Chương trước
Chương sau
“Hửm? Ngươi có thể làm gì ta?”
Thiên Đế nhìn Lạc Nam bằng ánh mắt chế nhạo.
Bạo Loạn Luân Hồi Vực cực kỳ nguy hiểm, nhờ có lộ tuyến di chuyển của Lạc Nam nên cả hai người đều không sao.
Nhưng chính bản thân hắn cũng không dám động thủ ra tay, vì sợ sẽ làm vô số vòng xoáy hư không loạn lưu và lỗ hổng luân hồi thay đổi quỷ tích, tác động đến toàn bộ hoàn cảnh, khi đó dù là Thiên Đế cũng sẽ bị nghiền nát.
Chẳng lẽ Lạc Nam dám ra tay với hắn?
Nghĩ đến Lạc Nam có Không Gian Pháp Bảo, Thiên Đế lạnh lùng nói:
“Đừng tưởng rằng sau khi chiến đấu ngươi có thể trốn vào Không Gian Pháp Bảo, bởi vì Bạo Loạn Luân Hồi Vực sẽ cuốn trôi, thậm chí là nghiền nát cả Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo!”
“Không cần ngươi quan tâm!” Lạc Nam nở nụ cười quỷ dị, Bá Lực ngưng tụ trong lòng bàn tay, hướng về Thiên Đế tung ra Bá Lực Chưởng.
“Ngươi điên rồi!” Thiên Đế sắc mặt đại biến, không ngờ đến Lạc Nam vậy mà chơi lớn đến như vậy.
Chiến đấu trong hoàn cảnh như thế này, quả thật là cửu tử nhất sinh.
Bất quá, hắn cũng không thể để Bá Lực Chưởng oanh tạc chính mình được.
Vì vậy chỉ đành cắn răng, tung ra một quyền mang theo Chiến Vực, muốn đánh tan Bá Lực Chưởng.
Nhưng mà ngay khoảnh khắc này, Cấm Kỵ Chi Nhãn của Lạc Nam mở ra:
“Bẻ Cong Không Gian!”
Hắn cưỡng ép bẻ cong cả không gian bên trong hiểm địa, hành vi này vô cùng nguy hiểm, bởi vì không gian nơi này không giống bên ngoài, có vô số mảnh vỡ không liền nhau tạo thành, muốn bẻ cong nó độ khó sẽ rất lớn.
Linh Hồn của Lạc Nam đau nhứt đến mức gầm lên, nhưng kế hoạch của hắn đã thành công.
Bẻ Cong Không Gian khiến Bá Lực Chưởng thay đổi quỷ đạo, không bắn thẳng vào Thiên Đế nữa, ngược lại là bắn vào vùng không gian dưới chân hắn.
ẦM ẦM ẦM…
Bá Lực Chưởng oanh tạc vào, trực tiếp khiến một vùng không gian xung quanh Thiên Đế phát nổ trong ánh mắt ngơ ngác của hắn.
Chưa dừng lại ở đó, Lạc Nam vẫn liên tục tung ra Bá Lực Chưởng xẹt ngang mặt Thiên Đế, đem toàn bộ những nơi mà hai người đã đi qua bắn phá, quấy tung lên.
Chỉ trong khoảnh khắc, Bạo Loạn Luân Hồi Vực chấn động, một nhóm Hư Không Loạn Lưu rít gào hút sạch Bá Lực Chưởng của Lạc Nam vào trong, Lỗ Hổng luân hồi cũng bị kéo đến.
Tất cả lộ tuyến mà Lạc Nam và Thiên Đế đã đi qua bị biến dạng, xóa sạch vết tích.
“Mau dừng tay cho bổn Đế!” Thiên Đế hai mắt muốn lòi ra, ngửa đầu gầm rống:
“Ngươi điên rồi, hủy sạch lộ tuyến, ngươi làm sao có thể ra ngoài?”
