cường đại.”

“Đúng là không ngờ chiến lực của vị tộc trưởng bí ẩn này lại khá như vậy, đáng tiếc nàng chỉ là Nhị Cảnh Chí Tôn, đối mặt với Cửu Cảnh Chí Tôn như Tử Linh Thần Sứ sợ rằng phải bất lực.” Có sinh linh khác ở hư không nhẹ giọng cảm thán.

“Hừ, phản kháng vô ích!”

Quả nhiên Tử Linh Thần Sứ không sợ hãi chút nào, ngược lại huy động lưỡi hái tử thần trong tay, toàn thân như u linh lao vọt đến, lồng đèn vẫn loé sáng không ngừng, tuôn trào Tử Linh Thần Diễm hết sức kinh khủng.

Tốc độ nhanh đến mức, đại đa số người quan chiến đều không nhìn thấy rõ ràng, âm thầm lắc đầu tiếc hận cho vị Cự Không Tộc Trưởng này.

Nhưng vào thời khắc quan trọng, chỉ thấy trong ánh mắt của Lạc Kỳ Nam bất chợt hiện lên một loại ngôn ngữ xa xưa và huyền ảo, mang theo cảm giác cổ lão khó thể hình dung:

“Bình!”

Một chữ này vừa ra, một vùng lĩnh vực bất chợt vây quanh cơ thể Lạc Kỳ Nam và Tử Linh Thần Sứ.

Trong nháy mắt, tu vi của Lạc Kỳ Nam nhảy vọt lên Cửu Cảnh Chí Tôn, tương ứng với Tử Linh Thần Sứ.

“Làm sao có thể?” Toàn trường trợn mắt há hốc mồm.

“Đồ Long Chưởng!”

“Diễm Lôi Kim Ô Phá!”

Lạc Kỳ Nam hai tay bạo phát sức mạnh, cùng lúc đánh ra hai loại Vũ Kỹ quen thuộc của mình.

ĐÙNG ĐÙNG...

Tử Linh Thần Sứ liên tục lùi bước giữa không trung, thanh âm trịnh trọng phát ra sau lớp mặt nạ bạch cốt:

“Cổ Ngữ - Bình?”

“Trời ạ, thì ra là Cổ Ngữ...” Một đám cường giả đang quan chiến nhất thời nổi lên lòng tham.

Cổ Ngữ là thứ có thể tác động đến thiên địa vạn vật, ngoại trừ Cấm Kỵ cường giả, bất cứ vật thể và sinh linh nào cũng không thể thoát khỏi Cổ Ngữ tác động.

Mà Cổ Ngữ - Bình là một trong các loại Cổ Ngữ có thể giúp chủ nhân của nó vượt cấp chiến đấu đầy kinh khủng.

Bên trong phạm vi Cổ Ngữ - Bình tác động, chúng sinh bình đẳng, tu vi tất cả sẽ nhảy vọt bằng kẻ có tu vi cao nhất.

Tử Linh Thần Sứ là Cửu Cảnh Chí Tôn, Lạc Kỳ Nam liền thông qua Cổ Ngữ - Bình để bình đẳng với hắn, có được chiến lực của Cửu Cảnh Chí Tôn.

Đương nhiên Cổ Ngữ - Bình không phải vạn năng, nó sẽ trở nên vô dụng khi đối thủ có tu vi ngang bằng nhau, hoặc đối thủ có tu vi thấp hơn chủ nhân của nó.

Khi đó nếu thi triển Cổ Ngữ - Bình, chỉ giúp đối thủ trở nên mạnh mẽ bằng mình mà thôi.

Còn khi vận dụng trong hoàn cảnh hợp lý, sẽ mang đến tác dụng nghịch thiên như hiện tại.

“Không Gian Giam Cầm!”

“Thời Gian Gia Tốc!”

Lạc Kỳ Nam thanh lãnh quát lên, bàn tay hướng về phía trước siết chặt.

ẦM ẦM ẦM...

Tầng tầng lớp lớp không gian hình thành lao ngục phong toả Tử Linh Thần Sứ.

