Chương trước
Chương sau
“Chạy!”
Phàm Chính muốn đào tẩu càng nhanh càng tốt.
Không phải vì lão ham sống sợ chết, mà lão thừa hiểu rằng một khi rơi vào tay Săn Ma Điện, mọi thứ sẽ chấm dứt triệt để, nhất là sẽ liên lụy đến đám trẻ nhỏ vô tội đang ở trên lưng rùa.
Phàm Chính thà liều cái mạng già cũng không để kết cục như thế phát sinh…
“Phi Tốc!”
Miệng niệm Chú Thuật, vô cùng vô tận Phong Thiên Đế Lực gia trì vào cơ thể già nua, sau lưng Phàm Chính mọc lên một đôi cánh, tốc độ đẩy nhanh đến cực hạn, nhắm ngay một khe hở giữa vòng vây Chấp Pháp Săn Ma lao vọt ra.
Chú Thuật…đây là một loại Thuật cổ xưa đã thất truyền, có thể miệng niệm chú ngữ để thi thuật, tác động lên cơ thể của mục tiêu theo ý muốn người sử dụng.
Mặc dù không thể sánh bằng Kim Khẩu Ngọc Ngôn, Chú Thuật chỉ có thể tác động lên vật sống hoặc sự vật, vô pháp tác động đến cả quy tắc của thiên địa…
Mặc dù như vậy, Chú Thuật cũng hết sức bất phàm.
Tại Tiên Ma Cung năm đó, một vị tiền bối đức cao vọng trọng đảm nhiệm vai trò canh giữ bảo khố và cả thư viện của Tiên Ma Cung, tên gọi của hắn là Phàm Lão, là nhân vật hiếm hoi tinh thông Chú Thuật.
Mà Phàm Chính lại là truyền nhân trực hệ của Phàm Lão, vì vậy cũng nắm giữ Chú Thuật một cách lô hỏa thuần thanh, không để loại Thuật phi phàm này thất truyền tuyệt tích.
Bất quá lúc này đây, sau khi chứng kiến Phàm Chính sở hữu Chú Thuật, tham niệm bắt sống hắn của năm vị Thiên Đế bên phía Săn Ma Điện càng gia tăng.
Nếu có thể sở hữu được Chú Thuật, nội tình của Săn Ma Điện sẽ lại mạnh hơn một bậc.
Không có thời gian phẫn nộ vì Chấp Pháp Thống Lĩnh bị giết chết, Lục Nguyên Lão cùng Ngũ Nguyên Lão đồng loạt ra tay, nhắm ngay Phàm Chính hung hăng xuất thủ.
“Tuyệt Phong Trảm Ma!”
Bảy tầng Kiếm Vực và Sát Vực bùng phát trên lưỡi Kiếm, Lục Nguyên Lão áo bào tung bay, một kiếm sát phạt quyết đoán, tuyệt tình lạnh lẽo xuyên phá không gian, Kiếm Khí như hồng, tốc độ như gió hướng về bóng lưng Phàm Chính hung hăng trảm diệt.
“Toàn bộ lên cho lão phu!”
Cùng lúc đó, Ngũ Nguyên Lão uy nghiêm quát một tiếng.
RỐNG!
GÀO!
Hai âm thanh gầm thét dữ dội chấn nát không gian, từ bên trên vòng đeo tay của Ngũ Nguyên Lão có hai luồng ánh sáng khổng lồ lóe lên.
Ánh sáng tán đi, hiện ra hai tôn quái vật khổng lồ dữ tợn.
Một con Tinh Không Thú biến dị tu vi đạt đến Thiên Yêu Đế, dài hàng ngàn dặm, thân như Ngạc Ngư…đầu lại là Ngô Công, vô cùng dữ tợn.
Một con khác cũng là Tinh Không Thú đã sinh ra linh trí, như một con Vượn Trắng khổng lồ, thể phách như núi.
Hiển nhiên, Ngũ Nguyên Lão là một vị Ngự Thú Sư hàng thật giá thật, hơn nữa chiến thú mà hắn sở hữu đều thuộc dạng kinh người.
Theo mệnh lệnh của Ngũ Nguyên Lão.
