Chương trước
Chương sau
Khi Truyền Tống Trận từ Man Hoang Tinh về Việt Long Tinh bị đám Cự Yêu Tộc hủy diệt, Lạc Nam buộc phải sử dụng Khí Vận Thánh Thủy để gia tăng vận khí.
Trong thời gian Khí Vận Thánh Thủy tồn tại, một khối khoáng thạch đã bay vào đầu hắn.
Theo lời Kim Nhi xác nhận thì đây là một khối “Hư Không Khoáng”, tài luyện liệu khí quý hiếm, nếu lọt vào tay Luyện Khí Sư cấp cao có thể luyện thành Pháp Bảo Ất Cấp hay thậm chí Ngọc Cấp.
Bất quá sau khi đắn đo, Lạc Nam quyết định giao Hư Không Khoáng cho Ái Tâm nghiên cứu và thử luyện chế nó, bởi vì hắn muốn dựa vào tài luyện đẳng cấp cao để giúp Ái Tâm tiến bộ về mặt Luyện Khí, về phần muốn có Pháp Bảo Ất Cấp hay Ngọc Cấp thì có thể dựa vào Hệ Thống, chẳng cần thiết phải tiết kiệm một khối Hư Không Khoáng làm gì.
Ái Tâm quả nhiên không để Lạc Nam thất vọng.
Trong thời gian dài vừa qua, nàng thậm chí bỏ lỡ trận chiến với Dạ Lang Tiên Tinh, cũng bỏ lỡ quá trình Lạc Nam đăng lâm ngôi Bá Chủ, toàn bộ thời gian tập trung vào luyện chế Vũ Khí dạng Kiếm theo yêu cầu của hắn, nghiên cứu Hư Không Khoáng.
Kết quả cuối cùng, Ái Tâm không để Lạc Nam thất vọng…thành công tiến bộ, đột phá liên tục, tiến vào Bát Cấp Hậu Kỳ Luyện Khí Sư, lại dùng Hư Không Khoáng luyện chế cho hắn tám thanh Chân Cấp Thượng Phẩm Hắc Kiếm.
Thiên phú Luyện Khí của Ái Tâm ngay cả Kim Nhi cũng phải mở miệng khen ngợi, ánh mắt của Ải Nhân Tộc Trưởng quả thật rất tốt khi phát hiện ra khả năng của nàng từ bé.
“Trình độ Luyện Khí của thiếp còn thấp, không thể dùng Hư Không Khoáng luyện ra Cực Cấp Pháp Bảo trở lên, nhưng thay vào đó thiếp phân tán nó ra luyện thành tám thanh Hư Không Kiếm, lợi dụng thuộc tính đặc biệt của Hư Không Khoáng mà Hư Không Kiếm có thể hành tẩu bí mật bên trong hư không, tin tưởng có thể trở thành lá bài tẩy của chàng!” Ái Tâm nhoẻn miệng cười nói:
“Quan trọng hơn nữa là thiếp chỉ mới dùng đến một phần ba khối Hư Không Khoáng, ngày sau đẳng cấp Luyện Khí của thiếp tăng cao…có thể tiếp tục nâng cấp Hư Không Kiếm lên Cực Cấp hay thậm chí là Ất Cấp!”
“Hư Không Kiếm sao? tên rất hay!” Lạc Nam cười ha ha hài lòng, cúi đầu hôn lên môi mềm của nàng một cái khen ngợi nói:
“Bảo bối làm rất tốt! muốn phu quân khen thưởng gì không?”
“Hừ, luyện khí cho chàng thiếp cũng rất được lợi, lập tức phải đột phá Độ Kiếp rồi…mau thả thiếp ra ngoài Độ Kiếp!” Ái Tâm thò tay xuống bóp mạnh đại côn thịt của hắn một cái nũng nịu nói.
Lạc Nam toát mồ hôi, lúc này mới nhớ công pháp Hỏa Khí Toàn Song Kinh mà Ái Tâm tu luyện có thể tự động vận chuyển để gia tăng tu vi trong lúc Luyện Khí, mặc dù đẳng cấp của Tu Vi sẽ không thể theo kịp đẳng cấp Luyện Khí Sư.
Nhưng Ái Tâm đã trở thành Luyện Khí Sư Bát Cấp Hậu Kỳ, thì tu vi Linh Tu của nàng có đột phá Độ Kiếp Kỳ là điều dễ hiểu.
