Chương trước
Chương sau
“Tốt, thăm dò Nghịch Long!”
Thiên Xu Thiên Đế cao giọng nói:
“Nếu không thể bắt được đám tay chân, vậy chúng ta trực tiếp nhắm vào kẻ đầu đàn!”
“Nói không tệ…” Chúng cường giả gật đầu tán thành.
Đặc biệt là sau khi từ miệng Long Ngạo Thiên biết được tu vi của Nghịch Long ở thế hệ này vẫn còn chưa cao, cả đám đang hận không thể lập tức bóp chết hắn từ trong trứng nước.
Sắc mặt nghiêm nghị, Thiên Xu Nhị Lão một lần nữa trở về tư thái trang nghiêm bên trên tế đàn…
Lại tiếp tục cầm lấy Mai Rùa, từng đồng xu cổ kính được lấy ra rồi lại nhét vào bên trong.
Thiên Xu Thiên Đế cắn nhẹ đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu vào mai rùa để gia tăng khả năng liên thông giữa mình và nó…
“Kích hoạt tế đàn toàn diện!” Thiên Xu Thiên Đế trầm giọng nói.
“Hiểu!” Nhân Xu Địa Đế hai tay điên cuồng kết ấn.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Tám thanh cột trụ khổng lồ sáng lên, vạn tinh chiếu rọi tạo thành một biển sao đầy trời vô cùng thâm ảo, Tinh Thần Lực được dẫn động hàng lâm mà xuống, tràn vào cơ thể Nhân Xu Địa Đế.
Nhân Xu Địa Đế một tay đặt lên bả vai Thiên Xu Thiên Đế, đem Tinh Thần Lực truyền qua mãnh liệt.
Cảnh tượng lúc này là biển sao truyền năng lượng xuống tám thanh cột trụ, tám thanh cột trụ hội tụ vào cơ thể Nhân Xu Địa Đế, mà Nhân Xu Địa Đế lại chạm vào bả vai để truyền sang Thiên Xu Thiên Đế, Thiên Xu Thiên Đế lại tiếp tục truyền qua mai rùa.
Toàn trường lúc này cảm giác được, giữa Vạn Tinh Tế Đàn, Thiên Xu Nhị Lão và Mai Rùa đã hòa làm một thể…
Bọn hắn như một đại trận diễn toán thiên cơ huyền ảo khó lường, không ít người trong lòng hoảng hốt, bởi vì bọn hắn vậy mà sinh ra lo lắng và sợ hãi sẽ bị nhìn thấu suy nghĩ và những chuyện xấu xa mà bản thân đã từng làm.
Trước mặt Thiên Xu Nhị Lão lúc này, bọn hắn dường như bị lột đến trần trụi, không gì có thể che giấu được.
Cảm giác này khiến toàn trường vô cùng vui mừng, bởi vì bọn hắn tin rằng lần này Thiên Xu Nhị Lão sẽ thành công, bói ra thân phận thật sự của Nghịch Long cũng như vị trí ẩn nấp của hắn.
Thiên Xu Thiên Đế vẫn khép hờ hai mắt, miệng niệm chú ngữ chỉ một mình hắn nghe được, hai tay lắc nhẹ mai rùa đều đặn, thanh âm đồng xu ngân vang như từng hồi trống vang vọng khắp mọi ngõ ngách vũ trụ.
“Nghịch Long đã thức tỉnh ở thế hệ này…”
Chỉ nghe Thiên Xu Thiên Đế lẩm bẩm, hai mắt chậm rãi mở ra, nhìn thẳng vào bên trên mai rùa.
Không gian vặn vẹo, hư ảnh của một thiếu nữ khuynh quốc khuynh thành, có khí khái anh tư như nữ tướng chậm rãi hiện lên.
