Chương trước
Chương sau
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Ma Lực ngập trời, phô thiên cái địa đến từ thân thể Bạch Ma Công Tử điên cuồng trào dâng, một cổ sức ép cực mạnh của Địa Ma Vương quét ngang bốn phương tám hướng…
Toàn bộ Hoàng Đảo nhẹ nhàng rung lên một chút.
“Thật mạnh!” Ma Linh Hoàng Tử sắc mặt ngưng trọng.
Mặc dù hắn và Bạch Ma Công Tử đều được xem là thiên tài đỉnh cấp ở Ma Linh giới, nhưng cả hai hầu như chưa từng chiến đấu với nhau lần nào.
Lúc này chứng kiến uy thế của Bạch Ma Công Tử, ngay cả Ma Linh Hoàng Tử cũng không dám xem thường.
“Bạch Ma hiền chất quả thật không đơn giản!” Ma Linh Hoàng nhẹ nhàng gật đầu nói, cũng may Hoàng Đảo kiên cố dị thường, bằng không hắn tuyệt đối không cho phép Địa Ma Vương phát ra công kích.
“HAHAHAHA!”
Bạch Ma Công Tử vừa bùng nổ khí thế vừa cất tiếng cười to, ánh mắt mang theo hả hê và hưng phấn nhìn chằm chằm Lạc Nam quát:
“Tiểu tử, rung rẩy đi!”
Bạch Ma Công Tử lúc này quả thật cực kỳ khoái chí, hắn vốn đang không có cơ hội thể hiện trước mặt mỹ nhân là Ma Linh Công Chúa, không ngờ hiện tại Lạc Nam ở đâu nhảy ra tự tìm đường chết, trở thành nơi để hắn thể hiện phong thái mạnh mẽ của mình, làm sao không vui vẻ?
Tự tay giết một Đan Vương, nghĩ đến thôi Bạch Ma Công Tử đã sướng đến phát rung rồi.
“Vương Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ - Bạch Ma Liệt Thiên Trảo!”
Bạch Ma Công Tử gằn mạnh từng chữ, đôi bàn tay gồng lên mạnh mẽ từng ngón đặt chéo ở trước ngực.
Trong khoảnh khắc đó, bầu trời trên cao như bị liệt thành mười khe nứt khổng lồ, Ma Lực cuồn cuộn cấp tốc ngưng tụ thành hai cái Cự Trảo màu trắng bạc mang theo vô số tiếng gào thét oán than tê buốt cả gai óc.
Một cặp Ma Vương Trảo hiện hữu giữa thiên không, ngự trị sau bóng lưng Bạch Ma Công Tử, khí tức nguy hiểm mà nó mang lại khiến Ma Linh Tộc chúng trưởng lão cũng phải rùng mình.
“Bạch Ma Liệt Thiên Trảo, không ngờ lại là Vương Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ, xuất thân của Bạch Ma Công Tử cực kỳ bất phàm a!” Ma Linh Hoàng lẩm bẩm nói.
Người khác chỉ biết Bạch Ma Công Tử là thiên tài nổi trội ở Ma Linh giới, chưa từng có ai biết lai lịch thật sự phía sau lưng hắn, ngay cả Ma Linh Tộc từng điều tra cũng không ra, chỉ biết thế lực sau lưng Bạch Ma Công Tử không nằm ở Ma Linh Giới mà thôi.
“Tốt tốt tốt, tiểu tử này chết chắc rồi, cho hắn chừa cái tật không biết trời cao đất rộng!” Ma Linh Trần cùng Chu Đan Vương hài lòng cười lớn, ánh mắt hưng phấn nhìn chằm chằm chiến trường, muốn nhìn thấy bộ dạng sợ hãi sau đó tứ phân ngũ liệt của Lạc Nam.
Đáng tiếc, đứng trước một đôi Bạch Ma Trảo dữ tợn khổng lồ, Lạc Nam vẫn điềm tĩnh đứng đó, trên mặt không chút cảm xúc dao động nào, chỉ có Bá Đỉnh bên trong đan điền vẫn đang chấn động một cách dữ dội.
