Chương trước
Chương sau
Bạch Nguyệt Dương như dã thú gào rống, Bạch Nguyệt Diệt Hồn Nhãn ở giữa cái trán hằn lên từng làn tia máu đỏ ngầu, huyết lệ liên tục chảy ra cho thấy nó tổn thương nghiêm trọng.
Công kích Linh Hồn luôn là loại công kích mang tính nguy hiểm nhất bất kể là đối với nạn nhân trúng phải hay người thi triển bị phản phệ.
Âu Dương Thương Lan dùng chính Ngân Dạ Song Thương để oanh tạc tia Diệt Hồn, nếu không phải Bạch Nguyệt Dương phản ứng kịp, thân thể của hắn đã sớm bị xé rách rồi.
“Đừng cho nàng ấy thừa thắng xông lên!” Đại trưởng lão gầm thét, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Trận một lần nữa kích hoạt với mức độ mạnh nhất.
“Đoạt Hồn!”
Vài chục vị trưởng lão cắn chặt răng, đâm lao thì phải theo lao, mặc kệ Âu Dương Thương Lan có thủ đoạn gì cũng không để cho nàng dễ chịu.
“Hừ, Hồn Lực tạp chất như bãi rác cũng muốn Đoạt Hồn ta?”
Âu Dương Thương Lan lạnh lùng khinh thường, một cánh tay nâng lên:
“Oanh Hồn Quyền!”
Hồn Lực tinh khiết đến cực điểm hội tụ vào đầu nắm tay, hung hăng đấm mạnh.
Không gian rung lên, Hồn Lực hình thành quyền kình oanh tạc mà đến, một hơi đối kháng chính diện với luồng Hồn Lực đang muốn Đoạt Hồn của nàng.
ẦM ẦM ẦM…
Hai luồng Hồn Lực ma sát liên tục, ngay cả đám trưởng lão và cả Âu Dương Thương Lan đều phát sinh đau đớn Linh Hồn, nhưng vì chiến đấu nghiêm túc người sống ta chết nên vẫn nghiến răng cam chịu.
Nếu Âu Dương Thương Lan nuốt vào Tẩy Hồn Thủy khôi phục Linh Hồn, thì đám trưởng lão Bạch Nguyệt Tộc cũng có Bổ Hồn Đan hỗ trợ rất nhiều…
Lấy ít địch nhiều, Âu Dương Thương Lan đã làm rất tốt.
“Âu Dương Thương Lan, hôm nay bổn tọa chôn ngươi bên ngoài Bạch Nguyệt Tộc!”
Bạch Nguyệt Dương phẫn nộ gia nhập chiến trường, hai con Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn lóe sáng mãnh liệt.
“Giao quyền chủ trận lại cho Gia Chủ!”
Đại trưởng lão Bạch Nguyệt Tộc hưng phấn quát, chủ động nhường quyền điều khiển Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Trận lại cho Bạch Nguyệt Dương.
Có Bạch Nguyệt Dương gia nhập, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Trận rõ ràng mạnh hơn rất nhiều, lực hút gia tăng mãnh liệt, muốn hút hết Linh Hồn của Âu Dương Thương Lan.
“Hự…”
Âu Dương Thương Lan cơ thể rung lên, nàng dù mạnh cách mấy nhưng một lần chống lại quá nhiều cường giả như vậy cũng thật là cố sức.
Nàng muốn dùng Ngân Dạ Song Thương phá tan Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Trận nhưng phát hiện thân thể mình nặng nề như núi,
Hồn Lực xao động dữ dội, có dấu hiệu bị rút ra ngoài.
Sự gia nhập của Bạch Nguyệt Dương khiến Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Trận mạnh hơn quá nhiều, không hổ danh là người cầm đầu Bạch Nguyệt Tộc, hắn mang đến sức ép bằng một nửa đám trưởng lão.
Ánh mắt Âu Dương Thương Lan lấp lóe, để đối kháng với tình huống này chỉ còn cách…
“Thương Vực!”
Âu Dương Thương Lan gầm lên, phạm vi Thương Vực đang mở rộng lập tức thu hẹp…
Mà khi Thương Vực hẹp lại, rõ ràng nó trở nên cô động hơn, uy lực mạnh mẽ hơn…
RĂNG RẮC…
Thương Vực đối kháng kịch liệt Đoạt Hồn, hai loại lực lượng trái ngược không ai nhường ai…
Âu Dương Thương Lan đứng ở trung tâm, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Trận bốn phương tám hướng vây lấy nàng, xung quanh là Bạch Nguyệt Dương và đám trưởng lão.