Thiên Đế cảm thấy Lạc Nam lên cơn tâm thần, hắn làm sao có thể hành động như vậy?
Lý do mà Thiên Đế không động thủ với Lạc Nam, chính là sợ lực lượng công kích sẽ thay đổi những lộ tuyến an toàn mà hai người đã từng đi qua, sau đó không còn đường nào khác để rời khỏi Bạo Loạn Luân Hồi Vực khi mọi chuyện đã kết thúc.
Nhưng mà Lạc Nam hành động trái ngược hoàn toàn với lo lắng của hắn, đem tất cả những lộ tuyến kia phá hủy rồi.
Bây giờ không gian thay đổi, lộ tuyến biến dạng, làm sao còn đường ra ngoài?
Chẳng lẽ muốn cả đời bị giam cầm trong Bạo Loạn Luân Hồi Vực sao?
Lạc Nam lại không thèm để ý.
Hắn kích hoạt Vạn Cổ Bất Hủ Thân, một đường tiếp tục lao xuống theo những lộ tuyến phía trước còn chưa bị phá hủy, vừa di chuyển vừa hướng về phía sau tung Bá Lực Chưởng.
Hiển nhiên, Lạc Nam muốn xóa sạch những lộ tuyến ít huy hiểm, để Thiên Đế phải đối mặt với Bạo Loạn Luân Hồi Vực, bị không gian nghiền chết, bị lỗ hổng luân hồi hút vào, hoặc tệ nhất là bị nhốt vào nơi này vĩnh viễn.
Bất quá, mọi thứ không đơn giản như tưởng tượng của Lạc Nam.
Khi Bá Lực Chưởng đánh ra, cả không gian bên cạnh hắn cũng đang bị tác động dẫn đến nguy cơ tứ phía.
Vô số hư không loạn lưu nghiền ép Lạc Nam, nhưng hắn vẫn dựa vào Vạn Cổ Bất Hủ Thân cố gắng chống lại.
Nếu không có Vạn Cổ Bất Hủ Thân, chỉ sợ ngay lập tức hắn sẽ bị nghiền thành bánh thịt.
Nguy hiểm thì nguy hiểm, Lạc Nam quyết tâm tiêu diệt Thiên Đế bằng mọi giá.
“Ngươi chết không yên lành!” Thiên Đế phẫn nộ đến tròng mắt muốn nứt ra.
Lạc Nam điên cuồng và liều lĩnh ngoài tưởng tượng của hắn, tiểu tử này muốn một mạng đổi một mạng sao?
Hành vi của Lạc Nam thật sự đã thành công, lộ tuyến mà hắn đi qua…Thiên Đế chưa kịp theo đuổi đã bị Bá Lực Chưởng phá hủy.
Lúc này không còn lộ tuyến để đuổi theo, Thiên Đế bắt đầu phải đối mặt với sức ép điên cuồng của Bạo Loạn Luân Hồi Vực.
PHỐC!
Phun ra một ngụm máu, lục phủ ngũ tạng muốn rối loạn.
“Đáng hận, ngươi đã muốn chết…Bổn Đế chẳng lẽ sợ ngươi?”
Thiên Đế cũng là nhân vật kiêu hùng, một tên tiểu bối như Lạc Nam còn dám chơi, hắn sao lại không dám?
Nghĩ đến đây, không giữ lại chút lực lượng nào.
Thiên Đế bạo phát cả Thất Tầng Chiến Vực và Chấp Chưởng Càn Khôn, tạm thời bảo vệ cơ thể khỏi các hiểm nguy, một Chưởng toàn lực hướng Lạc Nam oanh tạc.
Lạc Nam hít sâu một hơi, Thông Đạo Na Di mở ra…
Cấm Kỵ Chi Nhãn đổ máu, hắn cưỡng ép dùng Thông Đạo Na Di đem một Chưởng kinh khủng này thu vào.
