Chương trước
Chương sau
Phú gia là một trong số những gia tộc thuộc Thiên Địa Hội, phụ trách quản lý và kinh doanh chi nhánh của Thiên Địa Hội ở Hải Vực Tinh...
Mà Phú Nhược Linh chính là tiểu thư của Phú gia, chẳng những có tài năng kinh doanh xuất chúng, diện mạo xinh đẹp như hoa, càng là một vị Địa Vương Cảnh cường giả, thực lực có thể sánh với nhân vật số hai của những Thiên Vương cấp thế lực.
Về thực lực là thế, nếu xét về địa vị...dù là Thiên Vương gặp phải nàng cũng phải khách khí gọi một tiếng tiểu thư, bởi vì sau lưng Phú Nhược Linh chính là Phú gia, mà sau lưng Phú gia chính là quái vật khổng lồ Thiên Địa Hội.
Đừng thấy Thiên Địa Hội có quy tắc không xen vào tranh đấu trong vũ trụ mà tưởng là bọn hắn hiền lành dễ bắt nạt, thực chất Thiên Địa Hội như một con hùng sư đang ngủ say, sẳn sàng xé nát bất kỳ kẻ nào thành mảnh nhỏ nếu dám mạo phạm đánh thức nó.
Chính vì thế mà lúc này đây, khi chứng kiến đích thân Phú Nhược Linh ra tiếp đón Âu Dương Thương Lan nhóm người trước Đại Điện, trong mắt của Phú lão đang đứng ở bên cạnh xuất hiện một tia kỳ dị.
Phải biết dù là trước đó khi Đạo Huyền Tông Tông Chủ, Hải Yêu Cung Cung Chủ và Vô Lượng Hải Các Các Chủ cũng không có được đãi ngộ như vậy.
“Tiểu thư xem trọng Bồng Lai Tiên Đảo hơn các thế lực kia một bật!” Trong lòng Phú Lão ghi nhớ vấn đề này, xem ra ngày sau lão già hắn cũng phải khách khí với Bồng Lai Tiên Đảo hơn mới được.
Ánh mắt nhìn người của tiểu thư luôn chuẩn xác, đây là điều Phú lão chưa từng nghi ngờ.
“Nhược Linh tiểu thư đích thân ra đón, chúng ta lấy làm vinh hạnh...” Phía sau mặt nạ màu đỏ thẳm, âm thanh uyển chuyển của Âu Dương Thương Lan nhàn nhạt truyền ra.
“Ra mắt Phú tiểu thư!” Mộ Sắc Vy cũng lôi kéo Lạc Nam hành lễ nói.
“Chào Phú gia tỷ tỷ, hì hì!” Địa Manh Manh đầu đội cái nón to gần bằng cơ thể cười líu ríu.
“Mọi người đừng khách sáo, đều là tỷ muội với nhau cả, mau vào trong ngồi!” Phú Nhược Linh khí độ bất phàm mỉm cười nói, còn chủ động tránh sang một bên làm động tác mời.
Lạc Nam không thể không cảm thán một tiếng tố chất của Phú gia vô cùng tốt, ở trước mặt Phú gia dường như ai cũng là khách quý, không phân biệt sang hèn cũng như địa vị.
“Vào thôi!” Âu Dương Thương Lan nhẹ nhàng nói ra, chủ động tiến vào Đại Điện.
Lạc Nam mấy người lẻo đẻo theo sau...
Nhìn thấy bóng lưng mấy người khuất sau cánh cửa đại điện, Phú Nhược Linh mới nhìn sang Phú lão phân phó nói:
“Phú lão khởi hành Chiến Hạm đi, người đã đến đủ rồi!”
Phú lão gật đầu, quay người rời đi...
Hiển nhiên Bồng Lai Tiên Đảo là thế lực có mặt trễ nhất thuộc Hải Vực Tinh.
...
Đại Điện mặc dù nằm trên Chiến Hạm, nhưng quy mô của nó tương đương kinh khủng, bên trong rộng như một quảng trường, Tiên khí so với bên ngoài còn nồng đậm hơn, hiển nhiên mỏ Tiên Thạch được đặt ngay tại bên dưới Đại Điện này.
Lọt vào tầm mắt của Lạc Nam và tam nữ, không ít thân ảnh đã có mặt từ trước đã an vị tại vị trí của mình, không ít gương mặt thân quen, cũng có nhiều cổ khí thế cực kỳ mạnh mẽ.
Lạc Nam lập tức nhận ra Thủy Không Tiên Vương, Song Kiếm Tiên Vương, Hải Sư Yêu Vương ba gương mặt quen thuộc.
Khiến hắn càng thêm nghiêm túc chính là, ba vị Địa Vương cao cao tại thượng lúc này vậy mà phân biệt ngồi ở vị trí phía sau trong đội ngũ, phía trước bọn hắn chính là ba thân ảnh xa lạ.