“Hai nàng theo hộ pháp cho Tâm nhi đi!” Lạc Nam dặn dò Băng Lam Tịch cùng Mộc Tử Âm, muốn thả tam nữ ra ngoài để cho Ái Tâm độ kiếp.
“Yên tâm đi, có bọn thiếp ở đây…dù là thiên kiếp cũng đừng mong động vào Tâm nhi bảo bối của chàng!” Mộc Tử Âm cùng Băng Lam Tịch liếc xéo hắn.
Lạc Nam cười hề hề làm lành, ôm lấy hai bảo bối phân biệt hôn hôn…
“Khoan đã, ngoài tám thanh Hư Không Kiếm thì thiếp còn luyện được cho chàng mười thanh Kiếm Chân Cấp, bất quá chúng nó không thể tiềm hành trong Hư Không như Hư Không Kiếm được!” Ái Tâm lại vội vàng lấy ra mười thanh Kiếm sắt bén đủ loại kiểu dáng đưa cho Lạc Nam.
Điểm chung của chúng chính là đều không có chuôi kiếm, chỉ có lưỡi kiếm mang đầy sát khí.
“Vất vả cho nàng!” Lạc Nam nhìn thấy tổng cộng 18 thanh kiếm mà hai mắt tỏa sáng, Ái Tâm nỗ lực hắn nhìn vào trong mắt, đem nàng hôn môi một chút mới chịu thả ra.
Cùng tam nữ âu yếm một trận, hắn mới thả mấy người các nàng để Ái Tâm độ kiếp, chính thức trở thành một Độ Kiếp mới của Hậu Cung, hơn nữa còn là Luyện Khí Sư Bát Cấp Hậu Kỳ.
Trước khi rời khỏi, Ái Tâm lại nghịch ngợm bí mật truyền âm một câu khiến tiểu huynh đệ bên dưới của Lạc Nam bành trướng như muốn nổ.
Chỉ nghe âm thanh quyến rũ của nàng vào trong tai:
“Lần sau khi thiếp Luyện Khí, chàng phải ở phía sau dùng thứ đáng ghét kia lắp đầy thiếp đó!”
Câu nói của nàng khiến hắn nhớ đến cảnh tượng hương diễm lần đầu tiên của hai người, lúc đó Ái Tâm luyện khí với thân thể mê người trần truồng, tay thì gõ búa mông thì vểnh ra để hắn xâm nhập, kích động khó có thể hình dung.
“Đúng là tiểu yêu tinh, Hậu Cung hiện tại toàn một bầy yêu tinh!” Lạc Nam trong lòng thầm mắng, đè xuống cảm giác dục hỏa dâng trào, tiến hành nhận chủ 18 thanh Kiếm.
Nhìn thập bát Kiếm linh hoạt bay múa xung quanh bản thân theo mỗi một ý niệm, Lạc Nam hài lòng thầm nghĩ:
“Ngự Kiếm Thuật…bắt đầu có chút hình dáng rồi!”

“Huyên nhi, Ly nhi…ca ca vào nhé!”
Bên ngoài Cung Điện, Lạc Nam lên tiếng hỏi.
“Ca ca, bọn muội đang tu luyện, ngươi cứ tự nhiên!” Có âm thanh của Lạc Huyên truyền ra, giọng điệu của nàng có chút diệu dàng êm diệu, khác với thánh thót trong trẻo của Lạc Ly.
Lạc Nam đẩy cửa Cung tiến vào, Lạc Huyên và Lạc Hy ở cùng một phòng trên Cung Đình Thụ, hai tỷ muội này đã thành công chuyển Linh Lực thành Tiên Lực, không ngờ vẫn còn chăm chỉ tu luyện như vậy.
Chỉ thấy hai thiếu nữ như hoa như ngọc khoanh chân ngồi đối diện, song thủ vươn ra phía trước cùng bàn tay của đối phương ấn vào nhau, ánh mắt nhắm nghiền, trên thân chỉ mặc áo lụa ngủ mỏng manh, làn da trắng mịn cùng đường cong thanh thuần như ẩn như hiện, xinh đẹp khó tả.
Lạc Nam âm thầm quan sát, đây là lần đầu hắn chứng kiến hai nữ tu luyện Song Tử Công.
