Sau khi rời khỏi Hỗn Độn Liên Minh, Đế Lạc mang theo hai đồ đệ Đế Vi và Đế Châu vượt qua tầng tầng hỗn độn, tìm một nơi ẩn nấp an toàn ngoài rìa Nguyên Giới. Nàng cần thời gian để chữa trị vết thương từ hai tia Hỗn Độn của Hỗn Phích Lịch, đồng thời sắp xếp lại tâm tư sau trận chiến kinh hồn vừa rồi. Đế Vi và Đế Châu, dù đã thoát khỏi tay Hỗn Vô Cực, vẫn còn run rẩy vì những gì vừa trải qua. Đế Lạc nhìn hai đồ đệ, ánh mắt thoáng dịu dàng, nhưng nàng nhanh chóng thu lại cảm xúc, khôi phục vẻ lạnh lùng thường thấy.
“Sư phụ, người không sao chứ? ”Đế Vi lo lắng hỏi, đôi tay run run chạm vào vết máu đen loang lổ trên áo Đế Lạc.
“Không chết được, ”Đế Lạc nhàn nhạt đáp, tay vận chuyển Siêu Thần tinh huyết, cố gắng áp chế thương thế trong đan điền. Nàng quay sang Đế Châu, trầm giọng căn dặn, “Các ngươi ở đây dưỡng thương, ta có việc cần giải quyết. Đừng rời khỏi nơi này cho đến khi ta trở lại. ”
“Sư phụ, người định đi đâu? Thương thế của người…”Đế Châu chưa kịp nói hết, Đế Lạc đã khoát tay ngăn lại.
“Ta tự biết giới hạn của mình. Các ngươi chỉ cần nghe lời là được. ”Thanh âm của nàng không cho phép phản bác. Sau đó, thân ảnh Đế Lạc hóa thành một tia sáng, biến mất trong màn hỗn độn mịt mù.
Nàng không nói rõ, nhưng trong lòng đã có dự tính. Hỗn Vô Cực và Hỗn Phích Lịch tuy đã bị đẩy lùi, nhưng mối họa từ Hỗn Độn Liên Minh vẫn còn đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-full/3906422/chuong-3171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.