Chương trước
Chương sau
“Bàn Đào Quả!”
Lời nói của Mộng Tung Hoành vừa ra, toàn trường nhất thời vang lên từng tiếng nuốt nước miếng…
Bất kể là Đế Tử hay Tiên Đế, cả đám ánh mắt đều hiện lên vẻ thèm muốn, sắc mặt của một đám Đế Tử càng là đỏ lên.
Ngay cả Lạc Nam và Âu Dương Thương Lan vẫn luôn giữ thái độ bình tỉnh cũng phải nghiêm mặt, không hề nghĩ đến Vạn Yêu Thánh Địa chơi lớn như vậy, mang tận Bàn Đào Quả ra chiêu đãi khách nhân, chẳng trách chỉ mời toàn Đế Cấp Thế Lực, Tôn Cấp chỉ sợ không đủ tư cách hưởng thụ đãi ngộ bậc này.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam cảm kích liếc sang Thải Quỳnh Dao một chút, trong lòng đã có ý định…
Bất kỳ ai ở đây, cũng đã nghe qua uy danh và hiệu quả thần kỳ của Bàn Đào Quả, giá trị của nó rất khó để đo lường.
Trong lần đấu giá ở Thiên Địa Hội trước đây, từng có một vị khách nhân thần bí muốn dùng hai trái Bàn Đào Quả để trao đổi tin tức về Vĩnh Hằng Thuộc Tính.
Mặc dù cuối cùng người đó đấu giá thất bại, nhưng không thể phủ nhận độ quý giá của Bàn Đảo Quả.
Bàn Đào Quả chính là loại trái cây được hái từ Bàn Đào Thụ, thần thụ xếp hạng thứ sáu trong thất đại thần thụ, có thể cung cấp cho người phục dụng 3000 năm đạo hạnh, sánh ngang với lượng Tiên Khí có thể hấp thụ trong 3000 năm.
Thời gian thành lập của Thiên Đình xa xa không sánh bằng các thế lực cổ lão khác…nhưng nhờ sở hữu Bàn Đào Thụ, trong thời gian cực ngắn đã chiêu nạp được vô số cường giả, phát triển phi tốc, trở thành một phương cự phách, năm xưa càng là một trong những lực lượng trung kiên cản chân bước tiến của Long Tộc dưới sự dẫn dắt của Nghịch Long Đế.
Đương nhiên Bàn Đào Quả cũng có hạn chế trí mạng, đó là 15000 năm ăn vào mới có hiệu quả một lần.
Thử nghĩ nếu không có hạn chế này, sợ rằng toàn bộ vũ trụ đều phải điên cuồng, tập kích Thiên Đình để tranh đoạt, đến lúc đó kết cục của Bàn Đào Thụ một là được phân chia đồng đều, hai là bị hủy diệt…không ai có thể chiếm được, và thứ hạng của Bàn Đào Thụ không chỉ đứng ở hàng thứ 6 như hiện tại.
Bất quá, nói đi nói lại, độ trân quý của Bàn Đào Quả là không thể bàn cãi, Tiên Đế bình thường cũng hiếm có cơ hội được phục dụng.
Thiên Đình cứ cách 15000 năm sẽ tổ chức một cuộc Bàn Đào Hội, mời những minh hữu và cường giả nổi danh tiến về phục dụng Bàn Đào Quả, từ đó mở rộng quan hệ, lôi kéo cường giả, tổ chức đấu giá vật phẩm, trao đổi các lợi ích khổng lồ.
Nhưng mà…người ở đây ngoại trừ Đại Trưởng Lão Bạch Trạch, chỉ sợ chưa ai đủ tư cách tham dự Bàn Đào Hội, ngay cả Mộng Tung Hoành cũng không được, đơn giản vì mỗi cuộc Bàn Đào Hội thường do số ít lão quái của Thiên Địa Hội đại diện tham dự mà thôi.
Vậy mà lúc này, nhìn thấy từng quả Bàn Đào được mang lên, số lượng không nhiều không thiếu, mỗi người có mặt đều là một quả.
Sơ sơ tính toán cũng có vài chục quả, sự khủng bố của Vạn Yêu Thánh Địa có thể thấy được chút ít.
