Chương trước
Chương sau
“Tử Yên tiểu thư, sắp tới nàng có dự định gì không?”
Bên ngoài Làng Nhất Thế, Lạc Nam nhìn Tử Yên cùng hai nữ Đông Mai lưu luyến hỏi.
Hiển nhiên đã rời khỏi Loạn Cổ Chiến Trường, Tử Yên các nàng cũng muốn rời đi.
Làng Nhất Thế mặc dù tốt, nhưng suy cho cùng không phải Thế Lực của các nàng…
Tử Yên khăn che mặt nhẹ nhàng lay động, ánh mắt phức tạp nhìn chăm chú Lạc Nam hồi lâu, lại nhìn thoáng qua chúng nữ trong Làng Nhất Thế…
Cuối cùng, nàng chỉ nhẹ nhàng thốt ra một câu:
“Thuận theo tự nhiên a…”
Nói xong, xé rách không gian, chỉ thoáng chốc đã biến mất dạng.
“Đáng chết tình kiếp!” Thu Thi với Đông Mai hai người giận trừng Lạc Nam một cái, cũng nhanh chóng đuổi theo tiểu thư.
Lạc Nam toàn thân chấn động, sững sờ hồi lâu…
“Thuận theo tự nhiên…”
Đây là lời hắn nói với nàng a.
Hít sâu một hơi, Lạc Nam quay người tiến vào.
“Tử Yên rất tốt, ngươi ra sức giữ lại, nói không chừng nàng sẽ không rời đi!”
Âu Dương Thương Lan khoanh tay trước ngực đứng trước cổng làng, nhìn thấy dáng vẻ Lạc Nam có chút u sầu an ủi hắn một tiếng.
“Tử Yên muốn thuận theo tự nhiên, ta cũng là như vậy…” Lạc Nam thở dài nói.
Hắn và Tử Yên, mặc dù thưởng thức đối phương, nhưng cảm tình còn chưa đến mức phát triển thêm một bậc, Vong Tình Đạo mà Tử Yên tu luyện không thể thay đổi trong một sớm một chiều, đã gọi là Vong Tình…một khi muốn Hữu Tình, vô cùng khó khăn.
Nếu không…Thu Thi với Đông Mai cũng không dùng Tình Kiếp để hình dung.
Một khi hữu tình, vong tình hủy diệt…ảnh hưởng rất lớn đến con đường tu luyện từ trước đến giờ của Tử Yên, cũng là khảo nghiệm vô cùng to lớn của nàng, bởi thế mới gọi là Tình Kiếp.
Cũng có chút giống như Thiên Kiếp, là một loại khảo nghiệm vậy…
“Nghĩ thông suốt là tốt!” Âu Dương Thương Lan liếc mắt, đang muốn quay người vào làng.
“Hắc hắc!” Nào ngờ tiếng cười xấu xa của Lạc Nam vang lên, tiến đến từ phía sau ôm lấy eo nàng, ghì sát vào lòng hắn.
“Ngươi…ngươi buông ra!” Âu Dương Thương Lan toàn thân tê rần, một cổ nhiệt khí chạy dọc khắp cơ thể khiến nàng thở hổn hển.
“Nàng có thời gian bận tâm đến Tử Yên, sao không để ý chuyện của mình?” Lạc Nam quay người Âu Dương Thương Lan lại đối diện với mình.
“Chuyện của ta…chuyện gì?” Âu Dương Thương Lan ánh mắt hơi tránh, nhịp tim đập lên vô cùng lợi hại.
“Chuyện của ta và nàng!” Lạc Nam ôn nhu nói.
“Chúng ta có chuyện gì?” Âu Dương Thương Lan yêu kiều thở hổn hển, đứt quãng nói:
“Ngươi là Trưởng Làng, ta là Hộ Pháp…chỉ thế thôi!”
“Ta còn thu giữ Linh Hồn Bổn Nguyên của nàng!” Lạc Nam ánh mắt sáng quắc.