Đồng thời tốc độ của nàng cũng gia tăng gấp hàng trăm lần nhờ Thời Gian Gia Tốc.

Nghịch Long và Phần Không Kim Ô ở sau lưng nàng bắt đầu dung hợp thành một Đại Ấn.

“Nghịch Viêm Ấn!”

Lạc Kỳ Nam xuất hiện trên đỉnh đầu Tử Linh Thần Sứ, một ấn bá đạo giáng xuống.

“Bạo!”

Trong lúc nguy cấp, lồng đèn trong tay Tử Linh Thần Sứ nổ ra, hoá thành vô số đoá Tử Linh Thần Diễm như bom nguyên tử phát nổ.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM...

Lạc Kỳ Nam toàn thân chấn động, thân thể trượt dài trên không trung.

Ở phía đối diện với nàng, các đoá hoả diễm bỗng nhiên biến mất.

Một lần nữa dung hợp, Tử Linh Thần Sứ đã hiện ra trên đỉnh đầu nàng, lưỡi hái tử thần mang theo Sát Thế kinh hoàng trảm xuống.

Lạc Kỳ Nam ánh mắt sắc bén, ngọc thủ nhẹ nâng.

Linh lung...

Có thanh âm như chuông bạc lắc lư dễ chịu, trên cổ tay của nàng...một chuỗi vòng tay loé lên ánh sáng rực rỡ.

Tám viên hạt châu chứa đựng màu sắc và khí tức khác biệt, toả ra khí thế của một kiện Chí Bảo cao cấp dị thường, đạt đến Cửu Phẩm Chí Bảo.

Thời Không Châu khiến khả năng thao túng Thời Gian và Không Gian của nàng càng nhanh chóng.

Bất Tử Châu hình thành một lớp màn chắn bảo vệ và liên tục trị thương cho nàng.

Thánh Long Châu đem số lượng Nghịch Long Văn của nàng từ 3000 nâng lên 5000.

Ngô Đồng Châu đem ngọn lửa Kim Ô thôi thúc mạnh hơn gấp hàng chục lần.

Song Hồn Châu hiển hoá thành hư ảnh hai đoá hoa sen một đen một trắng xoay tròn trên đỉnh đầu, cung cấp Hồn Lực cường đại liên tục.

Trận Châu ngưng kết ra một toà đại trận phong toả địch nhân.

Phù Châu hiển hoá ra một loại Phù Chú gia tăng sức mạnh.

Cuối cùng là Luân Hồi Châu chưa rõ diệu dụng.

Nhưng dù là như thế, Hỗn Nguyên Thủ Trạc hay còn gọi là Hỗn Nguyên Bát Châu sau khi được nâng cấp đến tối đa đã mang đến hiệu quả kinh người.

Chiến lực của Lạc Kỳ Nam một lần nữa đại tăng, đồng thời Tử Linh Thần Sứ cũng bị ảnh hưởng, toàn bộ thân thể định trụ lại.

“Nghịch Viêm Ấn!”

Hai đòn Vũ Kỹ lại được Lạc Kỳ Nam ngưng tụ trong tay, bất quá lúc này sức mạnh của chúng nó đã vượt xa trước đó, hung hăng giáng vào cơ thể Tử Linh Thần Sứ.

Tử Linh Thần Sứ cảm nhận được nguy cơ, lưỡi hái tử thần nâng lên đón đỡ.

GÁY!

Nhưng mà mọi thứ chưa dừng lại ở đó, theo một tiếng gáy vang thanh lãnh.

Đỉnh đầu của Lạc Kỳ Nam xuất hiện một thanh vũ phiến mang theo hư ảnh Thanh Loan lộng lẫy tiên diễm làm người mê ly.

Yêu Binh Tộc – Loan Vũ Phiến.

Loan Vũ Phiến triệu hoán hàng nghìn hư ảnh Thanh Loan vỗ cánh, mang theo Cửu Sắc Phong Quang chấn bay lưỡi hái tử thần trong tay Tử Linh Thần Sứ.

Cùng lúc đó, hai cái Nghịch Viêm Ấn của Lạc Kỳ Nam đã nện vào cơ thể Tử Linh Thần Sứ.

