“Mở thật rồi…”
Hắc Trư hưng phấn hô to.
Tiểu Đậu Bỉ hô hấp trở nên dồn dập, một cảm giác hưng phấn đến cực điểm lan tràn khắp nội tâm, dường như sắp phát hiện kho báu trong mơ của hắn.
Trái ngược với biểu hiện của hai con hàng này, Quỷ Đỏ lại âm thầm vận chuyển lực lượng, cực kỳ thận trọng.
Lạc Nam cũng không dám xem thường, bởi lẽ nhiệm vụ giải cứu Quỷ Đỏ đám người rõ ràng vẫn chưa hoàn thành, chứng tỏ vẫn còn mối nguy hiểm nào khác đang tồn tại.
“Các ngươi đừng nóng vội, để ta!” Hắn nghiêm mặt nói.
Ánh mắt nhìn sang bốn tên Tử Long Vệ tu vi Thánh Hoàng, ra hiệu bọn nó tiến vào đại môn rộng lớn.
Tử Long Vệ không biết sợ chết, sau khi nhận lệnh của chủ nhân liền không chút do dự nhảy vào bên trong.
“Cút ra!”
Ngay lập tức, từ bên trong vang vọng thanh âm khàn khàn trầm đục.
PHỐC!
Bốn tên Tử Long Vệ theo đó bay ngược ra ngoài, tàn thân nát bấy như thịt vụn.
“Hít…” Tiểu Đậu Bỉ âm thầm rùng mình, may mắn trước đó Lạc Nam nhắc nhở, bằng không hắn đã đâm đầu vào.
Lạc Nam nhíu nhíu mày.
“Tính sao đây? Bên trong dường như có tồn tại khủng bố.” Hắc Trư nghiêm mặt hỏi.
“Ngươi vào đi!” Quỷ Đỏ nói.
“Hả?” Hắc Trư sắc mặt mộng bức.
“Chẳng phải ngươi có khả năng bị đánh không chết hay sao? Vào đi thôi!” Quỷ Đỏ bình thản đáp.
“Đừng giỡn nha chị hai.” Hắc Trư sắc mặt tối sầm.
“Trư Hùng Tuấn, chúng ta tin tưởng ngươi.” Lạc Nam ngay ngắn đàng hoàng nói.
“Hùng Tuấn cái rắm, ta là Trư Tiểu Cường, rất dễ bị ức hiếp, các vị vào đi thôi.” Hắc Trư rụt đầu ngoan ngoãn đáp.
Lạc Nam lắc lắc đầu, con hàng này quá nhút nhát.
“Thôi được rồi, ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục.” Lạc Nam ánh mắt lóe lên.
Hắn lại cẩn thận bật lên Vạn Cổ Bất Hủ Thân, vô số Hình Xăm liền bao trùm cơ thể, tiến vào trạng thái bất khả xâm phạm.
Chưa dừng lại ở đó, Lạc Nam còn kích hoạt cả cái yếm của Bích Tiêu, đem toàn thân mình tiến vào trạng thái tàng hình.
“Hắn đâu rồi?” Ba người Quỷ Đỏ kinh nghi bất định, Lạc Nam này quá mức quỷ dị, đột nhiên bóc hơi tại chỗ.
Bất quá lúc này thanh âm của hắn liền vang lên: “Các ngươi chờ ta ra hiệu, khi nào gọi thì vào!”
Không quá do dự, Lạc Nam liền vô thanh vô thức, ẩn thân tiến vào bên trong Hoàng Lăng.
…
Một thế giới rộng lớn như tách biệt hoàn toàn với tình cảnh bên ngoài hiện ra.
Nói là Hoàng Lăng, nơi này lại chẳng có dáng vẻ của một lăng mộ tối tăm ẩm thấp, ngược lại như thế giới có đầy đủ ánh sáng, mặt đất, núi non, rừng rậm…tất cả đều hoang tàn và bị bao phủ bởi một màu đỏ của máu, y hệt như sa mạc.
Mà khi tiến vào Hoàng Lăng, Lạc Nam phát hiện không gian nơi này cực kỳ ổn định, không hề hỗn loạn như ở phần lớn không gian của di tích, chứng tỏ nơi này cực kỳ kiên cố, không bị hoàn cảnh bên ngoài ảnh hưởng.
