Chương trước
Chương sau
Tu La Giáo cho kỳ hạn 3 năm để tất cả Tu La Sứ Giả toàn cõi Nguyên Giới tập hợp, đối với Lạc Nam thì không cần nhiều thời gian như thế, dù sao thì hắn đang ở tại Tây Châu, lại có Đông Hoa Cung với khả năng na di không gian nên chẳng có gì phải vội.

Vậy nên thay vì nhàm chán ở lại Mê Linh Sâm Lâm không có việc gì làm, Lạc Nam bèn lưu lại một lượng tài nguyên kha khá cho Lạc Gia phát triển, bản thân hướng về trung tâm Tây Châu một đường thẳng tiến.

Lạc Nam muốn đúc lại cơ thể cho Huyết Hàn Lệ trước khi Tu La Thánh Chiến diễn ra, hắn hiểu rằng một khi Tu La Thánh Chiến bắt đầu cho đến sau đó, hắn sẽ không có thời gian rảnh rỗi, bởi vì cần phải ưu tiên cho mẫu thân, giúp mẫu thân lấy lại tự do, đột phá Chí Tôn cấp cường giả.

Lúc ấy lại khiến Huyết Hàn Lệ tốn công chờ đợi, cho nên tranh thủ hoàn thành lời hứa với nàng càng sớm càng tốt.

Đối với Thánh Tôn thông thường, di chuyển từ phạm vi lân cận Hằng La Đại Hải đến trung tâm của Tây Châu là cả một đoạn đường dài tốn rất nhiều thời gian, nếu muốn nhanh hơn chỉ còn cách sử dụng Truyền Tống Trận ở Trân Bảo Lâu.

Nhưng Lạc Nam thì khác, bất kể là Tinh Không Long Mã hay Thiên Phạt Điểu Sư đều có tốc độ viễn siêu Thánh Đế bình thường, chưa kể còn có Bá Vũ Điện và Đông Hoa Cung cũng đều Chí Bảo với khả năng băng qua không gian cực kỳ lợi hại.

Thế nên hắn cũng không cần đến Trân Bảo Lâu đi ké truyền tống trận, ngược lại lựa chọn tự thân xuất phát…

Lúc này Đông Hoa Cung biến nhỏ còn hơn cả một hạt bụi, lặng lẽ xuyên qua tầng tầng không gian, mỗi một lần na di sẽ băng cắt hàng vạn dặm đường, cực kỳ thuận tiện, quá trình này sẽ tiêu tốn Nguyên Thạch không kém gì sử dụng Truyền Tống Trận nhưng hiệu quả mà nó mang đến cũng cực kỳ xứng đáng.

Lạc Nam đã quyết định từ nay về sau nếu muốn phô trương thanh thế, cường công địch nhân, bá đạo không nể nang bất kỳ kẻ nào thì sử dụng Bá Vũ Điện.

Còn nếu muốn tránh phiền toái tìm đến, vi hành trong âm thầm lặng lẽ thì sử dụng Đông Hoa Cung.

“Với tốc độ này, không đến nửa tháng chúng ta sẽ tiến vào trung tâm Tây Châu.” Huyết Hàn Lệ kích động nói:

“Bổn tọa chờ đợi ngày này quá lâu rồi.”

Lạc Nam lười biếng nằm ở một bên, nghe lời nói của Huyết Hàn Lệ liền nhịn không được hỏi:

“Nàng đã từng tham gia Tu La Thánh Chiến chứ?”

“Đương nhiên rồi.” Huyết Hàn Lệ yêu kiều hừ một tiếng: “Bằng không ngươi cho rằng vì sao ta được chọn làm Thánh Nữ, sau đó còn trực tiếp cạnh tranh ngôi vị giáo chủ.”

“Nói vậy thì tỷ muội nhà các nàng quá lợi hại, hai người có thể vượt qua vô số Tu La Sứ Giả cạnh tranh để cùng nhau trở thành hai vị Thánh Nữ.” Lạc Nam chép miệng thán phục:

“Chỉ tiếc cuối cùng tỷ muội tương tàn.”