“Nàng là Long Khuynh Thành, nữ nhi của Nghịch Long Đế…” Thiên Xu Thiên Đế từng câu từng chữ chậm rãi vang lên, truyền vào tai toàn thể đám đông đang có mặt:
“Vị trí hiện tại không cụ thể, đã tách biệt với thế giới bên ngoài, chứng minh Long Khuynh Thành đang ở tiểu thế giới nào đó…”
Toàn trường giật mình, Long Ngạo Thiên càng là chắp tay cảm khái:
“Không hổ danh là Thiên Xu nhị lão, nhanh như vậy đã tìm ra thân phận và tung tích của Long Khuynh Thành, nàng ta quả thật là nữ nhi của Long Nghịch, nhưng không phải Nghịch Long duy nhất ở thế hệ này, vẫn còn một tên khác đã liên thủ cùng Long Khuynh Thành!”
“Khoan đã…” Kim Ô Tộc Trưởng nhíu mày bất mãn nói:
“Ngạo Thiên huynh, Long Khuynh Thành là nghiệt chủng của Long Nghịch, ngươi vì sao nhận nàng làm nữ nhi, lại còn để nàng đảm nhiệm trọng trách Đại Công Chúa Long Tộc?”
Nghe lời chất vấn của Kim Ô Tộc Trưởng, toàn trường giật mình nhìn sang Long Ngạo Thiên, ánh mắt trở nên đầy ý vị.
Đúng nha, ngươi nuôi dưỡng Long Khuynh Thành với mục đích gì?
“Hì hì, hỏi Long Tộc Trưởng làm gì, nhờ Thiên Xu Nhị Lão thăm dò ý đồ của hắn chẳng phải là ra rồi sao?” Lạc Kỳ Nam bất chợt lên tiếng cười nói.
Long Ngạo Thiên trong lòng thầm mắng một tiếng, nghiêm túc nói ra:
“Chút chuyện nhỏ mà thôi, đừng khiến Thiên Xu Nhị Lão hao tổn lực lượng thăm dò, ta tự mình trả lời cho các vị biết là được!”
Long Ngạo Thiên lên tiếng thở dài, sắc mặt hiện lên vẻ thương cảm, ánh mắt nhìn xa xăm, bộ dạng như có nỗi khổ tâm và đau đớn, giọng điệu trầm thấp lặng lẽ nói ra:
“Long Nghịch tuy làm nhiều chuyện sai trái, nhưng hắn dù sao cũng từng là huynh đệ vào sinh ra tử của ta!”
“Long Khuynh Thành là nữ nhi của hắn, ta cũng xem nàng như nữ nhi của mình!”
“Long Nghịch có tội nhưng Long Khuynh Thành vô tội, mẫu thân nàng là Long Liên trước đây khi sinh ra nàng cũng đã bí mật phong ấn huyết mạch Nghịch Long của nàng để qua mắt ta, vì thế ta chỉ cho rằng Khuynh Thành là Chân Long, không ngần ngại xem nàng như con ruột, thậm chí giao phó thân phận Đại Công Chúa Long Tộc cao quý!”
“Không ngờ gần đây Long Khuynh Thành lấy cớ ra ngoài tuyên chiến Côn Lôn Thiếu Chủ, thực chất là bí mật cùng Nghịch Long liên thủ nhằm phản bội Long Tộc chúng ta, còn thành công thức tỉnh huyết mạch bị phong ấn!”
“Việc này khiến ta cực kỳ đau lòng, gần đây ăn ngủ không yên, nếu sớm biết kết cục như thế năm đó đã tự tay hủy diệt huyết mạch Nghịch Long của nàng!”
Lời nói của Long Ngạo Thiên tràn đầy chua chát và day dứt, mang theo cảm xúc rung động lòng người, phối hợp với diện mạo bi thương khiến người khác vô thức tin là sự thật.
“Haizz, tộc trưởng đại nghĩa, chúng ta bội phục không thôi!” Long Ngạo Hải cùng Long Ngạo Thắng cảm động lau nước mắt, lao đến cho Long Ngạo Thiên một cái ôm ấm áp.
Lạc Nam khóe miệng co giật, trong lòng cuồng mắng: “Móa, con hàng này diễn còn siêu hơn cả ta!”
