Chương trước
Chương sau
Thiên Tượng Chí Tôn đã bày tỏ sự quyết tâm, hắn thừa hiểu nếu như mình không làm cánh chim đầu đàn toàn lực xuất thủ, vậy chắc chắn những kẻ đang ngấp nghé khác cũng sẽ dè chừng nhằm lo sợ có người ngư ong đắc lợi.

Nhưng nếu tất cả đều dè chừng như thế, Ẩn Châu sẽ được nước lấn tới, cuối cùng bởi vì đám đông nghi kỵ lẫn nhau mà thành công đẩy lùi, đến lúc đó Thiên Tượng Chí Tôn hắn không thể vì chủ nhân đạt được vật phẩm, kiểu gì cũng sẽ lãnh đủ lửa giận.

Vậy nên ngay lúc này, Thiên Tượng Chí Tôn nghiêm nghị ra lệnh toàn bộ cường giả Đông Vực phát động tấn công.

“Tuân mệnh!”

Mà như chỉ chờ có thế, toàn bộ Chí Tôn của Đông Vực liền phát động tấn công.

Chỉ thấy Chí Tôn của mười chín Động Thiên Phúc Địa với số lượng lên đến vài chục vị, trong đó thậm chí có cả ba vị đạt đến Thất Cảnh, một vị đạt đến Bát Cảnh.

Bọn hắn đồng loạt triệu hoán Chí Tôn Pháp Tướng, cùng lúc vài chục tôn Chí Tôn Pháp Tướng xuất hiện điều động Chí Tôn Lực, chỉ khí thế bạo phát đi ra cũng đủ khiến thiên địa vì đó rung động, không gian liên tục xuất hiện vết nứt.

“Con hàng Thiên Tượng lần này chơi lớn thế?”

Lạc Nam thấy cảnh này cũng phải hít một ngụm khí lạnh.

Những lần trước khi Thiên Tượng Chí Tôn mưu tính Đông Vực hay kéo quân đến đánh Tuyết Mộng Cung cũng chưa từng điều động số lượng lớn cường giả như vậy, không nghĩ đến lần này gần như kéo hết tất cả Chí Tôn của Đông Vực đến đánh Ẩn Châu rồi.

Trong số những Chí Tôn dưới trướng của Thiên Tượng Chí Tôn, Lạc Nam cũng từng chạm trán không ít.

“Cũng may cho Ẩn Châu là chỉ có Đông Vực là toàn diện xuất động, những đại lục khác chỉ có số ít thế lực tượng trưng đứng ra.” Lôi Di Quân cũng ngưng trọng nói:

“Bằng không dù Ẩn Châu có lợi hại và quỷ dị đến đâu cũng không thể chống nổi cường công quy mô lớn.”

“Haha, ta cảm thấy để chóng lại đám chó săn của Thiên Tượng Chí Tôn cũng đủ để đau đầu rồi đó.” Dạ Thanh Thu cười lạnh nói.

Nhưng nàng đã lầm...

Không phải tự nhiên mà Ẩn Châu được xưng là đại châu quỷ dị và bí ẩn nhất Nguyên Giới, một số thủ đoạn của bọn chúng thật sự là không thể lường được.

Vèo vèo vèo vèo vèo...

Nghe như có thanh âm côn trùng đang vo ve bên tai khiến ngươi khó chịu.

Chỉ một khoảnh khắc sau đó, hơn chục con Cổ Trùng vô hình vô ảnh, vô thanh vô tức vậy mà trực tiếp dịch chuyển vượt qua không gian, xâm nhập vào thể nội của hơn mười vị Chí Tôn đến từ Đông Vực.

“Chết!”

Số Chí Tôn này ngay lập tức bị mất đi khống chế, không còn làm chủ được bản thân, chuyển sang công kích lên người đồng bọn.

PHỐC!

Vài vị Chí Tôn nhất thời không kịp đề phòng, đang chăm chăm công kích vào Ẩn Châu liền bị chiến hữu cùng một thế lực của mình đánh lén đến trọng thương.

“Các ngươi làm sao thế?” Lão tổ Hình Gia đến từ Trung Đông Động Thiên không dám tin ngăn chặn hai tên trưởng lão của Hình Gia đang toàn lực lao đến tấn công mình.

Mặc dù thực lực cao hơn, lão tổ của Hình Gia lại không dám ra tay quá nặng với Chí Tôn trong cùng gia tộc, chỉ có thể vừa đánh vừa thủ.