“Trước sức hấp dẫn của ngôi vị giáo chủ, không ai có thể từ chối.” Huyết Hàn Lệ thoải mái thừa nhận:

“Chỉ riêng việc có thể đúc nên Chí Tôn Pháp Tướng bí truyền của Tu La Giáo đã đủ khiến toàn bộ Chí Tôn đều phải điên cuồng.”

“Từ xưa đến nay, các đời Thánh Nữ hay Thánh Tử của Tu La Giáo đều cạnh tranh tàn khốc như thế sao?” Lạc Nam lắc đầu thở dài.

“Tất cả tùy vào người chiến thắng.” Huyết Hàn Lệ nhún vai nói:

“Giống như ta, nếu năm đó vị muội muội kia quyết tâm giết ta thì cũng chẳng ai ngăn cản được, hoặc nếu như nàng động lòng từ bi ban cho ta một chức vụ Trưởng Lão bên trong giáo thì ta vẫn có thể sống tốt.”

Lạc Nam cũng chẳng biết nên nói gì cho phải, kết quả vị Tu La Giáo Chủ chỉ chừa lại một chút Linh Hồn cho Huyết Hàn Lệ, còn đem nàng ném vào bảo khố cho các Tu La Sứ Giả dùng Tu La Điểm đổi lấy, chẳng trách mỗi lần nhắc đến muội muội…Huyết Hàn Lệ đều biểu lộ lạnh lùng.

“Quy tắc của Tu La Thánh Chiến là gì? quá trình diễn ra như thế nào? có thể tiết lộ cho ta hay không?” Lạc Nam hứng thú hỏi, có một người từng chiến thắng Tu La Thánh Chiến ở ngay bên cạnh, ngu gì không tận dụng?

Đáng tiếc Huyết Hàn Lệ lại là lắc đầu: “Đám lão quái vật của Tu La Giáo được cái rất lắm trò, mỗi lần Tu La Thánh Chiến đều thay đổi những phương thức, quy tắc khác biệt để phân định thắng bại, kỳ sau không giống kỳ trước, ta có nói cho ngươi thì cũng chẳng giúp được gì.”

Hắn lại tiếp tục tò mò: “Tu La Thánh Chiến một khi kết thúc sẽ tuyển ra được Thánh Nữ hoặc Thánh Tử thế hệ mới, vậy Dạ Thánh Nữ và Huyết Thánh Nữ thế hệ cũ sẽ làm gì?”

“Tu La Thánh Chiến chỉ bắt đầu khi tất cả Thánh Tử hoặc Thánh Nữ thế hệ trước đều đã đột phá Chí Tôn.” Huyết Thánh Nữ trầm giọng đáp:

“Điều này đồng nghĩa cả Dạ Thanh Thu và Huyết Chiêu Dương đều đã bước chân vào cuộc cạnh tranh cho ngôi vị người thừa kế Tu La Giáo Chủ, hiểu chưa?”

Lạc Nam âm thầm giật mình, lần trước khi thông qua Truyền Âm Ngọc xin xỏ Thiên Đạo Thủy, hắn đã biết việc Dạ Thanh Thu đột phá Chí Tôn, nhưng không ngờ cũng vì nàng đã đột phá mà Tu La Thánh Chiến được kích nổ.

Dựa theo lời của Huyết Hàn Lệ, Dạ Thanh Thu sẽ chính thức bước vào cuộc cạnh tranh trực tiếp với Huyết Chiêu Dương, cả hai nàng lúc này đều đã là Chí Tôn cấp cường giả rồi.

Nhưng hắn đã từng thấy chiến lực khủng khiếp của Huyết Thánh Nữ, tự cảm nhận Dạ Thanh Thu khó mà chống lại được.

“Yên tâm đi, quá trình cạnh tranh vị trí người thừa kế của Giáo Chủ không phải diễn ra trong một sớm một chiều, còn phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố…” Huyết Hàn Lệ giải thích:

“Chiến lực đương nhiên là tiêu chí quan trọng, nhưng ngoài ra vẫn còn nhiều thứ khác để đánh giá năng lực.”