Toàn trường hai mặt nhìn nhau, chúng cường giả đâu có ngu mà dễ dàng tin tưởng Long Ngạo Thiên diễn kỹ.
Cả đám thầm nghĩ chính ngươi hại chết Long Nghịch chứ ai, hảo tâm nuôi dưỡng nữ nhi của hắn mới là quỷ a.
Bất quá tất cả đều tán đồng cách nói của Long Ngạo Thiên, sợ rằng nếu để Thiên Xu Nhị Lão tiếp tục bói toán nguyên nhân nuôi dưỡng Long Khuynh Thành thật thụ của hắn sẽ tiêu hao lực lượng, ảnh hưởng không tốt đến việc dò xét thiên cơ về Nghịch Long.
Trước hết tìm ra Nghịch Long, chuyện của Long Ngạo Thiên sẽ giải quyết sau.
Nghĩ đến đây, cả đám chắp tay nói:
“Mong Thiên Xu Nhị Lão tiếp tục dò xét tên Nghịch Long đồng bọn của Long Khuynh Thành!”
“Tốt!”
Thiên Xu Thiên Đế nhẹ gật đầu, tiếp tục nhắm lại đôi mắt…
LENG KENG…LENG KENG…LENG KENG…
Đồng xu lại ngân vang, hư ảnh Long Khuynh Thành chậm rãi biến mất.
Không biết qua bao lâu sau, Thiên Xu Thiên Đế nhíu lấy chân mày, bản năng và trực giác của một người nắm giữ Thiên Cơ khiến hắn cảm thấy bất an mơ hồ…
“Nhân Xu, đệ có cảm giác được gì không?” Thiên Xu Thiên Đế nhàn nhạt truyền âm hỏi.
“Không có a, chỉ là tung tích tên Nghịch Long này dường như khó tìm hơn một chút!” Nhân Xu Địa Đế có chút kiêu ngạo đáp:
“Nhưng như thế mới có tính khiêu chiến…”
“Haha!” Thiên Xu Thiên Đế trong lòng cười nhạt, sắc mặt lấy lại vẻ tự tin.
Xem ra lâu ngày không diễn toán đại sự khiến bản năng có chút lo lắng vô cớ rồi.
Từ khi xuất đạo đến nay, số lần gặp nguy hiểm trong lúc dò thám thiên cơ của mình chỉ đếm được trên đầu ngón tay, hơn nữa mỗi lần chỉ bị thương nhẹ, chậm rãi bế quan điều tức một thời gian là khỏi hắn.
Khả năng và bí quyết thăm dò Thiên Cơ của Thiên Xu Tông đã thuộc dạng đứng đầu vũ trụ, mượn Tinh Thần Lực của vô số ngôi sao, để bọn chúng thay người diễn toán gánh vác phần lớn phản phệ mang đến, lại thêm mỗi khi diễn toán, người nắm giữ Thiên Cơ sẽ tự xem mình là khí vận, hòa nhập cùng thiên địa trở thành nhất thể, từ đó lấy tư cách Thiên Cơ nhìn Thiên Cơ, không còn là một người ngoại lai có ý đồ nghịch thiên phạm thượng.
Lại thêm trước mặt hầu hết cường giả hàng đầu vũ trụ, nếu dừng tay lúc này chẳng phải làm mất mặt Thiên Xu Tông hay sao?
Thiên Xu Thiên Đế khôi phục quyết tâm, động tác lắc lư mai rùa trong tay càng thêm mãnh liệt, miệng niệm khẩu quyết nhanh hơn.
RĂNG RẮC…
Hắn không hề biết rằng, mỗi một lần mai rùa của hắn lắc lư lên xuống, bên ngoài hư không lại có hàng trăm ngôi sao cùng lúc nổ tung.
Đây là khi ngôi sao thay Thiên Cơ Thiên Đế gánh vác phản phệ thông qua bí quyết dò xét Thiên Cơ của Thiên Xu Tông.