“Trống rỗng?” Lạc Kỳ Nam biến sắc.

Nàng cảm giác vũ kỹ của mình đánh vào khoảng không.

Áo choàng của Tử Linh Thần Sứ bị nghiền nát, lồng đèn tung bay, vô vàn Tử Linh Thần Diễm một lần nữa ngưng tụ thành thân ảnh của hắn.

Lạc Kỳ Nam còn đang ngưng trọng, thì bất chợt ở phía sau nàng lại hiện ra một tên Tử Linh Thần Sứ khác.

Hiển nhiên lần này xuất động có đến hai vị Tử Linh Thần Sứ.

“Tộc trưởng cẩn thận!” Một đám tộc nhân hoảng hốt nhắc nhở.

Lạc Kỳ Nam cơ thể hoà vào hư không muốn né tránh.

Nhưng Tử Linh Thần Diễm có thể thiêu đốt cả hư không...

PHỐC!

Nàng phun ra một ngụm máu, cơ thể lảo đảo, Cổ Ngữ - Bình trong mắt tán loạn.

Hiển nhiên không ngờ đến có tận hai Tử Linh Thần Sứ nhắm vào mình, nhất thời chẳng kịp trở tay.

“Đi thôi!” Hai vị Tử Linh Thần Sứ cười lạnh, từ bên trong lồng đèn, vô số sợi xiềng xích quấn chặt lấy cơ thể Lạc Kỳ Nam.

“Đáng tiếc, vẫn là không tránh khỏi a...” Không ít cường giả âm thầm tiếc hận.

Lạc Kỳ Nam đã biểu hiện ra chiến lực không tầm thường, vậy mà thông qua Cổ Ngữ khiến một vị Tử Linh Thần Sứ phải điêu đứng.

Đáng tiếc, có đến hai Tử Linh Thần Sứ...một mình nàng có điểm bất lực a.

Nhất là khi Cổ Ngữ - Bình vì chủ nhân trọng thương mà không thể tiếp tục duy trì, Lạc Kỳ Nam lại trở về tu vi Nhị Cảnh Chí Tôn yếu ớt.

Nhưng cảnh tượng tiếp theo lật đổ nhận thức của tất cả mọi người...

Giữa hư không mờ mịt, một thanh âm bá đạo không cách nào hình dung vang lên:

“Lấy hai đánh một làn nàng bị thương, 18 tên Tử Linh Thần Sứ các ngươi từ giờ chỉ còn lại 16!”

Thoại âm vừa dứt, hư không cuồng loạn, một đôi mắt hờ hững vô tình mở ra...

Chẳng biết vì sao, toàn trường vô thức cúi thấp đầu, không một ai dám nhìn vào đôi mắt này, chỉ có Lạc Kỳ Nam là siết chặt nắm tay, quật cường nhìn lấy tất cả.

Chỉ với hai luồng ánh mắt khoá chặt.

“KHÔNG THỂ A...”

Hai vị Tử Linh Thần Sứ gào thét đầy sợ hãi, một hiện tượng mà từ trước đến nay chưa từng có diễn ra.

LẠCH CẠCH...

Lồng đèn, lưỡi hái, mặt nạ, áo choàng liền như những đồ vật vô tri rơi rụng lên hòn đảo, khí tức Cửu Cảnh Chí Tôn biến mất như chưa từng tồn tại...

Hai vị Tử Linh Thần Sứ...chính thức diệt vong.

Lạc Kỳ Nam nhìn thấy đôi mắt kia khẽ quét qua chính mình sau đó tan biến như chưa từng tồn tại.

Nàng không cam lòng thở dài một tiếng:

“Ta vẫn còn quá yếu a...”

...

Chí Tôn Giới.

“Phu quân đang cùng Khánh Huyên tỷ song tu sao?”

Cách khung cảnh Lạc Nam và Thập Khánh Huyên thân thể dính chặt vào nhau không xa, một nhóm tuyệt mỹ thiếu phụ đang hứng thú quan sát tất cả.