Chỉ thấy trước sự liên hợp, hai nàng tuy hai mà một, Linh Khí ở khắp bốn phương tám hướng điên cuồng truyền vào cơ thể cả hai, luân chuyển qua lại giữa hai cơ thể hết sức tự nhiên, tốc độ chuyển hóa Linh Khí thành Tiên Khí để cung cấp cho hai nàng tu luyện vượt qua tu luyện thông thường gấp mấy lần.
Lạc Nam thầm ước tính, tốc độ hấp thu Linh Khí của hai nữ sánh ngang với thời điểm hắn và mấy bà vợ song tu cùng nhau.
Song Tử Công rất kinh khủng, nó liên kết hai nàng đến mức chỉ cần một người chết đi…người còn lại cũng theo đó chôn cùng.
Bất quá mặc dù là vậy, thì tu vi của Lạc Huyên và Lạc Ly cũng thấp hơn đa phần so với chúng nữ Hậu Cung, các nàng còn một khoảng không ngắn mới có thể Độ Kiếp.
Trong trận đại chiến lần này, hai nữ không được ra trận…vì thế đối với tình huống bên ngoài không biết gì cả, bao gồm kết cục của Lạc Phá Lôi.
Lạc Nam không có ý định che giấu các nàng, bởi vì Lạc Huyên và Lạc Ly chỉ còn lại hắn.
“Đại ca!” Hai đôi mắt đẹp hé mở, thu hồi song thủ, Lạc Huyên cùng Lạc Ly vui sướng nhìn hắn.
Biết Lạc Nam bận rộn, mặc dù rất nhớ nhưng hai nữ chưa từng chủ động tìm hắn…phần lớn thời gian của các nàng đều là bế quan, vì thế khi thấy hắn đích thân đến nhìn hai người, trong lòng Lạc Huyên với Lạc Ly cực kỳ vui vẻ.
“Lại đây!” Lạc Nam ôn hòa mỉm cười ngồi xuống vỗ vỗ đùi.
Lạc Huyên với Lạc Ly đỏ mặt, bất quá vẫn ngoan ngoãn phân biệt ngồi lên hai bên đùi hắn.
Lạc Nam vòng tay ôm hai vòng eo thon thả mềm mại, để hai nữ dựa sát vào lòng mình, như muốn sửi ấm cho các nàng.
Lạc Huyên với Lạc Ly cảm nhận được khí tức nam nhân trên người hắn, trái tim đập lên thình thịch, mềm nhũn nằm trong lòng nam nhân, bộ dạng hết sức cam chịu.
Cảm nhận hương thơm tươi mát và xúc cảm da thịt của hai nữ, Lạc Nam cố gắng đè nén cảm giác đang trào dâng, huyết mạch Nghịch Long làm hắn rất dễ dàng bị xao động trước nữ giới, đặc biệt khi đối với danh nghĩa muội muội của các nàng.
Không sai, chỉ là danh nghĩa…bởi vì chỉ có Lạc Nam là người duy nhất hiểu rõ đại ca của Lạc Huyên và Lạc Ly đã sớm không còn.
“Ca ca, nằm trong lòng ngươi…Huyên Nhi rất thoải mái!” Lạc Huyên có chút bạo dạng vòng tay ôm cổ hắn, rù rì thủ thỉ.
“Ly nhi cũng rất thích!”
Lạc Ly yêu kiều nỉ non một tiếng, môi đỏ có chút hổn hển.
Đừng nhìn các nàng vẫn còn là thiếu nữ mà cho rằng không biết gì, nếu tính thời gian bên Trong Linh Giới Châu tu luyện, các nàng đều đã hơn 20 tuổi rồi…huống hồ còn thường xuyên được nghe thấy âm thanh của đại ca mình ân ái cùng các chị dâu trong Linh Giới Châu, trong lòng không có cảm giác khác thường mới là kỳ quái.
“Huyên nhi và Ly nhi đã trưởng thành!” Lạc Nam vuốt ve vòng eo trơn nhãn của hai nữ, có chút cảm khái nói.
“Dù trưởng thành hay không…Huyên Nhi vĩnh viễn cũng thuộc về ca ca!” Lạc Huyên hô hấp có chút dồn dập, nàng xoay người trên đùi hắn, chủ động ôm vòng eo săn chắc của hắn.
“Ca ca…Ly Nhi cũng…” Lạc Ly tính cách so với tỷ tỷ có chút nhút nhát, thẹn thùng lí nhí trong miệng.