“Ví dụ như khả năng lôi kéo phe cánh ủng hộ bên trong Tu La Giáo.”

“Số lượng nhiệm vụ cao cấp hoàn thành trong thời gian cạnh tranh, những cống hiến giành cho Tu La Giáo…”

“Cuộc cạnh tranh này có thể kéo dài lên đến hàng trăm năm, hàng nghìn năm…thậm chí hàng vạn năm là điều bình thường.”

“Tóm lại chỉ cần ngươi trở thành Thánh Tử thế hệ mới, ngươi sẽ tự khắc biệt được nhiều hơn nữa, còn không thì đừng tìm hiểu nhiều, chẳng có lợi ích gì…”

Lạc Nam ánh mắt trở nên cổ quái nhìn Huyết Hàn Lệ, nếu thật sự quá trình cạnh tranh cần nhiều yếu tố như thế để quyết định, vậy khác nào Huyết Hàn Lệ đã thua muội muội của mình trên mọi phương diện nên mới lạc mất chức vụ giáo chủ?

Như đọc thấu suy nghĩ của Lạc Nam, Huyết Hàn Lệ liền hung hăng trừng mắt nhìn hắn…lại cũng không nói chuyện, hiển nhiên ngầm thừa nhận mình thật sự đã thua vào tay muội muội.

“Xem ra để mẫu thân của ta khôi phục thân phận Thánh Nữ là điều không thể rồi.” Lạc Nam thở dài một tiếng.

Hiện tại đã có Huyết Thánh Nữ thay vào vị trí của mẫu thân, chính thức cùng Dạ Thanh Thu cạnh tranh sòng phẳng ngôi vị giáo chủ.

Mẫu thân của hắn vẫn còn là Thánh Đế bị giam cầm, cho dù hắn có giúp nàng đột phá Chí Tôn thì cũng đã muộn, không thể xen vào cuộc cạnh tranh giữa Dạ Thanh Thu và Huyết Chiêu Dương được nữa…

Xem ra là hắn suy nghĩ quá ngây thơ rồi, Tu La Giáo chú trọng vào cống hiến, vào lợi ích và sẽ không tha thứ cho những sai lầm.

Việc mẫu thân của hắn tự ý bỏ đi vị trí Thánh Nữ buộc Tu La Giáo phải gấp rút tổ chức thêm một lần Tu La Thánh Chiến nhằm tìm người thay thế đã là trọng tội, chưa kể nàng còn từ bỏ cả thân phận chỉ để ở lại Lạc Gia.

Nếu không có bà ngoại chống lưng, sợ rằng cả mẫu thân và Lạc Gia đều đã xong đời, cao tầng của Tu La Giáo nhất định sẽ không công nhận một người từng buông bỏ vị trí Thánh Nữ trở thành người kế vị giáo chủ.

“Ta biết ngươi hiếu thảo, nhưng mẫu thân của ngươi thật sự đã không thể khôi phục thân phận Thánh Nữ được nữa.” Huyết Hàn Lệ an ủi nói:

“Nhưng nếu ngươi biểu hiện phi phàm, mẫu thân ngươi cũng sẽ có được địa vị, không làm Thánh Nữ thì làm Trưởng Lão hoặc một chức vụ cao cấp nào đó cũng được…”

Lạc Nam vuốt vuốt cằm, như vậy cũng là kết quả không tệ, mẫu thân không cần phải cùng Dạ Thanh Thu và Huyết Chiêu Dương liều mạng đến mức người chết ta sống.

“Nhưng ngươi lại có cơ hội…” Huyết Hàn Lệ hai mắt sáng rực và điên cuồng nhìn hắn.

“Cơ hội gì?” Lạc Nam âm thầm giật mình.

“Hãy cường ngạnh chen chân vào cuộc chơi giữa Dạ Thanh Thu và Huyết Chiêu Dương.” Huyết Hàn Lệ gằn từng chữ một:

“Một khi ngươi trở thành Thánh Tử thế hệ mới, nếu có đủ bản lĩnh, Tu La Giáo không ngần ngại để người ở thế hệ mới cạnh tranh với cả người ở thế hệ cũ.”

