Băng qua bình nguyên rộng lớn là đến một vùng biển đen...
Nước biển như mặt giếng, chẳng có gió cũng chẳng có mây, bầu không khí yên tĩnh bao trùm khiến ngay cả tiếng hít thở bình thường cũng có thể nghe được rõ ràng.
Đế Lạc đứng trên mặt biển, nhắm mắt lặng lẽ cảm nhận.
Lạc Nam không quấy rầy nàng, hắn biết cơ duyên của Đế Lạc ở tại chỗ này.
Đương nhiên cũng có thể là một cái bẫy nguy hiểm đang rình rập.
Cơ duyên đi kèm hung hiểm, không vào hang cọp sao bắt được cọp con? Nửa canh giờ sau, Đế Lạc điều động Hỗn Độn Thần Lực bao trùm toàn thân, dự định xuống biển.
“Ta đi cùng với nàng.” Lạc Nam nói.
Đế Lạc gật đầu, lực lượng cũng bao phủ lấy hắn, tách ra mặt nước, xâm nhập vào lòng biển.
Biển nơi này tăm tối, áp lực nước lại nặng như ngàn cân, ngay cả với thần thức của Thần Đạo Cảnh cũng không thể nhìn thấy gì.
Nhưng đôi mắt Lạc Nam phát sáng, Bất Hủ Thần Hồn chiếu rọi bốn phương, liền có thể quan sát cảnh tượng dưới đáy biển.
Không có bất cứ sinh vật hay sự sống nào tồn tại.
“Hãy đến đây, ngươi và ta có duyên phận!”
Thanh âm mơ mơ hồ hồ vang lên.
Lần này thì không chỉ mỗi Đế Lạc mà ngay cả Lạc Nam cũng có thể nghe thấy.
Rõ ràng ở khoảng cách gần như vậy, khó có thủ đoạn truyền âm nào thoát khỏi cảm ứng của hắn.
“Liên quan đến Hỗn Độn?”
Lạc Nam truyền âm hỏi.
Đế Lạc gật đầu xác nhận, có thứ gì đó thông qua sự liên kết từ hỗn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-full/3906404/chuong-3153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.