Chương trước
Chương sau
“Thân thể tổn thương không quá nặng, chủ yếu là suy nhược sau các lần bùng phát vượt qua giới hạn!”
Tử Yên quan sát hiện trạng của Lạc Nam, Tử Khí luồn lách dò xét thương thế của hắn, nàng hít sâu nói:
“Linh Hồn tổn thương nặng hơn nhiều, tán loạn và rạn nứt, ngay cả Nguyệt Ánh tỷ tỷ cũng đã hôn mê sâu!”
“Mau! Ta có Bất Tử Dược Thủy và Tẩy Hồn Thủy hộ thân, nhanh rót cho hắn!” Hoàng Y Thiền gấp gáp, lấy ra hai cái bình ngọc.
Mỗi nữ nhân của Làng Nhất Thế đều được Lạc Nam chu đáo trang bị Bất Tử Dược Thủy và Tẩy Hồn Thủy, nhằm phòng ngừa những tình huống bị thương khác nhau mà có thể kịp thời trị liệu.
Mộng Chi Tiên tách miệng Lạc Nam ra, Hoàng Y Thiền đem hai loại nước rót vào.
Rất nhanh đã có công hiệu, tình huống thân thể cải thiện, Sinh Mệnh Huyền Mộc cùng Niết Bàn Linh Thủy vô thức vận chuyển, vô số các vết thương khép lại nhanh chóng.
Hoàng Y Thiền hai tay bao phủ Quang Minh, rột rửa sạch sẽ máu tươi trên cơ thể hắn, dáng vẻ anh tuấn đường hoàng lại hiện ra.
Chỉ bất quá, làn da trắng nhợt cùng chân mày nhíu chặt cho thấy tình hình linh hồn của hắn vẫn chưa ổn định.
“Tẩy Hồn Thủy không có tác dụng?” Tam nữ biểu lộ đầy lo lắng.
“Trước đó hắn đã sử dụng Tẩy Hồn Thủy một lần, nhưng sau vẫn cố chấp liều lĩnh dùng Thần Thông đưa Siêu Việt Đế Cấp Vũ Kỹ đến tương lai, bị phản phệ vô cùng nghiêm trọng!” Từ trong người Lạc Nam, tàn hồn xinh đẹp tuyệt trần của Bắc Cung Hàm Ngọc xuất hiện, nàng nghiêm túc đánh giá nói:
“Tẩy Hồn Thủy công dụng chính vẫn là thanh tẩy tạp chất trong linh hồn, trị thương chỉ là phụ trợ, lúc này nó không có tác dụng quá lớn…”
Lạc Kỳ Nam cùng Loan Loan thấy Bắc Cung Hàm Ngọc đột nhiên xuất hiện, hai đôi mắt tròn xoe chớp chớp, bị dung nhan của nàng làm cho kinh diễm, không tưởng tượng nổi baba còn mang theo tàn hồn của một nữ Thiên Đế trên người.
“Vậy phải làm sao?” Mấy nữ Tử Yên chân mày nhíu chặt, các nàng biết Bắc Cung Hàm Ngọc là một vị Thiên Đan Đế hàng thật giá thật, nàng đã nói Tẩy Hồn Thủy vô hiệu, chứng minh nó thật sự không hữu dụng trong tình huống này.
“Đơn giản nhất là dùng một lá Cửu Diệp Liên Hoa, nhưng như vậy quá mức lãng phí, nếu để hắn biết được chắc chắn sẽ đau lòng, tiếc đứt ruột!” Bắc Cung Hàm Ngọc ung dung mở miệng:
“Một cách khác là ưu tiên phải cứu Hồn Nguyệt Ánh tỉnh lại!”
“Hồn Nguyệt Ánh gắn kết linh hồn với Lạc Nam, nàng lại là Hồn Đế…chỉ cần nàng tỉnh lại và khôi phục, sẽ có thể ôn dưỡng và trị liệu linh hồn của Lạc Nam từ bên trong!”
“Nhờ Hàm Ngọc tỷ tỷ mau cứu tỉnh Hồn Nguyệt Ánh!” Tam nữ cầu khẩn nói.
