“À đúng rồi.”
Nghe lời nói của Kim Thần Nhi, Lạc Nam hồi tưởng lại nói:
“Thời điểm mảnh gốm sứ đầu tiên xuất hiện, Bất Hủ Thần Tháp đã có phản ứng, phải chăng ngươi đã cảm giác được sự tồn tại của nó?”
“Không sai.” Kim Thần Nhi thẳng thắng giải thích:
“Thông thường Bất Hủ Thần Vật chưa chắc cảm ứng được sự tồn tại của nhau, nhưng năm đó ta và Vạn Đạo Lưu Ly Bình giao phong không ít lần, cho nên không thể quên được khí tức của nó, dù chỉ là một mảnh vụn nhỏ cũng sẽ khiến ta phát giác.”
“Ngon lành.” Lạc Nam hưng phấn:
“Như thế tỷ lệ tìm được các mảnh vỡ của chúng ta cũng sẽ cao hơn.”
“Nhưng ta không muốn tìm.” Kim Thần Nhi ngoẹo đầu.
“Lý do?” Thần Huyền Huân không hiểu.
“Cái bình này và Vạn Đạo Thần Chủ luôn muốn cướp Bất Hủ Quy Tắc của ta, tại sao ta phải giúp bọn họ?” Kim Thần Nhi một tay chống nạnh, hừ lạnh:
“Vỡ vụn càng tốt.”
Vân Tiêu chỉ biết im lặng, tiểu nha đầu này khiến hình tượng về Bất Hủ Thần Vật cao cao tại thượng trong suy nghĩ của nàng sụp đổ.
“Yên tâm đi, Vân Tiêu chính là vị hôn thê của ta, sắp tới sẽ gả cho ta.” Lạc Nam trấn an:
“Chúng ta là người một nhà, nàng ấy và Vạn Đạo Lưu Ly Bình sẽ không tham lam Bất Hủ Quy Tắc nữa.”
“Trời.” Kim Thần Nhi kinh hô như phát hiện chân trời mới, nhìn Vân Tiêu lắp bắp:
“Ngươi thật sự gả cho chủ nhân của ta sao?”
Gò má Vân Tiêu ửng lên một tia hồng đỏ phơn phớt, càng tô điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-full/3906540/chuong-3282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.