“Ngươi vừa nói gì?” 
Diễm Nguyệt Kỳ nhìn khúc côn thịt cứng ngắc kia sẳng giọng hỏi, nàng chưa hiểu hai từ “phục vụ” có ý nghĩa là như thế nào… 
“Phu nhân dùng môi của mình mút nó, giống tiểu hài tử ăn kẹo vậy…” Lạc Nam tự nhiên hướng dẫn… 
“Mút? Ăn kẹo?” Diễm Nguyệt Kỳ gương mắt tuyệt mỹ cổ quái, thứ kia mặc dù không khó nhìn nhưng cũng không thấy “đẹp mắt”, thậm chí có phần dữ tợn, thật sự có thể mút sao? 
Nhìn vẻ mặt nghi ngờ của nàng, Lạc Nam tiếp tục dụ dỗ: 
“Đương nhiên rồi, Tình Nhi và Hồng Liên đều đã từng làm, phu nhân cũng không thể kém các nàng a!” 
“Các nàng thật sự từng mút thứ này?” Diễm Nguyệt Kỳ kinh ngạc, vô thức nắm lấy cột thịt sục mạnh một cái… 
Hít… 
Lạc Nam xém chút bị hành động bất ngờ của nàng khiến phọt ra ngoài, cưỡng ép sung sướng dâng đến não, vội vàng nói: 
“Phải mút nó mới có thể trở thành trạng thái hoàn hảo nhất, song tu đạt hiệu quả cao nhất!” 
Diễm Nguyệt Kỳ cắn cắn môi mọng, bản năng của người phụ nữ cho nàng biết hành động này không hẳn là xấu, bất quá việc dùng miệng mút dương vật nam nhân, đây là điều nàng chưa từng nghĩ đến… 
Một người đột nhiên được tiếp xúc với những thứ mới mẻ luôn không tránh khỏi cảm giác hồi hộp… 
Trái tim Diễm Nguyệt Kỳ đập thìn thịt, nhìn Lạc Nam kỳ quái hỏi thăm: 
“Thế ngươi có cần mút của ta không?” 
“Đương nhiên là cần! Ta cũng phải phục vụ phu nhân!” Lạc Nam trong lòng mừng rỡ như bắt được vàng, gật đầu lia 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu/334661/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.