Hít sâu một hơi, hai bàn tay Lạc Nam đặt tại bên hông, một trên một dưới…mà thân thể của hắn cũng hạ thấp trọng tâm đi một chút.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Thiên địa động dung, một cổ lực lượng mang tính hủy diệt nhanh chóng được ngưng tụ giữa hai lòng bàn tay, một quả cầu năng lượng ẩn chứa sức mạnh nghiền ép cả Ma Lực đang chậm rãi xoay tròn…
“Làm sao có thể?”
Mà khi chứng kiến cổ lực lượng đang được ngưng tụ này, toàn thể Hoàng Đảo tóc gáy dựng đứng, hai mắt cả bọn trở nên xích hồng.
“Tiên Lực…Tiên Vương Lực…Dị thuộc tính…”
Ma Linh Hoàng lẩm bẩm trong miệng, ánh mắt khóa chặt lấy cơ thể Lạc Nam, một tia sát cơ phun trào, nghiến răng ken két:
“Kẻ này…vậy mà là Tiên Tu, hơn nữa lại sở hữu cả Tiên Vương Lực!”
Đám Ma Linh Tộc gật đầu, hàng chục thân ảnh từ bốn phương tám hướng đổ xô mà đến, người có tu vi thấp nhất cũng là Vương giả.
Toàn bộ cao tầng Ma Linh Tộc tụ hợp.
Hiển nhiên việc Lạc Nam bùng nổ thân phận Tiên Tu của mình đã gây nên toàn thể Hoàng Đảo chú ý.
“Tộc trưởng, tính sao đây?” Ma Tam Lão hỏi ý kiến của Ma Linh Hoàng.
“Theo dõi tình hình, Bạch Ma hiền chất có thể ứng phó!” Ma Linh Hoàng bình thản nói, chẳng trách tiểu tử này không chịu giao toàn bộ Ngụy Tôn Đan cho Ma Linh Tộc, thì ra là muốn lưu lại để Ma Linh Tộc kiêng kỵ không dám đụng hắn.
“Tiên Vương Lực?” Ánh mắt Bạch Ma Công Tử híp lại, sau đó ngửa đầu tiếp tục cười to:
“Tốt tốt tốt tốt, không ngờ đã bắt được hai tên Tiên Tu, lúc này lại sắp bắt thêm một kẻ, Bạch Ma Công Tử ta sắp lập công lớn rồi!”
Bất quá mặc dù xem thường, nhưng Bạch Ma Công Tử vẫn từ chưởng pháp đang ngưng tụ của Lạc Nam cảm giác được nguy hiểm mãnh liệt.
Vì lẽ đó, không đợi Bá Lực Chưởng hình thành, Bạch Ma Công Tử đã vươn ra hai bàn tay, hung hăng vồ tới.
RỐNG!
Bạch Ma Liệt Thiên Trảo mang theo uy thế không thể hình dung vồ đến Lạc Nam, tốc độ nhanh hơn sao xẹt.
Trong khoảnh khắc đó, con mắt trái của Lạc Nam chậm rãi mở ra…
Cái đồng tử đen kịch thứ hai của nó chậm rãi xoay tròn…
Mà Bá Lực Chưởng cũng đã rời khỏi hai tay, hung hăng bắn thẳng.
Một cột năng lượng mang tính hủy diệt nghiền nát tầng tầng không gian, hung hăng bắn về phía đôi Song Trảo khủng bố.
“HAHA, để xem công kích giữa ta và ngươi ai mạnh mẽ hơn!” Bạch Ma Công Tử cười điên cuồng, ánh mắt tràn đầy mong chờ Bạch Ma Liệt Thiên Trảo sẽ nghiền nát Bá Lực Chưởng.
Chỉ là rất nhanh, ánh mắt của hắn cấp tốc phình to, một cảm giác nguy hiểm dâng lên tận đầu não.
Mọi thứ diễn ra quá nhanh.