Ngạc Ngư Ngô Công bằng vào tốc độ kinh khủng trườn lấy cơ thể khổng lồ, tinh không như đầm lầy, nó di chuyển với tốc độ khủng bố, hai cái nanh độc như lưỡi đao dài hàng trăm mét, hung tợn kẹp lấy Phàm Chính.
Cùng lúc đó, Tinh Không Vượn Trắng càng thô bạo hơn, nó vung nấm đấm nghiền nát cả không gian, tạo thành một đại môn khổng lồ bước vào.
Khi xuất hiện một lần nữa, vượn trắng đã ngăn cản phía trước của Phàm Chính, hai nắm đấm như cột chống trời từ trên cao đập xuống.
Ngũ Nguyên Lão đứng trên đỉnh đầu Tinh Không Bạch Viên chắp tay mà đứng, cao cao tại thượng nhìn lấy Phàm Chính như con mồi sắp sa bẫy, mọi thứ nắm giữ trong lòng bàn tay.
Đối mặt với các loại thế công hùng mạnh, sắc mặt Phàm Chính ngưng trọng chưa từng có.
Râu tóc bạc trắng tung bay, cuồn cuộn lực lượng trong cơ thể bị rút ra, miệng niệm Chú Thuật:
“Dịch Không!”
Tiếng nói vừa dứt, thân thể Phàm Chính biến mất tại chỗ, khi xuất hiện một lần nữa đã ở khoảng cách khá xa.
ĐÙNG!
Công kích của hai vị Nguyên Lão đánh trượt mục tiêu, nghiền nát không gian hành bình địa…
PHỐC!
Miệng phun máu tươi, liên tục thi triển Chú Thuật khiến Phàm Chính phản phệ nặng nề.
Mặc dù tu vi là Thiên Đế, nhưng một mình ông ta khó thể nào lấy một địch hai chống lại hai vị Nguyên Lão của Săn Ma Điện được.
Có thể trở thành Nguyên Lão, mỗi một người đều sở hữu chiến lực kinh thiên, Phàm Chính tự biết mình không chống nổi, quyết định chạy trốn, kéo dài thời gian để Công Chúa chi viện là thượng sách.
“Haha, sớm biết ý đồ của ngươi!” Ngũ Nguyên Lão cười lạnh nói:
“Nhưng muốn đào tẩu trước Tinh Không Thú, ngươi quá ngây thơ rồi!”
Bất chấp Phàm Chính vừa mới dịch không, hai con Tinh Không Thú thuận lợi như cá gặp nước truy sát mà theo.
Chúng nó là hai hảo thủ trong tay Ngũ Nguyên Lão, chiến lực đủ sức áp đảo Thiên Đế bình thường, lại tinh thông di chuyển trong tinh không, Phàm Chính muốn thoát được quả thật là người si nói mộng.
Trong lúc nhất thời, sắc mặt già nua trở nên khó coi đến cực hạn.

Bên kia chiến tuyến, nhóm người thần bí bị ba vị Trưởng Lão của Săn Ma Điện dẫn đầu hàng ngàn Chấp Pháp Săn Ma vây công.
Phía sau lớp Vô Tức Áo Choàng, biểu hiện của các nàng cũng trở nên nghiêm túc.
Không sai, nhóm người thần bí tìm đến Phàm Chính không phải ai khác, là tổ chức Nhẫn Giả dưới trướng Lạc Nam.
Lần này các nàng xuất động tổng cộng 5 người, gồm có Lệ Huân, Ỷ Vân, Trần Hồng Lệ, Cầm Thục Trinh, Đạm Đài Uyển…
Từ khi tiếp nhận nhiệm vụ, các nàng hành động một đường thuận lợi, ngay cả nhóm người Quân Trích Điệp, Sa Cao, Yêu Linh đều là do các nàng tìm kiếm trở về, không ngờ đến lượt Phàm Chính lại rơi vào phục kích của Săn Ma Điện.
Việc Săn Ma Điện biết trước Phàm Chính là truyền nhân của Tiên Ma Cung và lén lút mai phục nằm ngoài dự kiến và tin tức của các nàng.