“Muốn tỉnh lại Hồn Đế đã trọng thương như Nguyệt Ánh phải có Đế Hồn Đan!” Bắc Cung Hàm Ngọc kiến nghị nói:
“Nguyên liệu luyện chế Đế Hồn Đan trong Linh Dược Điền có đầy đủ, chỉ cần ta mượn thể xác của người sở hữu Hỏa Hệ Thuộc Tính bắt đầu quá trình luyện đan, tin chắc sẽ luyện chế ra!”
Mấy nữ chưa kịp mừng, đã thấy Tiểu Kỳ Nam nhảy dựng lên, đầy vui vẻ nói:
“Chỗ của ta có Đế Hồn Đan !”
Nói xong, nàng phất tay, một cái bình ngọc xuất hiện.
Chúng nữ trợn mắt há hốc mồm, chỉ thấy trong bình ngọc là lít nha lít nhít hơn chục viên Hồn Đế Đan trong suốt óng ánh, ẩn chứa Hồn Lực cực kỳ kinh khủng và tinh khiết, dù còn nằm trong bình vẫn lan tràn ra khí tức dễ chịu khiến linh hồn thư thái không thôi.
“Cái này…” Mộng Chi Tiên cười khổ: “Không hổ là Đế Nữ Tuế Nguyệt Cung, Đế Hồn Đan một lần mang hơn chục viên…”
Tử Yên với Hoàng Y Thiền cũng chép miệng, Lạc Kỳ Nam thật sự quá giàu…
“Đế Hồn Đan này…” Ánh mắt Bắc Cung Hàm Ngọc lấp lóe, nàng đưa tay tiếp nhận một viên từ trong bình ngọc, cẩn thận quan sát một hồi, hứng thú hỏi:
“Đế Hồn Đan này ở đâu mà có?”
“Là các dì luyện chế cho ta a…” Lạc Kỳ Nam thành thật nói: “Ngoài Đế Hồn Đan, ta còn được các dì cho vài chục loại Đế Đan khác nhau để phòng thân, số lượng hơn trăm viên thì phải!”
“Các dì…” Mộng Chi Tiên ba nữ đưa mắt nhìn nhau, trong lòng âm thầm ngưng trọng.
Các nàng đối với từ “dì” này vô cùng mẫn cảm a…
Đã được Tiểu Kỳ Nam xưng là dì, vậy quan hệ của mấy nữ nhân đó đối với Lạc Nam không cần nói cũng biết.
Mà có thể luyện chế Hồn Đế Đan, chắc chắn là nhân vật cấp bậc Đan Đế.
Nữ nhân chưa lộ diện của hắn mỗi người đều khủng bố như vậy sao?
Chẳng biết vì sao, Tử Yên mấy nữ trong lòng cảm giác một cổ áp lực vô hình, sợ mình quá mức thua kém các tỷ muội.
“Các dì đó của ngươi thiên phú rất tốt…” Bắc Cung Hàm Ngọc tán thưởng không thôi nói:
“Đế Hồn Đan này hầu như không có tạp chất, độ cô đọng nguyên liệu hoàn mỹ, hơn nữa còn sinh ra Đan Vân, ở trong đồng cấp cũng là Đế Đan hàng đầu…”
Dựa vào tầm mắt và kiến giải của một vị Thiên Đan Đế, nàng nhận ra thủ pháp để luyện chế đám Đế Hồn Đan này có phần quen thuộc, chính là học từ Đan Đế Chân Giải của nàng…nhưng bên trong đó vẫn có những cải tiến riêng biệt hiệu quả, mang theo dấu ấn của mỗi vị Đan Sư khác nhau.
“Các dì của ngươi có ít nhất ba vị Đan Đế…” Bắc Cung Hàm Ngọc cười nói.
“Dì thật là lợi hại!” Lạc Kỳ Nam sùng bái gật đầu, không nghĩ đến vị tàn hồn tỷ tỷ chỉ nhìn qua đám Đế Hồn Đan đã đoán được số người luyện chế ra chúng.
“Ta có ba người dì là Luyện Đan Sư, dì Mộng Cơ, dì Diễm Cơ, dì Thanh Tuyền…” Lạc Kỳ Nam tự hào kể ra.