Bàn Đào Quả vừa ra, dù là Tiên Đế sắc mặt cũng trở nên trịnh trọng, kính nể nhìn về phía Đại Trưởng Lão.
Mà các trưởng lão của Vạn Yêu Thánh Địa hiển nhiên cũng đã sớm biết được kết quả này, ánh mắt cả đám vô cùng tự hào ngẩng đầu ưởn ngực.
“Đại Trưởng Lão lễ này thật trọng…” Một đám Tiên Đế nghiêm túc nói ra.
Bọn hắn là Tiên Đế, nếu chịu bỏ ra cái giá hơi lớn cũng sẽ thu được một quả Bàn Đào.
Nhưng một lần lấy ra vài chục quả để đãi khách, quả thật không có khả năng, cũng không đủ tài sản.
“Haha!” Đại Trưởng Lão mỉm cười bình thản, phất nhẹ tay nói:
“Đám này Bàn Đào Quả là Thánh Chủ của chúng ta tùy tiện cầm ở Thiên Đình trở về, chư vị không cần khách khí!”
“Tùy tiện lấy của Thiên Đình?” Đám người rùng mình liên tục, mặc dù đã sớm nghe qua vị Thánh Chủ kia khủng bố, nhưng không nghĩ đến lại khủng bố đến mức này a.
Bàn Đào Quả thuộc nhóm tài nguyên tu luyện trân quý nhất vũ trụ, nói cầm về là cầm về sao?
Thiên Đình có thể cản bước tiến của Long Tộc, bọn hắn cũng không phải quả hồng mềm.
Vị Thánh Chủ kia nếu không có thực lực khủng bố đến mức Thiên Đình và Thiên Đế phải nể mặt, thử hỏi làm sao lấy được nhiều Bàn Đào Quả như vậy?
Nghĩ đến đây, cả đám dù là Tiên Đế hay Đế Tử cũng phải kính nể không thôi…
Vạn Yêu Thánh Địa, không dễ trêu chọc nha.
Chỉ cần một ngày hai vị Thánh Chủ còn tọa trấn, Vạn Yêu Thánh Địa chính là sừng sừng không ngã.
“Không cần nhiều lời, mời mọi người thưởng thức!” Đại Trưởng Lão Bạch Trạch cười nói, cũng cầm vào một quả Bàn Đào cắn nuốt, sắc mặt thỏa mãn.
Đám người nhìn chằm chằm, chỉ là không chứng kiến bất kỳ dị tượng nào ở trên người nàng.
“Haha, Đại Trưởng Lão gần đây ăn qua Bàn Đào Quả, lúc này không còn tác dụng!” Một đám trưởng lão giải thích nói.
Đám người hiểu ra gật đầu, trong lúc nhất thời cả đám hai mắt nóng rực, cầm lên Bàn Đào Quả, bắt đầu ăn vào.
Chỉ thấy Đế Tử của Sâm Lâm Sơn Trang là Sâm Khương hai tay rung rẩy, ăn vào một quả Bàn Đào…
Trong thoáng chốc, Thiên Địa Tiên Khí mãnh liệt tiến vào cơ thể hắn, tu vi Đại Tôn một hơi tăng vọt, nhảy vào Địa Tôn.
Sâm Khương ánh mắt mừng rỡ như điên dại, phải biết đạt đến Tiên Tôn muốn tiến cảnh một tiểu cảnh giới vô cùng khó khăn, vậy mà lúc này hắn chỉ ăn một quả trái cây đã thăng lên một cấp, hơn nữa còn không lưu lại bất kỳ di chứng nào.
Cái này so với ăn vào Tôn Cấp Đan Dược còn kinh khủng hơn.
Thấy tiến bộ của Sâm Khương, một đám Đế Tử khác cũng là hai mắt tỏa sáng, hung hăng cắn vào Bàn Đào Quả.
Trong thoáng chốc, từng tên từng tên đều là tu vi đại tiến, có kẻ từ Tôn giả đột phá Đại Tôn, có kẻ từ Đại Tôn đột phá Địa Tôn, cũng có những kẻ từ Địa Tôn sắp đột phá Thiên Tôn nhưng còn chưa đủ.
Hiển nhiên, 3000 năm Tiên Khí chưa chắc để một Địa Tôn trở thành Thiên Tôn.