Mà lúc này, ba vị Trưởng Lão bên phía Săn Ma Điện cũng biết nếu kéo dài khó tránh khỏi đêm dài lắm mộng.
“Đám người này vừa quỷ dị giống như Nhẫn Giả, lại có được khả năng như Ám Cổ Tộc đã thất truyền…thủ đoạn quỷ kế đa đoan, cần đánh nhanh thắng gọn!” Đại Trưởng Lão đề nghị nói.
“Không sai, xuất thủ đi!” Nhị Trưởng Lão gật đầu tán thành.
“Cần các ngươi nói?” Tam Trưởng Lão cười gằn một tiếng.
Vừa mới dứt lời, Tam Trưởng Lão đã thi triển thân pháp, độn thổ vào tinh không, giọng điệu trầm tháp quát:
“Vực Sâu Vạn Trượng!”
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Ngàn dặm không gian cấp tốc chấn động, vô số Thổ Thiên Đế Lực ào ào tiến ra và kết tụ, tạo thành một phạm vi địa hình giữa tinh không, đó là một cái vực sâu thăm thẳm với sức hút mãnh liệt kéo tất cả sinh mệnh tiến vào, vô pháp thoát thân.
Vực Sâu Vạn Trượng đem tất cả mọi người nhốt vào.
Tuy nhiên ở bên trong này, Tam Trưởng lão có thể tạo lợi thế cho đồng bọn và vây khốn địch nhân, ngăn cản chúng nữ bỏ trốn.
“Lão Tam làm tốt lắm!”
Nhị Trưởng Lão hài lòng gật đầu, ánh mắt uy nghiêm triệu hoán Lôi Đình, vô số Cửu Sắc Đế Lôi chiếu sáng vực thẳm, mênh mông cuồn cuộn bắt đầu oanh xuống đầu chúng nữ.
Bất quá vô cùng quỷ dị, một nhóm vài chục tên Chấp Pháp Săn Ma đang ở lân cận đột ngột phát rồ.
Bọn hắn biến cơ thể mình làm lá chắn, nhào đến trước mặt che chở cho nhóm người chúng nữ, không thèm để ý tính mạng.
BÙM BÙM BÙM…
Cửu Sắc Đế Lôi của Nhị Trưởng Lão hàng lâm, vài chục tên Chấp Pháp Săn Ma bị oanh sát thành cặn bã, chết đến không thể chết hơn được nữa…
“Chuyện gì xảy ra?” Sắc mặt ba vị Trưởng Lão trở nên phẫn nộ, hoàn toàn chẳng biết vì sao đồng bọn lại đột nhiên chết thay cho kẻ địch.
Cẩn thận đánh giá, lập tức liền phát hiện chỗ khác thường.
Chẳng biết từ bao giờ, bên trong hai mắt của một phần ba Chấp Pháp Săn Ma đang có mặt ở hiện trường trở nên trống rỗng vô thần, bên trong có một tia Hồn Lực màu đen kịch đang hiện hữu.
Chính tia Hồn Lực này đã bí mật khống chế số lượng lớn Chấp Pháp Săn Ma.
“Là kẻ nào?” Đại Trưởng Lão phẫn nộ gầm rống.
Người ra tay đương nhiên chính là Đạm Đài Uyển.
Công pháp của nàng tu luyện chính là Hắc Hồn Đế Kinh, có khả năng dung nhập Hắc Ám vào Linh Hồn bí mật công kích, khống chế những kẻ có Hồn Lực yếu hơn mình biến chúng thành khôi lỗi.
Chấp Pháp Săn Ma thực lực không tệ, nhưng chẳng có ai Hồn Tu sánh ngang một vị Địa Hồn Đế như Đạm Đài Uyển, trong vô thức đã bị nàng thu phục.
“Bạo!”
Nhận ra đối phương đã nhìn thấu thủ đoạn của mình, Đạm Đài Uyển trong mắt hiện lên một tia quả quyết, ra lệnh cho đám thuộc hạ ngưng tụ lực lượng trong đan điền, bắt đầu tự bạo.