Trong bầu không khí hương diễm, Lạc Nam biết mình phải giữ tỉnh táo, Hồn Nguyệt Ánh giúp hắn dùng đến Linh Hồn Thanh Tẩy.
Lạc Nam lúc này mới có thể nghiêm túc nhìn hai nữ, thận trọng nói:
“Ý ca ca chính là, Huyên Nhi và Ly Nhi đều đã trưởng thành, đã có đủ bản lĩnh để đối mặt với một vài sự thật…dù cho nó có tàn nhẫn thế nào đi chăng nữa!”
Hai nữ vừa nghe, đôi mắt xinh đẹp co rụt lại, một cảm giác bất an dâng tràn trong lòng các nàng, ngơ ngác nhìn hắn…
“Ca ca…không lẽ ngươi?”
Đã có nước mắt rơm rớm long lanh trên hai đôi mắt ngọc ngà, khóe môi đỏ mộng trở nên nhợt nhạt.
Điều các nàng lo sợ nhất đã xảy ra rồi sao?
“Ngoan!” Lạc Nam cúi đầu sủng ái hôn lên mắt các nàng, liếm nhẹ những giọt nước mắt, chân thành nói:
“Những chuyện ca ca hứa với hai ngươi đều thực hiện được…chỉ là có những thứ vượt quá tầm kiểm soát của ca ca!”
“Ca ca mau nói! Bọn muội tiếp thu được mà!” Lạc Huyên quật cường cắn cắn cánh môi, không biết vì sao khi nghe lời hứa của hắn được bảo toàn, trong lòng nàng nhẹ nhõm kỳ lạ.
Lạc Ly cũng đình chỉ thút thít, chỉ cần ca ca mà các nàng lựa chọn không phản bội lời hứa với các nàng, thì dù phải vào địa ngục các nàng cũng sẽ bồi hắn, bù đắp những tổn thương mà hắn từng chịu trong quá khứ.
Đó là quyết định của Lạc Huyên cùng Lạc Ly.
“Haizz!” Lạc Nam thở dài một tiếng, trong tay xuất hiện một khối Lưu Ảnh Ngọc.
Đây là của Thiên Diệp Dao đưa hắn, cô nàng này không giúp được gì trong trận đại chiến đó…chỉ có thể ở trong Tứ Phương Vô Phá Trận quay phim, từ đầu đến cuối không sót cảnh nào.
Tình cảnh trong Lưu Ảnh Ngọc hiện lên trước mắt hai nữ.
Đầu tiên là Lạc Phá Lôi khiêu khích Lạc Nam, đến khi Lạc Nam ra tay diệt đi Lạc Gia, Phàm Ẩn Tự các loại…hai nữ vẫn không biểu hiện quá lớn.
Bởi vì chỉ cần Lạc Nam đồng ý tha cho Lạc Phá Lôi một mạng, dù hắn có giết toàn thể mọi người các nàng cũng không quan tâm.
Nhưng sau đó, khi chứng kiến Lạc Vũ biểu hiện thủ đoạn đáng sợ, trong mắt hai nữ rốt cuộc xuất hiện vẻ động dung, bởi vì Nhị ca trong Lưu Ảnh Ngọc hoàn toàn quá mức xa lạ với các nàng.
Chỉ riêng việc hắn có thể thống trị một đám khốn kiếp như Dạ Lang Tiên Tinh muốn hại vô số sinh mệnh vô tội đã là hành vi khó tha thứ rồi.
Chứng kiến Lạc Nam dạy dỗ Lạc Vũ, đánh cho Lạc Vũ liên tục bại lui…Lạc Huyên cùng Lạc Ly ánh mắt sáng quắc nhìn hắn, trong mắt tràn ngập tự hào.
Nhưng đến cuối cùng, khi nhìn thấy Lạc Phá Lôi bị Lạc Vũ cắn nuốt một cách tuyệt vọng, toàn thân hai nữ như gặp trọng kích, lảo đảo sắp ngã…
“Phốc!”
Không nhịn được kích thích, Lạc Huyên cùng Lạc Ly phun ra hai ngụm máu tươi, Lạc Nam đem hai nàng ôm chặt, Hồn Lực nhè nhẹ truyền vào trấn an cảm xúc kích động của các nàng…
“Haha, haha!”