Trước mặt Song Kiếm Tiên Vương là một nam tử trung niên có mái tóc bạc trắng, khí thế toàn thân thu liễm đến cực hạn, mày kiếm mắt sáng, một đôi mắt ẩn chứa khí thế sắt lẹm kinh người, cho người khác cảm giác như một thanh bảo kiếm chưa ra khỏi vỏ, là một nhân vật tu Kiếm không kém Độc Cô Ngạo Tuyết quá nhiều.
Hải Sư Yêu Vương ngày thường hung hăng kiêu ngạo, lúc này lại như đứa trẻ nhỏ ngoan ngoãn ngồi phía sau một lão già, cái đầu trọc lóc không một sợi tóc, thân mặc chiến giáp xanh thẳm như đại dương, diện mạo hòa ái dễ gần...nhưng khi nhìn thấy lão già này, Long Lực Đỉnh trong đan điền của Lạc Nam lại rung lên một chút khiến hắn giật mình.
“Lão già này có huyết mạch Long Tộc? mặc dù rất ít nhưng chắc chắn là có!” Lạc Nam hít sâu một hơi, không ngờ tại nơi này có thể nhìn thấy kẻ sở hữu máu rồng, chẳng trách dù là Hải Sư Yêu Vương cũng ngoan ngoãn trước mặt hắn như vậy.
“Bản thể của lão già này là một con Long Quy, chính là hậu duệ của Thủy Long và Hải Quy thời thượng cổ, chân chính Thần Thú...chỉ bất quá không phải giống loài quá mức mạnh mẽ mà thôi!” Kim Nhi xuất hiện trên bả vai hắn, nhìn lấy lão già đánh giá nói ra.
“Long Quy?” Lạc Nam giật mình, hắn từng thấy qua Cửa Hàng May Mắn có bán Huyết Mạch của Long Quy, giá cũng hơn ba tỷ chứ không ít đâu.
“Không biết Phong Yêu Cầu của ta bắt được lão già này hay không?” Trong lòng hắn như có điều suy nghĩ.
Không chú ý lão già quá lâu tránh để đối phương nghi hoặc, Lạc Nam chuyển dời ánh mắt vào mỹ phụ ngồi trước mặt Thủy Không Tiên Vương.
Mà khi nhìn thấy mỹ phụ, Cổ Băng Đỉnh trong cơ thể hắn rõ ràng chấn động kịch liệt như tìm thấy đồng minh, hiển nhiên mỹ phụ sở hữu ít nhất một loại Dị Băng.
Nàng tuổi tác tầm hơn ba mươi, thân thể thành thục chín mộng như mật đào chờ người đến hái, ánh mắt lã lướt yêu tình, bờ môi dày đỏ thẳm như máu, làn da trắng như mỡ đông, mái tóc bồng bềnh như mây trời vậy mà dài xuống tận gót chân, tạo thành một loại mỹ quan đặc biệt.
Ba người này...sẽ là thần thánh phương nào?
Thấy Lạc Nam ánh mắt nghi hoặc, Mộ Sắc Vy nhẹ giọng truyền âm:
“Nam tử trung niên ngồi trước mặt Song Kiếm Tiên Vương chính là Đạo Huyền Kiếm Vương, tông chủ của Đạo Huyền Tông, Thiên Vương Cảnh cường giả...sở hữu Vương Cấp Cực Phẩm Đạo Huyền Lưỡng Nghi Kiếm!”
“Lão già ngồi trước mặt Hải Sư Yêu Vương tự xưng là Hải Long Yêu Vương, chính là một vị Thiên Yêu Vương nổi danh về lực phòng ngự, đã ngàn năm chưa có người nhìn thấy hắn thi triển bản thể!”
Nghe đến đây Lạc Nam âm thầm buồn cười, chỉ là một con rùa lại dám tự xưng Hải Long Yêu Vương, nếu để Long Tộc biết được không biết sẽ là cảnh tượng gì...
Mộ Sắc Vy không chú ý đến biểu tình của Lạc Nam, tiếp tục truyền âm giới thiệu:
“Người phụ nữ ngồi trước Thủy Không Tiên Vương kia chính là Các Chủ của Vô Lượng Hải Các, một thân thực lực cũng đồng dạng là Thiên Vương, danh xưng Hải Vực Nữ Vương...nghe nói bởi vì trước khi Bồng Lai Tiên Đảo chúng ta xuất hiện, nàng là nữ vương duy nhất tại Hải Vực Tinh này!”
Vì từng là nữ Tiên Vương duy nhất tại Hải Vực Tinh nên có danh xưng Hải Vực Nữ Vương? Hiện tại vì sao không đổi?