Thoáng chốc, cơ thể của hàng trăm tên Chấp Pháp Săn Ma nhanh chóng phình to, sẳn sàng tạo thành vụ nổ khủng bố nhấn chìm tất cả.
Toàn trường trở nên hỗn loạn, vô số Chấp Pháp Săn Ma còn tỉnh táo muốn xoay người chạy trốn.
“Nằm mơ!”
Đại Trưởng Lão Săn Ma Điện uy nghiêm hừ một tiếng, hai tay điên cuồng kết ấn, miệng niệm khẩu quyết:
“Nghịch Đảo Thời Gian!”
Thời gian chi lực cuồn cuộn chảy ra, bao trùm toàn bộ Vực Sâu Vạn Trượng.
Trong ánh mắt mừng rỡ của phe cánh Săn Ma Điện, cơ thể đang phình to của đám Chấp Pháp Săn Ma trở nên thu nhỏ lại, thời gian đảo ngược về trước khi chúng bị Đạm Đài Uyển khống chế.
Nhưng làm như vậy, vô tình đã đem Vực Sâu Vạn Trượng của Tam Trưởng Lão thi triển hóa giải luôn rồi.
Nhân cơ hội đó, chúng nữ cùng lúc hành động.
Các nàng hòa mình vào Hắc Ám, tách ra các hướng khác nhau, hiển nhiên muốn phân tán sự tập trung của đối thủ.
Nào ngờ khóe miệng Nhị Trưởng Lão nở nụ cười gằn, áo choàng đang mặc trên người rời khỏi cơ thể bay lên thiên không.
PHẦN PHẬT…
Áo choàng lấy tốc độ khủng bố biến lớn che phủ không gian, ở rìa chiếc áo phủ xuống một lớp kết giới trong suốt kiên cố như tường thành, phong tỏa bốn phương tám hướng.
Chúng nữ sắc mặt trở nên khó coi, các nàng phát hiện mình bị kết giới này vây nhốt, chỉ khi phá nát nó mới có thể tiến ra.
Nhưng áo choàng này là một kiện Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo, muốn phá kết giới do nó tạo ra không phải đơn giản.
“Vô ích thôi, ở trong Già Thiên Kết Giới của Già Thiên Áo Choàng, các ngươi chẳng khác nào cá cắn câu!” Nhị Trưởng Lão lãnh đạm nói ra.
Để chuẩn bị cho kế hoạch vây bắt lần này, bọn hắn đã chuẩn bị vô cùng cẩn thận.
Nếu không phải sợ Tuế Nguyệt Nữ Đế đột ngột tập kích vào tổng bộ Săn Ma Điện, số lượng cường giả ra tay chỉ sợ còn nhiều hơn.
Mặc dù như vậy, Pháp Bảo được trang bị tận răng để đảm bảo kẻ thù không thể đào tẩu.
“Mọi chuyện nên chấm dứt!” Đại Trưởng Lão điềm nhiên nói ra.
Gia Tốc Thời Gian gia trì vào toàn thân, hắn như đi xuyên qua thực tại.
Trong lúc chúng nữ vẫn chưa kịp phản ứng, thân ảnh già nua của Đại Trưởng Lão đã xuất hiện trước mặt các nàng.
“Thời Gian Dòng Chảy!”
Đôi tay khô gầy cuồn cuộn thời gian chi lực chưởng ra, một khi kẻ địch không may trúng phải Thời Gian Dòng Chảy, tuổi tác của hắn sẽ cấp tốc trôi nhanh, trở nên già nua cằn cõi.
Chúng nữ sắc mặt ngưng trọng đến cực điểm, các nàng chưa có ai đột phá Thiên Đế, đối mặt với thế công này của Đại Trưởng Lão không cẩn thận sẽ phải trả giá.
Lệ Huân bất chợt tiến lên một bước, dùng thân mình cản lại cho chúng nữ.
“Haha, muốn hy sinh sao?” Đại Trưởng Lão hung hăng chụp tay lên cơ thể nàng.
Thoáng chốc, thân thể Lệ Huân biến dạng, hóa thành một gốc cổ thụ che trời.
“Cái quỷ gì?” Đại Trưởng Lão há hốc mồm kinh ngạc.