Trong lúc nhất thời, mồ hôi tuôn ra như suối…không ai làm gì được ai…
“Thương Vực thu hẹp, cơ hội của ta đã đến!”
Đứng trong Bạch Nguyệt Lâu thấy tình cảnh này, Bạch Nguyệt Vật sắc mặt cười gằn dữ tợn.
Hắn vì kiêng nể Thương Vực của Âu Dương Thương Lan, biết mình nếu tiến vào phạm vi sẽ bị suy yếu chiến lực nên chưa vội động thủ.
Lúc này phụ thân và chúng trưởng lão đã ép Âu Dương Thương Lan phải thu hồi Thương Vực, cảm thấy là lúc tốt nhất để đồ sát đám đệ tử Bồng Lai Tiên Đảo.
Không chần chờ, thân thể Bạch Nguyệt Vật như một quả đạn pháo oanh tạc bắn mạnh mà ra, gia nhập chiến trường, tung hoành cùng đám Hộ Pháp.
“Thiếu chủ làm tốt lắm!”
Một đám trưởng lão thấy cảnh này âm thầm khen ngợi, Bạch Nguyệt Vật quả nhiên chờ đợi thời cơ thật chính xác.
Bạch Nguyệt Dương cũng là ánh mắt tán thưởng, thằng con này không làm hắn thất vọng.
Hồn Vương Hậu Kỳ như Bạch Nguyệt Vật một khi đồ sát, chỉ sợ đệ tử Bồng Lai không ai có thể chống lại.
Chỉ là, tất cả chỉ là tưởng tượng của Bạch Nguyệt Tộc…
Khi Bạch Nguyệt Vật tiếp cận, một thân ảnh đã như sao băng xẹt ngang bầu trời xuất hiện trước mặt hắn, ánh mắt hờ hững nhìn lấy Bạch Nguyệt Vật, cảnh tượng trực tiếp để toàn trường sững sờ.
Lạc Yên!
“Sư muội mau lùi lại! hắn là Hồn Vương Hậu Kỳ, thực lực không kém hơn Tố Tố sư tỷ đâu!”
Một đám nữ đệ tử vội vàng hoảng hốt, Thương Vực bị thu hẹp khiến các nàng chật vật hơn rất nhiều bởi vì thực lực của đám Hộ pháp đã khôi phục toàn thịnh, nhưng việc Lạc Yên ngăn chặn Bạch Nguyệt Vật thật sự ngoài ý liệu của tất cả mọi người.
Ngọc Tiên, Ngọc Hồn như Lạc Yên có thể làm được gì trước mặt Bạch Nguyệt Vật?
Phải biết lúc đầu Lạc Yên có thể đẩy lùi vài tên trưởng lão là do bọn hắn bị Thương Vực áp chế mà thôi.
Quả nhiên nhìn thấy ngăn cản mình là Lạc Nam, Bạch Nguyệt Vật không xem ra gì trầm giọng nói:
“Thật không hiểu ngươi từ đâu có được Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn, nhưng dám ngăn cản ở trước mặt ta, kết cục chính là chết!”
“Vậy sao?”
Lạc Nam cười nhạt một tiếng…
“Vạn Cổ Bất Hủ Thân – Bất Hủ Kinh Văn!”
Vô số hình xăm thần bí chằn chịt xuất hiện trên da thịt Lạc Nam, chỉ thoáng chốc đã đem bộ dạng Lạc Yên hoàn toàn che phủ.
Cảm nhận được mình đã ở trạng thái Bất Hủ, Lạc Nam vận dụng Ngự Kiếm Thuật.
KENG KENG KENG KENG KENG KENG…
Trong ánh mắt trợn tròn trực nhảy lên của Bạch Nguyệt Vật, âm thanh Kiếm ngâm hùng hồn liên tục vang trời xuất thế.
