Chương trước
Chương sau
Lạc Nam cảm nhận được nguy cơ chưa từng có...
Trong lúc hắn vẫn đang trơ mắt nhìn, thì đối thủ cũ đã ra vào giữa chiến trường của Tiên Tôn như chốn không người...
Đầu tiên là vơ vét nhẫn trữ vật của Đạo Huyền Tông hai vị Tiên Vương, kế đến là thoát ẩn thoát hiện tiếp tục vơ vét nhẫn trữ vật của một đám cường giả bị dư ba công kích của các Tiên Tôn ảnh hưởng mà chưa kịp chạy trốn...
Tiến bộ của thiếu nữ và con chồn quá nhanh khiến hắn cảm giác được nguy cơ, nếu trực diện chạm mặt...mình liệu có đánh bại được nàng?
“Không hổ là Không Gian Linh Căn và Thời Gian Linh Căn, dù là Tiên Tôn muốn bắt cũng chẳng thể theo kịp...”
Lạc Nam hít sâu một hơi lẩm bẩm nói ra.
Lúc này đã có Tiên Tôn chú ý đến hành vi của thiếu nữ và con chồn, muốn ra tay truy bắt.
Đáng tiếc, dù là Tiên Tôn có thể xé rách không gian, nhưng ở trước một người sở hữu Không Gian Linh Căn chân chính như thiếu nữ vẫn lực bất lòng tâm.
Có Tiên Tôn chặn đường sắp bắt được, thiếu nữ lại vận dụng lực lượng của Thời Gian làm chậm đối phương, sau đó núp vào hư không chốn mất dạng.
Chỉ trong thoáng chốc, chiến trường đã bị quấy lên như một vũng nước đục, thiếu nữ và con chồn nghênh ngang rời đi trong ánh mắt khó tin của Lạc Nam.
Vì thiếu nữ có thủ đoạn che giấu tu vi nên Lạc Nam hoàn toàn không thể kết luận, tuy nhiên hắn có thể tạm phán đoán thực lực của thiếu nữ vẫn chưa địch lại Tiên Tôn, bằng không với tích cách ngang ngược vốn có, nàng sẽ không mưu mẹo vừa đánh vừa chạy như vậy.
“Tiểu Yên, ngươi có sao không?”
Mà lúc này, Âu Dương Thương Lan, Mộ Sắc Vy cùng Đình Manh Manh một mặt lo lắng vây quanh lấy hắn, ánh mắt lại như nhìn quái vật.
Người này đón một kích toàn lực của Đại Tôn vào lưng nhưng vẫn còn sức đứng dậy?
Lạc Nam đã sớm giải trừ Kinh Văn Bất Hủ, nhưng ăn một kích toàn lực của Tiên Tôn cũng không phải chuyện đùa, di chứng sau khi thi triển Vạn Cổ Bất Hủ Thân kéo đến, mặc dù không chết nhưng thân thể hắn đã rụng rời, lúc này thật sự mất đi khả năng chiến đấu.
“Đệ tử có chút thủ đoạn giữ mạng, bất quá cái giá phải trả có chút đắt!” Lạc Nam giải thích nói.
Bình thường sau khi sử dụng Vạn Cổ Bất Hủ Thân, hắn phải nuốt vào vài cái lá Bất Tử Thụ để khôi phục cơ thể, cái giá đương nhiên có thể gọi là đắt.
“Chúng ta rút lui thôi, chuyện ở đây không thể tiếp tục xen vào!” Âu Dương Thương Lan nói.
Mộ Sắc Vy cùng Đình Manh Manh gật đầu, các nàng hiện tại đều đang suy yếu, chiến trường lại do một đám Tiên Tôn chơi đùa, muốn xen vào cũng không còn được nữa.
“Chỉ sợ sắp tới Hải Vực Tinh sẽ không yên ổn a...” Mộ Sắc Vy có chút lo lắng nói ra.