Mà hai tên Trưởng Lão của Hình Gia càng được nước lấn tới, tròng mắt không còn tiêu cực, chỉ biết bạo phát tất cả sức mạnh như thề không giết lão tổ của mình liền sẽ không bỏ qua.

Cục diện như thế xảy ra trên khắp các thế lực đến từ Đông Vực, nhất thời Ẩn Châu còn chưa kịp đánh vào, nội bộ Đông Vực đã rối loạn tùng phèo.

“Chuyện gì đang xảy ra?”

Thiên Tượng Chí Tôn đang giao đấu với Chí Tôn Cốt khổng lồ cũng là biến sắc quát lạnh trước cục diện như thế.

“Xem ra là đã bị Cổ Trùng ký sinh khống chế...” Ma La Lão Tổ nhíu chặt chân mày nói:

“Ở những nơi khác, Trùng Sư là nghề nghiệp hiếm hoi...nhưng ở Ẩn Châu, Trùng Sư số lượng đông đảo, thậm chí có một vài loại Cổ Trùng chỉ Ẩn Châu mới có, khiến chúng ta không thể lường được, khả năng là một vị Trùng Sư hàng đầu nào đó đang âm thầm ra tay.”

“Khốn nạn, nếu Ẩn Châu có nhiều loại Cổ Trùng Ký Sinh quỷ dị như vậy, còn đánh cái rắm a.” Thiên Tượng Chí Tôn cuồng mắng.

Không ít Chí Tôn cũng biểu lộ trịnh trọng, vừa rồi quá trình xảy ra quá mức quỷ dị, không ai kịp chứng kiến những Chí Tôn đến từ Đông Vực là bị cổ trùng ký sinh và khống chế như thế nào, nếu thật sự Ẩn Châu sở hữu đại lượng Cổ Trùng như thế, sợ rằng tất cả bọn họ đều sẽ trở thành nô lệ.

“Đừng có e sợ.”

Một toà đại thành cổ lão xuyên phá hư không hàng lâm, bên trên tường thành hùng vĩ uy nghiêm là thân ảnh của một đôi nam nữ.

Bọn hắn biểu hiện hiên ngang, thần thái lẫm liệt, sóng lưng thẳng tắp, phía sau treo lấy một chiến kỳ có thêu lấy hai từ “bất tử”.

“Đó là Bất Tử Cổ Thành của Bất Tử Tộc.” Có người nhận ra thân phận của bọn hắn liền cất tiếng kinh hô.

“Bất Tử Tộc!” Đồng tử trong mắt Lạc Nam thoáng cái co rút lại, sát cơ bắt đầu có dấu hiệu trào dâng, bất quá rất nhanh liền bị hắn áp chế xuống.

Không cảm giác được địch ý mãnh liệt từ Lạc Nam, Bất Tử Tộc Trưởng – Bất Thiên Lãnh cao giọng quát lớn:

“Ta sống vô số năm, nhận ra lai lịch của loại Cổ Trùng đó được xưng là Phân Hồn Trùng, tuy rằng có thể ký sinh vào cơ thể cường giả và khống chế họ...nhưng để tạo ra một con Phân Hồn Trùng sẽ tiêu tốn một tia Linh Hồn Bổn Nguyên của Chí Tôn làm vật dẫn, điều này chứng minh số lượng Phân Hồn Trùng có hạn, các vị không cần e ngại.”

Nói xong, tu vi Thất Cảnh Chí Tôn bùng nổ, chủ động gia nhập chiến trường.

Mà phu nhân của Bất Thiên Lãnh và Bất Thu Hàn cũng điều động chiến lực Lục Cảnh Chí Tôn theo sát phía sau.

Ở Nguyên Giới, nếu nói chủng tộc không sợ chết nhất thì đó chính là Bất Tử Tộc, vậy nên vừa mới hiện thân, bọn hắn đã chẳng hề do dự mà gia nhập cuộc chiến.

“Vì sao chỉ là Thất Cảnh và Lục Cảnh?” Lạc Nam nhíu chặt chân mày:

“Có thể khiến Trụ Việt Tông khốn đốn, ta nghĩ hai kẻ này ít nhất phải là Bát Cảnh hoặc Cửu Cảnh chứ?”

“Tại sao Bát Cảnh và Cửu Cảnh mới khiến Trụ Việt Tông gặp khó?” Mấy nữ nhân thắc mắc nhìn hắn.

“Vì Long Chí Tôn là Cửu Cảnh Chí Tôn đang bế quan đột phá Cấm Kỵ, tại sao Bất Thiên Lãnh và Bất Thu Hàn chỉ là Thất Cảnh và Lục Cảnh lại dám đánh Trụ Việt Tông?” Lạc Nam không hiểu lên tiếng.