Rất nhanh, lối ra của Thông Đạo được mở tại sau lưng Thiên Đế, một chưởng của Thiên Đế từ đó lao ra, oanh vào lưng hắn.
ĐÙNG!
Toàn thân Thiên Đế chấn động, bất quá Thất Tầng Chiến Vực và Chấp Chưởng Càn Khôn không phải ăn chay, giúp hắn thành công chống cự trước công kích của chính mình.
Liên tục va chạm, Bạo Loạn Luân Hồi Vực không ngừng run lên, các mảnh vỡ không gian trôi nổi đan xen, di chuyển liên tục, không gian loạn lưu mới lần lượt được sinh ra.
Toàn bộ lộ tuyến mà Thiên Cơ Bảng cung cấp trước đó đã bị đảo lộn.
Lúc này, ngay cả Lạc Nam cũng không còn biết đâu mà lần.
Nhưng không…hắn vẫn còn cách ứng phó.
Cắn răng nuốt vào một bình Tẩy Hồn Thủy để cầm cự, phối hợp với Hồn Nguyệt Ánh điều động Linh Hồn, Ôn Hồn Liên hoạt động điên cuồng.
Lạc Nam liên tục mở ra Cấm Kỵ Chi Nhãn, kích hoạt Dò Thám Tương Lai để nhìn phương hướng di chuyển kế tiếp của mình.
Nhờ có Dò Thám Tương Lai, hắn biết những nơi nào nếu mình đặt chân vào sẽ có kết cục thê thảm, vì lẽ đó lựa chọn những nơi ít nguy hiểm nhất hành tẩu, mượn nhờ Vạn Cổ Bất Hủ Thân chống đỡ.
Khác với Lạc Nam, Thiên Đế không có Dò Thám Tương Lai, hắn muốn đuổi theo Lạc Nam nhưng liên tục bước nhầm vào những nơi hung hiểm.
Phốc!
Vô tình đạp chân vào một chỗ có vài ngàn cái Hư Không Loạn Lưu chồng chất, thân thể Thiên Đế xuất hiện vô số vết thương, Ngân giáp trên thân vỡ vụn.
Vừa mới ngạnh kháng thoát ra, Thiên Đế lại xui xẻo bước vào một vùng thời gian hỗn loạn, khiến tuổi thọ của hắn trôi qua như nước, chỉ trong một nhịp thở đã tốn gần vạn năm tuổi.
“Lạc Nam, bổn Đế và ngươi không đội trời chung!”
Thiên Đế thở hồng hộc, một ngụm Bàn Đào Quả được hắn lấy ra ăn vào.
Lợi dụng nguồn năng lượng khổng lồ từ Bàn Đào Quả khôi phục phần nào tuổi thọ cũng như vết thương trên cơ thể.
Mà ở phía trước, Lạc Nam cũng đang hốc vào Tẩy Hồn Thủy để có thể duy trì trạng thái Dò Thám Tương Lai.
Hai người vẫn giữ một khoảng cách, điên cuồng đánh ra công kích về phía đối phương.
Tình cảnh khốc liệt đến cực điểm, sơ sẩy một chút sẽ thiệt mạng.
Theo thời gian, Lạc Nam có ưu thế…bởi vì Bàn Đào Quả dù lợi hại đến mấy, cũng không thể liên tục trợ giúp Thiên Đế khôi phục vết thương khi hắn nhiều lần rơi vào chỗ nguy hiểm.
“Là ngươi ép ta!”
Đến bước đường này, Thiên Đế làm ra hành vi điên cuồng vượt khỏi khả năng suy nghĩ của Lạc Nam.
Chỉ thấy hắn vung tay, một nhóm hàng trăm tên Thiên Binh Thiên Tướng xuất hiện.
Thiên Đế điều khiển Thiên Binh Thiên Tướng, xem bọn chúng như chốt thí mở đường, ra lệnh cho bọn hắn di chuyển theo các phương hướng khác nhau, tìm ra chỗ an toàn để mình di chuyển.
