Chương trước
Chương sau
“Theo trẫm lên chiến xa quay về Hoàng Cung!”
Nữ Hoàng phân phó nói.
RỐNG!
Tám thanh âm gầm thét vang lên, đám Yêu Đế Tinh Không Thú một lần nữa kéo lấy chiến xa, do tứ đại Cung Nữ điều khiển vọt đến trước mặt hai người.
Lạc Nam quan sát tám con Tinh Không Thú, chỉ thấy chúng nó toàn thân đầy rẫy vết thương, có con tứ chi què quặt, khí tức cũng suy yếu hơn rất nhiều so với lúc đầu.
Hiển nhiên, sau một trận đại chiến với đám Tiên Đế dưới trướng Thiết Đế, tám con Tinh Không Thú cũng trọng thương không hề nhẹ.
Cũng may với thể phách cường đại của Tinh Không Thú, bọn chúng mới có thể kéo dài mạng sống đến lúc này.
Lạc Nam nhìn thấy có chút không đành lòng để chúng nó tiếp tục kéo xe, mỗi một con Tinh Không Thú đạt đến Yêu Đế thu phục không hề dễ dàng, trong trận chiến này bọn chúng cũng góp công rất lớn.
Nghĩ đến đây, hắn từ trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra tám viên Tiên Đan siêu to khổng lồ, mỗi một quả lớn bằng quả bóng.
Trong ánh mắt kỳ dị của đám người, hướng về tám con Tinh Không Thú ném đến.
Khiến Lạc Nam âm thầm ngạc nhiên chính là, tám con Tinh Không Thú chẳng hề bị Tiên Đan khổng lồ hấp dẫn, trái lại dùng ánh mắt hỏi ý nhìn về phía Nữ Hoàng.
Côn Lôn Nữ Hoàng bình thản gật đầu cho phép, lúc này bọn chúng mới hé miệng nuốt trọn tám viên Tiên Đan vào trong miệng, ngửa đầu nuốt chửng.
Tiên Đan vừa vào trong miệng, máu tươi đang chảy cuồn cuộn của bọn chúng dừng lại, vết thương có dấu hiệu kết vảy.
Mặc dù vẫn còn trọng thương, nhưng đã qua khỏi cơn nguy hiểm.
“Lão phu lần đầu tiên nhìn thấy Liệu Thương Đan khổng lồ như vậy!” Minh Đế không nhịn được cảm thán nói ra.
“Ta cũng thế, mặc dù chỉ là Tôn Cấp Đan Dược, nhưng công hiệu mà một viên Tiên Đan khổng lồ như thế mang đến có thể sánh ngang với phục dụng hàng trăm viên cùng cấp!” Vô Đế gật đầu tán thành.
Cả đám dùng ánh mắt cổ quái nhìn Lạc Nam, thầm nghĩ tên này còn cất chứa bao nhiêu thủ đoạn?
Bọn hắn xin thề, chưa từng nhìn thấy một kẻ dưới ngàn tuổi nào có nhiều bản lĩnh như vậy.
Trong lúc nhất thời, tứ đại Địa Đế thậm chí còn nghĩ với những thứ mà Lạc Nam lấy ra, bối cảnh sau lưng của hắn có khi không kém, thậm chí còn vượt trội hơn Đế Thiên Côn Lôn của bọn hắn.
Tên này chạy đến cạnh tranh vị trí Thiếu Chủ để làm gì?
Mặc dù thắc mắc, nhưng bọn hắn không dám hỏi, bởi vì bọn hắn tin tưởng Nữ Hoàng sẽ tự mình cân nhắc, không cần đến bọn hắn để tâm.
RỐNG!
Tám con Tinh Không Thú toàn thân sảng khoái, gầm lên một tiếng, dùng ánh mắt thân cận nhìn lấy Lạc Nam.
Lạc Nam tấm tắt kêu kỳ lạ: “Nữ Hoàng có thủ đoạn bồi dưỡng Tinh Không Thú thật đặc biệt!”
Thông thường, Tinh Không Thú tính cách táo bạo, linh trí cực kỳ thấp, khiến bọn nó lộ ra những cảm xúc nhân tính hóa và trí khôn như vậy quả thật không phải chuyện dễ dàng.