“Đó là ta đánh không lại, bị ngươi cướp đoạt!” Âu Dương Thương Lan nghiến răng, nàng vì không để mình hổ thẹn với quy tắc của Bồng Lai Tiên Đảo nên mới nghĩ ra kế sách như thế.
“Nhưng hiện tại ta nắm giữ Linh Hồn Bổn Nguyên, nàng phải nghe lời ta!” Lạc Nam ánh mắt mị mị, nhìn dung nhan tuyệt thế yêu cơ của Âu Dương Thương Lan ở ngay đối diện, nhịp tim của hắn cũng đập thình thịch lên như trống.
Đây là cảm giác mà Tử Yên chưa thể mang đến cho hắn, bằng không hắn đã mạnh mẽ bắt Tử Yên ở lại Làng rồi.
“Nghe lời ngươi cái gì chứ…” Âu Dương Thương Lan giận dữ trừng hắn: “Đừng có ỷ vào linh hồn bổn nguyên mà khi dễ ta!”
“Ta đâu có khi dễ nàng, chỉ muốn nàng bồi thường cho ta!” Lạc Nam cúi đầu cạ trán của mình vào trán nàng, ở khoảng cách gần, hắn nghe được thơm thơm như u cốc từ đôi môi kiều diễm của nàng thở ra.
“Bồi thường vì cái gì…” Âu Dương Thương Lan ngơ ngác.
“Nàng chưa hỏi ý kiến mà dám công bố ta giả nữ nhân, hại ta bị mấy nữ cười một trận, ngay cả Tử Yên cũng âm thầm thấy nhìn ta bằng ánh mắt quỷ dị!” Lạc Nam dùng mũi mình quẹt quẹt mũi quỳnh xinh xắn của nàng.
Một nam nhân đường đường chính chính phải giả gái để gia nhập thế lực toàn nữ nhân, nghe qua đã thấy biến thái bệnh hoạn.
Cũng may tính cách của Tử Yên rất nhạt, không quá mức bận tâm nguyên nhân, bằng không hắn phải tìm cái lỗ chui xuống.
“Phi, đó là muốn tốt cho ngươi, chẳng lẽ muốn giả nữ nhân mãi sao?” Âu Dương Thương Lan hừ một tiếng, vươn tay véo mạnh hông hắn.
“Ta mặc kệ, hiện tại ta muốn nàng bồi thường!” Lạc Nam bất chấp lý lẽ.
“Bồi thường cái gì?” Âu Dương Thương Lan trừng mắt hỏi, bị nam nhân này ôm ấp một trận, nàng cũng quen với động tác của hắn.
“Làm nữ nhân của ta nhé!” Lạc Nam ánh mắt đầy tình cảm nhìn nàng, ôn nhu nói:
“Nàng là nữ nhân ta yêu, ta muốn nàng bồi thường bằng cách làm nữ nhân của ta!”
Nàng là nữ nhân đầu tiên hắn theo đuổi sau khi phi thăng Tiên giới, Lạc Nam trong lòng hồi hộp.
Âu Dương Thương Lan cả người rung rẫy, đầu óc mụ mị, một cảm giác ngọt ngào bao phủ khắp tâm linh cũng như toàn bộ thân thể nàng.
Đây là cảm giác được nam nhân tỏ tình sao?
Lần đầu tiên trong đời Âu Dương Thương Lan được trải nghiệm, cảm giác trong lúc đó khiến nàng trầm mê sắp phát điên.
“A…”
Phía sau cổng làng, Đình Manh Manh đang ẩn núp nghe lén thấy tình cảnh này xém chút hét to lên, bất quá Thục Phi đã như quỷ mị xuất hiện đưa tay bịt kín cái miệng nhỏ của nàng, nắm Đình Manh Manh lôi đi.
“Tiểu nha đầu không được quấy phá chỗ người lớn tâm sự!”