“AAAAAAAA”
“KHÔNG….”
“Thiên Đế cứu thuộc hạ!”
“Nơi này là đâu…”
“RỐNG!”
Liên miên bất tuyệt, âm thanh hét thảm của Thiên Binh Thiên Tướng không ngừng vang lên.
Bọn chúng kẻ thì bị Không Gian Loạn Lưu nghiền nát, kẻ thì lập tức bị sức ép không gian ép dẹp, kẻ thì rơi vào vòng xoáy luân hồi tăm tối, kẻ lại rơi vào nơi thời gian gia tốc, tiêu hao sạch sẽ tuổi thọ hóa thành đám xương khô mục nát.
Nhưng cũng có tên may mắn tìm ra lộ tuyến an toàn, Thiên Đế thấy vậy bèn đi theo.
Đáng tiếc, vừa mới an toàn được vài bước, tên Thiên Binh Thiên Tướng tiếp tục gặp thảm trạng.
Thiên Đế mặt không biểu tình, lại triệu hồi vài trăm Thiên Binh Thiên Tướng, tiếp tục hy sinh dò đường.
Để đuổi kịp Lạc Nam, trong vòng chưa đầy một phút, số lượng Thiên Binh Thiên Tướng chết đi lên đến nửa vạn người, tiếng oán than vang vọng toàn bộ Bạo Loạn Luân Hồi Vực.
Cấm Kỵ Chi Nhãn nhỏ máu, Lạc Nam đè nén đau nhứt, lạnh lùng nhìn Thiên Đế:
“Ngươi quá mức tàn nhẫn! bọn hắn đều là thuộc hạ trung thành của ngươi!”
“Là ngươi ép bổn Đế tàn nhẫn!” Thiên Đế không quan tâm cười, đường hoàng nói:
“Chờ bổn Đế thành công giết ngươi, xem như báo thù cho bọn hắn!”
“Haha, vô liêm sĩ!” Lạc Nam giận quá hóa cười.
Nhìn thấy Thiên Đế đuổi theo mình ngày càng gần, lại tiếp tục triệu hoán một nhóm ngàn tên Thiên Binh Thiên Tướng.
Lạc Nam ánh mắt lóe lên tia điên cuồng, một kiện Pháp Bảo xuất hiện trong tay.
ĐINH!
Chuông ngân ầm vang khắp Bạo Loạn Luân Hồi Vực, toàn bộ hiểm địa như phát rồ dội ngược trở lại, thế giới như đến ngày tận thế.
“Con mẹ mày…” Thiên Đế hai mắt muốn nứt, không nhịn được buông lời thô tục.
Bởi vì Pháp Bảo mà Lạc Nam lấy ra chính là Không Động Chuông.
Lắc Không Động Chuông trong Bạo Loạn Luân Hồi Vực, có thể thấy hắn điên đến mức nào.
ĐINH ĐINH ĐINH ĐINH ĐINH…
Tiếng chuông khủng bố mỗi khi vang lên, vô số mảnh vỡ không gian phản chấn trở lại.
PHỐC!
Như pháo hoa nở rộ, hàng ngàn Thiên Binh Thiên Tướng chưa kịp dò đường đã hóa thành bọt máu.
Tiếng chuông vẫn tiếp tục oanh tạc đến Thiên Đế, dưới tầng tầng không gian tại nơi đây gia trì, Không Động Chuông trở nên nguy hiểm hơn bao giờ hết.
Thiên Đế cũng không dám chống cự, đành phải triệu hồi một vạn Thiên Binh Thiên Tướng đem mình vây thành hình vòng cung để bảo vệ bản thân.
PHỐC…
Lại là một đợn pháo thịt, tất cả Thiên Binh Thiên Tướng đồng loạt tan biến.
