Phương Du tuy rằng hăng hái như một con báo cái, nhưng với sức của một mình nàng, cộng thêm thủ đoạn lão luyện của Lạc Nam, một đêm đã không gánh vác nổi, rên rỉ xin tha, muốn đuổi hắn ra khỏi phòng.
Lạc Nam cúi đầu hôn lên má nàng, vuốt ve da thịt mịn màng, âu yếm đến khi giai nhân chìm vào giấc ngủ mới đứng lên rời khỏi.
Bá Y gia thân, hắn cười đắc ý một tiếng...lại tìm phòng của kiều thê khác lẻn vào.
Nhìn thấy người ngọc ngồi bên giường, cổ tay trắng ngần như phấn của nàng có đeo một sợi tơ hồng, nội tâm của hắn run lên:
“Trương tiểu thư.”
“Lạc công tử.” Phía sau lớp khăn đỏ, thanh âm ôn nhu của nàng vang lên.
Lạc Nam nhẹ vén khăn lộ ra ngũ quan sắc sảo đầy trí tuệ, đôi mắt đẹp to tròn có chiều sâu, mũi quỳnh nhỏ nhắn, môi mộng kiều diễm mê người.
Hắn nhẹ nhàng nắm tay nàng, Trương Nhã Trâm cũng tựa đầu lên vai hắn.
“Ta nghe Trương tiểu thư nói một khi đã chọn rồi, kết quả sẽ không thay đổi.” Lạc Nam ôn nhu hỏi.
Trương Nhã Trâm đưa mắt nhìn hắn, nhẹ gật đầu, thanh âm trong trẻo:
“Thời gian không quan trọng, cảm xúc mới quan trọng...nếu không thể cảm nhận được, vậy vạn năm nhận thức cũng sẽ không chọn, ngược lại nếu cảm nhận được chân tình, từng ấy tiếp xúc đã là quá nhiều để thiếp quyết định gả cho chàng.”
“Trương tiểu thư của ta thông minh, điềm tĩnh...tuổi còn trẻ đã điều hành Trân Bảo Lâu, chắc chắn sẽ không chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-full/3906383/chuong-3131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.