Thục Thục với Phi Phi cũng phối hợp xuất hiện, ba nữ vô thanh vô tức nắm Đình Manh Manh khiêng đi.
Mặc dù như vậy, động tĩnh của Đình Manh Manh cũng làm Âu Dương Thương Lan kinh hô, vội vàng đẩy Lạc Nam ra.
Nàng oán giận trừng mắt nhìn hắn: “Đâu có dễ như vậy!”
Lạc Nam một mặt mộng bức, bất quá trong lòng cũng là mừng rỡ, nàng nói vậy tám phần mười là đồng ý, chỉ là kèm theo điều kiện mà thôi.
Quả nhiên, chỉ nghe Âu Dương Thương Lan thản nhiên nói: “Tỷ muội ba người chúng ta đời này đều phải cùng một chỗ, Manh Manh quá nhỏ nên không tính, nhưng Tiểu Tuyết phải cùng ta gả cho một nam nhân!”
“Ngươi muốn có được ta, trước hết thu Tiểu Tuyết đi!”
“Chỉ cần Tiểu Tuyết đồng ý, ta đáp ứng ngươi!”
Lạc Nam toàn thân cứng đờ, bị Âu Dương Thương Lan hồi đáp một phen khiến cho á khẩu, hắn có nằm mộng cũng không lường đến nước đi này của nàng.
Thấy Lạc Nam thất thần, Âu Dương Thương Lan nhướn mày: “Thế nào? không thích Tiểu Tuyết à? Nếu ngươi không thích thì ta không ép ngươi!”
“Thích nha…” Lạc Nam không chút do dự đáp.
Nếu hắn không thích, cũng không mang các nàng vào Linh Giới Châu chứng kiến bí mật.
“Vậy là tốt, ngươi cứ xem như phụng chỉ tán gái, tán một được hai!” Âu Dương Thương Lan dương dương đắc ý, không nói hai lời quay người vào Làng.
Lạc Nam nhìn theo bóng lưng ma quỷ của nàng, như trời trồng đứng thật lâu.
Độc Cô Ngạo Tuyết u tĩnh như mặt giếng cổ, lạnh lùng như một khối băng, cảm tình cũng không hề phong phú như Âu Dương Thương Lan.
Chỉ sợ so với Tô Nhan năm đó còn khó gần hơn.
Lạc Nam đánh giá, ở trong mắt Độc Cô Ngạo Tuyết, tu luyện Kiếm thuật còn quan trọng hơn nói chuyện tình cảm không biết bao nhiêu lần.
Âu Dương Thương Lan đưa ra điều kiện như vậy, quả thật là thử thách không hề đơn giản a.
“Phu quân cố lên nha, ngươi có kinh nghiệm tình trường lão luyện, tán Độc Cô Ngạo Tuyết còn không phải dễ như trở bàn tay?” Bên trong đan điền, Quang Nhi với Hỏa Nhi động viên nói.
Các nàng hứng thú bừng bừng, cũng muốn xem thử Lạc Nam làm sao thu được Độc Cô Ngạo Tuyết vào tay.
Lạc Nam nhứt cả trứng vỗ vỗ đầu, Độc Cô Ngạo Tuyết bình thường không có chuyện gì làm đều chạy đi luyện Kiếm, hắn làm sao tiếp cận được nàng?
Vốn định trước hến thu lấy Âu Dương Thương Lan, Độc Cô Ngạo Tuyết để từ từ phát triển, nào ngờ Âu Dương Thương Lan trực tiếp đưa ra điều kiện như vậy.
Làm cho Lạc Nam khóc không ra nước mắt.

Hắn tiến vào Làng…
“Gặp qua trưởng làng…”
“Hì hì, chào trưởng làng!”
Một đám nữ đệ tử nhìn thấy Lạc Nam đều vui vẻ phất tay chào hỏi, ánh mắt hài hước nhìn lấy hắn.
