Suối nước nóng khói mờ nghi ngút, không gian ấm áp vây quanh lại không nóng bằng nhiệt độ cơ thể của từng mỹ nhân trần trụi…
Một phen nhất long sủng quần phượng, quả thật là đặc sắc tuyệt luân, kết quả cuối cùng vẫn là tên nam nhân giành chiến thắng mặc cho các mỹ kiều thê đã hợp lực liên thủ đến thời khắc sung sướng cuối cùng.
Từng cổ ngọc thể ửng hồng, từng làn da với đầy các vết tích kiều diễm, từng khuôn mặt mê ly, từng đôi mắt khép hờ, từng bờ mi rung động, từng thân thể đang co giật sau đợt ái ân điên cuồng sau từng ấy thời gian xa cách.
Các nàng có người nằm bên bờ suối, có người ngâm mình dưới nước, có người chất chồng lên nhau, cảnh tượng hương diễm không thể nào tả nổi.
“Đáng giận, tỷ muội chúng ta rõ ràng đều tu vi đại tiến nhưng vẫn không thể khuất phục được tên mãnh thú này.” Diễm Hồng Liên nằm bên bờ suối thở hổn hển.
“Haha, nếu hắn dễ dàng bị khuất phục như vậy, chúng ta đã không để hắn đem nữ nhân về nhà ngày càng nhiều.” Diễm Nguyệt Kỳ lười biếng cười, chỉ cảm thấy từng đầu ngón tay đều mềm nhũn, các khớp xương co giãn đến cực hạn.
“Nam nhân này có thêm cái trò khảm long văn vào hung khí, thật là khiến người ta vừa yêu vừa hận, muốn chết đi sống lại.” Diễm Điệp Tình phồng má nói, hạ thể là một mớ hỗn độn.
Lạc Nam thần thanh khí sảng tựa lưng nằm trên ghế dựa bên suối, một tay ôm Tuế Nguyệt, một tay ôm Hi Vũ, kéo hai thê tử vào sát trong lòng, bên dưới có Liễu Ngọc Thanh cùng Mộc Tử Âm đang nửa quỳ nửa ngồi phun ra nuốt vào, liếm láp côn thịt vẫn còn đầy ngạo nghễ.
Vuốt ve da thịt trơn trượt như tơ lụa của các nàng, thanh âm của hắn truyền khắp căn phòng:
“Vậy nên sau từng ấy chuyện, nam nhân của các nàng đã là Đại Hộ Pháp của Nam Thiên Môn và Cửu Trưởng Lão của Đúc Kiếm Sơn, còn tất cả các nàng chính là Hộ Pháp Phu Nhân và Trưởng Lão Phu Nhân đấy.”
Chúng nữ vừa tận hưởng dư vị cao triều, vừa nghe giọng nói của hắn, từng đôi mắt không hề giấu nổi vẻ tự hào.
Âu Dương Thương Lan yêu kiều hừ một tiếng: “Tuy rằng tu vi của phu quân không thăng tiến quá nhiều trong thời gian qua, nhưng sự nghiệp đã bước sang một trang mới.”
Chúng nữ tán thành gật đầu, thành tựu của nam nhân các nàng trong từng ấy thời gian đã vượt qua vô số người phấn đấu cả một đời, thật sự đáng giá để kiêu ngạo.
“Theo lời chàng thì Thanh Long Thánh Địa đang thiếu thốn rất nhiều nhân thủ, lần này bọn thiếp trở về sẽ toàn lực hỗ trợ chàng quán xuyến.” Liễu Tú Quyên ôn nhu nói.
“Hắc hắc, ta chính là chờ câu này của các nàng.” Lạc Nam cười thô bỉ:
“Có một đám lão bà Thánh Hoàng, không nhờ vả thì nhờ ai đây.”
Chúng nữ vừa đột phá tu vi trong thời gian ngắn, căn cơ và tâm cảnh còn cần thích ứng, thời gian tới cũng không cần bế quan tu luyện, phụ giúp Ninh Huyền Tâm và Tây Thi các loại sự vụ, phát triển Thanh Long Thánh Địa chính là lựa chọn tốt nhất.