“Không tệ…” Bắc Cung Hàm Ngọc gật đầu: “Rất muốn được nhìn thấy các nàng…”

“Thật tốt quá…có sẳn Đế Hồn Đan, không cần làm phiền Hàm Ngọc tỷ tỷ luyện chế!” Mộng Chi Tiên vui vẻ, vội vàng nhận Đế Hồn Đan từ Lạc Kỳ Nam, bỏ vào miệng Lạc Nam.
Vừa vào trong miệng Lạc Nam, Đế Hồn Đan đã hóa thành một cổ Hồn Đế Lực tinh khiết cuồn cuộn như sóng thần, dung nhập vào linh hồn hắn.
Được cung cấp Hồn Lực khổng lồ, Hồn Nguyệt Ánh chỉ cảm thấy toàn thân thoải mái dễ chịu, từ trong cơn mê mang mở đôi mắt ra...
“Vẫn còn chưa đủ, thêm hai viên…” Bắc Cung Hàm Ngọc ước tính nói.
Mộng Chi Tiên gật đầu, lại cho Lạc Nam nuốt vào hai viên Đế Hồn Đan.
Những Hồn Lực tinh khiết này như muốn bùng nổ, toàn bộ được Hồn Nguyệt Ánh hấp thu…
Tu vi Hồn Đế của nàng thức tỉnh, khí sắc khuynh quốc khuynh thành trở về, hướng chúng nữ ân cần truyền âm:
“Đa tạ các tỷ muội…”
“Là công lao của Tiểu Kỳ Nam!” Mấy nữ cùng nhau mỉm cười, nhẹ nhàng thở phào.
“Dì Ánh, baba ta giao lại cho dì!” Tiểu Kỳ Nam nhu nhuận nói.
“Yên tâm, chàng không sao…” Hồn Nguyệt Ánh nghiêm túc gật đầu, tập trung quan sát tình huống trong đan điền của Lạc Nam.
Thông thường, Lạc Nam những lúc bị thương Linh Hồn sẽ được Hồn Đỉnh chậm rãi bổ sung Hồn Lực, Ôn Hồn Liên và Diệt Hồn Liên cứu trị lấy hắn.
Nhưng trong trận Khảo Nghiệm vừa rồi, Hồn Đỉnh đã bùng phát tất cả lực lượng để ngăn cản 33 tôn Khôi Lỗi Hồn Đế oanh tạc, đã tiêu hao cạn kiệt Hồn Lực rồi.
Mà trong thiên địa vốn không có lực lượng linh hồn một cách tự nhiên để Hồn Đỉnh có thể hấp thụ như các Đỉnh khác.
Vì lẽ đó, để trợ giúp Lạc Nam, cách đơn giản nhất chính là khôi phục lại Hồn Đỉnh.
Nghĩ đến đây, Hồn Nguyệt Ánh trong mắt hiện lên vẻ nhu tình.
Nàng không chút chần chờ, thả người tiến vào trong Hồn Đỉnh.
Sau đó, thân thể nàng cấp tốc phân giải, hóa thành vô cùng vô tận Hồn Lực tinh khiết tràn lan, như cùng Hồn Đỉnh dung hợp thành một.
ONG ONG ONG ONG…
Cảm nhận được sự gia nhập của Hồn Nguyệt Ánh, Hồn Đỉnh như các Đỉnh khác thèm muốn Dị Vật, mà nó thì đang tham lam Dị Hồn.
Không có sự áp chế của Lạc Nam, Hồn Đỉnh điên cuồng xoay tròn, bắt đầu quá trình luyện hóa Hồn Nguyệt Ánh.
Hồn Nguyệt Ánh tự nguyện trở thành một phần gắn kết vĩnh thế với Lạc Nam, trở thành một nữ nhân sống trong đan điền của hắn, trở thành Hồn Linh của Hồn Đỉnh, giống với Hỏa Nhi, Quang Nhi, Độc Nhi…chúng nữ.
Mà theo sự quyết đoán của Hồn Nguyệt Ánh, Hồn Đỉnh như nắng hạn thấy mưa rào, ánh sáng chói lọi tỏa ra.
