Lạc Nam ôm chặt Vân Tiêu, trái tim đập mạnh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Hắn chưa từng thấy nàng trong trạng thái yếu đuối đến vậy.
Những giọt lệ lăn dài trên gò má nàng, như mang theo nỗi đau từ một thời đại xa xôi, khiến hắn vừa lo lắng vừa hoang mang.
Vân Tiêu là nữ cường nhân luôn kiên định, lạnh lùng, điềm tĩnh trong mọi tình huống nhưng giờ đây lại run rẩy trong vòng tay hắn, ánh mắt mờ mịt như đang lạc mất phương hướng.
“Vân Tiêu, nàng nói gì đi! Rốt cuộc nàng đã thấy gì?” Lạc Nam gấp gáp, giọng nói chứa đầy lo lắng.
Lụa mỏng che mặt của nàng rơi xuống, hắn đưa tay nhẹ nhàng lau đi dòng máu tươi trên môi nàng, đồng thời truyền một luồng Hồn Lực dịu nhẹ vào cơ thể nàng để ổn định tình trạng.
Vân Tiêu vẫn chưa tỉnh hồn, Lạc Nam hơi sốt ruột nhìn sang Thần Huyền Huân bằng ánh mắt dò hỏi.
“Thiếp cũng không biết là phúc hay hoạ, nhưng rõ ràng Vân Tiêu có gì đó liên quan đến Bất Hủ Thần Vật.” Thần Huyền Huân lắc đầu nói:
“Nữ tử này luôn được thiếp đánh giá cực cao, nhưng xem ra là vẫn đánh giá thấp nàng.”
Lạc Nam không biết nên vui hay buồn, hắn nhớ Thần Huyền Huân thường nói rằng nhân vật như Vân Tiêu dù là ở Chung Cực cũng sẽ toả ra ánh sáng chói mắt thuộc về nàng.
Nhưng dù được Bất Hủ Công Chúa chính miệng ngợi ca, vẫn không dám nghĩ rằng nàng ấy sẽ cùng với mảnh vỡ của Bất Hủ Thần Vật có liên quan.
Trước đó hắn còn nghĩ rằng cái mảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-full/3906533/chuong-3275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.