“Ai nói gia gia của ta là Cửu Cảnh Chí Tôn?” Vân Duyên đứng ở bên cạnh liếc xéo hắn.

“Hả?” Lạc Nam ngơ ngác hỏi: “Long Chí Tôn bế quan đột phá Cấm Kỵ, còn là nhân vật số một trên Chí Tôn Bảng, sao lại không phải Cửu Cảnh Chí Tôn?”

“Khanh khách.” Lôi Di Quân cười đến run rẩy cả người: “Tiểu tử ngươi cái gì cũng biết, phương diện này lại không biết?”

“Là sao?” Lạc Nam cảm thấy đầu mình to lên.

La Âm Khinh Nhạn bất đắc dĩ giải thích cho hắn hiểu: “Chí Tôn Phân Cảnh, mỗi một cảnh chỉ để gia tăng căn cơ và khả năng lĩnh ngộ lực lượng quy tắc nhằm làm nền tảng đột phá Cấm Kỵ chắc chắn hơn mà thôi, cũng không bắt buộc phải Cửu Cảnh Chí Tôn mới có thể trở thành Cấm Kỵ a.”

“Nếu ngươi đã tinh thông lực lượng quy tắc một cách lô hoả thuần thanh, thì dù ngươi có là Nhất Cảnh Chí Tôn cũng có thể ngay lập tức tiến vào Cấm Kỵ.”

“Còn có chuyện như vậy?” Lạc Nam trợn mắt há hốc mồm.

“Không sai, Long Chí Tôn được xưng tụng là sở hữu Mệnh Cách Cấm Kỵ, còn chưa phải Chí Tôn cao cấp đã mơ hồ cảm ứng được lực lượng quy tắc nên mới tiến vào bế quan, muốn nhảy vọt khoảng cách để đột phá thẳng lên Cấm Kỵ.” Phạm Thanh Thuyên cũng nói cho hắn hiểu.

“Thời điểm gia gia của ta tuyên bố bế quan, tu vi chỉ mới là Lục Cảnh Chí Tôn mà thôi.” Vân Duyên gật đầu xác nhận.

Lạc Nam bừng tỉnh đại ngộ, Long Chí Tôn chỉ mới là Lục Cảnh Chí Tôn lại vượt qua rất nhiều yêu nghiệt khác để xếp số một trên Chí Tôn Bảng, rõ ràng Chí Tôn Bảng không xếp hạng theo sức mạnh, mà còn xếp hạng về cơ hội đột phá Cấm Kỵ.

Trước mắt Long Chí Tôn là nhân vật có khả năng đột phá Cấm Kỵ nhất trên toàn Nguyên Giới vì đã mơ hồ nắm đến quy tắc lực lượng khi chỉ mới là Lục Cảnh Chí Tôn.

“Nói tóm lại, Cấm Kỵ là những nhân vật có khả năng điều động và chưởng khống quy tắc của Nguyên Giới.” Phạm Thanh Thuyên nói thêm:

“Nếu ngươi là Nhất Cảnh Chí Tôn mà đã sở hữu Quy Tắc hoàn chỉnh, ngươi liền vượt qua Long Chí Tôn trên Chí Tôn Bảng.”

“Đa tạ thông não.” Lạc Nam nhún nhún vai.

Từ trước đến giờ hắn cứ nghĩ Chí Tôn phải trải qua Cửu Cảnh, đạt đến Cửu Cảnh Chí Tôn mới dám mơ đến Cấm Kỵ, nào biết cái gọi là Cửu Cảnh trong Chí Tôn chỉ để gia tăng thêm nền tảng và căn cơ cho quá trình đột phá Cấm Kỵ mà thôi.

Nói trắng ra, Cửu Cảnh Chí Tôn sẽ có cơ hội tiến vào Cấm Kỵ nhiều hơn so với Nhất Cảnh Chí Tôn...nhưng cũng ở mức cơ hội mà thôi, bằng không thì Thập Khánh Huyên cũng không phải thất bại.

Mà lúc này, hai đại cường giả của Bất Tử Tộc tham chiến.

Đúng như lời nói của bọn hắn, vị Trùng Sư kia đã không còn Phân Hồn Trùng để khống chế thêm bất kỳ vị cường giả nào nữa, để mặc cho Bất Thiên Lãnh và Bất Thu Hàn xâm nhập.

Chỉ là chưa phi hành được bao xa, một đám mây đen khổng lồ kéo đến, nhanh chóng bao trùm không gian xung quanh Bất Thiên Lãnh và Bất Thu Hàn.