Hồn Đỉnh chính thức được phục sinh, kích thước điên cuồng gia tăng, Hồn Lực ầm ầm như thác đổ.
Tu vi Hồn Tu của Lạc Nam lấy tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy, cấp tốc đề thăng.
Hồn Tôn Trung Kỳ…Hồn Tôn Hậu Kỳ…Hồn Tôn Viên Mãn…
Dừng ở Hồn Tôn Viên Mãn!
Mặc dù Hồn Nguyệt Ánh là một Hồn Đế, năng lượng của nàng có thể giúp những Hồn Tôn bình thường trực tiếp thành Đế sau khi hấp thụ.
Nhưng Lạc Nam thì khác, bởi vì Bất Hủ Diễn Sinh Kinh yêu cầu quá cao, năng lượng để đột phá của hắn luôn cần nhiều hơn người đồng cấp, vì thế sau khi luyện hóa Hồn Nguyệt Ánh, hắn chỉ đến Hồn Tôn Viên Mãn mà thôi.
Nhưng đừng tưởng như vậy là thiệt thòi, Hồn Tôn Viên Mãn như Lạc Nam có thể diệt sát Hồn Đế thông thường trong khoảnh khắc đấy.
Hồn Nguyệt Ánh như một thiên thần bay trong Hồn Đỉnh, áo dài trắng muốt tung bay, thả người ngồi lên miệng đỉnh, cùng tất cả các tỷ muội Ám Nhi, Quang Nhi, Phong Nhi…chào hỏi, môi xinh nở nụ cười mãn nguyện.
Hồn Đỉnh phục hồi, Ôn Hồn Liên cùng Diệt Hồn Liên toàn diện vận chuyển, Hồn Lực lan tràn khắp cơ thể và linh hồn của Lạc Nam, tất cả vết thương nơi linh hồn khôi phục với tốc độ khủng bố như chưa từng tồn tại.
Làn da của Lạc Nam lấy lại huyết sắc, chân mày giãn ra, sướng khoái lan tràn khắp cơ thể.
Lấy lại tiềm thức, đôi mắt như kiếm lóe sáng mở ra, uy nghiêm bắn ra bốn phía.
Đập vào mắt hắn là năm khuôn mặt tuyệt mỹ như tiên, Lạc Nam nhếch miệng cười tà:
“Tại hạ lạc vào chốn bồng lai rồi sao?”
“Hừ, liều lĩnh như vậy, lỡ có mệnh hệ gì ta làm sao dám nhìn mặt mấy người Thương Lan tỷ tỷ!” Hoàng Y Thiền oán trách trừng mắt.
“Haha, khảo nghiệm mà thôi…Tre tiền bối sao có thể để ta xảy ra chuyện?” Lạc Nam mỉm cười tự tin.
“Được rồi, mau cảm tạ Nguyệt Ánh, nhờ có nàng ấy mà ngươi nhân họa đắc phúc!” Mộng Chi Tiên khéo hiểu lòng người nói.
Lạc Nam giật mình, lúc này mới phản ứng kịp tu vi Hồn Tu của mình đại tăng.
Vội vàng quan sát tình hình trong đan điền, phát hiện Hồn Nguyệt Ánh đã tự động cùng Hồn Đỉnh dung hợp, chủ động hiến dâng cho hắn luyện hóa.

“Nguyệt Ánh…nàng…” Lạc Nam cảm động đến rối tinh rối mù
“Dù sao cả đời cũng là Hồn Hậu của chàng, kết cục như thế này đối với thiếp đã là hoàn mỹ nhất!”
Hồn Nguyệt Ánh ôn nhu.

Vạn Yêu Thánh Địa…
“Cửu tỷ, ngươi cảm thấy sao về lời của con heo?” Tôn Hầu Tử một mặt trầm tư ngồi dưới chân núi, lẩm bẩm như đang độc thoại một mình.