LENG KENG…
RĂNG RẮC…
LENG KENG…
RĂNG RẮC…
LENG KENG…
RĂNG RẮC…
Đồng xu nhẹ lắc, hàng trăm ngôi sao phá toái thành hư vô.
Lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần.
“Không xong!” Sắc mặt Nhân Xu Địa Đế bỗng nhiên đại biến: “Vì sao Tinh Thần Lực trở nên suy yếu đến như vậy?”
Thiên Xu Thiên Đế đầu đầy mồ hôi, nhưng lại không thể mở miệng, hắn đã bị Thiên Cơ khóa chặt, phóng lao phải theo lao, lúc này cưỡng ép tách ra chính là thân tẫn đạo tiêu.
“Tập trung tinh thần, tiếp tục thoi diễn!” Ý niệm vừa sinh, Nhân Xu Địa Đế đã hiểu rõ.
Nhưng cảnh tượng tiếp theo lại khiến toàn trường kinh hoàng.
Ánh sáng của biển sao giữa trời dập tắt, toàn bộ ngôi sao tan thành tro bụi.
ĐÙNG!
Tám thanh cột trụ phá toái, Vạn Tinh Tế Đàn nổ tung.
“Đại…ca…” Nhân Xu Địa Đế chưa kịp nói hết câu, một luồng phản phệ chi lực hung hăng hàng lâm mà xuống.
PHỐC!
Mưa máu ngập trời, cảnh tượng thảm thiết.
“Không!” Thiên Xu Thiên Đế tê tâm liệt phế rống to, hung hăng ném đi mai rùa nhưng lại phát hiện mình suy yếu đến mức không thể động đẩy nổi dù chỉ là một đầu ngón tay.
Chẳng biết từ bao giờ, mái tóc vốn đã bạc trắng của hắn rơi rụng đến sợi cuối cùng, vài chiếc răng lần lượt rớt xuống, làn da nhăn nhúm khô gầy khó thể hình dung, tuổi thọ trôi qua không gì cản nổi.
Chỉ trong chưa đầy một hơi thở, Thiên Xu Thiên Đế hóa thành một bộ khô lâu.
KENG KENG…
Mai Rùa rơi xuống đất, vô số vết nứt lan tràn như mạn nhện.
Khô lâu của Thiên Xu Thiên Đế tiếp tục hóa thành tro cốt đầy trời, một ngọn gió nhẹ nhàng thổi qua phiêu lãng trong không khí.
Tĩnh…
Toàn trường lâm vào bầu không khí tĩnh lặng đến đáng sợ…
“Con mẹ nó!” Lạc Nam nhảy dựng lên, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn ngập trời.
Hắn vốn chỉ cho rằng Thiên Xu Nhị Lão cùng lắm chỉ trọng thương, thậm chí mất tu vi, nào đâu ngờ bọn hắn đón nhận cái kết bi thảm đến như vậy?
Một kẻ bạo thể, một kẻ hóa thành tro tàn…ngay cả Linh Hồn cũng không được siêu thoát.
Chẳng lẽ phản phệ mà Cấm Kỵ mang đến đã kinh khủng đến mức độ này rồi sao?
Lạc Nam không thể lý giải nổi.
Phải biết hỗ trợ Thiên Xu Nhị Lão còn có bí quyết độc môn của Thiên Xu Tông, dùng biển sao gánh vác hậu quả, lại thêm Vạn Tinh Tế Đàn là Đế Cấp Pháp Bảo hỗ trợ, lẽ ra đâu phải nhận kết cục kinh khủng như vậy?
Mọi thứ diễn ra thật sự quá nhanh, chỉ vài hồi lắc lư mai rùa, biển sao hàng vạn nổ tung toàn diện, sau đó đại họa hàng lâm, Thiên Xu Nhị Lão hoàn toàn không kịp phản ứng.
Đừng nói là bọn hắn, ngay cả những cường giả có mặt ở hiện trường, không một ai lường trước được việc này, cũng không một ai có thể cứu viện.
