Chương trước
Chương sau
“Ngươi còn chê ít?”
Hồng Hài nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt cũng không nhịn được ghen ghét đố kỵ nhìn lấy Lạc Nam.
Dù với thân phận nhi tử của Thái Thượng Đan Đế, hắn cũng chưa từng nhìn thấy số lượng Săn Ma Điểm nhiều đến như vậy, một khi quy đổi thành tài sản sẽ là một khối khổng lồ.
Đám người cũng đầy u oán nhìn lấy Lạc Nam, tên này quá biết đả kích người, bọn hắn tân tân khổ khổ vào sinh ra tử mới tiết kiệm được vài triệu Săn Ma Điểm, ngươi bao nhiêu đó còn chê ít sao?
“Thôi được rồi, miễn cưỡng lấy ra vật phẩm nào có giá trên 500 triệu Săn Ma Điểm xem thử một chút!” Lạc Nam nhếch miệng ra vẻ miễn cưỡng.
Khóe miệng Hàng Ma Đại Đế giật giật, lạnh lùng nói:
“Không có!”
“Hả?” Lạc Nam ra vẻ kinh ngạc: “Ngay cả vật phẩm 500 triệu cũng không có, các ngươi còn dám không biết xấu hổ thành lập Săn Ma Bảng treo thưởng cái đầu của đám Ma Tu?”
“Nhìn Tru Tiên Điện mà học hỏi, người ta tài đại khí thô, một tên tiểu tử như ta cũng dám treo giá 1 tỷ Tru Tiên Điểm đấy!”
Nghe Lạc Nam không ngừng châm chọc, Hồng Hài rốt cuộc nhịn không được nghiến răng nghiến lợi:
“Vật phẩm quý giá để ở bảo khố tại tổng bộ Săn Ma Điện, nếu như dám đến ngươi sẽ nhận ra mình chỉ là ếch ngồi đáy giếng, đừng nói là hơn 800 triệu, dù vài chục tỷ Điểm ngươi cũng đổi không hết!”
“Phải không?” Lạc Nam ra vẻ giật mình.
“Đương nhiên!” Hàng Ma Đại Đế hừ lạnh một tiếng:
“Các vật phẩm có giá trị cao sẽ được đặt ở bảo khố tổng bộ!”
“Haha, vậy làm phiền các vị đưa ta đến tổng bộ Săn Ma Điện!” Lạc Nam nhún nhún vai.
“Như ngươi mong muốn!”
Hàng Ma Đại Đế và Hồng Hài liếc mắt nhìn nhau, đều chứng kiến trong mắt đối phương sự oán giận.
Ngươi dám vào tổng bộ, để xem chúng ta có nghĩ ra biện pháp chơi chết ngươi.
Mà như đọc thấu suy nghĩ của bọn hắn, Lạc Nam cười tà lớn tiếng nói:
“Như các vị đã biết, Săn Ma Điện và tại hạ có chút ân oán, nếu lần này ta đi không trở về, thủ phạm là ai chắc các vị đã rõ!”
Toàn trường giật mình, đồng loạt dùng ánh mắt hồ nghi nhìn về đám người Hàng Ma Đại Đế.
Đúng nha, việc Lạc Nam vạch trần bộ mặt của Nhị Lang Thần, ngăn cản Săn Ma Điện kết hợp Tru Tiên Điện diệt Tiên Ma Cung, lại thêm đắc tội với Lục Nguyên Lão…
Mâu thuẫn giữa hắn và Săn Ma Điện không phải là ít.
Nhất là khi danh tiếng của Săn Ma Điện gần đây không còn tốt đẹp gì, sẽ rất nhiều người tin tưởng Săn Ma Điện có động cơ ra tay với Lạc Nam.
“Ăn nói xằng bậy!” Hàng Ma Đại Đế phẫn nộ râu tóc dựng đứng quát:
“Săn Ma Điện đường đường chính chính, làm sao sẽ làm ra hành vi mờ ám đối với ngươi?”
“Lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử!” Hồng Hài ra vẻ khinh bỉ nhìn lấy Lạc Nam.
“Hy vọng là như vậy…” Lạc Nam cất tiếng cười tà.