Một cảnh tượng kỳ quái đập vào trong mắt hắn…
Ở giữa trung tâm thế giới, hai thân ảnh đang đề phòng, đối diện nhìn nhau chằm chằm, bầu không khí cực kỳ căng thẳng.
Sắc mặt Lạc Nam thoáng cái trở nên quái dị…
Hai thân ảnh này là một người và một thú, không…dựa vào khí tức, phải nói là một Cương Thi và một con thú kỳ lạ.
Cương Thi là một vị nữ thi có hình dạng như mỹ phụ nhân cao quý xuất trần, tư dung tuyệt sắc, chỉ bất quá cơ thể đã khô gầy nứt nẻ, nhìn qua yếu ớt như có thể ngã xuống bất cứ lúc nào, ngay cả y phục trên thân cũng rách nát không lành lặn, vết thương trầy trụa vô số.
Mà đối diện với nữ Cương Thi là một con sinh vật trông giống như Hà Mã, hình thù rất nhỏ, rất nhỏ…chỉ to bằng một con heo con vừa ra đời, làn da trắng hồng hào mũm mĩm, béo béo mập mập, cực kỳ đáng yêu.
Chẳng hiểu vì nguyên nhân gì, một thi một thú này vẫn đang đề phòng nhìn nhau chằm chằm, dường như đang giằng co.
Bởi vì có áo yếm của Bích Tiêu, Lạc Nam không bị bọn hắn phát hiện.
Nhưng hắn cũng không muốn cứ đứng như vậy quan sát, như vậy cũng chẳng phải cách, liền thử động ý niệm thả ra thêm một tên Tử Long Vệ.
“Hự.”
Sự xuất hiện của Tử Long Vệ lập tức gây nên một thi và một thú chú ý.
Ánh mắt con tiểu hà mã mãnh liệt sáng lên, không chút do dự lao thẳng về phía Tử Long Vệ như muốn cầu cứu.
“Cút ra!”
Nhưng nữ Cương Thi hiển nhiên không muốn để điều đó xảy ra, toàn thân như đạn pháo bay đến, hai quyền vung ra.
Một quyền nện vào cơ thể tiểu hà mã, một quyền đấm vào Tử Long Vệ.
PHỐC!
Tiểu hà mã như bánh thịt bắn ngược trở về, mà Tử Long Vệ cũng bị đánh văng ra khỏi Hoàng Lăng, toàn thân nát bấy.
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, xem ra vừa rồi bốn tên Tử Long Vệ cũng bị nữ thi đánh ra theo cách như vậy.
Nhưng mà tại sao? Một thi một thú này rốt cuộc là chuyện gì?
Hắn toàn thân ngứa ngáy muốn tìm hiểu, đáng tiếc Điểm Danh Vọng ít ỏi đến cực điểm, không đủ để điều tra.
Lạc Nam hít sâu một hơi, quyết định liều.
Hắn thả ra mười tên Tử Long Vệ, chủ động lao lên phía nữ thi và con tiểu hà mã.
Sắc mặt nữ thi đại biến, bởi vì trạng thái yếu ớt như sắp tử vong nên nàng không thể nói quá nhiều, lại một lần nữa phun ra hai chữ:
“Cút ra!”
Chỉ là Tử Long Vệ không nghe lời nàng, vẫn tiếp tục lao đến.
Lúc này, con tiểu hà mã đã hăng hái điên cuồng vọt về phía Tử Long Vệ.
Nữ thi toàn lực đuổi theo, muốn đánh Tử Long Vệ văng ra ngoài.
Đáng tiếc số lượng Tử Long Vệ lần này quá đông, nữ thi chỉ đánh văng được bảy tên, còn sót lại ba tên thành công tiến về phía tiểu hà mã.
“KHÔNG!” Nữ thi bất nhẫn gầm lên như lệ quỷ.
Mà lúc này, cảnh tượng khiến Lạc Nam giật mình rốt cuộc xuất hiện.
Chỉ thấy tiểu hà mã hình thể rất nhỏ bỗng nhiên há miệng, cái miệng của nó phóng đại như một lỗ đen, hung hăng nuốt chửng ba tên Tử Long Vệ mặc dù bọn hắn đều là Thánh Vương.
Ngay lập tức, cơ thể tiểu hà mã biến lớn như một con hà mã trưởng thành, sức mạnh cũng tăng lên.
Nó quay đầu nhìn nữ thi rống lên một tiếng, hung hăng húc vào cơ thể nàng.
ĐÙNG!
