Nghe thấy giọng nói của nam nhân, tàn hồn Kiếm Vô Uyên run lên...
Mãi đến khi Lạc Nam đánh vào ấn ký, biến nàng thành U Hồn Nô Lệ, Kiếm Vô Uyên mới nhận ra đây không phải là ảo cảnh.
Cảm giác được Linh Hồn của mình so với trước đây trở nên ngưng thực, càng thêm mạnh mẽ, nàng thầm giật mình trước thủ đoạn của hắn.
Kiếm Vô Uyên vốn không phải Hồn Tu cường đại, linh hồn không quá mạnh...nay lại được một Hồn Thần Đạo sở hữu Bất Hủ Thần Hồn như Lạc Nam thu phục, linh hồn đương nhiên sẽ được cường hoá, thấy thế nào nàng cũng là người được hưởng lợi.
Lạc Nam điều động quy tắc giải trừ phong ấn của Uyên Ương Kiếm, ném nó trả lại cho nàng.
Kiếm Vô Uyên tiếp nhận song kiếm, ánh mắt mông lung, thì thào hỏi:
“Chàng không còn hận ta sao?”
“Ta chưa từng hận cô.” Lạc Nam lắc đầu, thản nhiên nói:
“Ta chỉ hận mình trưởng thành quá chậm mà thôi.”
Nghĩ lại cảm thấy thế sự vô thường, hiện tại cỡ nhân vật như Đạo Chủ của một số Đạo Thống vẫn yếu như sên trong mắt hắn...nhưng năm đó chỉ một tên Đạo Tử cỏn con Tâm Phong của Nô Chủng Đạo Thống có thể làm hắn và những người xung quanh bị xoay như vịt, lại khiến Kiếm Vô Uyên phải vô tình ra tay với hắn.
Lạc Nam đương nhiên biết khi đó nàng thật sự động sát tâm với mình để luyện thành công thức cuối cùng của Uyên Ương Kiếm Pháp.
Trong thời khắc mấu chốt, Lạc Nam giải trừ Long Tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-full/3906361/chuong-3109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.