Có không ít Trung Tiên Giới âm thầm chứng kiến hầu hết cường giả Hải Vực Tinh ngã xuống, không nhân cơ hội này xâm chiếm Hải Vực Tinh còn đợi đến bao giờ?
“Tinh cầu đại chiến không phải là chuyện diễn ra một sớm một chiều, đến đâu tính đến đó!” Âu Dương Thương Lan phất tay, lúc này lo lắng cũng đã muộn, nàng cũng chưa từng sợ chiến.
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, hắn cũng chẳng sợ chiến...mở miệng nói ra:
“Chúng ta tạm thời nghỉ lại, đợi đồng hành với Phú gia quay về Hải Vực Tinh!”
Có Phú gia của Thiên Địa Hội đi cùng, an toàn của Hải Vực Nữ Vương cùng bọn hắn xem như được đảm bảo.
Chỉ có điên mới dám chặn cướp thuyền của Thiên Địa Hội.
Âu Dương Thương Lan gật đầu, điều khiển Chiến Tiên Thuyền vào sâu Quần Hùng Tinh, một lần nữa hạ xuống gần Cung Điện của Thiên Địa Hội.
...
Ở giữa tinh không, Vu La Thiên Tôn sắc mặt đỏ như màu máu, diện mạo anh tuấn trở nên oán độc đến mức vặn vẹo nhìn chăm chú đối thủ:
“Thú Võ, ngươi nhiều lần phá hỏng chuyện tốt của ta, là muốn Vu La giới cùng Thú Hồn giới đại chiến sao?”
Tôn giới có nhiều loại, có loại do nhiều Tôn Cấp Thế Lực cùng nhau phân chia, có loại do một người xưng hùng xưng bá.
Vu La giới của Vu La Thiên Tôn do hắn độc bá, mà Thú Hồn Giới cũng do Thú Võ Thiên Tôn một mình một cõi.
Hai cái Tôn giới phạm vi gần nhau, thường hay tranh chấp tài nguyên bên ngoài hư không, vì thế không ngừng nổ ra đại chiến, cuối cùng kết thành thù địch vô số năm.
Thực lực của Thú Võ Thiên Tôn luôn nhỉnh hơn Vu La Thiên Tôn vì có được Tứ Linh Vệ Hồn Thuật mạnh mẽ, nhưng muốn hoàn toàn giết đi Vu La Thiên Tôn cũng không thể nào làm được, nói không chừng bị đồng quy vu tận.
Chính vì thế mà hai người luôn đối nghịch nhau, lại chưa ai giết được ai...
“Ha hả, là bổn tôn nhìn ngươi chướng mắt, không phục lên cắn ta?” Thú Võ Thiên Tôn cười ha ha, lúc này Vu La Thiên Tôn thương thế vẫn còn, hắn chưa từng e ngại.
“Hừ, con mồi ngon đã chuồn mất...lần này bổn tôn không cùng ngươi chơi đùa!” Vu La Thiên Tôn không cam lòng hừ lạnh một tiếng, cuối cùng lựa chọn rời đi.
Hắn không ngu xuẩn đối chiến với Thú Võ Thiên Tôn vào lúc này, trong lòng thầm nghĩ đợi khôi phục thời kỳ toàn thịnh dựa vào lá của Cửu Diệp Liên Hoa, thậm chí dựa vào khí tức Đế Cấp của nó nói không chừng có thể tiến bộ về mặt thực lực, đến khi đó tìm Thú Võ Thiên Tôn tính sổ.
Xé không chuồn mất...
Nhìn Vu La Thiên Tôn chật vật rời đi, Thú Võ Thiên Tôn cũng chẳng có ý định đuổi theo, trái lại âm thầm buồn cười.
“Vu La ơi Vu La, số phận đã định trước ngươi thất bại trước mặt bổn tôn, chờ ta luyện hóa Huyết Mạch Tứ Hành Tê Ngưu, nói không chừng đã là Bán Đế...”
