“Chịu hết nổi…tha…tha cho thiếp!”
Thanh âm thở hổn hển kiều mị đến tận xương tủy, Thục Phi thương thế toàn thân đã hoàn toàn khôi phục, nhưng trạng thái thân thể lúc này lại như một vũng bùng nhão.
Nam nhân kia đầu tiên là vận chuyển Long Tiên Thánh Điển để cùng nàng trị thương, nhưng sau đó khi cơ thể nàng đã khôi phục…hắn lại như hồng hoang cự thú lao vọt đến.
Các loại tư thế bày ra, đem nàng đưa lên đỉnh không biết bao nhiêu lần…cuối cùng đường đường là một vị Tiên Tôn phải mở miệng đầu hàng.
“Không được a…lần sau phải có tỷ muội hỗ trợ, bằng không một mình có thể bị hắn làm chết!”
Là sướng chết…
Thục Phi âm thầm quyết định.
“Cho nàng biết mùi vị khiêu khích ta!” Lạc Nam khoái trá cười, tâm trạng mỏi mệt bực tức sau một trận chiến cũng thảnh thơi không ít.
Bực tức không? Phẫn nộ không?
Đương nhiên rồi…
Rõ ràng là biết Hải Vực Tinh bị tên Đế Tử của Săn Ma Điện tính kế, nhưng lại chỉ có thể giết đi vài cái công cụ của hắn, làm sao không bực tức? làm sao không phẫn nộ?
Với bản tính có thù tất báo của Lạc Nam, hắn hận không thể tay mang Lạc Hồng Kiếm tìm đến tận hang ổ Săn Ma Điện đồ sát một phen, đem tên đứng sau màn ra nghiền chết.
Bất quá…Lạc Nam tự biết lượng sức mình.
Ngay cả đệ nhất cường giả như Tuế Nguyệt có mối thù hận sâu hơn còn chưa thể diệt trừ Săn Ma Điện, hắn lúc này tính là cái gì chứ?
“Quân tử trả thù mười năm không muộn…”
Thục Phi nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu/335408/chuong-856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.