“Nhưng trước khi giúp ta, những ai tu vi chỉ mới là Thánh Tôn Viên Mãn cần tiến vào Thăng Lực Tháp một chuyến, cố gắng đem toàn bộ Hậu Cung đều là nữ Thánh Hoàng.” Lạc Nam hưng phấn nói.
“Tham lam.” Chúng nữ hung hăng liếc xéo nam nhân.
“Lần này trở về, bọn thiếp còn có chuẩn bị quà cho chàng đấy.” Yên Nhược Tuyết ôn nhu nói.
“Quà gì thế?” Lạc Nam hai mắt sáng lên đầy hứng thú, có quà của thê tử đi xa mang về còn gì sánh bằng.
“Hai mảnh vũ trụ này quy tắc có phần đặc biệt, tuy nó không hình thành Thiên Địa Dị Vật hay Vĩnh Hằng Thuộc Tính, nhưng số lượng Hỗn Độn Khí bên trong vũ trụ lại có rất nhiều.” Hoa Thanh Trúc nở nụ cười:
“Chúng ta vơ vét Hỗn Độn Khí mang về cho chàng khai mở hành tinh.”
“Tốt, đúng là vợ tốt…” Lạc Nam nghe vậy nhảy dựng lên, cười không khép miệng được.
Chúng nữ âm thầm buồn cười, cái tên này rõ ràng cố ý tỏ ra thật vui để chiều lòng các nàng đây mà.
“Kiểm tra đi, xem có hài lòng không…” Võ Tam Nương đem Không Gian Pháp Bảo ném cho hắn.
Lạc Nam vội vàng tiếp nhận, ý niệm truyền vào.
“Ồ…vậy mà nhiều như thế.” Hắn hưng phấn nói.
Không thừa không thiếu, vừa đủ 150 luồng Hỗn Độn Khí ứng với các loại thuộc tính ngũ hành, cứ 5 luồng là đủ khai mở một hành tinh, vậy từ 150 luồng Hỗn Độn Khí này hắn có thể tạo ra 30 hành tinh cho Hóa Vũ Bá Thần Thể.
Bản thân đang có sẳn 120 hành tinh, cộng thêm số lượng Hỗn Độn Khí mà chúng nữ mang về, số hành tinh sẽ được nâng lên đến 150, cực kỳ kinh khủng rồi.
“Các nàng ở tiểu vũ trụ có đụng phải người sở hữu Cấm Kỵ không?” Lạc Nam vuốt cằm hỏi thăm.
Chúng nữ hai mặt nhìn nhau, đồng loạt lắc đầu: “Không hề, Cấm Kỵ đâu phải rau cải trắng, làm sao có thể nói đụng là đụng được?”
“Vậy thì khá kỳ lạ…” Lạc Nam cảm thấy kỳ quái:
“Nhất Thế Vũ Trụ của chúng ta đẳng cấp rất thấp, nhưng khi gặp phải nguy hiểm, linh tính của vũ trụ vẫn khai sáng ra Cấm Kỵ Công Pháp, lựa chọn Khí Vận Chi Tử như đám người Lâm Tích, Quỷ Đỏ để truyền thụ Cấm Kỵ nhằm bảo vệ vũ trụ…”
“Hai phiến vũ trụ mà các nàng đi lịch luyện cũng đang ở giai đoạn chiến tranh, có thể bị phương còn lại thôn tính bất cứ lúc nào, tại sao lại không sản sinh ra Cấm Kỵ?”
Chúng nữ cũng cảm thấy khó hiểu, các nàng quả thật có đụng độ với Khí Vận Chi Tử của hai tiểu vũ trụ kia, nhưng công pháp đối phương tu luyện cũng chỉ ở mức Bát Tinh Thánh Cấp mà thôi, còn cách Cấm Kỵ không biết bao nhiêu cấp bậc.
“Công tử cho rằng vũ trụ nào cũng sản sinh được Cấm Kỵ sao?” Kim Nhi bất đắc dĩ lắc đầu:
“Nếu Cấm Kỵ dễ hình thành như thế, vậy hàng hà xa số những vũ trụ đang gặp nạn ngoài kia đều có Cấm Kỵ à?”
“Vậy Nhất Thế Vũ Trụ có chỗ nào đặc biệt?” Lạc Nam chậc lưỡi hỏi.