Thì ra thứ hắn chạm vào là một khúc gỗ, sau khi được Thời Gian Dòng Chảy tác động nó đã trưởng thành trở thành một cây đại thụ già nua.
“Chết!”
Chúng nữ đồng loạt thét lên, Phi Tiêu ẩn chứa kịch độc tầng tầng lớp lớp phóng ra, phô thiên cái địa bao trùm cơ thể Đại Trưởng Lão.
“Khốn nạn!”
Cảm nhận được độc tố nguy hiểm, Đại Trưởng Lão vội vàng lui bước, lạnh lùng nhìn lấy Lệ Huân:
“Dù ngươi là một nhẫn giả xuất chúng, thì việc lấy tu vi Địa Đế qua mặt Thiên Đế như ta cũng là hoang đường!”
“Ấy vậy mà lão phu không nhìn ra thủ pháp che mặt của ngươi, điều này khiến ta không thể không đem lòng suy đoán!”
“Lão đại, suy đoán gì?” Nhị Trưởng Lão cùng Tam Trưởng Lão tò mò hỏi.
“Kẻ này sở hữu Nhẫn Giả Vô Song Thể, chỉ có loại Thể Chất này mới có thể giúp Nhẫn Thuật của một Địa Đế qua mắt được Thiên Đế như lão phu!” Đại Trưởng Lão khẳng định nói.
“Nhẫn Giả Vô Song Thể?” Hai vị trưởng lão cùng nhau giật mình, Thể Chất này xếp hạng không thấp trên Đại Thể Bảng nha.
Chẳng trách bọn hắn hết lần này đến lần khác bị kẻ này qua mặt, thì ra là sở hữu thể chất đặc biệt, giúp uy lực của Nhẫn Giả gia tăng gấp nhiều lần.
“Ba chúng ta cùng nhau ra tay, giải quyết triệt để!” Đại Trưởng Lão trầm thấp nói.
“Được!” Hai vị Trưởng Lão đồng loạt gật đầu.
“Thời Gian Bất Động!” Đại Trưởng Lão triển lộ Thần Thông, đem thời gian xung quanh mấy người chúng nữ đông cứng lại, ngay cả cơ thể các nàng cũng bị ảnh hưởng.
"Haha, chết đi!”
Nhân cơ hội trời ban, hai tên Trưởng Lão một kẻ triệu hóa Lôi Kiếp, một kẻ ngưng tụ Thổ Hệ Đế Lực hóa thành hành tinh.
Hung hăng giáng xuống chúng nữ.
RĂNG RẮC…
Trong tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc, không gian đột ngột nứt ra.
Từ sâu bên trong đó, Trận Văn điên cuồng gào thét, một tòa Truyền Tống Trận cự đại hiện ra giữa chiến trường.
NGAO!
Tiếng gầm rống kinh thiên động địa, kiệt ngạo bất tuần xé rách cửu thiên từ trong Truyền Tống Trận ngạo nghễ mà ra.
Khi nghe thấy tiếng rống giận này, hai con Tinh Không Thú của Ngũ Nguyên Lão đang muốn tập kích Phàm Chính bỗng nhiên lùi bước, tràn đầy kiêng kỵ và đề phòng.
Bầu trời trở nên u tối, không gian ảm đạm, Ma Khí kinh thiên pha lẫn hung lệ khắp trời cuồn cuộn mà ra, khí tức tiêu cực khiến lòng người bất an…
Một con quái vật hình thể khổng lồ từ Truyền Tống Trận bước ra, thân như Mãnh Hổ, miệng như Kỳ Lân, đầu như Chân Long, trên lưng mọc lấy đôi cánh bằng thịt khổng lồ, tứ chi khủng bố đạp phá không gian, quanh thân có Ma Khí màu đỏ như máu uốn quanh…
Cảnh tượng như ngày tận thế…
Mà khi chứng kiến hình dáng con quái vật này, hai vị Nguyên Lão của Săn Ma Điện co rụt đồng tử, kinh hãi hét ầm lên:
“Làm sao có thể? Ma Thú Cùng Kỳ!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.