Cuộc chiến giữa hai người nhưng lại tổn thất vô số sinh mệnh…
“Ta thà giết bọn hắn cũng không để bọn hắn làm chốt thí cho ngươi!” Lạc Nam cười gằn nhìn Thiên Đế.
PHỐC!
Hắn đột ngột phun ra một ngụm máu, Bất Hủ Kinh Văn trên người ảm đạm không ánh sáng.
Hiển nhiên hành vi lắc Không Động Chuông trong Bạo Loạn Luân Hồi Vực, chính hắn cũng bị hoàn cảnh nơi này phản phệ nặng nề.
“Ngươi chết chắc rồi!”
Thiên Đế dùng ánh mắt như nhìn thằng ngu xem lấy Lạc Nam, mà hắn cũng đang thở hổn hển, Thất Tầng Chiến Vực bị nghiền nát chỉ còn lại ba tầng.
Nhưng Thiên Đế nhận ra Lạc Nam cũng sắp nỏ mạnh hết đà, không còn Vạn Cổ Bất Hủ Thân, tiểu tử này lấy gì chống lại lực ép xung quanh?
RỐNG!
Trong lúc Thiên Đế tưởng Lạc Nam sẽ chết chắc, thì một tiếng Long Ngâm như đến từ khai thiên ích địa thức tỉnh.
“Nghịch Long Chiến Thân!”
Lạc Nam ngửa đầu gầm thét.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Nghịch Long Chiến Thân gia trì quanh thân, như một bộ chiến giáp bất khả xâm phạm màu tử hắc bao trùm lấy Lạc Nam.
Tròng mắt của Thiên Đế co rút vào, ngửa đầu gầm rống:
“Làm sao có thể?”
Hắn như chứng kiến ác mộng bậc nhất thế gian, nhịp tim đập lên dữ dội chưa từng có, vô tận hoảng sợ từ xa xăm kéo về, xém chút nữa hồn phi phách tán.
Nghịch Long? Đây là Nghịch Long?
Từng chiến cùng Nghịch Long Đế, Thiên Đế quá hiểu sự khủng bố của trạng thái Nghịch Long Chiến Thân này.
Năm đó, hắn vô pháp xuyên qua dù chỉ là một miếng vảy rồng.
Có câu nói, lịch sử là do kẻ thắng viết ra.
Cổ tịch của Vũ Trụ ghi ghép Thiên Đế từng chiến cùng Nghịch Long Đế, là nhân vật có thể cầm chân Nghịch Long.
Nhưng rất nhiều người đâu biết rằng, sở dĩ Thiên Đế có thể cầm cự trước mặt Nghịch Long Đế…
Là nhờ chiến thuật biển người mà hắn vừa sử dụng.
Bồi dưỡng thật nhiều Thiên Binh Thiên Tướng, hạ lệnh cho bọn hắn vây công Nghịch Long Đế, nếu chống đỡ không nổi thì tự bạo oanh tạc, xếp thành tường thịt ngăn cản thế công.
Thiên Đế đứng sau Thiên Binh Thiên Tướng yểm trợ, không ngừng ngưng tụ Quân Vực và Chiến Vực gây rắc rối cho Nghịch Long.
Mỗi lần thành công cầm cự trước thế công của Nghịch Long Đế, Thiên Binh Thiên Tướng tổn thất đâu chỉ hàng vạn?
Nếu không có Bàn Đào Thụ trợ giúp, Thiên Đế vĩnh viễn cũng không thể bồi dưỡng ra số lượng lớn Thiên Binh Thiên Tướng như vậy, càng vĩnh viễn không đủ tư cách đứng trước mặt Nghịch Long Đế.
Nhưng lịch sử đâu thèm quan tâm sống chết của đám Thiên Binh Thiên Tướng giống như chốt thí kia?
Lịch sử chỉ ghi chép rằng Thiên Đế thành công ngăn cản thế tiến của Nghịch Long Đế mà không nhắc đến hàng triệu Thiên Binh Thiên Tướng hóa thành vong hồn, khiến uy danh của Thiên Đế càng thêm hiển hách.