Chỉ thấy Bạch Ma Liệt Thiên Trảo vốn đang gào thét vồ thẳng đột nhiên thay đổi quỷ tích, không gian vặn cong, chúng nó tách nhau ra vồ thẳng về hai phía hư vô, nơi không tồn tại bất kỳ mục tiêu nào.
Mà Bá Lực Chưởng lại một đường tiến thẳng, lấy tư thái bá đạo nhất vượt qua mặt đôi Song Trảo, hung hăng bắn thẳng vào cơ thể Bạch Ma Công Tử.
ĐÙNG!
“Làm sao…có thể?”
Bạch Ma Công Tử hoàn toàn không thể nào hiểu nổi, ánh mắt của hắn trở nên lịm đi khi trúng phải Bá Lực Chưởng một cách toàn diện.
Trước khi thân thể hóa thành hư vô trước uy lực của Bá Lực Chưởng, hắn vẫn nhìn thấy đôi Bạch Ma Liệt Thiên Trảo của mình vồ rách không khí, cuối cùng đem hai tòa cung điện bên trên Hoàng Đảo xé thành bột mịn.
Đáng tiếc, tất cả uy thế đó lại chẳng tạo nên nguy hại đến một sợi lông tóc nào của Lạc Nam.
Cấm Kỵ Chi Nhãn đóng lại như chưa từng có gì xảy ra, Lạc Nam như sao băng lao vọt vào Bá Lực Chưởng, vươn tay chọp lấy một kiện pháp bảo không gian từ cơ thể Bạch Ma Công Tử vừa mới rơi ra ngoài, bên trong nó vẫn còn Nhân Kê và Tiểu Đậu Bỉ đang bị bắt nhốt.
“Keng, thành công hoàn thành nhiệm vụ cứu vớt Cố Nhân, nhận được nhiệm vụ khen thưởng…”
Âm thanh của Hệ Thống vang lên bên tai, Lạc Nam ánh mắt lóe sáng, trong lòng thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Kiện pháp bảo không gian này của Bạch Ma Công Tử là hàng Vương Cấp, vì thế vẫn tồn tại được trong sự mạnh mẽ của Bá Lực Chưởng, về phần Nhẫn Trữ Vật của Bạch Ma Công Tử đã hóa thành tro bụi rồi.
“Chết…chết rồi…?!”
Toàn bộ Ma Linh Tộc lâm vào sự tĩnh lặng đáng sợ, vô số người không dám tin nhìn một màn này, vị trí đứng ban đầu của Bạch Ma Công Tử đã hóa thành hư vô, nơi có vô số vết nứt không gian đen kịch vẫn còn hiện hữu, Bá Lực hung hăng nghiền nát từng ngõ ngách, Đế Diễm, Kiếp Lôi…các loại lực lượng khủng bố vẫn còn gào thét.
Mọi thứ diễn ra quá nhanh, cũng quá mức quỷ dị…không một ai có thể lường trước được viễn cảnh này.
Vốn dĩ Bạch Ma Liệt Thiên Trảo là Vương Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ được ngưng tụ từ Ma Lực cường đại và tinh thuần, đủ khả năng va chạm với Bá Lực Chưởng khủng bố kia, tranh thủ thời gian cho Bạch Ma Công Tử làm ra ứng đối trong trận chiến.
Nhưng nào ngờ…Bạch Ma Liệt Thiên Trảo đột nhiên như bị trúng tà, tách ra theo quỷ tích hết sức quỷ dị, vồ vào không khí chẳng có mục tiêu nào, hoàn toàn vô nghĩa.
Mà Bá Lực Chưởng lại tiếp tục một đường tiến thẳng, biến cố đột ngột khiến Bạch Ma Công Tử dù có lợi hại đến mức độ nào cũng chẳng lường trước được, kết cục tan xương nát thịt, ngay cả cặn bả cũng chẳng lưu lại.
“Thủ đoạn…thủ đoạn của hắn rốt cuộc là gì?”
Ma Linh Công Chúa trong mắt xuất hiện vẻ hoảng hốt tột độ, tràn đầy kiêng kỵ thốt lên từng chữ.