Đối với cường giả cấp cao mà nói, 3000 năm cũng không tính là quá dài, bởi vì tuổi của bọn hắn là dùng vạn để tính toán.
Điển hình như Lôi Chấn Tử, hắn mới đột phá Địa Tôn cách đây vài tháng, sau khi ăn xong Bàn Đào Quả cũng chưa đủ trở thành Thiên Tôn.
Mà Mộng Chi Tiên khủng bố nhất, tu vi của nàng vừa đột phá Thiên Tôn chưa lâu, lúc này ăn vào Bàn Đào Quả, toàn bộ khí tức trở nên ổn định, tu vi cô động đến cực hạn như vốn đã đột phá Thiên Tôn từ 3000 năm về trước vậy.
Lần lượt hưởng thụ qua Huyết Mạch Thần Thú, hiện tại may mắn có thêm Bàn Đào Quả, Mộng Chi Tiên không muốn tiến bộ cũng khó khăn.
So với đám Đế Tử thăng tiến tu vi rõ rệch, mấy người Tiên Đế và Ma Đế ăn vào không biểu hiện ra quá lớn, cũng không có cảnh tượng tu vi đột phá diễn ra.
Hiển nhiên, Tiên Đế muốn đột phá một tiểu cảnh giới không phải 3000 năm Tiên Khí có thể làm được, thiên phú xuất chúng cũng mất vạn năm, có khi cả đời kẹt ở bình cảnh, dù là Bàn Đào Quả cũng phải bó tay.
Bất quá mặc dù không có đề thăng về mặt tu vi, nhưng lực lượng trong người rõ ràng tăng tiến không ít, bằng với ngồi không tu luyện 3000 năm, làm sao có thể không vui mừng?
Mộng Tung Hoành ánh mắt lấp lóe, phục dụng xong Bàn Đào Quả, hắn chỉ còn cách Đại Đế một bước nhỏ nữa mà thôi, hắn tích lũy ở Đế giả quá lâu rồi.
“Đa tạ Đại Trưởng Lão ban thưởng, đa tạ Thánh Chủ, đa tạ Vạn Yêu Thánh Địa!”
Trong lúc nhất thời, toàn trường đồng loạt đứng lên, cung kính nói lời cảm tạ.
Duy chỉ có Hồng Hài là một mặt rầu rỉ không vui, đem Bàn Đảo Quả thu vào Nhẫn Trữ Vật.
“Đế Tử, ngươi sao vậy?” Hàng Ma Đại Đế hỏi.
“Ta gần đây có ăn Bàn Đảo Quả, lúc này dù ăn tiếp cũng không hiệu nghiệm a!” Hồng Hài nhún vai nói.
Hàng Ma Đại Đế nghĩ đến thân phận của Hồng Hài, có Bàn Đào Quả ăn cũng là bình thường, gật đầu cười nói:
“Không ăn thì tích trữ, dùng để đổi tài nguyên khác cũng không tệ!”
Hồng Hài gật đầu, chấp nhận thuyết pháp này của Hàng Ma Đại Đế.
“Tiểu Lan, nàng ăn!” Lạc Nam một mặt ôn nhu, đem một trái Bàn Đào Quả đưa đến Âu Dương Thương Lan.
Âu Dương Thương Lan ánh mắt nhu tình như nước nhìn lấy hắn, cũng không khách khí, nhẹ vén một góc khăn che, để lộ bờ môi đỏ như liệt diễm, căn mộng còn hơn quả Bàn Đào, nhẹ nhàng ưu nhã cắn từng ngụm nhỏ.
Chỉ trong thoáng chốc, tầng tầng lớp lớp Tiên Khí như sôi trào, cuồn cuộn dữ dội trong cơ thể nàng, tu vi Đại Tôn của Âu Dương Thương Lan nhanh chóng được củng cố, một hơi tiến vào Địa Tôn, thậm chí còn ẩn ẩn có dấu hiệu gia tăng, sắp chạm đến cánh cửa Thiên Tôn.
Mắt đẹp của nàng lóe lên chiến ý, thể nội lực lượng phun trào, vô cùng mạnh mẽ.
“Nữ nhân này bất phàm!” Một đám Tiên Đế nhìn thấy cảnh tượng này, trong mắt lóe lên vẻ kinh dị.