Đôi bên va chạm dữ dội, năng lượng từ ba tên Tử Long Vệ khiến sức mạnh con hà mã đại tăng, lúc này vậy mà có thể đánh ngang với Nữ Thi, không còn bị nàng áp chế nữa.
Con hà mã hưng phấn rít gào đem nữ thi đẩy lùi, liền nhắm ngay phía bên ngoài lao vọt ra như muốn thoát khỏi Hoàng Lăng.
“KHÔNG!” Nữ thi phẫn nộ rít gào, dốc sức đuổi theo…nhưng toàn thân đã suy yếu ngã xuống.
Con hà mã phi nước đại ra khỏi đại môn, vừa lúc nhìn thấy Tiểu Đậu Bỉ và Hắc Trư ló đầu nhìn vào.
“Thứ quỷ gì?” Hắc Trư bọn hắn nhảy dựng lên: “Hà mã ở đâu ra?”
Nhưng cảnh tượng tiếp theo xém chút khiến Tiểu Đậu Bỉ hồn phi phách tán.
Con hà mã tiếp tục há mở miệng rộng, chẳng chút ngại ngần đem toàn thân Hắc Trư ăn vào.
“Trời ơi, hà mã ăn thịt heo rồi?!” Tiểu Đậu Bỉ như phát rồ.
“Mau nhả ra!” Quỷ Đỏ biến sắc, sức mạnh của 300 cái đan điền bạo phát, hung hăng đấm vào đầu hà mã.
ĐÙNG!
Sau một cú va chạm dữ dội, Quỷ Đỏ liên tục lùi bước giữa không trung, mà con hà mã cũng bị đánh bật trở về Hoàng Lăng.
Đúng lúc này, Hắc Trư đang bị hà mã tiêu hóa trong bụng cũng lên cơn sợ hãi, Tiểu Cường Pho Tượng kích hoạt, siêu cấp Tiểu Cường Pháo được nó bắn ra trong bụng con hàng này.
PHỐC!
Hà mã phun ra một ngụm, một mùi vị kinh tởm lan tràn khắp thể nội khiến nó trợn tròn cả hai mắt, bọt mép sùi ra ngoài, điên cuồng khạc nhổ Hắc Trư ra ngoài.
Ục ịch…
Cơ thể mập mạp của Hắc Trư rốt cuộc rơi ra, hai mắt đỏ ngầu phẫn nộ nhìn hà mã, một thanh Lang Nha Bổng xuất hiện trong tay, nhân lúc nó vẫn còn đang nôn ọe bổ thẳng xuống đầu nó.
PHỐC!
Máu tươi như suối cuồng phún nhuộm đỏ hàng chục mét, cơ thể to lớn vừa rồi của hà mã theo lượng máu này bắn ra đã cấp tốc teo nhỏ lại thành tiểu hà mã như lúc đầu, nhưng toàn bộ thương thế trên cơ thể đã mất sạch, khôi phục nguyên vẹn ngay cả chút vết sẹo cũng không có.
“Hiện tượng gì thế này? Mày lai tạp với Bất Tử Tộc sao?” Hắc Trư trợn tròn mắt.
RỐNG!
Hà mã bị Hắc Trư đánh cho teo nhỏ, phẫn nộ gầm lên…nhưng đã rút kinh nghiệm không dám tiếp tục nuốt hắc trư, liền chuyển mục tiêu sang Tiểu Đậu Bỉ, lao đến há miệng rộng.
“Đừng!” Tiểu Đậu Bỉ vãi cả ra quần.
Lạc Nam lúc này bỗng nhiên hiện thân, một quả cầu nửa đỏ nửa trắng ở trong tay chuẩn xác ném ra, rất có phong cách quát lớn:
“Bửu bối thần kỳ, ta chọn ngươi!”
VÈO!
Phong Yêu Cầu được hắn ném vào đầu của con tiểu hà mã.
Phong Yêu Cầu mở ra, một luồng sáng màu đỏ nhanh chóng bao trùm tiểu hà mã đem nó hút vào bên trong.
Phong Yêu Cầu đóng lại, nằm ở trên mặt đất lắc lư dữ dội hồi lâu dường như tiểu hà mã đang phản kháng rất kịch liệt.
ĐINH!
Cuối cùng theo một tiếng vang, Phong Yêu Cầu rốt cuộc nằm im bất động.