Với sự thông minh của nàng, không khó nhận ra sở dĩ Bạch Ma Liệt Thiên Trảo đi lệch quỷ tích, toàn bộ là do Lạc Nam thao túng.
Nhưng vấn đề chính là…không ai nhìn thấy hắn giở trò gì, không ai nhìn thấy hắn làm bất kỳ động tác nào, vì sao lại như vậy?
Đó mới là nguyên nhân khiến Bạch Ma Công Tử dù đến chết vẫn không hiểu vì sao mà mình chết.
Nếu trước đó, Lạc Nam động tay động chân…hắn còn có thể đề phòng.
Nhưng mà…đập vào mắt mọi người tại thời điểm đó chỉ là cảnh tượng Lạc Nam ngưng tụ Bá Lực Chưởng mà thôi.
Cấm Kỵ Chi Nhãn chuyển động trong khoảnh khắc cực nhỏ, Thần Thông thứ hai đã quyết định kết cục một trận chiến trong thoáng chốc, tại hiện trượng đâu ai đủ tư cách nhìn thấy?
Đó là sự khủng bố đến từ Cấm Kỵ Chi Nhãn đạt đến Tôn Cấp Cực Phẩm.
Nếu không có nó, Lạc Nam phải chật vật một phen mới có thể chiến thắng nhân vật như Bạch Ma Công Tử, dù sao đối phương cũng là đỉnh cấp thiên tài Địa Ma Vương cường giả, chỉ riêng chiêu Bạch Ma Liệt Thiên Trảo đã có thể đối kháng với phần lớn thủ đoạn công kích của Lạc Nam hắn rồi.
“Ực…” Ma Linh Hoàng Tử nuốt một ngụm nước bọt, hai chân lùi bước liên tục, trong lòng vẫn chưa hết hoảng sợ.
Đổi lại là hắn ở vị trí của Bạch Ma Công Tử, kết cục chỉ sợ không khác biệt bao nhiêu…
“Đến lượt các vị!” Lạc Nam nhoẻn miệng cười đưa ra hàm răng trắng bóc của mình, ánh mắt khóa chặt lấy Ma Linh Trần và Chu Đan Vương hai người.
“Ngươi…ngươi muốn làm gì?”
Ma Linh Trần cùng Chu Đan Vương như chuột nhìn thấy mèo, cả hai hoảng sợ đến toàn thân nhảy dựng.
Một cảm giác vô cùng nguy hiểm trào dâng khiến linh hồn hai người rung lên lẩy bẩy.
Xét về chiến lực, bọn hắn dù liên thủ cũng không thể sánh bằng Bạch Ma Công Tử…
Mà Bạch Ma Công Tử lại bị miểu sát trong tay thanh niên này, bọn hắn làm sao dám hùng hổ như lúc ban đầu?
“Các ngươi nhiều lần ác ý muốn dồn ta vào chỗ chết, thật không may…ta làm người từ trước đến nay ân oán phân minh, đã các ngươi muốn giết ta thì nên để lại mạng!”
Bá Lực phun trào khắp các lỗ chân lông, Lạc Nam trong mắt hiện hữu sát cơ vô hạn, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn chậm rãi triển khai, Nhìn Xuyên Yếu Điểm bao phủ toàn trường.
“Đủ rồi!”
Ma Linh Hoàng trầm giọng quát.
Lạc Nam thản nhiên nhìn qua hắn.
“Thật không ngờ sẽ có một ngày có Tiên Tu dám ở trước mặt Bổn Hoàng đòi giết người Ma Linh Tộc, ngươi không xem Bổn Hoàng ra gì đúng không?” Ma Linh Hoàng trầm giọng nói, ánh mắt đầy nghiêm nghị.
“Thôi đi lão già, nếu không phải trong tay ta có thực lực và Ngụy Tôn Đan, chỉ sợ lúc này đã bị toàn bộ Ma Linh Tộc vây công rồi!” Lạc Nam hời hợt nói.