Nhiệt độ không khí cấp tốc nóng lên, 109 thanh Vũ Hoàng Kiếm cao quý đến cực điểm đã lơ lửng xung quanh thân thể Lạc Nam, sát khí cuồn cuộn như hóa thành thực chất…
“Cái này…”
Bạch Nguyệt Vật rùng mình một cái, hắn chưa kịp hết khiếp sợ…lại chứng kiến cảnh tượng khác phát sinh.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Vạn Kiếm Lôi kết hợp Thất Sắc Lôi Kiếp, hàng vạn tia Lôi Kiếp xẹt ngang bầu trời, hòa cùng Vũ Hoàng Kiếm.
Số lượng Kiếm chỉ thoáng chốc đã đạt đến con số khủng bố, chằn chịt như mạn nhện, phong tỏa tất cả hướng di chuyển của Bạch Nguyệt Vật.
“Đây là…Ngự Kiếm Thuật?!”
Kiến thức của Bạch Nguyệt Vật cũng cực kỳ không tệ, hắn nhận ra lai lịch của Ngự Kiếm Thuật.
Nhưng chính vì nhận ra mà Bạch Nguyệt Vật mới khiếp sợ đến cực điểm, hắn hoàn toàn không dám tưởng tượng vì sao một Ngọc Tiên và Ngọc Hồn như Lạc Nam có thể làm được đến mức độ này.
“Khoan đã…chẳng lẽ là do các hình xăm trên cơ thể?”
Bạch Nguyệt Vật nhớ đến trước khi triệu hồi vô tận Kiếm, Lạc Nam đã kích hoạt Kinh Văn Bất Hủ.
VÈO VÈO VÈO VÈO VÈO…
Trong lúc Bạch Nguyệt Vật còn đang khiếp đảm chưa biết cách đối đầu với Vạn Kiếm của Lạc Nam, thì Lạc Nam đã làm ra hành động.
Hắn không hề công kích Bạch Nguyệt Vật, trái lại theo chỉ thị của hắn…109 thanh Vũ Hoàng Kiếm cùng hàng vạn Thất Sắc Lôi Kiếp đã xé tan hư không, cuồn cuộn không dứt gia nhập vào chiến trường của đám Bạch Nguyệt Tộc hộ pháp và các nữ đệ tử Bồng Lai Tiên Đảo.
Lạc Nam giúp đỡ các nàng…
Hắn biết Thương Vực một khi thu hẹp, áp lực của chúng nữ sẽ gia tăng cực lớn, bởi vì dù có Cách Hồn Y bảo vệ một phần thì số lượng địch nhân vẫn là quá nhiều.
Vạn Kiếm Lôi kết hợp Vũ Hoàng Kiếm sẽ yểm hộ các nàng trong chiến đấu.
Lạc Nam không quên lời hứa toàn đảo đều an toàn với Âu Dương Thương Lan.
Nhưng mà…cũng chính hành động của Lạc Nam lại khiến toàn trường tiếp tục sững sờ.
Trong lúc bọn hắn nghĩ rằng Lạc Nam sẽ dùng Vũ Hoàng Kiếm cùng Vạn Kiếm Lôi đối chiến Bạch Nguyệt Vật thì hắn lại đem toàn bộ hỗ trợ chúng nữ?
Như vậy, tiếp theo lấy cái gì để đối kháng Bạch Nguyệt Vật đây?
“Hahaha!”
Bạch Nguyệt Vật ngửa đầu lên trời cười to, dùng ánh mắt như nhìn thằng ngu nhìn Lạc Nam:
“Nữ nhân! Ta không biết ngươi là tự tin hay ngu ngốc, nhưng không có đám Kiếm kia yểm hộ, cái chết đã tìm đến ngươi!”
“Phá Hồn Tiễn!”
Nói xong, Hồn Lực mạnh mẽ ầm ầm ngưng tụ thành đám mũi Tiễn, nhắm ngay Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn của Lạc Nam bắn mạnh.
Muốn một Tiễn chọc mù mắt Lạc Nam.
Mắt thấy tình cảnh này…Cấm Kỵ Chi Nhãn vốn nằm im bên mắt trái của Lạc Nam mở ra.
Không Đạo Na Di lấy tốc độ khủng bố xuất hiện, sau khi Cấm Kỵ Chi Nhãn tăng cấp thì việc triệu hoán Không Đạo Na Di cực kỳ đơn giản, hầu như chỉ cần Lạc Nam động một tia ý niệm là được.