“Nguyên nhân dễ hiểu nhất là bởi vì Nhất Thế Vũ Trụ đã đụng phải Nguyên Giới, quy tắc vốn rất thấp của nó và quy tắc cao cấp bậc nhất của Nguyên Giới đang dần đồng hóa với nhau, nên nó mới đủ khả năng khai sinh ra Cấm Kỵ nhờ lĩnh ngộ quy tắc từ Nguyên Giới đấy.” Kim Nhi giải thích nói:
“Còn hai vũ trụ mà các nữ nhân của công tử đi lịch luyện còn trôi dạt bên ngoài hư không vô định rất xa, nó chưa thể chạm vào quy tắc bậc cao của Nguyên Giới, dựa vào đâu sản sinh được Cấm Kỵ?”
“Đó chỉ là một trong các nguyên nhân, linh tính của vũ trụ không phải máy móc được lập trình sẳn, các loại vũ trụ có nhiều loại linh tính, thông minh hay ngu độn, thiên phú có cao có thấp…vậy nên dù một số vũ trụ khác có đụng vào Nguyên Giới thì nó cũng chưa chắc sản sinh ra được Cấm Kỵ cho Khí Vận Chi Tử của mình dùng như Nhất Thế Vũ Trụ.”
“Ồ, thì ra là như thế.” Lạc Nam bừng tỉnh đại ngộ, vậy có thể nói Nhất Thế Vũ Trụ thuộc dạng yêu nghiệt bên trong các loại vũ trụ rồi.
“Vũ trụ cũng giống như một địa phương mà thôi, có nơi sản sinh ra vô số anh kiệt, kỳ nhân dị sĩ…cũng có nơi chỉ toàn một lũ vô dụng.” Kim Nhi cười hì hì:
“Minh chứng rõ nhất là đã sinh ra Long Chí Tôn có Mệnh Cách Cấm Kỵ và công tử đây.”
Lạc Nam làm ra bộ mặt hưởng thụ, ngày thường luôn bị tiểu nha đầu này đả kích, hiếm thấy có cơ hội được nàng ca ngợi.
Hắn đem kiến thừa mình vừa biết được chia sẽ với các thê tử, khiến các nàng cảm thán không thôi.
Nhất Thế Vũ Trụ quả nhiên là không tầm thường, nhờ vậy mới có được một Trụ Việt Tông liên tục chống lại sự xâm chiếm của Bất Tử Chí Tông trong thời gian trước, đổi lại là vũ trụ khác đã sớm luân hãm từ lâu rồi.
Vừa gần gũi vừa ân ân ái ái thêm mấy ngày, chúng nữ Thánh Tôn Viên Mãn mới lục tục tiến vào Linh Giới Châu, muốn thông qua Thăng Lực Tháp đột phá Thánh Hoàng.
Đột nhiên mẫu nữ Phượng Nghi và Phượng Cửu Huyền, Cửu Huân Dao, Thường Nga, tỷ muội Cơ Nhã và Cơ Băng nhanh chóng bao vây Lạc Nam, kéo hắn sang một căn phòng khác.
“Các lão bà sao thế? Ăn chưa no à?” Lạc Nam vui vẻ hỏi, Bá Y vừa mới mặc lên lại muốn cởi ra.
“Ăn cái đầu của chàng.” Phượng Nghi giận dữ đấm vào ngực hắn.
Lạc Nam sắc mặt mộng bức, không hiểu vì sao mấy nàng nổi giận, vừa rồi ta đưa lên đỉnh vu sơn hết rồi mà?
“Ngươi nói đi! Đến khi nào ngươi mới thu Lăng Ba vào phòng?” Thường Nga lạnh lùng đi thẳng vào vấn đề.
Cơ Nhã và Cơ Băng gật đầu, cũng dùng ánh mắt như băng giá, cực kỳ bất bình nhìn hắn.
“Nói không sai, còn có dì Tịch Y của ta.” Phượng Cửu Huyền mím môi:
“Tính cách của dì Tịch Y rất nhạt, rất cô tịch, nếu ngươi không chủ động, chẳng lẽ còn đợi nàng tự leo lên giường ngươi à?”
“Còn có Miêu Miêu tỷ, ngươi muốn để nàng làm trinh nữ đến bao giờ?” Cửu Huân Dao lãnh diễm nhìn hắn:
“Nghe Ngạo Tuyết nói ngươi ngay cả các hoa khôi Song Tu Lâu, Viêm Miên Châu, Thải Mộng Vân, Ngọc La Yên đều đã thu hết rồi, còn chờ gì nữa?”