“Hừ, Bất Tử Tộc ở Bắc Châu nếu dám ngông cuồng, Ẩn Châu sẽ trở thành mồ chôn của các ngươi.”

“Hừ, Bất Tử Tộc ở Bắc Châu nếu dám ngông cuồng, Ẩn Châu sẽ trở thành mồ chôn của các ngươi.”

“Hừ, Bất Tử Tộc ở Bắc Châu nếu dám ngông cuồng, Ẩn Châu sẽ trở thành mồ chôn của các ngươi.”

“Hừ, Bất Tử Tộc ở Bắc Châu nếu dám ngông cuồng, Ẩn Châu sẽ trở thành mồ chôn của các ngươi.”

Vô vàn giọng nói vang lên cùng một lúc giữa đám mây đen khiến toàn trường đầu như muốn nổ...

Nhìn thật kỹ lại, kinh hãi phát hiện đám mây đen khổng lồ kia là do hàng tỷ con quạ đen ngưng kết mà thành.

Chúng nó có đôi mắt đỏ ngầu như máu, cái miệng phát ra thanh âm chói tai tác động trực tiếp vào đầu não, cùng lúc nhắm vào hai cường giả đại diện cho Bất Tử Tộc.

“Phiền toái quá!” Bất Thu Hàn và Bất Thiên Lãnh cười gằn một tiếng.

Theo sau đó, cả hai bỗng nhiên cắt lấy đầu mình rời khỏi cổ trong ánh mắt cả kinh của đám nhân.

Đem đầu tháo xuống cất vào trong Bất Tử Cổ Thành, Bất Thu Hàn và Bất Thiên Lãnh như hai con quỷ không đầu, không còn bị vô số tiếng quát tháo của bầy quạ đen tác động.

Ngược lại, bọn hắn điên cuồng ngưng tụ Chí Tôn Lực hùng mạnh phát động thế công.

“Bất Tử Ấn!”

Hai cái Bất Tử Ấn kinh thiên bay lên, hướng về bầy quạ với số lượng khủng bố bắt đầu tàn sát.

QUÁT.

Trước tình cảnh này, bầy quạ nhao nhao tán loạn, sau đó cùng lúc hợp thể thành hai con quạ đen to hơn cả Thần Thú ngự trị giữa bầu trời.

Khi phân tán chúng nó quấy rối gào thét cực kỳ khó chịu, và khi hợp nhất thì chiến lực của chúng nó liền gia tăng theo cấp số nhân.

Hai con quạ đen bạo phát tu vi Bát Cảnh Chí Tôn, bá đạo nghiền nát Bất Tử Ấn.

Đối mặt địch nhân tu vi cao hơn, thực lực mạnh hơn, Bất Thiên Lãnh và Bất Thu Hàn lại chẳng sợ hãi chút nào.

Bọn họ vốn chính là bất tử, có khả năng chiến đấu vượt cấp, Bát Cảnh Chí Tôn còn chưa đủ cảm thấy kiêng kỵ.

Lại là một cuộc chiến hàng đầu diễn ra.

Chiến trường ngày một nóng lên, cường giả xuất thủ ngày càng nhiều...

NGAO! NGAO! NGAO! NGAO! NGAO! NGAO!

Hàng nghìn tiếng Long Ngâm kiệt ngạo bất tuần, không xem ai ra gì từ xa xôi Yêu Vực vượt không mà đến.

Thế nhân kinh hãi đưa mắt nhìn lên.

Chỉ thấy ở chân trời xa xôi, một nhánh Long Tộc Đại Quân đang băng băng mà đến.

Dẫn đầu là một vị nam tử trung niên khoác chiến giáp có khảm nạm Ngũ Trảo Kim Long, sau lưng hắn là hàng nghìn Kim Long Thánh Đế hoá thành bản thể hiên ngang lẫm liệt.

“Chân Long Hoàng Tộc Đại Tướng Quân – Long Khung Vẫn đã đến, Ẩn Châu mau hoàn trả kỷ vật Độc Lâu Châu của Long Tộc, bằng không diệt!”

Nam tử trung niên tự xưng là Long Khung Vẫn ngửa đầu thét dài, giọng điệu hùng hồn khí phách, bá đạo tuyệt luân không xem ai ra gì.

RỐNG!

