Lê Tư mơ mơ màng màng...
Không biết qua bao lâu, sau khi nàng tỉnh lại...đã nhìn thấy con thuyền đánh cá nhỏ dần cập bến bờ bên kia sông.
“Làm sao có thể?”
Lê Tư cảm giác hoang đường ngồi bật dậy.
Chợt, nàng phát hiện thương thế của mình vậy mà đã khỏi, điều này khiến Lê Tư hoài nghi nhân sinh...trước đó nàng từng bị một cái xúc tu của con Chương Ngư Tứ Giai kia nện trúng, lục phủ ngũ tạng đã sớm tổn thương nghiêm trọng.
“Tỷ tỷ đã tỉnh?” Ngọc Tú ân cần hỏi thăm.
Lê Tư tròn mắt nhìn, lắp ba lắp bắp: “Chuyện này là sao? Thương thế của ta?”
“Là công tử của muội đã giúp tỷ trị liệu, y thuật của hắn rất lợi hại.” Ngọc Tú chỉ Lạc Nam cười khẽ nói.
“Chúng ta thật sự đã băng qua Đại Hoàng Giang?” Lê Tư chưa tỉnh mộng, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn.
Trước đó con thuyền lớn đạt đến Huyền Cấp của Bạch Dực Thành bị thuỷ quái nghiền nát, tại sao thuyền đánh cá nhỏ này lại không có chuyện gì xảy ra?
Lạc Nam đã sớm đem pho tượng Thuỷ Long cất vào sau khi cập bờ an toàn, Lê Tư chưa kịp nhìn thấy nó, hoàn toàn không thể lý giải nổi.
“Có công tử ở đây, thuỷ quái nào dám làm càn?” Ngọc Tú ung dung cười.
Lê Tư hít sâu một hơi nhìn Lạc Nam thần bí, trong lòng vừa áy này vừa hối hận.
Nếu mình cương quyết hơn một chút để hắn lên đại thuyền, có lẽ nhiều người như vậy sẽ không chết trong miệng thuỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-full/3906324/chuong-3072.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.