Chương trước
Chương sau
Bên ngoài Chiến Trường…
“Không ngờ ngay cả Ngũ Sắc Lôi Kiếp và Dị Hỏa cũng sở hữu!”
Hải Sư Yêu Vương sắc mặt đầy vẻ âm trầm, thiên tài nhân loại càng lợi hại đối với Hải Yêu Cung bọn hắn chẳng phải là chuyện tốt lành gì.
“Haha, không tệ…không tệ, Ngũ Sắc Lôi Kiếp khi chỉ là Cực Tiên, rất đáng khen ngợi!” Song Kiếm Tiên Vương gật gù nói ra, càng nhìn Lạc Yên càng cảm thấy hài lòng.
Phương thức có được Lôi Kiếp duy nhất chính là để Lôi Kiếp trực diện đánh vào cơ thể sau đó cường hóa, những thiên tài nổi trội của Đạo Huyền Tông thì được chúng Trưởng Lão có tu vi Tiên Vương ưu ái dẫn động Lục Sắc Lôi Kiếp tiến vào cơ thể, ngay cả quá trình Luyện Hóa cũng là được Tiên Vương hỗ trợ.
Chưa kể Đạo Huyền Tông còn có Công Pháp đặc biệt để hấp thu Lôi Kiếp, điều kiện hà khắc vô cùng.
Cũng bởi vì như vậy mà khi chứng kiến Lạc Yêu chỉ mới Cực Tiên đã sở hữu Ngũ Sắc Lôi Kiếp, Song Kiếm Tiên Vương cực kỳ thưởng thức.
Quan trọng nhất chính là…nếu Lạc Yên đã có Ngũ Sắc Lôi Kiếp, tin chắc nàng sẽ đối với Lục Sắc Lôi Kiếp càng thêm khát vọng, sẽ dễ dàng dụ dỗ tiến vào Đạo Huyền Tông.
“Dị Hỏa sao? loại Dị Hỏa màu hoàng kim lại có hư ảnh Kim Ô xuất hiện kia tương đối mạnh mẽ!” Thủy Không Tiên Vương lại chú ý và để tâm đến Kim Ô Hư Hỏa mà Lạc Yên sử dụng.
Phải biết Kim Ô là một trong những Đại tộc thần thú có thanh danh vang dội ở Đại Tiên Giới, Dị Hỏa có thể mô phỏng theo hư ảnh Kim Ô tuyệt đối là hàng mạnh mẽ, khiến Tinh Không Thủy của hắn cũng có chút rung rẩy lên.
“Mặc dù Vô Lượng Hải Các chúng ta không thích hợp với Dị Hỏa, nhưng nếu có thể thu được Dị Hỏa…tin tưởng dùng để đổi lấy một loại Dị Thủy tương xứng không phải chuyện gì khó!” Thủy Không Tiên Vương ở trong lòng âm thầm suy nghĩ.
“Thể Tu và Hồn Tu nữa sao?” Ánh mắt hờ hững trong veo của Độc Cô Ngạo Tuyết rốt cuộc xuất hiện một chút gợn sóng lăn tăn, khóa chặt thân ảnh yểu điệu pha lẫn kiên cường của Lạc Yên bên trong màn ảnh.
So với ba vị Tiên Vương khác chỉ tập trung vào tài sản và lực lượng mà Lạc Yêu biểu hiện…thì thứ khiến Độc Cô Ngạo Tuyết quan tâm lại là thiên phú khủng bố.
Tuổi chưa quá 5000, tu vi chỉ là Cực Tiên…nhưng lại tu cả Tiên, Thể và Hồn…hơn nữa mỗi một loại hướng đi đều có được thành tựu không tệ.
Để làm được điều này…chắc hắn sẽ rất nhiều người làm được, nhưng để làm được trong tuổi tác bên dưới 5000, dù là tại vô số cái Trung Tiên Giới cũng đếm cược trên đầu ngón tay.
Biểu hiện của Lạc Yên lần đầu khiến Độc Cô Ngạo Tuyết xem trọng rồi.
“Nói đi cũng phải nói lại…các ngươi có cảm giác được một Quyền vừa rồi của Lạc Yên đánh ra có chút quen thuộc hay không?” Hải Sư Tiên Vương trầm giọng nói ra, bên trong ánh mắt là nồng đậm nghi hoặc.
“Vậy sao? Lôi và Hỏa dung hợp…một quyền vừa rồi xác thực không tệ, chỉ bất quá còn chưa đạt đến Vương Cấp!” Song Kiếm Tiên Vương thản nhiên gật đầu.