Phía sau lưng hắn, quần long gào thét, Kim Long Lực và Quân Thế phô thiên cái địa ngưng tụ thành hư ảnh Trảm Quân Kiếm Long Hồn, như rồng giương nanh múa vuốt, lại như kiếm tru diệt bát phương, nhắm đến Ẩn Châu chia địa trực tiếp tấn công.

Đây rõ ràng là một nhánh quân cực kỳ tinh nhuệ, số lượng chỉ có hàng nghìn nhưng tất cả đều là Thánh Long Đế, hơn nữa số lượng Quân Vực mà bọn hắn phóng thích ra lên đến hàng vạn tầng, cực kỳ khủng khiếp.

Lạc Nam nhìn mà cũng chép miệng không thôi, Tử Long Quân của hắn còn thua nhánh Kim Long Quân này rất nhiều, xem ra đây là một trong những cái được gọi là nội tình của đại thế lực.

“Kim Long Quân này nếu so với Chiến Lôi Vệ của ngươi thì như thế nào?” Phạm Thanh Thuyên hướng Lôi Di Quân hứng thú hỏi.

Dưới trướng của Lôi Di Quân có 888 vị Chiến Lôi Vệ trung thành và khủng bố, cũng đều là Thánh Đế cường giả.

“Chưa đánh chưa biết được.” Lôi Di Quân nghiêm túc nói.

“Đối mặt với Kim Long Quân, Ẩn Châu sẽ làm cách nào đây?” Lạc Nam hứng thú ngẩng đầu.

XÀ!

XÀ!

XÀ! XÀ! XÀ!

Không để hắn chờ đợi quá lâu...cũng là hàng nghìn tiếng rít âm lãnh từ trong đại địa hoang sơ của Ẩn Châu lao vọt ra.

Đó là các loại xà tộc với vô vàn chủng loại khác nhau, Lạc Nam thậm chí có thể nhìn thấy những loại quý hiếm như Thất Thải Thôn Thiên Xà, Bạch Tinh Xà, Cốt Xà, Thiên Độc Xà...

Tất cả chúng nó tuy khác nhau về chủng lại nhưng lại có hình thể và khí tức hùng mạnh không thua kém so với Kim Long Quân, số lượng càng là áp đảo gấp mấy lần.

Kết thành một nhánh Xà Quân.

Xà Quân thi triển vô vàn công kích khác nhau, thành công nghiền nát Trảm Quân Kiếm Long Hồn của Kim Long Quân đang bắn đến, thanh thế kinh người, dư ba vô tình quét ngang cũng đủ khiến Chí Tôn bình thường phải trọng thương.

“Hừ, lũ bọ sát thấp hèn cũng dám mạo phạm Chân Long?” Long Khung Vẫn nộ hống.

Chiến Thế ngang trời, Long Thương trong tay điên cuồng vũ động, tu vi Bát Cảnh Chí Tôn không giữ lại chút nào, tạo thành hư ảnh một con Ngũ Trảo Kim Long nhắm vào quần thể xà tộc càn quét mà đến.

Bên trong hư ảnh Ngũ Trảo Kim Long được dung hợp Thương Thế, Sát Thế, Chiến Thế và cả Long Vực hùng mạnh.

“Long Khung Vẫn này là Tam Đệ của tộc trưởng Chân Long Hoàng Tộc, một trong hai cánh tay đắc lực nhất.” Phạm Thanh Thuyên ánh mắt loé lên:

“Hôm nay nhìn thấy, quả nhiên danh bất hư truyền.”

“Nếu không có ai ra mặt, đám xà quân khó lòng chống nổi Long Khung Vẫn tàn phá.” Lôi Di Quân cũng tán thành nói.

XÀ!

Vạn xà cùng rít, sau đó tách ra hai hướng lộ ra lối đi, cúi thấp đầu như nghênh đón vương giả của chúng.

Một kẻ bí ẩn khoác áo choàng như da rắn, đeo mặt nạ mãng xà che phủ dung mạo ngang nhiên từ giữa lối đi bước ra, khó phân biệt nam nữ.

Mặt nạ Mãng Xà chỉ để lộ duy nhất con mắt giữa trán của hắn.

Con mắt này nhìn giống y đúc mắt rắn, nhỏ và hẹp, có màu bích lục, bên trong đồng tử lại có ba đoá hoa đang luân chuyển.

Chứng kiến sự hiện diện này, Lạc Nam trịnh trọng lên tiếng:

“Bích Xà Tam Hoa Đồng, con mắt có thể khống chế vạn xà trong thiên hạ!”

...

Chúc cả nhà tối vui vẻ &LT3

///

Ai có lòng ủng hộ em thì thông tin đây ạ:

-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn &LT3

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.