“Hahaha, thu phục thành công!” Lạc Nam cất tiếng cười dài, ý niệm vừa động…Phong Yêu Cầu đã trở về trong tay của hắn.
“Nè, ngươi bắt con vật quỷ dị đó làm cái gì?” Hắc Trư kinh nghi bất định nhìn xem hắn.
“Ta cảm thấy nó rất không tệ…” Lạc Nam vuốt vuốt cằm.
Ban đầu khi đạt được Phong Yêu Cầu, hắn định sử dụng lên con Bọ Hung chết tiệt kia.
Nhưng lúc này gặp được con Tiểu Hà Mã quỷ dị, hắn liền ra tay thu phục, đó là một loại trực giác…dường như con hàng này có thể giúp được hắn.
“KENG, hoàn thành nhiệm vụ Giải Cứu Cố Nhân, thành công nhận được 3 lần triệu hoán ngẫu nhiên!”
Thanh âm thông báo của Hệ Thống vang lên bên tai, Lạc Nam âm thầm giật mình.
Xem ra con tiểu hà mã kia mới là thứ nguy hiểm nhất tại di tích này, đánh cũng đánh không chết, sơ suất còn bị nó nuốt vào trong bụng.
“Giết!” Nữ thi bước đến, hai mắt nồng nặc sát cơ nhìn chằm chằm Phong Yêu Cầu trong tay Lạc Nam, chỉ phun ra một chữ:
“Giết!”
“Vị tiền bối này, vì sao giết nó?” Lạc Nam thận trọng hỏi.
Nữ thi không thể trả lời, nhưng dường như nàng cũng hiểu câu hỏi của Lạc Nam, liền phất tay ra hiệu cho bọn hắn đi theo nàng.
Lạc Nam gật gù, ra hiệu đám người Quỷ Đỏ cùng đi, cảm giác được nữ thi này không quá nguy hiểm.
Tiến đến một vách núi lớn đỏ thẳm, nữ thi đặt tay của mình lên vách núi.
Ngay lập tức, vách núi như hóa thành một tấm gương khổng lồ, có thể chiếu rọi quá khứ…
Lạc Nam và mấy người chăm chú nhìn vào, tất cả xảy ra như một thước phim…
Một ngày nào đó trong dòng sông lịch sử, toàn bộ Thi Thần Tông phồn hoa và thịnh vượng, tổng bộ tông môn huy hoàng, giữa Sa Mạc trắng mênh mông là vô số quân đội cương thi hùng mạnh, cường giả như mây, đệ tử tầng tầng lớp lớp.
Đám người hít sâu một hơi, nội tình của Thi Thần Tông ngày đó thật sự là vượt qua tưởng tượng, thuộc một trong các thế lực cường đại nhất mà bọn họ từng chứng kiến.
Nhưng…cường địch tập kích.
Một thế lực bí mật nào đó thả ra một con quái vật có hình thù như hà mã, toàn thân màu hồng, khổng lồ như một đại thế giới, một chân của nó to hơn cả một cung điện, toàn thân của nó có thể che đậy vạn dặm tinh không.
Hà mã nặng nề rơi xuống cương vực của Thi Thần Tông, bắt đầu há mở miệng rộng.
Chỉ một lần cắn nuốt, toàn bộ Đại Trận Hộ Tông sụp đổ.
Chỉ một lần cắn nuốt, một đội quân Cương Thi tiến thành chất dinh dưỡng đi vào trong bụng.
Khi Thi Thần Tông còn chưa phản ứng kịp, con quái vật điên rồ này đã cắn nuốt vài đạo quân cương thi, cơ thể ngày càng biến lớn đến mức không tưởng.
Cắn nuốt càng nhiều, nó càng to và mạnh hơn.
“Làm sao có thể? Nó vậy mà nghịch thiên như thế?” Hắc Trư toàn thân lạnh buốt, nghĩ đến vừa rồi mình đã bị nuốt vào chẳng khác nào đi dạo một vòng ở tử môn quan.
Cường giả Thi Thần Tông bị kinh động, lập tức tập trung hợp lực chiến đấu với con quái vật.
Trong đó Thi Thần Tông Chủ càng là nhân vật cấp độ Chí Tôn tối đỉnh, chỉ còn cách Cấm Kỵ nửa bước chân cũng phải từ nơi bế quan buộc phải hiện thân.