Dù một quyền vừa rồi gần như đã miểu sát Cao Tiến, nhưng ở trong mắt Tiên Vương như bọn hắn chẳng khác nào trò trẻ con, chẳng mấy chú ý.
“Cuồng Thú Quyền của Tản Viên Tiên Vương, không biết Lạc Yên từ đâu có được quyền pháp này?” Độc Cô Ngạo Tuyết ánh mắt hiện lên vô hạn thông thái, ở trong lòng một mình thầm nghĩ.
Nếu nói đến Tản Viên Tiên Vương, tin tưởng Hải Sư Tiên Vương ba người không quá xa lạ với tên tuổi và thanh danh vang dội của hắn.
Bởi vì Tản Viên Tiên Vương là nhân vật kiệt xuất đặt chân vào hàng ngũ Tiên Vương khi tuổi tác còn trẻ, không thua kém so với các Đế Tử, Đế Nữ của các Đế Cấp Thế Lực, là một nhân vật cực kỳ kinh khủng.
Tuy nhiên nói đến Cuồng Thú Quyền…rất ít người đủ khả năng nhận thức, bởi vì đây là một môn Thể Kỹ do Tản Viên Tiên Vương sáng tạo khi còn thời niên thiếu, đã từ lâu không còn sử dụng trong các trận chiến lớn nữa, từ đó dần bị thế nhân lãng quên.
Độc Cô Ngạo Tuyết là số ít người nhớ được Cuồng Thú Quyền tồn tại, cũng không ngờ rằng hôm nay sẽ lại nhìn thấy một nữ nhân thi triển ra nó, còn đem Lôi Hỏa gia trì vào để gia tăng sức mạnh.
Rất sáng tạo…

Bên trong Chiến Trường…
Nhìn thấy đồng bọn của mình là Cao Tiến “hôn mê bất tỉnh”, Cao Dũng phẫn nộ hơn bất kỳ ai, ở trong tay hắn xuất hiện một kiện Pháp Bảo nhìn như một ngọn núi lửa đang phun trào phiên bản thu nhỏ.
Đây là một trong số ít pháp bảo Ngọc Cấp còn lại của Cao gia, Hỏa Diệm Sơn – Ngọc Cấp Hạ Phẩm pháp bảo.
Cao Dũng cầm Hỏa Diệm Sơn trong tay, miệng niệm khẩu quyết sau đó ném nó lên trời…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Hỏa Diệm Sơn cấp tốc biến lớn, chỉ thoáng chốc đã sừng sững giữa trời, vô số Hỏa Tiên Lực từ trong miệng núi lửa cuồn cuộn mà ra, không công kích Lạc Nam,…trái lại tiến vào trong miệng Cao Dũng, hòa vào cơ thể hắn.
Mà tu vi của Cao Dũng vốn chỉ là Ất Tiên Hậu Kỳ đột ngột tăng cao, chỉ thoáng chốc đã tiếp cận Ngọc Tiên cảnh, kinh khủng vô cùng.
Hỏa Diễm Sơn không phải là Pháp Bảo công kích hay phòng ngự, nó là một kiện Pháp Bảo phụ trợ chiến đấu, ngày thường không ngừng hấp thu và tích xúc Hỏa Tiên Lực trong miệng núi lửa, một khi chủ nhân cần đến sẽ cung cấp Tiên Lực đem cảnh giới của chủ nhân tạm thời tăng lên.
Đương nhiên vì nó chỉ là một kiện Ngọc Cấp hạ phẩm Pháp Bảo nên chỉ tăng thực lực cho tu sĩ bên dưới Ngọc Tiên Sơ Kỳ, đối với Cao Dũng đã rất cường đại rồi.
“Hỏa Diễm Xuyên Tâm Chưởng!”
Lực lượng toàn thân dồi giàu, Cao Dũng hưng phấn như chưa từng có…Hỏa Tiên Lực toàn thân cấp tốc ngưng tụ trong lòng bàn tay, không có chút năng lượng dư thừa nào thất thoát, đây là Vũ Kỹ phạm vi công kích đơn mục tiêu…nhưng mạnh mẽ đến mức nhất kích tất sát.
So với Cao Dũng đem tu vi gia tăng cấp tốc, đám thiên tài còn lại cũng không chịu thua kém chút nào.