Có nữ lớn mật còn lớn tiếng hô: “Trưởng làng, khi nào rảnh mát xa cho chúng ta a!”
Lạc Nam trực tiếp chạy trối chết, để lại một tràn cười oanh oanh yến yến phía sau.
Các nàng rốt cuộc cũng hiểu vì sao trước đây Lạc Yên sư muội hay thẹn thùng, thì ra người ta vốn là nam nhân.
Lạc Nam triệu tập chư vị Hộ Pháp của Làng Nhất Thế, đem toàn bộ tài vật lần này thu được ở Loạn Cổ Chiến Trường lấy ra.
“Hít…”
Chúng nữ hít một ngụm lãnh khí, chỉ thấy Tôn Cấp các loại cũng có tận vài chục, Mỏ Tiên Thạch với Ma Tha nhìn hoa cả mắt, Đế Cấp cũng có không hề ít, bất quá chủ yếu lại giành cho Ma Tu.
“Trưởng Làng, ngươi là đem toàn bộ tài vật trong Loạn Cổ Chiến Trường thu sao?” Đạm Đài Uyển ánh mắt lấp lánh nhìn Lạc Nam.
Chúng nữ cũng đưa mắt nhìn, Địa Ngọc Huyền tiếp nhận truyền thừa của Địa Hoàng Thánh Địa các nàng cũng biết.
Cứ tưởng đó là thu hoạch lớn nhất, nào ngờ hiện tại còn một đống vật phẩm quý giá.
Lạc Nam cười lắc đầu: “Loạn Cổ Chiến Trường rất lớn, ngày sau các nàng đạt đến Tiên Tôn có thể tiến vào thí luyện cho biết một phen!”
Chúng nữ nghe vậy ánh mắt nóng rực, Lạc Nam lại chỉ vào đống đồ cười nói:
“Các nàng xem có thứ gì cần thì lấy, còn lại để vào bảo khố cho các đệ tử sử dụng…”
“Thiếp muốn hai thứ này!” Không chút do dự, Thiên Vô Ảnh ánh mắt sáng rực nhìn Ma Trường Mâu với Liệt Tiên Mâu Quyết.
Vũ khí tiện tay của nàng vốn là Mâu, nhìn thấy hai kiện vật phẩm này giống như buồn ngủ gặp chiếu manh, thanh Dạ Xoa Mâu mà Lạc Nam cho nàng đã không theo kịp tiến độ, chỉ lưu trữ làm kỹ niệm.
“Nàng lấy thêm Thân Pháp Ma Ảnh Tung Hoành, thứ này rất không tồi!” Lạc Nam nhìn Thiên Vô Ảnh kiến nghị.
Ma Ảnh Tung Hoành là một môn Đế Cấp Thân Pháp, cùng với Ma Trường Mâu và Liệt Tiên Mâu Quyết, tất cả đều lấy từ lão già Ma Đế.
“Để các tỷ muội tu luyện a!” Thiên Vô Ảnh nhìn mọi người nói, lấy một lần hai loại nàng đã hơi ngại ngùng đấy.
“Muội đừng khách sáo, chúng ta trên người có Ma Ấn, bên trong truyền thừa đồ vật của Tiên Ma Cung, chỉ cần Phong Ấn được giải trừ, chúng ta không hề thiếu thủ đoạn chiến đấu!” Độc Cô Ngạo Tuyết bình thản nói.
“Tiểu Tuyết nói đúng, huống hồ những thứ này nếu muốn chúng ta cũng có thể cùng nhau tu luyện, chỉ là theo thứ tự trước sau mà thôi!” Âu Dương Thương Lan cũng gật đầu.
“Vậy muội nhận!” Thiên Vô Ảnh cười ngọt ngào, tiếp nhận luôn rồi Thân pháp.
