“Ngươi nói thế là có ý gì?”
Thi Hồng Nhan nhìn về dòng thác phía trước, thanh âm ngờ vực.
“Ta cảm thấy nam nữ có tình nên đến với nhau bằng sự chân thành, không để chút tạp chất nào khác lẫn bên trong đó.”Lạc Nam nói:
“Cũng giống như ta, hy vọng nàng có hảo cảm đơn thuần với ta, mà không phải vì những lần ta trợ giúp nàng, hay vì nàng cảm thấy bản thân còn đang nợ ta.”
Nàng quay lại nhìn hắn, bước nhẹ một bước chân, cước bộ có vẻ mất tự nhiên, vừa rồi muốn rời đi, nào ngờ hiểu lầm ý tứ của hắn. .. bây giờ không đủ dũng khí bước đến bên lần nữa.
Chợt, Lạc Nam đứng lên tiến về phía nàng, chủ động nắm tay của nàng kéo trở về.
Thi Hồng Nhan để mặc cho hắn dẫn đi, rồi lại ngồi xuống ở phía đối diện.
“Chỉ cần nàng bước về phía ta một bước là đủ rồi.”Lạc Nam nở nụ cười.
Lòng nàng nhẹ rung động, kéo lấy sợi tóc bị gió cuốn vào cánh môi, cất giọng ưu tư:
“Ta đã thấy những nữ nhân bên cạnh ngươi xuất chúng như thế nào, tại sao ngươi vẫn lãng phí thời gian ở chỗ của ta?”
Lạc Nam nhìn nàng, nói thật suy nghĩ trong lòng:
“Giữa ta và nàng trước đó ít tiếp xúc, quả thật không có khoảnh khắc đồng sinh cộng tử, cũng không đến mức tình thâm ý chủng, ta đối với nàng vẫn chỉ ở mức độ có hảo cảm mà thôi.”
Thi Hồng Nhan siết chặt nắm tay, quả nhiên là đúng như nàng suy nghĩ.
“Nhưng mà. ..”Lạc Nam nhấp một ngụm trà, tiếp tục nói:
“Ta từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-full/3906508/chuong-3250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.