Lam Thiên và Lam U trong tay xuất hiện hai thanh Thủy Đại Đao cũng là hàng Ngọc Cấp Hạ Phẩm Pháp Bảo, chúng là vũ khí của hai vị trưởng lão Lam gia, lúc này cắn răng giao cho Lam Thiên và Lam U mang theo phòng thân tham gia Tuyển Tử.
“Thủy Nộ Nhất Trảm!”
Sử dụng Ngọc Cấp Vũ Khí khiến đao pháp của Lam Thiên và Lam U gia tăng lên vô số lần, Thủy Hệ Tiên Lực được điều động dữ dội, hai con sóng thần như ẩn như hiện phẫn nộ gào thét mà ra, mang theo lực lượng nặng nề đến cực hạn theo Đao mang trảm xuống đầu Lạc Nam.
Không chịu thua kém, hai tên thiên tài Chu gia là Chu Thái và Chu Dị cũng cùng nhau niệm lấy khẩu quyết, cả hai điều động Hắc Ám Tiên Lực tung ra một kiện pháp bảo dạng Luân tròn màu đen kịch có vô số tia sắt nhọn như răng nanh bên ngoài rìa…
Hắc Ám Pháp Luân – Ngọc Cấp Hạ Phẩm Pháp Bảo.
XÈO XÈO XÈO…
Hắc Ám Pháp Luân ở giữa không trung xoay tròn dữ dội, sự sắt bén và gai góc của nó khiến người khác rợn cả tóc gáy, mang theo Hắc Ám đen kịch như có thể nuốt chửng thiên địa, nguy hiểm vô cùng.
“Lên!”
Chu Thái và Chu Dị hưng phấn cười gằn, vô tận Hắc Ám Tiên Lực truyền vào Hắc Ám Pháp Luân khiến nó càng thêm sắt bén, càng thêm đầy rẫy sát phạt, mang theo tốc độ như bóng đêm bao trùm nhắm ngay cổ Lạc Nam xoắn đến.
“Chúng ta cũng lên!”
Băng Hoàn cùng Băng Hào của Băng Hàn Cung cũng lạnh lùng gầm lên, hai người nghiêm túc nhìn nhau, không khí giữa thiên địa cấp tốc hạ xuống…sau đó cùng lúc kết ấn:
“Băng Cực Ấn, nện chết hắn!”
Một tòa Đại Ấn lạnh lẽo trong suốt khổng lồ không kém chút nào so với một ngọn đại sơn xuất hiện, toàn thân nó được kết tụ từ Băng hàn vạn năm, cũng là một kiện Ngọc Cấp Hạ Phẩm Pháp Bảo.
Xuất hiện trên đỉnh đầu, nương theo hai đường đao pháp nặng nề của Lam gia song kiệt cũng muốn trấn nổ đầu Lạc Nam.
“Phong Vũ Dực, xuất hiện đi!”
Phong Chí cùng Phong Ngược đến từ Phong Dực Môn cũng tiêu sái mở miệng, Phong Tiên Lực cuồn cuộn kéo về, từng cơn bão to gió lớn tụ hội, hai đôi Phong Vũ Dực xuất hiện sau lưng hai người tạo thành hai đôi cánh, đem tốc độ của Phong Chí cùng Phong Ngược gia tăng đến cực hạn, tốc độ của bọn hắn lúc này sánh với Ngọc Tiên rồi.
Các loại công kích mạnh mẽ, nặng nề, sắt bén và nguy hiểm đã hội tụ vào một mục tiêu, chỉ thiếu phương diện tốc độ quấy rối.
Phong Chí và Phong Ngược đảm nhiệm vai trò đó, ỷ vào Phong Vũ Dực của mình lượn lờ quanh chiến trường, chờ đợi Lạc Nam bận tâm tiếp đón các loại công kích kia lộ ra sơ hở sẽ lập tức cho hắn một kích trí mạng.
Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn triển khai đến cực hạn, tầm nhìn của Lạc Nam bao quát toàn bộ chiến trường, nhìn thấy đám thiên tài lần này được trang bị vũ trang tận răng làm khóe miệng hắn nhếch lên một tia cười tà.
GÁY…
Theo một tiếng gáy to vang vọng cửu tiêu, hư ảnh Kim Ô hoàng kim cao quý ngạo nghễ xuất hiện sau lưng, chỉ là lúc này…hòa lẫn bên trong ngọn lửa dữ dội đó còn có bóng dáng của Ngũ Sắc Lôi Kiếp như ẩn như hiện.