Thân là một Thiên Tôn, hắn có thể luyện hóa toàn bộ năng lượng bên trong Huyết Mạch...mà không phải giống như Lạc Nam cùng một đám nữ nhân trước đây chỉ có thể luyện hóa một phần tránh bị bạo thể.
Luyện hóa toàn vẹn năng lượng trong Huyết Mạch, cộng thêm tích lũy nhiều năm, Thú Võ Thiên Tôn tin rằng mình có thể trở thành Bán Đế.
“Hừ, một đám cậy già lên mặt ức hiếp lũ hậu bối, bổn Thiên Tôn thay các ngươi cảm thấy sỉ nhục!”
Thú Võ Thiên Tôn đảo mắt nhìn toàn trường, nhất thời hừ lạnh một tiếng.
Hiển nhiên việc một đám Tiên Tôn tập kích Hải Yêu Cung các loại không tránh thoát ánh mắt của hắn.
Bất quá Thú Võ Thiên Tôn hắn cũng không phải đại anh hùng, lần này ra tay chỉ vì muốn trêu tức Vu La Thiên Tôn, làm hỏng chuyện tốt của hắn mà thôi.
Về phần số phận của Hải Long Yêu Vương đám người, Thú Võ Thiên Tôn không có lý do xen vào.
...
Chiến Tiên Thuyền hạ xuống...
“Chư vị ổn chứ?”
Thân ảnh như công chúa của Phú Nhược Linh vội vàng xuất hiện, một mặt khẩn trương nhìn Âu Dương Thương Lan mấy người nói ra.
Hiển hiên tất cả những gì diễn ra toàn bộ bị Thiên Địa Hội chứng kiến, mặc dù Phú Nhược linh lo lắng cho đám người, nhưng với tư cách một thành viên của Thiên Địa Hội, nàng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Về phần số phận của các thế lực Hải Vực Tinh có đi đến đâu cũng nằm ngoài tầm kiểm soát của nàng, dù có xảy ra tiên giới đại chiến, thì cũng không ai dám chạm vào Phú gia cũng như chi nhánh của Thiên Địa Hội.
“Chúng ta cần bế quan điều trị, khi nào xuất phát về Hải Vực Tinh?” Âu Dương Thương Lan nghiêm túc hỏi.
“Hiện tại có thể trở về, bên trên Đại Chiến Hạm có rất nhiều phòng, mọi người có thể dùng bế quan!” Phú Nhược Linh đáp lời nói.
“Cứ quyết định như vậy!” Âu Dương Thương Lan gật đầu.
Nhân lúc Đại Chiến Hạm quay về Hải Vực Tinh, mọi người bế quan trị thương xem như một công đôi việc.
“Phốc!”
Đúng lúc này, Hải Vực Nữ Vương nằm trong ngực Lạc Nam ho khan kịch liệt, máu tươi phun trào, lồng ngực phập phồng lên xuống, mà thân thể của nàng đột ngột có dấu hiệu phình to.
“Không xong!” Âu Dương Thương Lan cùng Phú Nhược Linh sắc mặt đại biến.
“Chuyện gì xảy ra?” Lạc Nam cũng là giật mình, hắn phát hiện Vương Lực trong cơ thể của Hải Vực Nữ Vương đột nhiên bạo động hết sức dữ tợn, như sắp nổ tung vậy.
“Nàng...nàng sắp bị bạo thể!” Phú Nhược Linh trầm giọng nói.
“Làm sao có thể?” Mộ Sắc Vy trợn mắt nhìn.
Âu Dương Thương Lan trịnh trọng đáp: “Có thể mỗi người chỉ có thể chứa đựng một loại Thiên Địa Dị Vật, trừ khi tu luyện công pháp đặc biệt hay có Thể Chất nào đó, nhưng Hải Vực Nữ Vương không thuộc bất kỳ trường hợp nào!”