Lạc Nam nháy mắt liền cười, rốt cuộc hiểu chuyện gì xảy ra.
Thì ra mấy bà vợ này tìm hắn là muốn lấy lại công bằng cho các tỷ muội thân thiết của mình đây mà.
Lúc hắn dùng Bá Lực ôm các nàng tiến vào trong suối nước nóng, đã có mấy vị nữ nhân chưa phát sinh quan hệ với hắn lén lút rời đi.
Vì thế mà lúc này Thường Nga, Cơ Nhã và Cơ Băng muốn thay Lăng Ba ra mặt.
Phượng Cửu Huyền và Phượng Nghi thì nhắc hắn phải tiến thêm một bước với Phượng Tịch Y.
Cửu Huân Dao cũng vì Bạch Miêu Miêu khiển trách hắn, dù sao các nàng cũng từng là tỷ muội trong Thập Nhị Cầm Tinh.
Lạc Nam còn chưa kịp đáp lời, thân ảnh Âu Dương Thương Lan xuất hiện, thản nhiên nói:
“Thiếp cũng đã hạ quyết định đem Manh Manh gả cho chàng, tranh thủ động phòng đi!”
“Chuyện nam nữ cũng cần có cơ hội nha.” Hắn chân thành nói:
“Nếu vừa rồi ta cường thế ép các nàng ấy cùng lúc hầu hạ ta, như thế khác nào không tôn trọng các nàng ấy?”
“Lần đầu tiên của các nàng ấy, ta muốn phải diễn ra thật trọn vẹn.”
Lần trước nếu không phải Dạ Thanh Thu dụ dỗ hắn uống dâm độc, hắn cũng chưa hề có ý định một lần chiếm hết sự nguyên vẹn của nhiều nữ nhân như vậy.
Hiện tại còn mấy nàng Bạch Miêu Miêu, Phượng Tịch Y, Đình Manh Manh, Lăng Ba từ Vạn Vũ Môn lịch luyện trở về, hắn không muốn lưu lại sự tiếc nuối trong lòng mình và các nàng nữa.
“Bọn thiếp chỉ nhắc nhở chàng mà thôi, đừng để mấy tỷ muội cảm thấy tủi thân.” Phượng Nghi ra dáng đại tỷ, ôn tồn nói:
“Tịch Y từ nhỏ đã chịu nhiều thiệt thòi, thiếp không muốn trong tình cảm mà nàng cũng chịu thiệt.”
“Manh Manh mới biết yêu, ngươi không được lơ là nàng.” Âu Dương Thương Lan đề nghị nói.
“Sư phụ Lăng Ba tính cách trong trẻo lạnh lùng như băng, chàng phải hòa tan nàng ấy.” Cơ Nhã và Cơ Băng nghiêm mặt nói.
“Miêu Miêu tự tôn và kiêu ngạo, ngươi nên chủ động hơn.” Cửu Huân Dao khoanh tay trước ngực.
Lạc Nam đảo mắt nhìn mấy nữ, trịnh trọng nói rằng: “Ta biết tình cảm của các nàng rất tốt và tình cảm của ta đối với các nàng ấy cũng rất tốt, đừng bận tâm gì cả, từ khi các nàng ấy chấp nhận từ bỏ mọi thứ ở Nhất Thế Vũ Trụ cùng ta đặt chân vào Nguyên Giới lành dữ chưa rõ này, mỗi người đã là một phần sinh mạng không thể thiếu của ta.”
Mấy nữ nhân nghe thế đưa mắt nhìn nhau, bỗng nhiên cười tủm tỉm liếc ra ngoài cửa:
“Thế nào hả? câu trả lời này hài lòng chưa đấy?”
Lạc Nam giật mình, vội vàng nhìn ra bên ngoài.
Chỉ thấy Phượng Tịch Y, Đình Manh Manh, Lăng Ba cùng Bạch Miêu Miêu đỏ ửng hai gò má đứng bên ngoài cửa, từng bờ môi treo lấy nụ cười ngọt ngào.