Hiển nhiên Nữ Hoàng có biện pháp nào đó thu phục Tinh Không Thú, còn gia tăng linh trí của bọn chúng.
“Một chút thủ đoạn mà thôi!” Côn Lôn Nữ Hoàng bình thản nói.
Phía sau lớp Kim Quang che mặt, khóe môi hoàn mỹ của nàng nhẹ nhàng cong lên, có thể khiến tiểu tử giàu như Lạc Nam kinh ngạc, nàng cảm thấy có đôi chút thành tựu.
Lạc Nam đưa tay vuốt vuốt đầu của đám Tinh Không Thú, lắc đầu nói:
“Bọn nó cần dưỡng thương, không tiện kéo xe…”
“Với thân phận của Nữ Hoàng, phải có Chiến Xa đưa đón!” Tứ đại Cung Nữ giải thích.
Lạc Nam gật gật đầu, với tốc độ của một Thiên Đế, chỉ thoáng nháy mắt là có thể trở về Cung Điện, nhưng thân phận của Nữ Hoàng cần phải thống ngự chiến xa, được Đại Đế hộ tống…
Đây là lễ nghi và uy nghiêm của người đứng đầu một giới.
“Tiểu tử thúi, còn chưa chính thức trở thành Thiếu Chủ đã muốn kháng lệnh trẫm?” Nữ Hoàng trừng Lạc Nam một cái.
Lạc Nam vuốt vuốt mũi lắc đầu, nhếch miệng cười: “Chỉ là muốn mời Nữ Hoàng đi cùng xe với ta!”
Đám người hai mặt nhìn nhau, chỉ thấy Lạc Nam phất tay một cái.
NGAO!
Theo một loạt tiếng Long Ngâm gầm rống vang trời, Ngũ Long Đế Cung hào hoa, khí phách, oai phong lẫm liệt sừng sững trước mặt đám người.
“Đây là…” Tứ đại Cung Nữ toàn thân chấn động, tứ đại Địa Đế cũng giật nảy mình.
Ngũ đại Kim Cương Long Cốt lôi kéo cung điện như Hoàng Kim đúc thành, hiện hữu giữa chiến trường hoang tàn, khí thế trực tiếp nghiền ép đám Tinh Không Thú đang trọng thương, cảnh tượng quá mức kích thích thị giác.
Mặc dù xét về chiến lực, có thể Ngũ Long Cốt sẽ không sánh bằng tám con Tinh Không Thú đạt đến Yêu Đế.
Nhưng chỉ nhìn vẻ bề ngoài, sự xa hoa và tráng lệ của Ngũ Long Đế Cung thật sự vượt qua Bát Tinh Chiến Xa của Nữ Hoàng một bậc.
“Không tệ…” Nữ Hoàng gật đầu, dùng ánh mắt thưởng thức nhìn Ngũ Long Đế Cung.
Nàng âm thầm so sánh, cảm thấy Bát Tinh Chiến Xa của mình ẩn chứa sự sát phạt và chiến ý bàng bạc, rất thích hợp để chinh chiến xa trường…
Còn Ngũ Long Đế Cung lại xa hoa, lộng lẫy cao quý, như xa giá chuyên dụng để Đế Vương vi hành, thể hiện phong cách uy nghiêm của hoàng tộc.
Mỗi một kiện đều có sở trường riêng biệt…
“Mời!” Lạc Nam làm ra tư thái lịch sự khom người, hướng về Nữ Hoàng mỉm cười nói.
Dưới sự điều khiển của Lạc Nam, Ngũ Long Cốt mang theo Đế Cung toàn diện hạ thấp cúi đầu, dùng tư thái tôn trọng nhất giành cho một vị Nữ Thiên Đế.
Kim Sắc Đế Bào tung bay, Nữ Hoàng nhẹ gật đầu, thản nhiên dạo bước, đặt chân bước vào Cung Điện.
Phía sau lưng nàng, Kiếp Tâm, Kiếp Linh và Kiếp Nhược không rời hộ tống, cũng xách váy bước vào.