“Chết tiệt!” Lạc Nam cũng thầm mắng một tiếng.
Tinh Không Thủy vì muốn tránh thoát Vu La Thiên Tôn mà bất chấp tiến vào cơ thể Hải Vực Nữ Vương, lúc này lại cùng với Vô Lượng Tiên Băng trong người nàng xung đột rồi.
Hải Vực Nữ Vương mặc dù sở hữu cả Băng và Thủy linh căn, nhưng nàng ấy lại không tu luyện bất kỳ công pháp nào để có thể chứa hai Dị thuộc tính cùng lúc, vì thế sắp bị bạo thể.
“Phải làm sao đây? Chúng ta không thể thấy chết không cứu!” Đình Manh Manh khẩn trương, tiểu nha đầu lúc bình thường cũng rất lương thiện đấy.
“Hết cách rồi, Tinh Không Thủy đã triệt để dung nhập cơ thể nàng, không thể rút ra được!” Âu Dương Thương Lan tiếc hận lắc đầu.
“Một khi hai loại Thiên Địa Dị Vật nổ tung, kể cả chúng nó cũng sẽ tiêu tùng, mà Hải Vực Nữ Vương linh hồn cũng sẽ nát vụn, không thể rèn đúc cơ thể mới được đâu!” Phú Nhược Linh sắc mặt trắng nhợt nói.
Lạc Nam nghe vậy giật mình, hai loại Dị thuộc tính tiêu tùng?
“Ta có cách cứu nàng! Ta là Luyện Đan Sư, có bí quyết đặc biệt có thể cứu!” Lạc Nam vội vàng nói ra.
Hải Vực Nữ Vương trong cơn tuyệt vọng nghe vậy cũng cố gắng liếc mắt nhìn một chút, nhìn thiếu nữ đã bất chấp tất cả liều mạng cứu mình này.
“Vậy còn không mau cứu!”
Tình huống ngàn cân treo sợi tóc, chúng nữ cũng không rảnh thắc mắc biện pháp của Lạc Nam là gì.
“Ta cần một gian phòng kín!” Lạc Nam ôm chặt Hải Vực Nữ Vương trầm giọng nói.
“Cứ lên Đại Chiến Hạm, ta cam đoan không ai quấy rầy!” Phú Nhược Linh nhanh chóng đáp.
“Được!” Lạc Nam gật mạnh đầu, bất chợt lấy ra một chiếc Nhẫn Trữ Vật ném cho Âu Dương Thương Lan, nghiêm túc truyền âm:
“Đây là Vũ Khí đệ tử chuẩn bị cho Đại Đảo Chủ, cấp tốc Luyện Hóa chúng nó!”
Âu Dương Thương Lan nghe vậy giật mình, tiếp nhận Nhẫn Trữ Vật của hắn.
Đám người toàn bộ kéo nhau lên Đại Chiến Hạm của Phú gia, mỗi người một phòng.
...
RẦM!
Âm thanh cửa phòng gấp rút đóng lại, Lạc Nam ôm lấy Hải Vực Nữ Vương không chút chần chờ tiến vào Linh Giới Châu.
“Đau quá...”
Hải Vực Nữ Vương hoàn toàn vô lực, tầm mắt của nàng lúc này hoàn toàn mơ mơ hồ hồ, nửa tỉnh nửa mê.
“Thật nghiêm trọng!” Lạc Nam cắn răng, nếu không phải là một Thiên Vương với ý chí lực mạnh mẽ, Hải Vực Nữ Vương đã sớm nổ tung rồi.
“Giao Linh Hồn Bổn Nguyên cho ta!” Lạc Nam trầm thấp nói một câu, dùng Hồn Lực truyền vào tâm trí nàng.
Tình huống của Hải Vực Nữ Vương chỉ còn một cách duy nhất có thể cứu sống...
Nếu chỉ bị thương nặng, hắn có thể dùng Bất Tử Thụ để điều trị.