Ăn vào Bàn Đào Quả gia tăng càng lớn, chứng tỏ thiên phú của ngươi càng mạnh.
Sự thăng tiến tu vi của Âu Dương Thương Lan có thể nói là vượt trội hơn phần lớn Đế Tử đang có mặt.
Một nữ nhân chưa từng nghe qua danh tiếng, không những dung nhan tuyệt thế yêu cơ, thiên phú cũng là kinh người, quả thật là đối tượng chú ý của mọi ánh nhìn.
Bất quá rất nhanh, ánh mắt của bọn hắn ghen tị nhìn sang Lạc Nam.
Thải Quỳnh Dao hơi khó hiểu hỏi:
“Lạc công tử, ngươi vì sao không ăn vào Bàn Đào Quả?”
Lạc Nam mới chỉ là Đại Vương, ăn vào Bàn Đào Quả chắc chắn sẽ phi tốc kinh người nha.
Lạc Nam âm thầm cười khổ, hắn cũng rất muốn ăn, nhưng phương thức tu luyện của hắn khác biệt với thường nhân, dù có ăn một lần cả trăm quả cũng không có chút tác dụng nào.
Chi bằng mang Bàn Đào Quả về cho mấy người chúng nữ, để Ngạo Tuyết hay bất kỳ ai ăn cũng được, gia tăng chiến lực của Làng Nhất Thế.
Đương nhiên Lạc Nam sẽ không đem chuyện này nói ra, hắn đành bịa đặt nói:
“Tại hạ từng có kỳ ngộ ăn Bàn Đảo Quả các đây vài chục năm, hiện tại ăn vào có phần lãng phí!”
“Ra là vậy…” Thải Quỳnh Dao gật đầu, thật ra nàng cũng đã ăn qua Bàn Đào Quả cách đây không lâu, hiểu suy nghĩ của Lạc Nam lúc này.
Để tránh người khác lại để ý, Lạc Nam dứt khoát mang Bàn Đào Quả thu vào.
Nha đầu Manh Manh ham ăn như vậy, chỉ sợ nàng có lộc rồi, Ngạo Tuyết mấy người chúng nữ ôn nhu hiểu chuyện, chắc sẽ không tranh với Manh Manh làm gì.
Nghĩ đến vừa tiến vào Vạn Yêu Thánh Địa đã có chỗ tốt như vậy, Lạc Nam cảm thấy hài lòng, có ý định xuất ra thành ý kết giao với Vạn Yêu Thánh Địa.
Không nói lập tức trở thành minh hữu, ít nhất phải lưu lại một mối hảo cảm, ngày sau còn nể mặt lẫn nhau.
Tính cách của hắn vốn là như vậy, ai kính một thước sẽ kính lại một trượng.
“Thua thiệt cho ngươi…” Âu Dương Thương Lan thấy tình cảnh này, cũng biết Lạc Nam dự định mang Bàn Đào Quả về cho các tỷ muội, ánh mắt trở nên ôn nhu, bàn tay nắm tay hắn cũng chặt hơn một chút.
“Ta không có ăn bàn đào, nhưng có thứ so với bàn đào còn ngon hơn, nàng phải bù đắp cho ta!” Lạc Nam khóe miệng hiện lên một tia xấu xa, truyền âm nói.
“Thứ gì?” Âu Dương Thương Lan chưa kịp suy nghĩ hỏi.
“Bờ môi nàng!” Lạc Nam ánh mắt nóng rực nói.
“Hừ!” Âu Dương Thương Lan yêu kiều hừ một tiếng, gò má đỏ ửng lên, nhịp tim đập như chưa từng có.
Sớm biết tên này không đứng đắn, lẽ ra không nên hỏi hắn.
“Nhớ đền bù cho ta!” Lạc Nam vẫn chưa từ bỏ.
Âu Dương Thương Lan bĩu môi, nàng chỉ hứa giả vờ làm thê tử hắn trong lễ mừng thọ mà thôi, điều kiện nàng giao phó hắn chưa làm xong, muốn chiếm tiện nghi của nàng không dễ.
Nghĩ đến đây, nàng không hài lòng truyền âm nói:
“Hừ, ta thu xếp cho ngươi và Ngạo Tuyết các nàng ra ngoài bồi dưỡng tình cảm, kết quả trở về cùng ba nàng không chút tiến triển, còn dám đòi hỏi?”