Không Đạo Na Di mở ra, Phá Hồn Tiễn toàn bộ bị hút vào trong biến mất dạng, chẳng để lại chút cặn nào.
“AAAAAA”
Ở không xa, Không Đạo Na Di thần bí mở ra, đám Phá Hồn Tiễn do Bạch Nguyệt Vật vừa mới thi triển bắn mạnh vào người một trưởng lão Bạch Nguyệt Tộc.
“Hít!” Đám người hít thở, thủ đoạn của Lạc Yên quá mức khó lường.
“Khốn kiếp, kẻ này quá quỷ dị…ngươi rốt cuộc là ai?” Bạch Nuyệt Vật cuối cùng cũng phải cảm nhận được uy hiếp từ người Lạc Yên.
Không Đại Na Di thu hồi…
Lạc Nam lười nói nhảm với mấy thằng tự cho là đúng như Bạch Nguyệt Vật, hắn hai tay kết ấn mãnh liệt.
Đối phó loại người này, Vũ Hoàng Kiếm không cần thiết tốn sức.
Thay vào đó…
Bên trong đan điền, Cổ Băng Đỉnh gào rống dữ tợn, vận chuyển với tốc độ tối đa.
RỐNG…
Có âm thanh như đến từ vạn cổ pha lẫn hàn khí bao trùm không gian, Băng Vương Lực từ thân thể Lạc Nam cuồn cuộn phóng xuất.
“Thần Tướng Vệ Hồn – Băng Thần Tướng!”
Cảnh tượng kỳ lạ ngàn năm có một diễn ra, một Ngọc Tiên triệu hóa Băng Thần Tướng…và nguồn năng lượng ngưng kết thành nó lại là Băng Vương Lực.
“Làm sao có thể?”
Chẳng những là Bạch Nguyệt Tộc, ngay cả chúng nữ Đảo Bồng Lai cũng trợn mắt há hốc mồm.
Các nàng nghe qua Lạc Nam có Hỏa Thần Tướng khủng bố ngưng tụ từ vô số Dị Hỏa.
Nhưng khi chứng kiến Băng Thần Tướng do vô tận Vương Lực hội tụ, trong lòng các nàng thật sâu không thể bình thản.
Tiên Vương và Ngọc Tiên vì sao chênh lệch như trời và đất? còn không phải nhờ vào Vương Lực hay sao?
Vậy mà một người rõ ràng chưa đột phá Tiên Vương lại sở hữu Băng Vương Lực khủng bố, quá mức hoang đường.
Băng Thần Tướng thân do Huyết Cốt Cơ Băng đúc thành, kỵ trên Cổ Long Hàn Không Băng, tay cầm song phủ do Thất Thải Liên Băng hóa thành, tại vị trí trái tim của nó là Vô Lượng Tiên Băng đang đập lên thình thịch như trái tim có đầy đủ sinh mệnh.
“Chết!”
Vừa xuất hiện đã không kiêng nể gì nữa cả, Băng Thần Tướng nâng lên đôi song phủ nặng nề lạnh lẽo, hướng về đầu Bạch Nguyệt Vật hung hăng trảm.
“Khốn kiếp!”
Bạch Nguyệt Vật mắng chửi trong lòng, hắn đến hiện tại vẫn chưa hiểu vì sao trên đời có nhân vật như Lạc Yên tồn tại.
Trong Băng Thần Tướng có cả Hồn Lực của Lạc Nam gia trì, công kích của nó như một chiến tướng vĩ đại đang vì chủ nhân của mình hoành tảo chiến trường.
“Bạch Nguyệt Diệt Hồn!”
Con mắt còn chưa hoàn toàn mở rộng trên trán Bạch Nguyệt Vật nhắm ngay Lạc Nam bắn mạnh…
Đối diện với Bạch Nguyệt Vật công kích, Lạc Nam cảm nhận được chút nguy hiểm, hắn không đón đỡ Diệt Hồn nhưng sai Băng Thần Tướng ngăn cản trước mặt.
ẦM!
Diệt Hồn đánh thẳng vào thân thể Băng Thần Tướng, Lạc Nam có cảm giác được Hồn Lực mà mình truyền vào trong Băng Thần Tướng bị tan rã rồi.
Không hổ danh là Diệt Hồn.