Nhưng bạo tạc do hai Dị thuộc tính xung đột, Bất Tử Thụ cũng phải bó tay.
Mà Lạc Nam và Hải Vực Nữ Vương hầu như chưa từng nói với nhau câu nào, hắn vất vả liều mạng cứu nàng chỉ vì muốn bảo toàn chiến lực cho Hải Vực Tinh, muốn bảo vệ hai cái Dị thuộc tính.
Lúc này vì nàng mà bạo lộ quá nhiều bí mật, để có thể tin tưởng Hải Vực Nữ Vương, hắn buộc lòng khống chế tính mạng của nàng trong tay mà thôi.
Đến lúc đó, dù toàn bộ bí mật có bại lộ trong mắt Hải Vực Nữ Vương, hắn cũng chẳng cần phải lo lắng.
Trong cơn mê mang, Hải Vực Nữ Vương nghe được thanh âm bá đạo đòi hỏi Linh Hồn Bổn Nguyên, việc này khiến nàng quá đỗi tức giận.
Lại có kẻ muốn khống chế tính mạng nàng?
Thân là một Thiên Vương, dù có chết cũng không chịu nhục...giao Linh Hồn Bổn Nguyên khác nào trở thành nô lệ?
Lạc Nam như hiểu được suy nghĩ qua ánh mắt quật cường của Hải Vực Nữ Vương, hắn hừ lạnh một tiếng:
“Hừ, ta liều mạng cứu nàng thì được? lúc này lại sắp bạo lộ bí mật mà ngay cả Đại Đảo Chủ cũng không được biết, nàng vì chút tôn nghiêm mà chịu chết sao?”
Hải Vực Nữ Vương nghe vậy trái tim thắt lại, một màn thiếu nữ ôm lấy nàng dùng lưng cản một chưởng toàn lực của Tiên Tôn như hiện lên trong tầm mắt.
Lại thêm nghe người này nói bí mật mà ngay cả Âu Dương Thương Lan cũng không biết, nhất thời lòng hiếu thắng ganh đua trỗi dậy.
“Thôi...đã nợ một mạng! làm tỳ nữ trả dứt cũng được!”
Chỗ mềm mại trong lòng Hải Vực Nữ Vương bị đánh trúng, chủ động buông xuôi...
Lạc Nam nhân cơ hội đó rút ra Linh Hồn Bổn Nguyên của Hải Vực Nữ Vương triệt để nắm giữ.
“Từ hôm nay, nàng là nữ nhân của Lạc Nam ta!”
Trong cơn mơ hồ, Hải Vực Nữ Vương nghe được một âm thanh nam tính tràn đầy bá đạo và chiếm hữu.
Lạc Nam tháo xuống Mặt Nạ Thiên Diện, diện mạo nam tử tà dị tuấn lãng hiện ra.
Phừng phực...
Dục Tình Yêu Hỏa lóe lên, y phục tiêu tán thành tro bụi...
Ngọn lửa màu hồng phấn bao phủ lấy cơ thể hai con người, kích thích dục vọng lên đến cực hạn nhất...
Thời khắc mấu chốt không có chỗ để vuốt ve ân ái, Lạc Nam cần Hải Vực Nữ Vương động tình nhanh nhất có thể.
“Ưm...Ưm...”
Quả nhiên khi Dục Tình Yêu Hỏa xâm nhập, thân thể mẫn cảm của Hải Vực Nữ Vương nhanh chóng có phản ứng, âm thanh rên rỉ pha lẫn đau đớn vang lên.
Nhìn bờ môi mềm mại thơm ngát tái nhợt vì bị thương, nơi khóe môi rỉ ra chút máu tươi diễm lệ của Hải Vực Nữ Vương...Lạc Nam không chần chờ cúi thấp đầu.
Một nụ hôn thật sâu...lưỡi quấn chặt vào lưỡi...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.