Lạc Nam trong lòng xấu hổ, cười khan đáp:
“Ngạo Tuyết tính cách quá nhạt, muốn phát triển đi riêng có lẽ sẽ tốt hơn!”
Ba nữ cùng đi, hắn bó tay bó chân, muốn thể hiện quá đà hay xuất ra bộ mặt dày xấu xa cũng rất khó a.
“Thật là! trực tiếp đè các nàng ra làm thịt, chẳng lẽ các nàng còn chống lại ngươi hay sao?” Âu Dương Thương Lan một mặt không quan trọng.
Lạc Nam khóe miệng co giật, nếu là ở hạ giới có lẽ hắn sẽ làm như vậy, nhưng hiện tại tâm trí lão luyện thành thục, hắn càng thích lưu ý tâm tình của nữ nhân.
Có câu dưa hái xanh không ngọt, trừ trường hợp bất đắc dĩ mới buộc phải ăn để giải khát mà thôi.
“Còn nữa, đem Thải Quỳnh Dao thu vào phòng, đây là biện pháp nhanh nhất để kết giao với Vạn Yêu Thánh Địa!” Âu Dương Thương Lan quyết đoán nói.
“Nàng không ghen?” Lạc Nam sắc mặt cổ quái.
“Ghen! Nhưng trước đại nghiệp của ngươi một chút ghen tuông tính là gì?” Âu Dương Thương Lan mím môi:
“Thải Quỳnh Dao được toàn bộ cường giả của Vạn Yêu Thánh Địa ưa thích, còn là đệ tử của một vị Thánh Chủ, thu được nàng chính là gián tiếp thu được Vạn Yêu Thánh Địa!”
Lạc Nam trong lòng cảm động, các nữ nhân của hắn vẫn luôn lấy lợi ích của hắn làm trọng.
Bất quá Lạc Nam lại là nghiêm trang lắc đầu: “Lạc Nam ta còn chưa đến mức phải dựa vào tình cảm nam nữ để đạt được lợi ích và chỗ dựa!”
Lạc Nam không đợi nàng trả lời, đánh trống lãng nói: “Tạm không nói chuyện này, đến giờ chúng ta dâng lễ vật mừng thọ!”
Quả nhiên, chỉ thấy đám Đế Cấp Thế Lực đã bắt đầu ra tay…
“Sâm Lâm Sơn Trang dâng tặng Nhân Sâm Trăm Triệu Năm, chức mừng đại thọ của Đại Trưởng Lão!” Chủ nhân của Sâm Lâm Sơn Trang mang theo con trai Sâm Khương kính cẩn mở miệng, lấy ra một gốc nhân sâm hóa hình trông như một con Nai.
“Đồ Tiên Môn kính tặng Đế Cấp nguyên liệu, Ma Sơn Tơ Tằm một thước!”
“Xích Lôi Tông kính tặng Đế Cấp Hạ Phẩm Pháp Bảo – Huyễn Lôi Giáp!”
“Săn Ma Điện dâng tặng Phá Ma Đan, sử dụng có thể bài trừ tâm ma trong một lần đột phá!”
“Tru Tiên Điện dâng tặng Áp Ma Phù, một lần sử dụng gia trì vào cơ thể có thể áp chế Ma Tu trong cùng cấp!”
“Thiên Địa Hội dâng tặng một khối Thời Gian Thạch, ngồi bên trên tu luyện có thể gia tốc gấp 10 lần!”
“Đại Ma Sơn dâng tậng…”
“Ma Thiên Môn dâng tặng…”
Các Đế Cấp Thế Lực lần lượt dâng lên lễ vật, quả thật là phong phú đến cực điểm, nhìn đến hoa cả mắt, không có vật nào là tầm thường.
Quả nhiên, Bàn Đào Quả cũng không phải là ăn miễn phí nha, những đồ vật được lấy ra tặng giá trị cũng không nhỏ, mặc dù có loại thua kém Bàn Đào Quả, nhưng cũng không chênh lệch quá nhiều.
Đúng lúc này, Lạc Nam cũng cùng Âu Dương Thương Lan đứng lên, mỉm cười lên tiếng:
“Làng nhất thế dâng tặng…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.