Nhìn dáng vẻ của Thi Thần Tông Chủ, Lạc Nam và Quỷ Đỏ giật mình, đây chẳng phải vị nữ thi đứng bên cạnh bọn họ hay sao?
Chỉ bất quá khi đó nàng tư dung tuyệt đỉnh, khí chất cao cao tại thượng, nào giống bộ xương khô trong mộ như lúc này?
Thi Thần Tông xuất động Chí Bảo và tất cả cường giả hợp lực đại chiến với con quái vật hà mã.
Lúc này cảnh tượng kỳ quặc diễn ra.
Khi cơ thể của con hà mã bị kích thương, máu tươi của nó sẽ tuôn ra như suối, nhuộm đỏ vạn vật xung quanh.
“Thì ra là thế.” Lạc Nam kinh dị không thôi, thì ra chính máu của con hà mã này đã nhuộm đỏ toàn bộ di tích Thi Thần Tông, toàn bộ sa mạc đỏ bên ngoài cũng là do máu của hà mã hóa thành.
Có thể thấy kích thước ở thời kỳ toàn thịnh của nó khủng khiếp như thế nào.
Nhưng khi đổ máu, cơ thể của hà mã liền dần dần nhỏ lại, chiến lực cũng suy yếu từ từ.
Nhưng dù là như thế, nó vẫn quá mức khủng bố, khiến Thi Thần Tông tổn thất nặng nề, kiến trúc sụp đổ, đệ tử, quân đội bị nuốt vào bụng, tử vong vô số.
Mà mỗi khi nuốt chất dinh dưỡng vào, hà mã lại to lớn trở lại, khiến công kích của cường giả Thi Thần Tông trở nên vô nghĩa.
Rơi vào đường cùng, cường giả mạnh nhất của Thi Thần Tông cũng là Thi Thần Tông Chủ liền lấy thân làm mồi, dẫn dụ hà mã tiến vào Hoàng Lăng, triệt để vây khốn nó cùng với mình, tự mình đơn độc nghênh chiến với hà mã.
Lúc này khung cảnh trên vách núi liền chia thành hai nơi.
Một cảnh là bên trong Hoàng Lăng, Thi Thần Tông Chủ phải dốc toàn bộ sức lực chiến đấu với hà mã, nhưng nó đánh mãi không chết, chỉ có càng ngày càng teo…càng teo lại.
Không biết qua bao nhiêu năm tháng, mãi đến khi Thi Thần Tông Chủ như ngọn đèn dâu sắp tắt, con quái vật khổng lồ cũng trở thành tiểu hà mã yếu ớt.
Mà ở bên ngoài, sau khi Thi Thần Tông Chủ cùng hà mã đã cô lập lẫn nhau, một nhóm cường giả bí ẩn mặc áo choàng đen, bên trên áo choàng có khảm vô số con mắt màu đỏ lít nha lít nhít hàng lâm.
Không còn Thi Thần Tông Chủ tọa trấn, cao tầng Thi Thần Tông lại trọng thương vì trước đó phải chật vật đánh với hà mã, nhóm cường giả bí ẩn này liền như hổ nhập bầy cừu, thỏa sức bạo phát chiến lực khủng bố, cường thế hủy diệt toàn bộ Thi Thần Tông, hàng triệu sinh linh chết thảm…
“ỰC…”
Hắc Trư nuốt một ngụm nước bọt khô khốc, nó chưa bao giờ thấy cảnh tượng thảm liệt như vậy.
Một vị trưởng lão lén lút đem tiểu công chúa Thi Thần Tông còn nằm trong nôi thông qua truyền tống trận đào vong giữ lại tia hy vọng cuối cùng…
AAAAAAAA…
Trưởng lão toàn thân nát bấy ngăn chặn một tên địch nhân bí ẩn, chỉ kịp giúp tiểu công chúa dịch chuyển rời đi, truyền tống trận sau đó tự động sụp đổ.
RĂNG RẮC…
Đúng lúc này dường như vách núi đã đạt giới hạn cuối cùng, nó ầm ầm vỡ tan, cảnh tượng bên trên cũng hoàn toàn biến mất.
Lạc Nam và mấy người còn chưa kịp định thần.
Nữ thi cũng là Thi Thần Tông Chủ lạnh lùng nhìn chằm chằm Phong Yêu Cầu trong tay Lạc Nam, tiếp tục gầm lên:
“Giết nó!”
…
Chúc cả nhà chiều vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:
- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal:
[email protected]E chân thành cảm ơn