Chỉ có Kiếp Thiền là bận rộn điều khiển Bát Tinh Chiến Xa trở về trị thương khôi phục, không để đi cùng.
NGAO!
Ngũ Long Cốt gầm rống vang trời, chân đạp tinh không, mang theo đám người lao vọt về hướng Côn Lôn Hoàng Cung.
“Nếu được người này phò trợ…Nữ Hoàng thế không thể đỡ a!” Kiếm Đế ánh mắt phức tạp nhìn lấy Ngũ Long Đế Cung đi xa.
“Hừ, các ngươi đã bị Nữ Hoàng thu lấy Linh Hồn Bổn Nguyên, sau này nên ngoan ngoãn biết điều!” Minh Đế hừ lạnh một tiếng, bị Kiếm Đế trảm mất một tay khiến tâm trạng của hắn cực kỳ không tốt.
“Sau chuyện lần này, lão phu chỉ sống vì Thanh gia và Côn Lôn Giới…” Thanh Đế ảm đạm nói, trải qua một trận chiến, bề ngoài của hắn như già đi mười tuổi.
Bởi vì Thanh Gia mất mát quá nhiều, Thanh Đế hối hận không thể nào tả hết.
“Haizz, lỗi một phần ở lão phu, ngay cả nhi tử bị hoán đổi linh hồn cũng không biết!” Kiếm Đế đồng cảm lên tiếng.
Mặc dù trưởng lão Kiếm Gia vẫn còn sống sót, nhưng nhi tử Kiếm Phi Vân của hắn từ lâu đã sớm chết rồi.
Thấy Kiếm Đế và Thanh Đế chịu phải kết cục như vậy, Minh Đế với Vô Đế trầm mặc, không tiện tiếp tục trách cứ.
Bọn hắn tranh đấu vô số năm, mặc dù không ai phục ai…nhưng theo thời gian dần trôi vẫn có cảm giác đối thủ trọng đối thủ, anh hùng trọng anh hùng.
Hai người bọn hắn trước đây không phục Nữ Hoàng, cho rằng nàng sở dĩ có thể thống nhất Côn Lôn là nhờ may mắn đột phá Thiên Đế trước một bậc mà thôi.
Nhưng qua trận đại chiến, khi Nữ Hoàng thi triển con bài chưa lật là Kim Khẩu Ngọc Ngôn, bọn hắn mới biết dù mình có trở thành Thiên Đế cũng không phải đối thủ của Nữ Hoàng, lúc này mới hoàn toàn tâm phục khẩu phục.
Cũng may, đến phút cuối cùng khi làm ra lựa chọn…bọn hắn không muốn phản bội Côn Lôn Giới.
“Nữ Hoàng hùng tài đại lược, hiện tại có thêm yêu nghiệt như Lạc Nam gia nhập, nếu chúng ta dẹp bỏ nội đấu, nói không chừng trong tương lai…đỉnh cấp thế lực ở vũ trụ này sẽ có tên của Đế Thiên Côn Lôn!” Minh Đế ánh mắt hiện lên một tia cuồng nhiệt.
Thiên Đế Cấp Thế Lực vẫn có phân chia mạnh yếu…
Mặc dù Đế Thiên Côn Lôn có uy danh không nhỏ trong Vũ Trụ, nhưng còn chưa đủ tư cách liệt kê vào hàng ngũ thế lực đỉnh cấp cự đầu.
Bởi vì những thế lực cự đầu kia, số lượng Thiên Đế cấp cường giả không chỉ có một.
Nghe lời nói hưng phấn của Minh Đế, ánh mắt cả đám lóe lên, một cảm giác chờ mong và hướng tới dâng lên trong đầu não.
Trong thời khắc này, tứ đại Địa Đế tranh đấu vô số năm vì lợi ích cá nhân, sau khi trải qua một tràn diện sinh tử với các đau thương và mất mát, bọn hắn dường như tìm thấy lý tưởng mới của cuộc đời mình.

Tiên Ma Vực…
“Đó là Làng Nhất Thế?”