Thấy hắn phát hiện, các nàng giả vờ cái gì cũng không nghe thấy, kích hoạt lệnh bài trở về trong Linh Giới Châu, nhịp tim đập thình thịch đi vào Thăng Lực Tháp.
“Khá lắm, các nàng dám tính kế phu quân?” Lạc Nam vừa bực mình vừa buồn cười.
“Chỉ để chàng nói ra lời trong lòng mà thôi.” Mấy nữ nháy mắt:
“Bọn thiếp cũng vào Thăng Lực Tháp đây.”
Trong lúc nhất thời, chỉ còn lại mấy vị Nữ Thánh Hoàng và Thánh Đế bồi tiếp Lạc Nam.
“Đi, nhân lúc các nàng vừa trở về và tiến bộ, phu quân mang các nàng đến Trân Bảo Lâu mua sắm thỏa thích xem như phần thưởng sau những nỗ lực.” Lạc Nam hào phóng phất tay nói.
Bá Vũ Điện triệu hồi, Truyền Tống Trận cự đại xuất hiện.
Lạc Nam quyết định cùng các vị kiều thê dạo chơi một chuyến…
…
NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO…
18 con rồng bá đạo hoành không, ngự trị bầu trời, băng qua thiên khung.
“Trời ạ, đó chẳng phải là Bá Vũ Điện của Nam Thiên Đại Hội Pháp sao?”
“Chí Bảo thật kinh khủng, đây là lần đầu tiên ta được tận mắt nhìn thấy, nghe đồn mấy khẩu pháo kia ngay cả Thánh Đế cũng có thể oanh tạc.”
Rất nhiều Kiếm Tu chứng kiến Bá Vũ Điện bá đạo không già tả nổi, nhao nhao tránh đường, ánh mắt từng người đều trở nên cuồng nhiệt, hưng phấn, nghị luận ầm ĩ.
“Hiện tại y còn có thêm thân phận khác là Cửu Trưởng Lão của Đúc Kiếm Sơn, không kém Đại Hộ Pháp của Nam Thiên Môn đâu.”
“Ta hận không thể sở hữu một thanh Lạc Thủy Kiếm, ước gì chàng đúc cho ta một thanh, tiểu nữ nguyện tiến cử giường chiếu.” Một vị Thánh Nữ si mê nói.
“Thôi đi, ngươi tư sắc tuy rằng không tệ…nhưng so với mấy tuyệt đại mỹ nhân đang đứng cùng hắn trên Bá Vũ Điện, thật sự là vịt mẹ so với thiên nga.” Có người nhịn không được lắc đầu.
“Các nàng là ai chứ? Chưa từng nhìn thấy!”
“Chắc là hồng nhan của Đại Hộ Pháp rồi, thật sự là thiếu nữ anh hùng, hào hoa phong lưu, khiến người khác ngưỡng vọng…”
“Đời ta được một phần mười của Đại Hộ Pháp là tốt rồi.”
Nghe thấy thanh âm thán phục vang lên không ngớt từ bốn phía, Liễu Ngọc Thanh mỉm cười:
“Danh vọng của chàng còn vượt xa những gì thiếp tưởng tượng.”
Lạc Nam vuốt vuốt mũi: “Thú thật ta cũng chưa quen lắm…”
Từ lúc đặt chân đến Nguyên Giới, hắn ăn phải quả đắng rất nhiều lần, bị kẻ địch cường đại xem thường cũng không ít, vẫn chưa quen lắm việc được đông đảo tu sĩ ca tụng tán dương như vậy.
Thật ra nguyên nhân chính vẫn vì hai thế lực mà hắn gia nhập là Nam Thiên Môn và Đúc Kiếm Sơn.
Đây có thể nói là hai thế lực có danh vọng hàng đầu Kiếm Châu rồi, nếu Lạc Nam gia nhập thế lực khác, dù hắn có biểu hiện xuất chúng thì chưa chắc người khác sẽ ngưỡng mộ, thay vào đó là ghen ghét, đố kỵ.
Dạo trên bầu trời phía nam Kiếm Châu, ngắm nhìn cảnh sắc thiên hạ một vòng, Bá Vũ Điện mới hạ xuống chi nhánh Trân Bảo Lâu lớn nhất.
Đến lúc nhận tiền cược rồi…
…
Chúc cả nhà tối vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:
- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal:
[email protected]E chân thành cảm ơn