Chứng kiến Hỏa Diễm Xuyên Tâm Chưởng do Cao Dũng chưởng đến, Lạc Nam tương tự tung ra một chiêu:
“Diễm Lôi Kim Ô Phá!”
Nếu Diễm Nguyệt Kỳ ở đây nhất định sẽ cười lên đắc ý khi thấy nam nhân sử dụng Vũ Kỹ do mình sáng tạo.
Chỉ bất quá lúc này…khi kết hợp với Hỏa Tiên Lực nồng đậm đến từ Diễm Tâm Đỉnh và Ngũ Sắc Lôi Kiếp gia trì, Diễm Lôi Kiêm Ô Phá đã thoát ly phạm trù giới hạn Việt Long Tinh, trở thành một đòn công kích khủng bố ở cấp bậc khác.
GÁY…
Kim Ô ngửa đầu gào thét, mang theo cơ thể Lôi Hỏa cuộn trào, hung hăng vọt đến Cao Dũng.
ĐÙNG!
Hư không chấn động, Diễm Lôi Kim Ô Phá nghiền nát tất cả, dù Hỏa Diễm Xuyên Tâm Chưởng thành công tiêu hao rất nhiều năng lượng của nó, nhưng cuối cùng vẫn bá đạo lao thẳng đến Cao Dũng, sau đó nổ tung.
“Hự!”
Cao Dũng y phục vỡ tan, toàn bộ cơ thể bị Diễm Lôi Kim Ô Phá xuyên tạc, da thịt biến mất, lục phủ ngũ tạng như bị nướng chín, thê thảm cực kỳ.
“Chết!”
Thủy Nộ Trảm của Lam gia cùng Băng Cực Ấn của Băng Hàn Cung nện thẳng xuống…
“Muốn nện ta? các ngươi còn non lắm!”
Lạc Nam ánh mắt lóe lên, Trấn Ma Đài bá đạo trong bàn tay…không chút do dự hướng lên đỉnh đầu ném mạnh.
ẦM ẦM ẦM…
Trấn Ma Đài là Vương Cấp Pháp Bảo, vừa mới xuất hiện lập tức đã mang theo nghiền nát thế công, va chạm trực diện với Thủy Nộ Trảm cùng Băng Cực Ấn.
“Làm sao có thể?”
Nhìn thấy Trấn Ma Đài vốn là pháp bảo của Lạc Cầu Bại nay ở trong tay Lạc Yên thi triển, Lam gia song kiệt hoảng sợ muốn đái ra quần.
Răng rắc…
Đáng tiếc đã muộn, theo một tiếng rạn vỡ vang lên…hai thanh Đại Đao cùng Băng Cực Ấn bị đập thành mảnh vụn, Trấn Ma Đài vẫn hung hăng tiến đến, trực tiếp oanh vào thân thể Lam Thiên, Lam U…Băng Hoàn cùng Băng Hào bốn người.
“Phốc!”
Bốn cổ thân thể bị nện đến nát bấy bay vọt lên thiên không, xương cốt nứt thành mảnh nhỏ, ngay cả Nguyên Anh trong cơ thể cũng bị chấn vỡ, chết đến không thể chết hơn được nữa.
Bị Vương Cấp Pháp Bảo trực tiếp nện trúng, Ất Tiên như bọn hắn không thể nào trụ nổi.
“Lần này ngươi chết chắc!”
Hắc Ám Pháp Luân như lưỡi hái tử thần xoắn mạnh mà đến, sắp cắt đứt đầu của Lạc Nam.
“Hồn Địa!”
Toàn bộ thân thể Lạc Nam tiến vào Hồn Địa, Hắc Ám Pháp Luân đột nhiên xoáy vào không khí làm Chu Thái và Chu Dị trợn mắt há hốc mồm, đối thủ đâu rồi?
Hắc Ám Pháp Luân mất đi mục tiêu công kích, nó một lần nữa xoay tròn dữ dội sau đó quay lại vị trí ban đầu, vẫn muốn giết Lạc Nam cho bằng được.
Hồn Địa tản đi, thân ảnh yêu kiều của Lạc Yên xuất hiện, khóe miệng treo lấy nụ cười…hai tay cầm chặt lấy Hắc Ngục Kiếm:
“Lập Ngục Trảm!”
KENG…
Hư ảnh Địa Ngục vĩ ngạn xuất hiện, một kiếm ẩn chứa sức mạnh đến từ Địa Ngục bá đạo nện thẳng vào Hắc Ám Pháp Luân.
BÙM!