Chỉ khi bọn hắn định thần trở lại, bi thảm đã thành.
Toàn trường đưa mắt nhìn nhau, phát hiện khuôn mặt của tất cả đồng loạt trắng bệch.
Long Ngạo Thiên thân thể run lẩy bẩy, một cảm giác hoang đường đến khó tin dâng tràn, trái tim như bị ai đó hung hăng bóp chặt, không dám tin vào những gì đã xảy ra.
Thứ gì càng không thể lý giải càng dễ dàng khiến lòng người bất an.
Lần đầu tiên trong đời, đáy mắt Long Ngạo Thiên hiện ra tia hoảng sợ…
Nhưng càng nhiều hơn…chính là lăng lệ.

Cùng khoảng thời gian, ở một số nơi trong vũ trụ.
Tuế Nguyệt Cung.
Tuế Nguyệt Nữ Đế chắp tay lặng lẽ, chỉ một đạo bóng lưng cũng đủ khiến thời không phai mờ, vạn vật trong trời đất, mênh mông hoàng vũ, ức vạn tinh thần vinh hạnh được trở thành một phần tô điểm cho sự cao quý thiên thành, phong hoa tuyết nguyệt của nàng.
Nhìn biển sao phá toái ở phía xa xăm, hai ngôi sao trong giới Thiên Cơ rơi rụng, thanh âm phiêu phiêu hòa vào không gian, lại chỉ có một mình nàng nghe được:
“Không ngờ hai vị kia cũng ra tay…nam nhân này nhân duyên vẫn luôn không tệ a…”

Thiên Địa Hội.
Một gian Đạo Đài lơ lửng giữa đêm đen, phía dưới là Bát Quái Trận Pháp và Âm Dương Đồ xoay tròn kịch liệt, từng luồng…từng luồng khí vận mờ mịt khó dò như sương mù trôi nổi…
Bên trên Đạo Đài, một ông lão dáng vẻ thấp lùn khoanh chân ngồi xếp bằng, trong ánh mắt hiện lên vẻ kinh nghi bất định, trong miệng thì thào:
“Kẻ này rõ ràng là nhân vật nằm ngoài khí vận, dù không có lão phu ra tay thì Thiên Xu Nhị Lão cũng vô pháp diễn toán được hắn!”
“Bất quá Hội Trưởng đã có lệnh, hắn liên quan mật thiết đến an nguy sinh tử của vị kia, lão phu không thể không xuất thủ…”
“Lại thêm hai vị kia, Thiên Xu Nhị Lão à…âm tào địa phủ cũng không có chỗ cho các ngươi rồi…”

Cổ Việt Tộc.
Nhà tranh vách lá, Bụt ung dung rót một tách trà thư thái thưởng thức, trước mặt là một phiến thời không vô định đang chậm rãi khép lại.
Nếu như kịp thời nhìn vào, ngươi sẽ chấn kinh phát hiện phiến thời không vô định kia chiếu rọi cảnh tượng hàng vạn ngôi sao vụn vỡ, Tinh Thần Lực hóa thành hư vô, sau cùng là Thiên Xu Nhị Lão nghênh đón kết cục bi thảm…
“Thiên Xu ơi Thiên Xu, các ngươi cả đời lấy thăm dò Thiên Cơ làm kiêu hãnh, lại quên một đạo lý quan trọng…”
“Thích nhìn Thiên Cơ của người khác, lại không xem kết cục của chính mình…”
“Đáng tiếc…đáng tiếc…lão phu chỉ định cảnh báo những kẻ đui mù một chút mà thôi…”
“Dù sao từ cổ chí kim, lão phu chỉ từ người hắn nhìn ra một tia hy vọng thay đổi ván cờ…”
Giọng điệu nhẹ nhàn tùy ý, Bụt phất óng tay áo đứng lên, mặt già hiện lên nét mừng:
“Không uổng phá lệ một lần, gặp Tộc Trưởng nhận tội vậy!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.