Hiện tại, Thiên Vô Ảnh trên người xem như sở hữu tứ đại Đế Cấp gồm có: Bí Thuật Tiên Ma Cửu Chuyển, Công Pháp Liệt Tiên Mâu Quyết, Vũ Khí Ma Trường Mâu, Thân Pháp Ma Ảnh Tung Hoành.
Toàn bộ đều là Đế Cấp, có thể nghĩ thực lực của Thiên Vô Ảnh tăng lên cấp độ nào khi toàn diện lĩnh ngộ những thứ này.
Chúng nữ có thể chứng kiến nhất tôn chiến tướng của Làng Nhất Thế ra đời.
“Vì chúng ta đang ở Tiên Ma Vực, Vô Ảnh sắp tới cũng không cần thiết ẩn giấu Ma Lực, gặp phải đối thủ cứ trực tiếp bộc phát toàn lực!” Lạc Nam ôn nhu nói.
“Ừm, thiếp sẽ không để mọi người thất vọng!” Thiên Vô Ảnh lại lấy thêm một lượng Ma Thạch, nghiêm túc nói ra.
Chúng nữ hài lòng gật đầu, không bị quy tắc của Săn Ma Điện với Tru Tiên Điện hạn chế, đây chính là chỗ lý tưởng ở Tiên Ma Vực.
“Bọn thiếp thủ đoạn đã đủ nhiều, không lấy thêm!” Thục Phi, Thục Thục với Phi Phi đồng thời nói, ngay cả Tiên Thạch Lạc Nam cho các nàng cũng còn không ít.
“Manh Manh hứng thú với cái này!” Đình Manh Manh đưa tay chộp lấy một bộ.
Lạc Nam đưa mắt nhìn, phát hiện đó là Vũ Kỹ của Song Sinh Ma Tử - Song Sinh Ma Tướng.
Song Sinh Ma Tướng chỉ phát huy mạnh nhất khi đôi song sinh cùng nhau thi triển ra hai Ma Tướng, bất quá Đình Manh Manh có Nghịch Sinh Pháp Thân, nếu tu thêm một Ma Tướng cũng là ý kiến không tồi.
“Hì hì, đến lúc đó một Pháp Thân, một Ma Tướng đánh đến bọn chúng kêu cha gọi mẹ!” Đình Manh Manh cười tươi rói nói.
Trên thân Đình Manh Manh cũng có Ma Ấn, bất quá vị cường giả Tiên Ma Cung nào đó trong lúc bố trí vẫn còn sơ suất đã để lại kẻ hở, dẫn đến Ma Lực tiết ra cơ thể dung hợp cùng Tiên Lực trở nên táo bạo, tùy thời có thể bùng nổ.
Những năm gần đây, Đình Manh Manh vừa phải áp chế năng lượng bạo động, vừa phải dùng Nghịch Sinh Công đồng thời tiêu tán đi khí tức của Ma Lực với Tiên Lực bên trong nó, dẫn đến lực lượng của nàng đánh ra không ai phân biệt rõ là thứ gì, chỉ tạm gọi là Phách Lực.
Thật ra đó là Tiên Lực và Ma Lực dung hợp lại bị mài mòn bản chất.
Bất quá cũng may Manh Manh chỉ sử dụng Phách Lực trước mặt những kẻ kiến thức không đủ, nếu gặp phải cường giả cấp cao lão luyện, bọn hắn chắc chắn nhận ra lai lịch lực lượng của nàng.
Lạc Nam cũng hiểu được chỗ lợi hại của Nghịch Sinh Công.
Môn công pháp này giúp chủ nhân dung hợp được Tiên Lực và Ma Lực, dùng Tiên Lực và Ma Lực kết hợp tạo thành Nghịch Sinh Pháp Thân, cơ thể chủ nhân càng teo nhỏ, Nghịch Sinh Pháp Thân càng là lợi hại.
Có thể nói, thời gian qua Đình Manh Manh vì ẩn giấu Ma Lực mà thi triển Nghịch Sinh Pháp Thân chưa bao giờ ở trạng thái toàn thịnh.