“Đạo Huyền Kiếm Vương, Hải Long Yêu Vương, Hải Vực Nữ Vương...” Lạc Nam lẩm bẩm trong miệng, bắt đầu ghi nhớ ba danh tự này.
Đây là ba vị Thiên Vương cấp bậc cường giả, sánh ngang với Đại Đảo Chủ Âu Dương Thương Lan...tuyệt đối không thể xem nhẹ a.
Người ở trong Đại Điện rất đông, ba đại Thiên Vương cấp thế lực ngoại trừ đích thân xuất động nhân vật số 1 và số 2, mỗi thế lực còn có hai vị đệ tử trẻ tuổi, chắc là thiên tài nổi trội được ưu ái bên trong thế lực.
Mà ngoại trừ Đạo Huyền Tông, Hải Yêu Cung và Vô Lượng Hải Các, bên trong Đại Điện vẫn còn không ít thế lực từ Vương Giả Cấp cho đến Địa Vương Cấp, phong phú vô cùng.
Lạc Nam âm thầm ước tính, có 8 cái Địa Vương Cấp Thế Lực, 12 cái Đại Vương Cấp Thế Lực và 15 Vương Giả Cấp Thế Lực.
Hải Vực Tinh quả nhiên tàng long họa hổ a, ngoại trừ tứ đại Thiên Vương Thế Lực không ngờ còn ẩn chứa nhiều Thế Lực mạnh mẽ đến như vậy.
“Trung Tiên Giới cạnh tranh phi thường khốc liệt, những Địa Vương Cấp Thế Lực kia luôn ngấp nghé địa vị của chúng ta, chỉ cần bọn hắn có người thành công đột phá Thiên Vương Cảnh, dã tâm nhất định sẽ bành trướng!” Mộ Sắc Vy nhẹ giọng nói.
Trong lúc Lạc Nam đang đánh giá các phương thế lực, thì tất cả ánh mắt bên trong Đại Điện cũng đổ dồn về phía hắn, hay nói đúng hơn là đổ dồn về Âu Dương Thương Lan đi phía trước.
Đủ loại tâm tình hiện lên từng đôi mắt khác nhau, có hâm mộ, có ghen ghét, có đố kỵ, cũng có kính sợ...
Việc Phú Nhược Linh đích thân ra tiếp đón Bồng Lai Tiên Đảo gây nên chú ý của đám người, bởi vì dù là trước đó Đạo Huyền Tông các loại Thiên Vương có đến cũng chỉ do Phú lão mang vào mà thôi, vậy mà Bồng Lai Tiên Đảo đến trễ nhất lại được tiếp đón nồng hậu nhất, điều này lập tức gây nên vô số ý nghĩ trong đầu đám lão quái thành tinh có mặt tại nơi này.
Chẳng lẽ Thiên Địa Hội xem trọng Bồng Lai Tiên Đảo nhất tại đây?
...
“Hừ, lúc nào cũng ra vẻ thần thần bí bí...lại phiền phức Nhược Linh tiểu thư tự mình ra cửa, giá đỡ của các vị thật lớn nha!”
Một âm thanh ỏn ẻn khiến nam nhân rợn cả da gà vang lên, chỉ thấy Hải Vực Nữ Vương ánh mắt như cười như không mang theo chút chế giễu nhìn Bồng Lai Tiên Đảo nói.
Đáp lại lời nói của nàng, chỉ thấy Âu Dương Thương Lan nhẹ quay đầu, mặt nạ đỏ thẳm không chút cảm xúc lại phát ra âm thanh:
“Ngươi có ý kiến?”
“Ực...”
Không ít người âm thầm nuốt một ngụm nước bọt, hai vị nữ Thiên Vương vừa gặp mặt nhau đã lập tức đấu khẩu, bầu không khí căng như dây đàn a...
“Khanh khách, bổn Vương chỉ nói bâng quơ vậy thôi, Loạn Thương Thiên Vương vì sao phản ứng lớn như vậy?” Hải Vực Nữ Vương cười khanh khách, đôi gò bông đào ngoại cỡ trước ngực phập phồng lên xuống hình thành những gợn sóng lăn tăn.
“Ngươi đang nói chuyện với Bổn Vương sao?” Âu Dương Thương Lan ra vẻ bất ngờ hỏi.
Nụ cười trên mặt Hải Vực Nữ Vương có chút cứng lại, đáng chết...nàng bị Âu Dương Thương Lan đưa vào tròng, rõ ràng từ đầu đến cuối người ta chưa hề nhắc đến tên nàng a.
“Hì hì, bà già này dám đấu khẩu với Đại Tỷ, muốn chết sao?” Tiếng cười như chuông bạc của Đình Manh Manh truyền ra, phần đầu bị cái nón che giấu nhìn qua quái dị vô cùng.
“Phốc!” Một ngụm rượu vừa vào miệng Hải Vực Nữ Vương bị phun ra ngoài, bộ ngực sửa phập phồng nghiến răng nghiến lợi.