RỐNG…
Băng Thần Tướng lại khôi phục trạng thái toàn thịnh, hung hăng nện xuống Bạch Nguyệt Vật.
“Hừ! Hồn Ngự!” Bạch Nguyệt Vật cười lạnh.
Hồn Lực nhanh chóng bao trùm thân thể hắn, tiếp vào trạng thái Hồn Ngự.
ẦM!
Va chạm mãnh liệt, Băng Thần Tướng nện vào lớp phòng thủ Linh Hồn của Bạch Nguyệt Vật, cả hai bị phản chấn bay ngược giữa tinh không.
Lạc Nam không dùng đến các Thần Tướng khác bởi vì chúng nó vẫn chưa thành Vương Lực, chẳng đủ tiêu chuẩn đối kháng Bạch Nguyệt Vật.
Bất quá chỉ với Băng Thần Tướng và Lạc Nam ở bên cạnh tạo áp lực, Bạch Nguyệt Vật ý định tàn sát đệ tử Bồng Lai bị diệt trong trứng nước rồi.
Phốc phốc phốc phốc…
Trong khi Bạch Nguyệt Vật bị Băng Thần Tướng ngăn cản, Vũ Hoàng Kiếm kết hợp Vạn Kiếm Lôi thông qua ý niệm của Lạc Nam đang điên cuồng gặt lấy sinh mạng của đám Hộ Pháp Bạch Nguyệt Tộc.
Con số tổn thất đã hơn năm trăm…
“Hự…”
ĐÙNG!
Có tiếng nổ tung giữa trời, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Trận cùng Thương Vực đồng quy vu tận, Âu Dương Thương Lan bị bắn ngược trở về, Lạc Nam vội vàng bay lên ôm lấy dáng vẻ uyển chuyển của mỹ nhân.
Đối diện với đó, Bạch Nguyệt Tộc cả đám sắc mặt cũng là trắng nhợt, lần đầu trong đời bọn hắn đối diện với Thương Vực bá đạo đến như vậy.
Sớm biết Bồng Lai Tiên Đảo khó nhằn như vậy bọn hắn đâu nhắm vào Hải Vực Tinh làm cái thá gì.
“Tộc trưởng, kế tiếp tính sao?” Đại Trưởng Lão lau đi vết máu nơi khóe miệng, dò hỏi Bạch Nguyệt Dương.
“Mặc kệ Thổ Vực Tinh tự sinh tự diệt, chúng ta tạm thời rút lùi…!” Bạch Nguyệt Dương nói đến đây, thần thần bí bí truyền âm cho Đại Trưởng Lão:
“Hải Vực Tinh hại chúng ta quá thảm, không thể để bọn chúng dễ chịu…ta sẽ liên hệ với chủ nhân nhờ người định đoạt!”
“Cái gì?!” Đại trưởng lão thân thể rung mạnh, khó khăn nói: “Chuyện nhỏ như vậy cũng nhờ chủ nhân, có khi nào bị xem thường không?”
“Hừ, Âu Dương Thương Lan chỉ sợ so với nhân vật trên Thiếu Đế Bảng chẳng kém chút nào, lại thêm Lạc Yên là biến số khó lường!” Bạch Nguyệt Dương híp mắt nói:
“Huống hồ nếu thành công…chúng ta cướp được một đống thiên địa dị vật tặng cho chủ nhân, ngươi còn sợ gì nữa?”

“Kế tiếp chúng ta làm gì? Các tỷ muội đã thấm mệt, mà đại đảo chủ cũng đang suy nhược!” Lạc Nam một tay ôm trọn vòng eo như rắn nước trơn nhẳn của Âu Dương Thương Lan, mũi ngửi mùi hương ngọt ngào như đào mật của nàng lên tiếng nói chuyện.
“Rút lui! Không để Bạch Nguyệt Tộc và Thổ Vực Tinh liên kết đã là thành công tốt đẹp! muốn diệt một thế lực trong thời gian ngắn là mơ mộng hảo huyền”
Âu Dương Thương Lan hương lan xạ nhược nói:
“Ta mang theo các đệ tử về đảo! ngươi đi xem hỗ trợ Tiểu Tuyết, Manh Manh các nàng ấy đi!”
Lạc Nam nghe vậy tán thành gật đầu:
“Đệ tử hiểu rồi!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.