Mặc dù như vậy thì chiến lực của Nghịch Sinh Pháp Thân cũng đã khủng bố kinh hồn, chẳng trách lần đầu tiên gặp ngay cả con Hắc Trư cũng kinh dị hét ầm lên.
Không hổ là công pháp có nguồn gốc từ Tiên Ma Cung.
“Ma Độn này cũng không tồi, lúc mấu chốt có thể dùng giữ mạng!” Chúng nữ lại chú ý đến bí pháp của Song Sinh Ma Cung.
Mặc dù khi thi triển Ma Độn sau đó sẽ để lại di chứng, tiêu hao một nửa Ma Lực trong cơ thể, nhưng chỉ cần giữ được mạng, chút di chứng này không tính là gì.
Cũng nhờ Ma Độn mà Song Sinh Ma Tử mới thoát chết trên tay Lạc Nam.
“Chúng ta đã có Truyền Tống Trận và Lệnh Bài Truyền Tống, Ma Độn không cần luyện cũng được, trừ khi rời khỏi phạm vi Tiên Ma Vực!” Kiều Tố Tố cười nói.
Lạc Nam đã đem Lệnh Bài truyền tống phân phát cho tất cả thành viên của Làng Nhất Thế, để đảm bảo an toàn cho các nàng.
Chúng nữ đồng ý gật đầu, đem Ma Độn ném sang một bên.
Đáng thương bí pháp của Đế Cấp Thế Lực, trực tiếp bị không nhìn.
“Mộ Sắc Vy, ta có thứ này cho nàng chậm rãi nghiên cứu!” Lạc Nam cười cười, lấy ra Đinh Đầu Thất Tiễn Thư.
“Nguyền Rủa Đế Cấp?!” Mộ Sắc Vy toàn thân chấn động, môi đỏ mở lớn lên.
Chúng nữ nghe vậy cũng hít sâu một ngụm khí lạnh, trong lòng trở nên kiêng dè.
Nguyền Rủa đạt đến Đế Cấp cũng không phải đồ chơi hiền lành gì, hơi sơ sảy một chút ngay cả chủ nhân cũng bị phản phệ.
“Ta không khách khí!” Mộ Sắc Vy không nói hai lời tiếp nhận, toàn bộ Làng Nhất Thế chỉ có nàng hứng thú với thuật Nguyền Rủa.
Chúng nữ Kiều Tố Tố, Đạm Đài Uyển, Hoàng Y Thiền cũng lựa chọn vài loại Tôn Cấp Vũ Kỹ.
“Mọi người đều phải nỗ lực, không thể cứ đợi Trưởng Làng mang tài nguyên về tu luyện được!” Âu Dương Thương Lan lúc này cất tiếng.
Chúng nữ nghiêm nghị gật đầu, các nàng cũng hiểu đạo lý này, một thế lực muốn phát triển không thể cứ dựa vào một cá nhân.
Trong lúc nhất thời, từng đôi mắt đẹp nhìn về Lạc Nam, đợi hắn phân phó.
Lạc Nam ngón tay gõ nhẹ lên bàn, gật đầu nói ra:
“Từ ngày mai, một nửa đệ tử và Hộ Pháp mặc vào Vô Tức Áo Choàng, mang theo Truyền Tống Lệnh Bài, bắt đầu xâm nhập Tiên Ma Vực, chia theo từng nhóm năm người hành động, mỗi nhóm do một Hộ Pháp dẫn đầu, tìm hiểu tin tức, thu thập tài nguyên! Những người ở lại Làng cũng tranh thủ tiến vào Thí Luyện Tháp gia tăng kinh nghiệm chiến đấu!”
“Tuân mệnh!” Chúng nữ đồng thanh quát.
Lạc Nam mỉm cười nói tiếp: “Hiện tại ta muốn giới thiệu một thành viên mới!”
“Nàng gọi Hồn Mỹ Hoa!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.