Với tu vi của nàng muốn điều chỉnh dung nhan trẻ trung cực kỳ dễ, chẳng qua Hải Vực Nữ Vương nàng yêu thích loại hình chín mùi của một thục phục hơn mà thôi, rõ ràng là độc dược trí mạng của đám nam nhân, từ miệng tiểu nha đầu này nói ra lại trở thành bà già rồi hả?
Bầu không khí có chút lúng túng...cả đám bắt đầu đánh giá Đình Manh Manh, hiển nhiên dù đã che mất đầu, nhưng dáng người rõ ràng là một đứa bé 5 tuổi, Bồng Lai Tiên Đảo mang theo trẻ con làm gì?
Bất quá người ở đây ai cũng có kiến thức, bọn hắn lập tức nhận ra chỗ không đơn giản của Đình Manh Manh, bởi vì bé gái này khí tức toàn thân thu liễm đến cực hạn khó nhìn thấu sâu cạn, nhân vật như vậy sẽ là đứa trẻ 5 tuổi bình thường sao?
Cả đám âm thầm suy đoán thân phận của tiểu nha đầu...
So với Âu Dương Thương Lan và Đình Manh Manh, Lạc Nam và Mộ Sắc Vy trở nên ít bị người chú ý nhất.
Tuy nhiên vẫn có mấy đạo ánh mắt kinh nghi bất định nhìn về phía Lạc Nam, chính là Thủy Không Tiên Vương, Hải Sư Yêu Vương cùng Song Kiếm Tiên Vương ba người.
Bọn hắn không dám dùng Thần Thức thăm dò khuôn mặt sau lớp mặt nạ tránh chọc giận Âu Dương Thương Lan, tuy nhiên nhìn hình dáng quen thuộc vẫn nghi ngờ hắn là Lạc Yên.
Nhớ không lầm thì Lạc Yên mới trở thành đệ tử của Bồng Lai Tiên Đảo, vậy mà lập tức được dự sự kiện long trọng như vậy rồi hả?
Ba người liếc mắt nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương chứng kiến sự khó hiểu...
“Ha ha, Bồng Lai Tiên Đảo các tỷ muội mau vào vị trí, người đã đến đông đủ...chúng ta chuẩn bị khởi hành đến Đấu Giá Hội!” Phú Nhược Linh lên tiếng hóa giải bầu không khí, mời Lạc Nam mấy người vào vị trí.
Âu Dương Thương Lan, Đình Manh Manh cùng Mộ Sắc Vy vào vị trí...
Lạc Nam thản nhiên bước đến rót rượu cho các nàng, hương thơm bát ngát dịu êm, lại ẩn chứa lực lượng nồng đậm.
“Rượu này bất phàm...” Lạc Nam ở trong lòng đánh giá, thân là một Luyện Đan Sư chỉ cần liếc nhìn hắn lập tức nhận ra rượu mà Phú gia mang ra đãi khách rất trân quý, được ngâm ủ từ các loại Tiên Quả cấp cao, đối với quá trình vận chuyển Vương Lực trong cơ thể cực kỳ có lợi.
“Làm sao uống?” Mộ Sắc Vy có chút buồn cười truyền âm cho Lạc Nam.
“Phốc!” Lạc Nam xém khóc...
Hắn quên mất mấy nữ đều đang đeo mặt nạ a...rót rượu các nàng có thể uống được sao?
Lạc Nam lúng túng gãy gãy đầu, nhanh chóng ngồi sau lưng Đình Manh Manh, xém chút độn thổ.
Khóe môi như hồng bảo thạch của Âu Dương Thương Lan phía sau lớp mặt nạ có chút cười mỉm phong tình vạn chủng...đáng tiếc không ai có diễm phúc chứng kiến.
CHỤT CHỤT CHỤT...
Âm thanh bú mút truyền đến, Lạc Nam trợn mắt há hốc mồm nhìn cái nón vốn đội kín cả đầu của Đình Manh Manh đột ngột xuất hiện một lỗ hỏng tại vị trí miệng.
Tiểu nha đầu vô tư đút bình sữa với đầu ti giả vào trong lỗ hỏng, ôm bình sữa bú mút ngon lành trong ánh mắt quái dị của một đám cường giả.
“Ta phục...” Lạc Nam khóe môi co giật.
Đúng lúc này, Đạo Huyền Tông Chủ - Đạo Huyền Kiếm Vương đột nhiên nhìn Âu Dương Thương Lan mở miệng nói ra:
“Chúc mừng Tam Đảo Chủ của quý Đảo thành công ngộ được Kiếm Vực! thực lực tăng tiến trên diện rộng!”
Lời vừa nói ra, toàn trường một lẫn nữa yên tĩnh...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.