Hắc Ám Pháp Luân ở trên không trung trực tiếp bị đập nát, Pháp Bảo vỡ tan khiến Chu Thái cùng Chu Dị bị phản chấn hộc máu, sắc mặt tái nhợt.
“Cơ hội đây rồi!”
Chứng kiến sau khi thi triển hàng loạt thủ đoạn thì thân thể Lạc Yên có chút mỏi mệt, Phong Chí với Phong Ngược ánh mắt hiện lên vẻ hưng phấn, Phong Vũ Dực điên cuồng va đập, hai người hóa thành cơn gió như tàn ảnh tung bay, trong chớp nhoáng đã tiếp cận Lạc Nam.
Trong tay hai người xuất hiện hai thanh Phong Liềm, ẩn chứa sát khí dữ dội trảm xuống.
“Tốc độ cũng nhanh đó, tuy nhiên muốn chơi cánh với ta các ngươi còn chưa đủ!”
Lạc Nam cười lạnh một tiếng, trong ánh mắt hoảng hốt của Phong Chí và Phong Ngược, thân thể mục tiêu đột ngột biến mất ngay tại chỗ, chỉ để loại một khoảng không vô định.
Chẳng biết từ lúc nào, sau lưng Lạc Nam đã hiển hiện Bát Hoang Hoành Thiên Viêm, đôi cánh Dị Hỏa màu thiên thanh mang theo sức nóng đủ sư thiêu đốt bát hoang, hoành hành thiên hạ.
“Làm sao có thể?”
Phong Chí cùng Phong Ngược hoảng sợ hô to, ở trong cùng cấp…xét về phương diện tốc độ bọn hắn chưa từng thua ai, lúc này lại bại bởi một nữ nhân Cực Tiên?
Nhìn Bát Hoang Hoành Thiên Viêm hoa lệ và lộng lẫy, so với Phong Vũ Dực của bọn hắn uy phong hơn vô số lần…Phong Chí cùng Phong Ngược hoảng sợ pha lẫn ghen tị cùng cực.
“Chết!”
Hai người bí quá hóa cuồng, tốc độ một lần nữa gia tăng…như sát thủ tập kích lao vọt đến.
“Tốc biến!”
Thân ảnh Lạc Nam lúc ẩn lúc hiện, Tốc Môn triển khai ở đôi chân…lại thêm Bát Hoang Hoành Thiên Viêm liên tục va đập, hắn như u linh quỷ dị, mặc cho tốc độ của Phong Chí và Phong Ngược có nhanh đến mức nào cũng không theo kịp tàn ảnh của hắn.
“Làm sao? làm sao có thể?”
“Ta không tin, ta không tin!”
Phong Chí cùng Phong Ngược như sắp phát điên, phương diện tự hào nhất bị đối thủ đem ra tiêu khiển, hai người không chịu nổi đả kích như vậy.
“Định Hồn!”
Vốn đang di chuyển với tốc độ cao…Phong Chí và Phong Ngược đột nhiên toàn thân khựng lại.
Mà cũng nhân cơ hội đó, Nanh Bạc đã xuất hiện trong tay Lạc Nam, đầu Kích bao trùm lấy Lôi Hỏa đâm xuyên mà đến.
PHỐC…
Hai Kích đâm ra xuyên thủng hai vầng trán của Phong Chí và Phong Ngược, đem bọn hắn đính lại cùng một chỗ.
Không biết từ bao giờ vốn trọng thương Cao Dũng lấy lại một chút sức lực điên cuồng bỏ chạy, đã đạt một khoảnh cách xa với Lạc Nam.
“Chạy?” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe:
“Đế Hồn Kinh – Tam Hồn Kỹ - Câu Hồn!”
Vô tận Hồn Lực từ cơ thể xuyên thấu mà ra, hình thành một chiếc cần câu dài và trong suốt…môn Hồn Kỹ này đã lâu hắn chưa có cơ hội vận dụng.
Lạc Nam nhìn theo bóng lưng của Cao Dũng, hai tay nhanh chóng vung cần…
XOẸT…
Lưỡi Câu bằng Hồn Lực như xuyên phá không gian, chỉ thoáng chốc đã vô tình bỏ qua da thịt và móc trực tiếp vào Linh Hồn của Cao Dũng.
“AAAAAAAA, THA MẠNG A!”
Âm thanh tê tâm liệt phế vang vọng cửu thiên thập địa, ghê rợn và đau đớn thông qua Trận Pháp truyền tải…
Vô số người tê dại cả da đầu…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.