Cầm trong tay 867 triệu Săn Ma Điểm, Lạc Nam hưng phấn bừng bừng, trước vô số ánh mắt hâm mộ của tu sĩ Tiên Ma Vực, hắn được Hàng Ma Đại Đế đưa đến Truyền Tống Trận.
Tòa Truyền Tống Trận này trực tiếp liên thông với tổng bộ của Săn Ma Điện.
“Ồ? Trận Pháp vững chắc chứ?” Lạc Nam đánh giá vô số Trận Văn trước mặt lấp lóe nói.
“Ý ngươi là sao?” Hàng Ma Đại Đế đỏ bừng mặt, tên khốn này cái miệng tuyệt đối không phải thứ tốt lành gì.
“Không có gì, ta sợ đang truyền tống lại xảy ra ngoài ý muốn, có kẻ động tay động chân làm sập truyền tống trận!” Lạc Nam làm bộ sợ hãi rùng mình liên tục:
“Khi đó chẳng phải muốn cái mạng nhỏ của ta sao?”
“Đánh rắm!” Hàng Ma Đại Đế mắng to, trong lòng có chút chột dạ.
“Ngươi chết nhát vừa thôi, Truyền Tống Trận là do đích thân Thiên Trận Đế của Săn Ma Điện chúng ta bố trí, mười vạn năm tiếp theo cũng tuyệt đối hoạt động bình thường!” Hồng Hài dùng giọng điệu khinh thường.
“Vậy ta yên tâm!” Lạc Nam cực kỳ nghiêm túc nói:
“Săn Ma Điện danh vọng cao ngút trời, chắc hẳn sẽ không lừa dối ta!”
Đám người mí mắt giật giật, hình như danh vọng của Săn Ma Điện toàn bị ngươi phá hư thì phải.
Lạc Nam không để ý ánh mắt quái dị của người khác, ngẩng đầu ưởn ngược bước vào Truyền Tống Trận.
Trận Văn sáng lên, cấp tốc lưu chuyển, thân ảnh của hắn biến mất tại chỗ.
“Tất cả giải tán, hết náo nhiệt rồi!” Hàng Ma Đại Đế ra hiệu giải tán đám đông.
Toàn trường âm thầm bĩu môi, thầm nghĩ ngươi gấp làm cái gì? Chẳng lẽ thật sự có mưu đồ xấu xa với Lạc Nam?
Bất quá bọn hắn đều là dân đen thấp cổ bé họng, không dám phật ý của Hàng Ma Đại Đế, cả đám nhao nhao rời đi.
Tuy nhiên tin tức việc Lạc Nam cầm trong tay 867 triệu Săn Ma Điểm tiến vào bảo khố chân chính của Săn Ma Điện mua sắm lại như cuồng phong bạo vũ lan tràn khắp bốn phương tám hướng
Vô số người nghị luận ầm ĩ, ao ước muốn biết Lạc Nam sẽ đổi được thứ tốt gì ở tổng bộ Săn Ma Điện.
Tin tức khi truyền về Việt Long Đế Quốc, toàn dân nghe xong bèn tự hào ưởn ngực ngẩng đầu, hận không thể hét lớn đó chính là Bá Chủ của bọn hắn.

“Làm cẩn thận một chút!”
Sau khi được Hàng Ma Đại Đế báo tin Lạc Nam sẽ thông qua Truyền Tống Trận đến thằng Săn Ma Điện, một nam tử trung niên liếc mắt nhìn một nữ nhân khoác áo choàng căn dặn.
Nếu Lạc Nam có mặt ở đây, chắc chắn sẽ nhận ra nam tử trung niên này chính là Săn Ma Điện Chủ, nhân vật từng cản bước tiến của hắn bên trong kiếp Nghịch Long.
Mà nữ nhân khoác áo choàng chính là người quen cũ của Phượng Tịch Y, cũng là vị Nguyên Lão nữ tính duy nhất ở Săn Ma Điện – Nhị Nguyên Lão.