Hai thân ảnh từ bên trong không gian bước ra…
Bọn hắn một người là nam tử trung niên có râu quai nón, làn da màu đồng cổ trơn bóng, diện mạo bặm trợn, đầu trọc không có tóc, trên người mặc hoàng kim võ y, cổ đeo một sợi do vô số Hắc Châu kết thành.
Một người khác là nam tử với bề ngoài nho nhã, diện mạo hiền lành, tóc kết thành búi cao, người khoác cà sa, làn da trắng nõn, thân hình gầy yếu, tay chắp trước ngực…
Hai người tuy đi cùng nhau, nhưng diện mạo, khí chất, ngay cả cách ăn mặc cũng khác biệt một trời một vực.
Hướng mắt nhìn về Làng Nhất Thế ở tại Trung Vực, nam tử nho nhã với diện mạo hiền lành híp mắt nói:
“Đó là nơi của Giáo Tử…”
“Không sai…” Nam tử bặm trợn gật đầu, giọng điệu khàn khàn lẫm liệt:
“Giáo Tử là kỳ tài ngút trời, tu luyện Phật Nộ Hàng Ma Quyền của Hi Bỉ Tự chúng ta vượt trội hơn toàn bộ đệ tử, nghe nói gần đây từng lấy sức một mình diệt đi không ít MA Đế Cấp Thế Lực…”
“Nên mang hắn trở về!” Nam tử nho nhã gật đầu nói.
Hai người chắp tay, một chân đạp ra, thân thể đã biến mất ngay tại chỗ.

Rất nhanh, bọn hắn đã ở trước cổng Làng Nhất Thế…
Liếc mắt nhìn nhau gật đầu, nam tử diện mạo bặm trợn sắc mặt lẫm liệt, mở to miệng:
“MỜI LẠC GIÁO TỬ QUY VỊ!”
Thanh âm như sấm chấn động khắp trời, cuồn cuộn như kinh lôi, vang vọng trên khắp Trung Vực.
Toàn bộ Làng Nhất Thế chấn động, chúng nữ đang bế quan cũng bị kinh động…
Rất nhanh, Âu Dương Thương Lan cùng Thục Phi mang theo mấy nữ xuất hiện, đeo lấy mặt nạ.
Nhìn thấy hai người ăn mặc kỳ lạ, khí tức mờ mịt không hề rõ ràng, Âu Dương Thương Lan đề phòng hỏi:
“Các vị là?”
“Chúng ta đến từ Hỉ Bi Tự - Tây Phương Giáo, đến đón Giáo Tử quay về!” Nam tử diện mạo nho nhã ung dung nói.
“Tây Phương Giáo?” Thục Phi với Âu Dương Thương Lan nhìn nhau, trong lòng trầm xuống.
Các nàng từng nghe qua lai lịch của Tây Phương Giáo, cũng biết lý do bọn hắn đến tìm Lạc Nam làm gì.
“Giáo Tử? các vị tìm nhầm chỗ rồi? nơi này chỉ toàn nữ nhân, lấy đâu ra Giáo Tử cho hai vị?” Âu Dương Thương Lan điềm tĩnh, không kiêu không vội.
“Trưởng Làng của các vị, Lạc Nam chính là Giáo Tử mà Hỉ Bi Tự cần tìm!” Nam tử bặm trợn hừ lạnh nói.
Thục Phi nghe vậy giận dữ trợn mắt: “Các ngươi đã biết hắn là trưởng làng của chúng ta, còn dám tự nhận hắn là Giáo Tử gì gì đó?”
“Hắn còn là nam nhân của chúng ta!” Âu Dương Thương Lan lạnh lùng thêm một câu, hy vọng hai tên này biết khó mà lui.
“Haiz!” Nam tử nho nhã chắp tay: “Nữ sắc suy cho cùng chỉ là vật ngoài thân, máu mủ tanh hôi, chỉ cần Lạc Giáo Tử tiếp thu giáo lý của chúng ta, hắn chắc chắn sẽ thay đổi ý định!”
Chúng nữ nghe xong giận tím mặt, các nàng toàn bộ đều là nữ nhân, nam tử này nói như vậy khác nào sỉ nhục các nàng.