Từ khi Hắc Trư rời đi, hắn đã ngồi ở chỗ này liên tiếp mấy ngày…
Hồi lâu sau, có tiếng thở dài truyền lại theo gió, thanh âm chỉ có một mình Tôn Hầu Tử nghe được:
“Trư đệ mặc dù háo sắc vô sĩ, nhưng tính cách của hắn đều được tất cả chúng ta tán thành, những chuyện trọng đại như vậy hắn không dám nói bừa…có thể tin tưởng!”
“Nhưng ta vẫn luôn cảm thấy khó tin…” Tôn Hầu Tử vò đầu bức tai: “Nghịch Long…làm sao có thể ở trên cơ thể của một nhân loại!”
“Tạm gác lại chuyện hắn có phải Nghịch Long hay không, những thứ hắn biểu hiện ở Thiếu Đế Chi Chiến đã đủ khiến một số lão quái vật động tâm rồi!” Thanh âm mềm mại pha lẫn sự nghiêm túc:
“Thậm chí có thể nói, Nghịch Long chỉ là để phụ trợ thêm cho sức mạnh của hắn mà thôi!”
Tôn Hầu Tử trầm mặc, mặc dù không muốn thừa nhận Nghịch Long bị hạ thấp như vậy, nhưng hắn lại không thể không công nhận lời của Cửu tỷ là đúng…
Nghịch Long Đế mặc dù cũng có rất nhiều thủ đoạn mạnh mẽ khác, nhưng Nghịch Long Huyết vẫn là chủ chiến lực của hắn.
Còn Lạc Nam thì khác, dù không có Nghịch Long…hắn vẫn khủng bố.
Tôn Hầu Tử nhớ đến lần luận bàn với Lạc Nam, mặc dù khi đó mình chưa kịp làm nóng người, nhưng Lạc Nam cũng ẩn giấu sức mạnh của Nghịch Long.
“Nếu hắn toàn diện bung sức, không biết sẽ đạt đến mức nào…” Tôn Hầu Tử nảy sinh hứng thú, chiến ý trào dâng.
Thật kỳ lạ, một tên tiểu tử chưa thành Đế lại có thể khiến hắn sinh ra chiến ý.
“À, Cửu Tỷ ngươi khôi phục từ khi nào? làm sao khôi phục trở lại?” Đột ngột, Tôn Hầu Tử xoay chuyển chủ đề hỏi.
Nói thật, nếu không phải lần này Cửu Tỷ dùng Thần Thức để theo dõi Thiếu Đế Chi Chiến, Tôn Hầu Tử còn không biết nàng đã khôi phục tu vi, trở lại thành Thiên Yêu Đế cấp bậc cường giả.
“Hắn đưa đến cho ta một ít thứ…có thứ trợ giúp ta khôi phục!” Cửu Thánh Chủ thản nhiên thừa nhận.
“Hắc hắc, tên tỷ phu này của ta đồ tốt thật nhiều, cũng rất nghĩa khí…” Tôn Hầu Tử đầy vui vẻ.
Cửu Thánh Chủ im lặng, không thèm tiếp tục nói chuyện.
Tôn Hầu Tử lăn lộn trên mặt đất, đầy mặt hâm mộ:
“Nếu ta có thể thành Thiên Yêu Đế thì tốt…”
“Móa, đám lão quái vật khốn kiếp, sợ lão Tôn thành Thiên có thể một gậy nện chết các ngươi nên dùng đám nhỏ uy hiếp ta!”
“Với chiến lực của lão tôn, một khi thành Thiên Yêu Đế sẽ là biến số khó lường, đám quái vật không biết xấu hổ như các ngươi chắc chắn sẽ liên thủ loại bỏ, không để biến số được sinh ra!”
Cửu Tỷ vốn là Thiên Yêu Đế bị trọng thương nên thụt lùi tu vi, khi khôi phục trở lại không gây ra động tĩnh gì, chỉ cần nàng ẩn giấu là không ai biết được.
Nhưng Linh Minh Thạch Hầu hắn thì khác, đã đủ điều kiện đột phá hơn vạn năm, lại phải áp chế xuống.
Bởi vì một khi hắn tiến thêm một bước, động tĩnh kinh người…đám lão quái kia chắc chắn cảm ứng được ngay tức khắc.
“Cảm giác thật sự…quá mức khó chịu!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.