“Ngươi có thể xen vào cuộc chơi giữa Huyết Thánh Nữ và Dạ Thánh Nữ, trở thành hắc mã trong cuộc đua, thậm chí giành chiến thắng chung cuộc.”

Lạc Nam hít sâu một hơi: “Thật sự có thể sao?”

“Chỉ cần là ngươi, không gì không thể.” Huyết Hàn Lệ nhấn mạnh:

“Nhưng rõ ràng cuộc đua cho ngôi vị thừa kế Tu La Giáo Chủ đã chính thức bắt đầu một thời gian, mà ngươi ngay cả tư cách xuất phá cũng chưa có.”

“Để rút ngắn khoảng cách khủng bố như thế, ngươi phải nỗ lực hơn bọn họ trăm vạn lần.”

Lạc Nam siết chặt nắm tay, máu huyết sôi sục…

Chưa chơi sao biết không nổi?

Trong lúc đang âm thầm hưng phấn, một làn gió thơm nồng nàn thổi tới, kèm theo đó là thanh âm quyến rũ mê người:

“Cung chủ cần người bóp vai không?”

“Có thì tốt…” Lạc Nam cười hắc hắc.

Yên Thê nhoẻn miệng cười, bắt đầu dùng sức nắn bóp bả vai cho hắn.

Huyết Hàn Lệ nhịn không được liếc xéo mắt, thầm mắng hồ ly tinh, cứ rình rập thời cơ lấy lòng nam nhân.

“Nhìn cái gì? trách nhiệm này lẽ ra nên thuộc về ngươi đấy.” Yên Thê bĩu môi nói:

“Cũng may là cung chủ dễ tính, đổi lại là người khác đã sớm trách phạt ngươi vô lễ với chủ nhân.”

Huyết Hàn Lệ hừ một tiếng, thầm nghĩ đợi mình khôi phục thực lực phải tìm cơ hội giáo huấn nữ nhân này.

Khoan đã, vì sao nữ nhân này lấy lòng Lạc Nam lại khiến mình khó chịu? liên quan gì đến mình?

Huyết Hàn Lệ vội vàng lắc lắc đầu, xoay người rời đi, không muốn chứng kiến đôi cẩu nam nữ.

BỐP.

Lạc Nam vỗ bờ mông co dãn của Yên Thê một cái thật mạnh, nghiêm nghị nói: “Đường đường là Địa Trưởng Lão của Đông Hoa Cung, nên giữ hình tượng một chút.”

“Người ta chỉ mất hình tượng trước mặt cung chủ thôi.” Yên Thê sóng mắt lưu chuyển, trực tiếp đặt mông ngồi vào lòng nam nhân, vòng tay qua cổ hắn.

Lạc Nam thuận thế ôm lấy vòng eo uyển chuyển đầy xúc cảm của nàng, có lẽ sau thời gian hắn làm con chuột ở trong mật thất cùng với nàng đã sớm quen với những động tác gần gũi thân cận.

Ngay cả tắm chung cũng tắm rồi, ngại gì một chút ôm ôm ấp ấp?

Yên Thê mị nhãn như tơ, càng nhìn nam nhân này càng nể phục Đông Hoa Chí Tôn, vậy mà tuyển ở đâu ra một truyền nhân độc nhất vô nhị như thế…

“Cung chủ, ta dự định ra ngoài một chuyến.”

Đột nhiên Vân Duyên mang theo Hắc Y Nhân và Bạch Y Nhân đến trước mặt Lạc Nam trưng cầu ý kiến.

“Muội ra ngoài để làm gì?” Lạc Nam quan tâm hỏi.

“Kỳ Duyên vừa gửi đến tin tức về một di tích cổ xưa ở Tây Châu có thể khai thác.” Vân Duyên không che giấu đáp:

“Ta muốn đi tìm kiếm cơ duyên tăng tiến tu vi.”