“Các người có thể cút!” Đình Manh Manh tính tình nóng nảy, thân hình nhỏ nhắn nhảy dựng mắng chửi.
“Chúng ta muốn gặp Giáo Tử!” Nam tử trung niên bặm trợn trầm giọng nói.
“Tiễn khách!” Âu Dương Thương Lan hừ lạnh một tiếng, mang theo chúng nữ quay người muốn vào trong.
“Chậm đã!” Một giọng điệu nhu hòa lại mang theo Hồn Lực cuồn cuộn, Đế uy ngập tràn lan tỏa, khiến chúng nữ vô thức phải dừng chân.
“Hồn Đế…” Chúng nữ sắc mặt khó coi, nam tử nho nhã vừa lên tiếng làm các nàng phải dừng lại cước bộ, sự tác động linh hồn đó chính là do một vị Hồn Đế thi triển.
“Lạc Nam cùng Giáo ta có duyên, hắn một khi gia nhập sẽ trở thành Giáo Tử, thân phận và địa vị cao quý hơn hiện tại rất nhiều!” Nam tử nho nhãn một mặt thành khẩn nói.
“Có duyên?” Đạm Đài Uyển buồn cười chất vấn:
“Các ngươi và hắn có duyên? Hắn vừa mới rời Tiên Ma Vực thì các ngươi lập tức đến tìm, duyên ở đâu sao ta không thấy?”
“Ta thấy là oan gia thì đúng hơn!” Hoàng Y Thiền bĩu môi.
“Đúng là buồn cười, làm nam nhân của chúng ta không sướng, chạy đi làm Giáo Tử, trừ khi là có bệnh!” Thiên Vô Ảnh nhìn hai người của Hỉ Bi Tự chế nhạo.
“Hắn làm sao có thể rời khỏi Tiên Ma Vực?” Nam tử trung niên gằn giọng:
“Bổn La Hán không tin!”
“Không tin kệ các ngươi! Chúng ta tiễn khách!” Thục Phi yêu kiều hừ nói.
Chúng nữ gật đầu, muốn đi vào trong Làng.
Hai tên nam tử nhìn nhau gật đầu, thân ảnh như quỷ mị đạp lấy thân pháp, cũng muốn tiến vào trong Làng.
“Làng chúng ta trừ Trưởng Làng, không có bất kỳ nam nhân nào được phép vào!” Âu Dương Thương Lan gằn từng chữ.
“Chúng ta muốn vào tìm Giáo Tử!” Thái độ của hai tên nam tử cường ngạnh.
Mấy nữ hai mặt nhìn nhau, trong tay xuất hiện Lệnh Bài truyền tống, ý niệm vừa động…các nàng đã tiến vào trong làng.
Hai tên nam tử thấy vậy muốn đuổi theo.
ẦM!
Làng Nhất Thế chấn động.
Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận kích hoạt, hư ảnh thập nhị Cung Hoàng Đạo ngạo nghễ sừng sững xuất hiện trên bầu trời.
Hai tên nam tử không kịp phản ứng, nhất thời bị đánh bật ra ngoài.
“Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận? quả nhiên đúng với tin tức chúng ta đạt được!” Nam tử nho nhã chắp tay trước ngực, không quá bất ngờ nói.
“Hừ! dù là Đế Cấp Thượng Phẩm Trận Pháp cũng không thể ngăn cản chúng ta chiêu mộ Đế Tử!” Nam tử diện mạo bặm trợn cười lạnh một tiếng.
Hắn đặt chân bước lên không trung, cơ bắp toàn thân như muốn bùng nổ, làn da màu đồng cổ bùng phát gân xanh, một quyền mang theo vĩ lực cuồn cuộn oanh kích thẳng xuống.
“La Hán Hàng Ma Quyền!”
Một tôn Kim Thân La Hán cự đại xuất hiện giữa trời cao, hình thể khổng lồ như một tòa tháp, khí thế của Thể Đế Hậu Kỳ bạo tạc.
Kim Thân La Hán phẫn nộ tung quyền, đối kháng trực diện Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận.
OÀNH!
Toàn bộ Tiên Ma Vực kinh động.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.