Trong mắt thế nhân, Thiên Đế là Thống Quân Sư, Thiên Binh Thiên Tướng cũng là một phần lực lượng của hắn, tận dụng để chống lại Nghịch Long Đế đâu có sai?
Nhưng nếu xét theo một nghĩa khác, mỗi lần Thiên Đế chiến cùng Nghịch Long Đế đều là hình thức vây công, lấy vạn quân đối chiến một người, sao có thể coi là đơn đấu?
Có thể nói, Nghịch Long Đế là một trong những nhân vật khiến Thiên Đế kiêng kỵ bậc nhất, sợ rằng ngày nào đó nếu Thiên Binh Thiên Tướng của mình chết sạch, lấy gì ngăn cản Nghịch Long Đế nữa đây?
Cũng may, Nghịch Long tử vong trước khi ngày đó tiến đến.
Ấy vậy mà lúc này, Nghịch Long Chiến Thân từ trên người Lạc Nam hiện ra?
Lại liên tưởng đến thân phận Tiên Ma Cung trước đó của hắn, Thiên Đế trong lòng dâng lên cảm giác bất an cực độ, bởi vì lúc này Nghịch Long Chiến Thân được 44 đường Hồng Hoang Tiên Văn, kết hợp Bá Y gia trì, miễn cưỡng bảo vệ được Lạc Nam trong hoàn cảnh khắc nghiệt.
“Khốn kiếp!” Thiên Đế hít sâu lấy lại bình tĩnh, căm hận ngút trời:
“Ngươi là quái thai thì đã sao? ngay cả Nghịch Long Đế thật sự còn vẫn lạc, ngươi là cái thá gì?”
Nói xong, năm vạnThiên Binh Thiên Tướng được hắn triệu hồi, bất chấp có người liên tục bị Không Gian nghiền nát hóa thành thịt vụn.
“Thất Tầng Quân Vực!” Thiên Đế uy nghiêm thét gào, bản lĩnh Thống Quân Sư mở ra.
“Chiến…chiến…chiến!”
Trước sức mạnh của Thiên Đế, năm vạn Thiên Binh Thiên Tướng ngưng tụ Quân Vực tạm thời bảo vệ cơ thể trước sức ép không gian, nhờ đó điên cuồng lao đến Lạc Nam.
“Tự Bạo!”
Thiên Đế cười gằn ra lệnh.
Không phải chiến, mà là Tự Bạo.
Thiên Đế biết thủ đoạn thông thường rất khó phá nát Nghịch Long Chiến Thân, vì lẽ đó hạ lệnh tất Thiên Binh Thiên Tướng tự bạo.
Muốn kéo Lạc Nam chôn vùi bên trong Bạo Loạn Luân Hồi Vực.
“SÁT!” Năm vạn Thiên Binh Thiên Tướng như phát rồ, thật sự điên dại lao đến Lạc Nam, lực lượng trong đan điền bắt đầu kích nổ.
Chưa dừng lại ở đó, Thiên Đế lại triệu hồi thêm năm vạn Thiên Binh Thiên Tướng làm là chắn thịt bốn phía xung quanh để bảo vệ mình.
Chỉ cần Lạc Nam chết, hắn sẽ lập tức đoạt sạch tài sản trên người Lạc Nam, sau đó dùng năm vạn Thiên Binh Thiên Tướng còn lại giúp mình rời khỏi Bạo Loạn Luân Hồi Vực.
Để tiêu diệt Lạc Nam và thành công đào thoát, Thiên Đế quyết đoán hy sinh hơn 10 vạn Thiên Binh Thiên Tướng, cũng là toàn bộ quân số mà hắn mang theo bên người.
Một kế hoạch mà theo Thiên Đế là hoàn mỹ nhất lúc này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.