Từ đầu đến cuối, Ma Linh Tộc vẫn luôn giữ thái độ nghi ngờ hắn, khi Ma Linh Trần và Chu Đan Vương nhiều lần gây sự cũng không thấy Ma Linh Hoàng ra mặt, thậm chí khi hắn luyện đan trong vòng bảy ngày, hai tên trưởng lão còn muốn giết hắn.
Lạc Nam không thèm nể mặt Ma Linh Tộc nói: “Ta chỉ giết hai kẻ này, sau đó giao Ngụy Tôn Đan cho ngươi, chúng ta không ai nợ ai!”
Hắn vẫn không muốn bỏ qua Chu Đan Vương cùng Ma Linh Trần.
“Không thể! Đừng tưởng ngươi có chút thủ đoạn là Ma Linh Tộc phải kiêng kỵ, đừng quên số lượng cường giả chúng ta không phải một mình Bạch Ma Công Tử có thể so sánh!” Ma Linh Hoàng cũng bị chọc giận nói.
Chỉ thấy hắn phất tay, vài chục Ma Linh Tộc trưởng lão và Tướng Quân đã ngang trời xuất thế, đem Lạc Nam vây vào vị trí trung tâm.
Ngay cả Ma Linh Hậu, Ma Linh Hoàng Tử và Ma Linh Công Chúa cũng gia nhập vào trong đó, ba cổ khí thế phô thiên cái địa ép về phía Lạc Nam.
Ma Linh Hậu cũng là một Thiên Ma Vương cấp cường giả, chiến lực không kém Ma Linh Hoàng chút nào.
“Tiểu tử, ngươi muốn giết sai ngươi rồi!” Chu Đan Vương thấy cảnh này cười lên ha hả.
“Ngươi không sợ ta đem Ngụy Tôn Đan hủy mất?” Lạc Nam cười hỏi Ma Linh Hoàng.
“Bẩm tộc trưởng, người này thần thông quảng đại, lại sở hữu nhiều loại Dị thuộc tính, chắc là thiên tài đỉnh cấp của Tiên giới, nếu chúng ta bắt được hắn, chắc chắn sẽ được Tru Tiên Điện trọng thưởng, giá trị cao hơn Ngụy Tôn Đan rất nhiều!” Ma Linh Trần nhanh trí lớn tiếng nói.
“Nói không sai! Bắt được người này…nói không chừng Tru Tiên Điện trực tiếp ban thưởng Phá Tôn Đan, đến lúc đó cần Ngụy Tôn Đan làm gì nữa?” Ma Linh Tộc chúng trưởng lão cười gằn nói.
“Các vị nói không sai! Cùng bổn Hoàng liên thủ đối phó hắn!” Ma Linh Hoàng ánh mắt sáng rực cười ha ha.
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, hắn quên mất giá trị của mình vượt xa Ngụy Tôn Đan, bất quá nhờ việc nắm giữ Ngụy Tôn Đan nên mục đích tru diệt Bạch Ma Công Tử và giải cứu cố nhân đã hoàn thành xem như chuyến đi này thành công tốt đẹp.
Bất quá, trước khi đi…mạng của Chu Đan Vương với Ma Linh Trần vẫn là phải lấy.
Về phần Ma Linh Tộc, cũng phải dạy cho bọn hắn một bài học đắt giá.
Dưới Tiên Tôn, đến bao nhiêu cũng không sợ…
Nghĩ đến đây, trong mắt Lạc Nam xuất hiện một tia hưng phấn tột độ, ngửa đầu lên trời gầm thét, phong thái bá vương ngạo nghễ toàn trường:
“CHIẾN ĐI!”
Ở trong đan điền, Bá Đỉnh gào thét dữ dội…
“Thần Tướng Vệ Hồn – hiện!” Lạc Nam ánh mắt như điện.
Tứ đại Thần Tướng…ngang trời xuất thế.
Hoàng Đảo cấp tốc rung lên.

Chiều thứ bảy vui vẻ nha mọi người
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.