Các nàng chính là mấy nữ nhân Yên Nhược Tuyết, Tuế Nguyệt, Liễu Ngọc Thanh, Tần Mộng Ảnh, Võ Tam Nương...vừa từ Vạn Vũ Môn trở về.

Không để phu quân của mình thất vọng khi đã trao cơ hội, các nàng đều đã thành công đột phá Chí Tôn, đúc được Chí Tôn Pháp Tướng cho riêng mình.

Mà khi đã hoàn thành mục tiêu, Vạn Vũ Môn liền mở ra để các nàng trở về ngay tại Chí Tôn Giới.

Chỉ bất quá khiến chúng nữ không ngờ tới là vừa mới trở về đã chứng kiến cảnh tượng hương diễm, Lạc Nam và Thập Khánh Huyên trần trụi dính vào nhau, Thập Khánh Huyên ngồi trong lòng hắn, hai người ôm chặt, nơi tư mật chặt chẽ kết hợp.

Ở xung quanh hai người, Nguyên Khí hình thành một cái vòi rồng cực đại bao phủ, khí tức đang điên cuồng tăng lên.

“Ngày này rốt cuộc cũng đến...” Thục Phi cảm khái nói:

“Khánh Huyên tỷ sở hữu Vĩnh Hằng Cổ Thể, rõ ràng nàng đang giúp phu quân nâng cấp Thiên Địa Dị Vật thành Vĩnh Hằng Thuộc Tính.”

“Đáng ghét, sao ta lại phải chứng kiến cảnh này.” Vân Duyên xấu hổ dùng tay che mặt, ở sau lưng nàng Hắc Y Nhân và Bạch Y Nhân cũng giả vờ cái gì cũng không nhìn thấy.

“Khanh khách, sớm muộn cũng thành quen, nói không chừng sau này lại nghiện.” Diễm Hồng Liên trêu tức Vân Duyên nói.

So với Vân Duyên, Ninh Huyền Tâm cũng là khó khăn dời ánh mắt, nhìn thấy vốn liếng giữa hai chân nam nhân quá mức hùng hậu, nàng lại vô thức nhớ đến năm đó từng tắm rửa cho hắn, khi đó còn chưa trở thành quái vật như vậy a.

Da mặt không dày như các thê tử của Lạc Nam, Vân Duyên, Ninh Huyền Tâm kéo Hắc Bạch Y Nhân rời khỏi hiện trường.

Bất quá có một người ngoại lệ là Hắc Phù Dung, đời này nàng đã hạ quyết định đi theo chủ công, hiến dâng tất cả cho hắn, vậy nên cũng hứng thú quan sát tình hình.

Mà lúc này, chỉ thấy Lạc Nam và Thập Khánh Huyên cùng lúc rùng mình, ngửa đầu rên rỉ thành tiếng:

“Sảng khoái a...”

Uy áp Cửu Cảnh Chí Tôn của Thập Khánh Huyên càng thêm hùng hậu, nàng đã vượt qua quá khứ, sở hữu trên 70 loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính rồi, chiến lực đạt đến một đẳng cấp khác, sợ rằng Huyết Yêu Cơ cũng khó lòng đánh bại nàng.

Trong khi đó, Lạc Nam lại mở ra ánh mắt nhìn Thập Khánh Huyên, vừa mừng vừa tủi nói:

“Tại sao lại không được a...”

“Không được gì thế phu quân?” Chúng nữ tủm tỉm cười hỏi.

Lạc Nam lúc này nhìn thấy các lão bà trở về, hơn nữa đều sở hữu tu vi Chí Tôn, nhất thời hưng phấn cười không khép miệng được, chạy đến trần trụi ôm lấy từng người.

Thập Khánh Huyên vội vàng sử dụng Vĩnh Hằng Thuộc Tính ngưng thành y phục che đậy cơ thể, giả vờ đánh lạc hướng để tránh xấu hổ, giải thích nói:

“Rõ ràng hắn đã đủ lực lượng để chạm đến cửa Chí Tôn, nhưng lại không thể đột phá!”

...

Chúc cả nhà ngủ ngon &LT3

///

Ai có lòng ủng hộ em thì thông tin đây ạ:

-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn &LT3

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.