Nghe được Săn Ma Điện Chủ đề nghị, Nhị Nguyên Lão hơi trầm tư hồi đáp:
“Ta nghe nói Lạc Nam cũng cực kỳ tinh thông trận pháp, khi đánh Đan Thần Tháp hắn đã bố trí thành công Bạch Đằng Hãm Quân Trận, e rằng không dễ dàng!”
Nghe nàng nói vậy, Săn Ma Điện Chủ ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt khóa chặt Nhị Nguyên Lão:
“Chẳng lẽ một người đã trở thành Thiên Trận Đế hàng triệu năm như nàng lại e ngại tiểu tử đó?”
“Không phải e ngại!” Nhị Nguyên Lão lắc đầu, giọng điệu cực kỳ nghiêm túc:
“Nhưng tên yêu nghiệt đó thật sự quá nhiều lần làm nên kỳ tích, cẩn thận một chút cũng là nên!”
“Cứ làm đi!” Săn Ma Điện Chủ cười âm u:
“Nàng có lợi thế rất lớn khi ở ngoài thi triển sở trường, còn tiểu tử kia lại thân hãm hiểm cảnh vì đang trong quá trình truyền tống!”
“Hơn nữa dù là không thể giết, chỉ cần khiến hắn lưu lạc thời không cũng xem như thành công rồi!”
“Điện Chủ sáng suốt!” Nhị Nguyên Lão hai mắt sáng lên.
“Đi thôi!” Săn Ma Điện Chủ phất tay.
Nhị Nguyên Lão khẽ gật đầu, thân ảnh chậm rãi tan biến.

Một gian Đại Điện cao ngất cận trung tâm lãnh thổ Săn Ma Điện, nơi đây được xưng là Truyền Tống Điện, là nơi bố trí vô số Truyền Tống Trận liên thông với khắp các chi nhánh của Săn Ma Điện trải rộng khắp vũ trụ.
Nhị Nguyên Lão như thần long thấy đầu không thấy đuôi, tiến vào Truyền Tống Điện mà không người hay biết.
Dễ dàng tìm thấy Truyền Tống Trận liên kết với chi nhánh Săn Ma Điện ở Tiên Ma Vực.
Ánh mắt nàng sáng lên, một luồng Thiên Đế Uy Áp cuồn cuộn trấn áp mà xuống, đánh vào trên người tên Đại Đế đang canh gác đầu ra Truyền Tống Trận.
HỰ…
Tên Đại Đế nhanh chóng mất đi ý thức, lâm vào hôn mê.
Thân ảnh Nhị Nguyên Lão lúc này mới chậm rãi hiện ra, đôi mắt khóa chặt Truyền Tống Trận đang lưu chuyển và vô số Trận Văn đang lóe sáng.
Từ sau lớp áo choàng, một đôi tay trắng nõn như phấn duỗi ra.
Hóa thành vô số tàn ảnh, Thiên Đế Lực ầm ầm tiến ra, liên kết thành Trận Văn tiến vào bên trong Truyền Tống Trận trước mặt.
Vô thanh vô tức, không một chút động tĩnh gì, thậm chí nhìn từ bề ngoài thì Truyền Tống Trận cũng đang hoạt động vô cùng bình thường, không có gì khác biệt.
Nhưng ở bên trong…
RĂNG RẮC…
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Lạc Nam đang truyền tống với tốc độ chóng mặt, như một tia sáng băng qua vô tận thời không, bên tai đột ngột vang lên thanh âm sụp đổ.
Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn mở ra, đập vào mắt hắn là đường hầm thời không của Truyền Tống Trận đã hoàn toàn băng liệt…ở cả trước và sau.
Phá hủy từ bên trong.
Nếu không phải Chiến Trận Sư cao cấp, nhìn từ bên ngoài lúc này…hai lối vào và ra của Truyền Tống Trận vẫn cực kỳ bình thường, nhưng ở đường hầm truyền tống, địa phương quan trọng nhất đã hoàn toàn sụp đổ.
Tu sĩ không tinh thông Không Gian hệ nếu gặp phải tình cảnh như thế này, chắc chắn sẽ bị áp lực thời không nghiền ép, nhẹ thì vĩnh viễn lưu lạc trong thời không vô pháp thoát thân, nặng thì bị áp lực không gian nghiền chết.
