Cầu Tiên Đại Lục...
Lạc Nam không hề hay biết Đạo Giới đã hỗn loạn tưng bừng.
Lúc này, hắn đang ngẩn ngơ nhìn thân ảnh của Vô Hối đang khiêu vũ giữa vườn hoa.
Ở kiếp này hắn nuôi Vô Hối từ khi còn bé, đương nhiên sẽ không có ý đồ gì đặc biệt với nàng.
Nhưng chẳng hiểu vì sao, khi Vô Hối ngày càng trưởng thành, trở thành một thiếu nữ như hoa như ngọc tuổi đôi mươi, nàng lại khiến hắn có cảm giác cực kỳ quen thuộc...nhưng lại lạ lẫm.
Chính cái cảm giác này khiến Lạc Nam ngẩn ngơ, hắn nghĩ mãi không ra...chẳng lẽ mình và Vô Hối đã từng gặp nhau từ trước rồi sao? Vận mệnh, duyên số luôn là những thứ bí ẩn, mơ hồ, khó thể giải thích.
Liệu bên trong Vạn Kiếp Luân Hồi kia, đã từng có kiếp nào nhận thức được Vô Hối?
“Công tử, đang suy nghĩ gì sao?” Ngọc Tú nhẹ nâng chén trà đưa đến, hương trà thơm ngát nhưng không thơm bằng ngọc thủ của nàng.
Lạc Nam đưa mắt nhìn qua, tiếp nhận chén trà nhẹ ngấp một ngụm, hơi ấm lan tràn khắp toàn thân.
Ngọc Tú ngày càng đẹp, dung mạo của nàng như trăm hoa đua sắc, mắt ngọc mày ngày, mũi quỳnh thẳng xinh, bờ môi đỏ mọng, da mịn hơn tuyết, lại có phong thái kiêu sa, đoan trang và nhã nhặn.
Rõ ràng nếu xét về dung mạo, Ngọc Tú không hề thua kém Vô Hối chút nào.
Nhưng chẳng hiểu vì sao, cái loại cảm giác như quen thuộc, như xa lạ, như gần mà cũng như xa kia chỉ có Vô Hối mới có thể mang lại cho hắn.
Điều này càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-full/3906348/chuong-3096.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.