Không biết qua bao lâu, khi nhìn thấy kết cục của Lạc Phá Lôi cùng Lạc Vũ chính thức khép lại, Lạc Huyên cùng Lạc Ly bỗng nhiên cười thê lương, vừa cười vừa khóc…
“Đó là kết cục của phụ thân chúng ta sao?” Lạc Ly nhợt nhạt như tự hỏi, tâm tình quá khó khống chế khiến gương mặt nàng trắng bệch như giấy.
“Báo ứng, nhân quả tuần hoàn là có thật…phụ thân đối xử tệ hại với đại ca, kết cục của hắn chẳng lẽ thật sự là báo ứng sao?” Lạc Huyên lẩm bẩm như tự nhủ.
“Kẻ đó thật sự là nhị ca của chúng ta? cũng may hắn rốt cuộc bị các chị dâu nghiền chết, dù là thật hay giả cũng không còn quan trọng nữ, Ly Nhi không muốn biết!” Lạc Ly hai tay siết chặt eo Lạc Nam, móng tay bấu chặt đến mức rướm máu.
“Trước khi chết…liệu phụ thân hắn có từng hối hận?” Lạc Huyên thở dài một tiếng, ánh mắt không cam lòng và oán độc của Lạc Phá Lôi khi nhìn Lạc Vũ ở phút cuối cùng thật sâu ám ảnh nàng.
Nhưng Lạc Huyên cũng hiểu rằng, Lạc Nam cũng đã từng dùng ánh mắt như thế nhìn về Lạc Phá Lôi trong quá khứ.
Nhìn thấy hai thiếu nữ liên tục lẩm bẩm những câu tự nhủ như muốn giúp bản thân vượt qua đả kích, Lạc Nam biết lòng các nàng đang rối như tơ vò, bởi ngay cả chính hắn khi nhìn thấy kết cục của Lạc Phá Lôi cũng khó thích ứng trong khoảng thời gian ngắn.
Ôn tồn vuốt ve tấm lưng trơn mịn của hai nữ, Lạc Nam thủ thỉ nói:
“Hai muội còn có ca ca bên cạnh mà không phải sao? có lẽ đó cũng là một kết cục tốt, nếu có kiếp sau, chắc hẳn Lạc Phá Lôi sẽ không tiếp tục giẫm vào vết xe đổ!”
Lạc Nam ngã người nằm ngửa xuống, Lạc Huyên cùng Lạc Ly nép người nằm hai bên, vùi thân thể mềm mại vào người hắn thở đều đều…
Lạc Nam cảm giác các nàng quá mức mỏi mệt nên đã ngủ thiếp đi, mệt vì tinh thần chứ không phải vì thể xác.
Lạc Nam vẫn nằm im bất động để hai nàng ngủ thoải mái nhất có thể, cảm nhận xúc cảm da thịt trơn nhẵn qua lớp áo lụa mỏng manh và hương thơm diệu nhẹ, Lạc Nam cũng thả lỏng bản thân nhắm lại đôi mắt.
Hắn cũng ngủ…các nàng mệt hắn cũng đâu có khỏe…liên tiếp đối diện với nhiều sự kiện lớn như vậy, tinh thần Lạc Nam cũng mệt mỏi lắm rồi.
Không cần phải đề phòng nguy hiểm xung quanh, ngủ một giấc ngon lành đúng nghĩa, trong lòng ôm ấp hai vị muội muội như hoa như ngọc…
Không biết qua bao lâu, Lạc Nam cảm giác có thứ gì đó mềm mại, ngọt ngào và ẩm ướt tiến vào khoang miệng mình, thứ đó rất tuyệt diệu khiến hắn không nhịn được vươn đầu lưỡi nút lấy.
Mãi đến khi có một thứ tương tự tiến vào tham gia náo nhiệt, Lạc Nam mới cảm thấy có phần không đúng, đầu óc dần dần tỉnh táo, hai mắt mở ra…
Đập vào tầm nhìn là hai cổ thân thể mỹ miều không chút tì vết, trần truồng ôm sát lấy hắn…
Môi thơm của Lạc Huyên và Lạc Ly lần lượt áp lấy miệng hắn, thứ hắn liếm mút thỏa thích trong giấc mộng chính là đầu lưỡi nhỏ nhắn của các nàng.
Chưa kịp lấy lại bình tĩnh, hai âm thanh động tình mềm mại đã truyền vào trong tay:
“Ca ca, Huyên Nhi và Ly Nhi muốn vĩnh viễn chỉ thuộc về chàng…cả tinh thần và thể xác!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.