Quả nhiên lúc này, chỉ thấy vô số Hư Không Loạn Lưu đã hình thành khi truyền tống trận vừa sụp đổ, xem Lạc Nam như con mồi béo bở, tuôn ra lực hút cực đại về phía cơ thể hắn.
Lạc Nam nở nụ cười lạnh lùng, Bá Đỉnh xoay tròn…
Bá Lực ầm ầm tiến ra, vô số Trận Văn được hắn thi triển phóng thích ra ngoài, một lần nữa tự tạo thành đường hầm truyền tống, đem thân thể của hắn đẩy vọt về phía trước, thành công thoát khỏi vô số Thời Không Loạn Lưu đang lao đến.
Đối phương nếu muốn hủy, Lạc Nam sẽ lại lập.
“Hửm?”
Nhị Trưởng Lão đứng bên ngoài nhướn mày, hừ lạnh lẽo: “Quả nhiên là không dễ dàng như vậy để làm khó một yêu nghiệt!”
Đồng tử trong mắt nàng cấp tốc sáng lên, như nhìn thấu cảnh tượng đang xảy ra bên trong Truyền Tống Trận, phát hiện Lạc Nam đang gầy dựng lại các Trận Văn sụp đổ.
“Trận Văn của hắn sao lại mạnh hơn cả Trận Văn của bổn tọa?” Nhị Nguyên Lão kinh nghi bất định.
Theo lý mà nói, mặc dù cùng là Thiên Trận Đế, nhưng tu vi của nàng cao hơn Lạc Nam.
Trận Văn mà nàng tạo thành là từ Thiên Đế Lực, trong khi Trận Văn của Lạc Nam ngưng tụ lẽ ra chỉ là Đại Đế Lực mà thôi.
Đáng tiếc, Nhị Nguyên Lão lầm lẫm vô cùng.
Trận Văn của Lạc Nam không đơn thuần hình thành từ Đại Đế Lực, mà là ngưng tụ từ Bá Lực.
Bá Lực đang ngày càng mạnh mẽ, nhất là khi đã hấp thụ thành công Tu La Độc – loại Thiên Đế Độc Lực của một vị Nguyên Lão Tru Tiên Điện.
Vì vậy Bá Lực đã sớm mạnh hơn Thiên Đế Lực thông thường, khi hình thành Trận Văn chắc chắn mạnh hơn.
“Mạnh hơn thì thế nào? ngươi đang bị hạn chế ở trong quá trình truyền tống, lão nương có biện pháp chơi chết ngươi!” Nhị Nguyên Lão nở nụ cười ngạo nghễ.
“Sát Trận Giao Dung Công!”
Vận chuyển công pháp chủ tu của mình, Nhị Nguyên Lão lòng tự tin tăng mạnh.
Chỉ thấy Bát Tầng Sát Vực được nàng phóng thích mà ra, sau đó phân tán thành vô số tia Sát Khí dung nhập vào trong các luồng Trận Văn vừa được thiết lập.
Đây là công dụng bất phàm của Sát Trận Giao Dung Công, có thể đem Sát Khí của Chiến Trận Sư dung hợp cùng Trận Văn, gia tăng uy lực của những tòa Sát Trận lên rất nhiều lần, cực kỳ khủng bố.
Từng luồng Sát Trận Văn được Nhị Nguyên Lão thả rơi vào Truyền Tống Trận.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Trong vô tận thời không, trước mặt Lạc Nam đột ngột nổ tung.
Theo sau đó, vài tòa Trận Pháp ẩn chứa sát cơ khủng bố hàng lâm, ngăn chặn lối ra của Truyền Tống Trận.
Nếu tiếp tục truyền tống về phía trước, Lạc Nam chắc chắn sẽ tiến vào những Trận Pháp này, bị vô số cạm bẫy cầm chân, thậm chí là tiêu diệt.
“Đây là Trận trong Trận? tạo nghệ của kẻ này không hề đơn giản!” Lạc Nam âm thầm gật gù.
Có thể đem cùng lúc vài tòa Sát Trận mạnh mẽ bố trí bên trong đường hầm truyền tống của Truyền Tống Trận, đây là điều cực kỳ khó khăn, ngay cả rất nhiều Thiên Trận Đế sợ rằng cũng vô pháp làm được.