Hắc Y Nhân và Bạch Y Nhân ở phía sau cũng gật đầu, bọn họ sau khi nhìn thấy sự yêu nghiệt của Lạc Nam liền biết bản thân mình còn quá yếu, không thể bỏ qua bất cứ cơ hội nào để bản thân mạnh lên.

Lạc Nam vuốt cằm, hắn tuy chưa từng tiếp xúc với Kỳ Duyên Công Chúa nhưng cũng biết đây là nhân vật thần bí nhất thuộc Tam Duyên, thường hay nằm vùng ở các thế lực, thu thập tình báo quan trọng…vậy nên việc Kỳ Duyên có được tin tức về một di tích thượng cổ bí mật ở Tây Châu cũng không phải việc gì khó hiểu.

“Mang theo Đông Hoa Sơn Trang, ba mươi vị đệ tử và Lê Sa.” Lạc Nam đồng ý nói:

“Đường đường là Phó Cung Chủ Đông Hoa Cung, ra ngoài không thể thua kém bất kỳ ai.”

Vân Duyên nhịn không được bĩu môi, bất quá trong lòng lại như được nếm mật, cảm giác được quan tâm cũng không tệ lắm.

“Chúng ta sẽ sớm trở về.” Vân Duyên bỏ lại một câu, liền triệu tập đủ số lượng đệ tử và Lê Sa xuất phát.

Nhìn theo bóng lưng của nàng, Lạc Nam cũng không có gì phải lo lắng.

Chiến lực của Vân Duyên đích thân hắn đã thử qua, dù không thể so sánh với hắn nhưng cũng là nhân vật khủng bố trong hàng ngũ Thánh Đế.

Cả Hắc Y Nhân và Bạch Y Nhân càng quỷ dị khó lường, thêm lực lượng từ Đông Hoa Cung đã là một đội ngũ cường đại, chỉ cần không đụng phải địch nhân Tam Cảnh Chí Tôn trở lên là thoải mái.

Thân là Phó Cung Chủ, Vân Duyên rõ ràng cũng cảm giác được áp lực khi lần lượt hai vị Thiên Địa Trưởng Lão, Chấp Sự và Thần Thú Hộ Cung đều đột phá Chí Tôn…

Nàng không phải yêu nghiệt như Lạc Nam, thân là Phó Cung Chủ nhưng lại bị những người khác vượt mặt cảm giác không hề dễ chịu.

Lạc Nam hiểu được nội tâm của nàng, vì vậy hoàn toàn ủng hộ nàng đi tìm kiếm cơ duyên, đột phá cảnh giới.

Nếu nói về khả năng sinh tồn ở Nguyên Giới, Vân Duyên còn có kinh nghiệm hơn hắn rất nhiều lần.

Không lâu sau, Đông Hoa Sơn Trang đã ngự không rời khỏi Đông Hoa Cung, đoàn người của Vân Duyên chính thức xuất phát.

“Hy vọng sau lần này, tu vi của các nàng sẽ tiến bộ a…” Lạc Nam mỉm cười.

“Ngươi giàu như thế vì sao không trực tiếp tài trợ cho các nàng tài nguyên tu luyện? để các nàng phải vào di tích mạo hiểm…” Yên Thê hiếu kỳ hỏi.

Lạc Nam lắc đầu, hắn muốn Vân Duyên bằng vào bản lĩnh của chính nàng lấy được sự tôn trọng từ các vị Chí Tôn của Đông Hoa Cung, với cá tính của riêng mình…nàng chưa chắc tiếp nhận hắn trợ giúp đột phá cảnh giới.

Hơn nữa Đông Hoa Cung là một thế lực hoàn chỉnh, mỗi người cần phải cố sự nổ lực của riêng mình nếu muốn phi tốc tiến bộ, không thể cái gì cũng dựa vào hắn được.

Mà lúc này, khí linh Tiểu Hoa đã hiện ra thông báo:

“Bẩm cung chủ, đã đến trung tâm Tây Châu…nơi này có những cường giả đủ khả năng phát hiện sự tồn tại của Đông Hoa Cung!”



Chúc cả nhà ngủ ngon &LT3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:

- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.