Bởi vì nếu không cẩn thận, Truyền Tống Trận và các tòa Sát Trận kia sẽ bạo phát xung đột dẫn đến nổ tung, phản phệ cực nặng về phía Chiến Trận Sư bố trí.
Ấy thế mà vị Thiên Trận Đế của Săn Ma Điện dễ dàng làm được điều này, rõ ràng khả năng nắm giữ Trận Pháp đã đạt đến mức lô hỏa thuần thanh, sánh ngang những tồn tại như Thiên Lý Mã, Phó Điện Chủ Trận Điện.
“Bất quá…”
Lạc Nam đột nhiên ngửa đầu cười dài điên cuồng:
“Hình như các ngươi quên mất một điều, ta sở dĩ chấp nhận bước vào truyền tống là để nắm được quỷ đạo tiến đến Săn Ma Điện một cách nhanh nhất trong thời không mà thôi, ai thèm sử dụng cái Truyền Tống Trận rách nát này?”
Tiếng cười vừa dứt, hắn nhảy ra khỏi đường hầm truyền tống một cách hiên ngang, dễ dàng né qua các tòa Sát Trận dữ tợn che chắn trước mặt.
NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO…
Chín tiếng rồng ngâm xé rách tinh không vô hạn.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Như trống trận ngút trời ẩn chứa Long Uy cái thế, Cửu Đại Kim Cương Thiên Long lôi kéo Bá Vũ Điện ngang tàn hiện ra.
Lạc Nam dạo bước trên đỉnh Bá Vũ Điện, tà áo tung bay, chắp tay sau đít…
RẦM!
Chín con Kim Cương Thiên Long bá đạo cường hoành nghiền nát cả đường hầm truyền tống của Săn Ma Điện.
Chẳng thèm để ý đến Truyền Tống Trận làm cái thá gì, chúng nó lôi kéo Bá Vũ Điện của Lạc Nam băng qua vô tận tinh không, trực chỉ Săn Ma Điện.
“PHỐC!”
Chứng kiến tình cảnh như vậy, Nhị Nguyên Lão xém chút tức giận đến thổ huyết, trợn mắt há hốc mồm khi mất đi tung tích của Lạc Nam.
Nàng chỉ có thể quan sát Lạc Nam thông qua việc hắn sử dụng Truyền Tống Trận, bởi vì đây là chính tòa Truyền Tống Trận do nàng đích thân bố trí.
Nhưng tên khốn kiếp này bá đạo đến cực điểm, sau khi lợi dụng Truyền Tống Trận để nhìn thấu quỷ tích tìm đến Săn Ma Điện đã trực tiếp chọn lựa lối đi riêng, rời khỏi đường hầm truyền tống, tránh thoát khỏi cảm ứng của nàng.
Ngay cả công sức bố trí vài tòa Sát Trận của nàng cũng trở thành trò cười, bởi vì Lạc Nam căn bản không cần đi ngang qua.
ONG ONG…
Dưới thân lảo đảo, Nhị Nguyên Lão chỉ cảm thấy toàn bộ lãnh địa Săn Ma Điện bỗng nhiên kịch chấn.
Bên ngoài Truyền Tống Điện, thiên địa đột ngột nổ tung.
Một cái khe khổng lồ như miệng quái vật hiện lên giữa không gian.
Cửu Đại Kim Cương Thiên Long ngửa đầu gầm thét, lôi kéo Bá Vũ Điện ầm ầm nghiền nát không gian xuất hiện, từng đôi cánh lượn quanh trên bầu trời Săn Ma Điện tạo thành bóng râm khổng lồ như đêm tối.
Lạc Nam ngạo nghễ đứng thẳng trên đỉnh, dùng ánh mắt cao cao tại thượng nhìn xuống toàn bộ lãnh thổ Săn Ma Điện như Đế Quân đi tuần, thanh âm như sấm động cửu thiên:
“Côn Lôn Thiếu Chủ hàng lâm, đa tạ Săn Ma Điện tiếp đón nồng nhiệt!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.